Re:Ký ức quê xưa
Tản mạn của Phu Nhân làm em nhớ quê quá mặc dù quê em ở tận miền trung. Đôi khi vừa đọc vừa tưởng tượng cũng khá thú vị Phu Nhân à, tặng chị
Tản mạn của Phu Nhân làm em nhớ quê quá mặc dù quê em ở tận miền trung. Đôi khi vừa đọc vừa tưởng tượng cũng khá thú vị Phu Nhân à, tặng chị
Re:Ký ức quê xưa
Xuân ơi là xuân, có điều đọc xong thì buồn buồn chút, trạnh lòng mình đã buồn tàn thu rùi, nhớ cái thủa ngày xửa ngày xưa quá chừng.PHU NHÂN nói:Bài các Bác toàn hình, bài của của em toàn chữ, các Bác đọc có thấy xuân chăng?
Re:Ký ức quê xưa
Tại sao không tiepthipro? tui thấy bác có kỷ niệm quá đẹp về người mẹ của mình, viết đi bác, viết để mai kia có muốn viết cho mẹ cũng không còn cơ hội nữa.tiepthipro nói:ôi nghe nhạc xong lại muốn viết về kỷ niệm ngày xưa
Re:Ký ức quê xưa
Em lan man kể về kỷ niệm khi xưa ta bé...
Quê ngoại xưa nằm hiền hòa bên một nhánh sông từ nguồn Cửu long… quê giờ vẫn còn đó, nhưng những bóng hình xưa đã mất theo vườn cây của ngoại. Lớp người già đã khuất bóng, lớp nhỏ lớn lên phôi pha hương đồng cỏ nội bởi cơn lốc thị thành.
Vườn xưa của ngoại có hàng dừa cắm rễ ven bờ sông, ngoại nói trồng dừa để giữ bờ đất vì nhà mình ở bên lở, không có hàng dừa này thì đất mỗi năm mỗi sụt, riết là sông lấn tới hàng rào. Vậy là hàng dừa rợp bóng bên bờ trở thành cột mốc đánh dấu mỗi khi tôi nôn nao đứng trên mũi đò trên những chuyến về thăm quê ngoại.
Em lan man kể về kỷ niệm khi xưa ta bé...
Quê ngoại xưa nằm hiền hòa bên một nhánh sông từ nguồn Cửu long… quê giờ vẫn còn đó, nhưng những bóng hình xưa đã mất theo vườn cây của ngoại. Lớp người già đã khuất bóng, lớp nhỏ lớn lên phôi pha hương đồng cỏ nội bởi cơn lốc thị thành.
Vườn xưa của ngoại có hàng dừa cắm rễ ven bờ sông, ngoại nói trồng dừa để giữ bờ đất vì nhà mình ở bên lở, không có hàng dừa này thì đất mỗi năm mỗi sụt, riết là sông lấn tới hàng rào. Vậy là hàng dừa rợp bóng bên bờ trở thành cột mốc đánh dấu mỗi khi tôi nôn nao đứng trên mũi đò trên những chuyến về thăm quê ngoại.
Re:Ký ức quê xưa
Lũ nhỏ thành thị lâu lắm mới biết “ xứ quê”, chen nhau dợm bước qua mấy cây cầu khỉ, mẹ chúng tủm tỉm cười thầm trong bụng: cầu này mà gọi là cầu khỉ gì, có mà “ khỉ đột”, chúng nó có biết đâu những cây cầu lắt lẻo ngày xưa, cô bé quê dẫm chân trần trên đất phù sa trơn trượt, mím môi, hai bàn chân nhỏ từng bước đặt chéo nhau , thoăn thoắt băng qua những thân so đũa gác tréo làm cầu, không đi mà chạy qua những vạt cầu, vỡ òa giọng cười trong trẻo thơ ngây.
Lũ nhỏ thành thị lâu lắm mới biết “ xứ quê”, chen nhau dợm bước qua mấy cây cầu khỉ, mẹ chúng tủm tỉm cười thầm trong bụng: cầu này mà gọi là cầu khỉ gì, có mà “ khỉ đột”, chúng nó có biết đâu những cây cầu lắt lẻo ngày xưa, cô bé quê dẫm chân trần trên đất phù sa trơn trượt, mím môi, hai bàn chân nhỏ từng bước đặt chéo nhau , thoăn thoắt băng qua những thân so đũa gác tréo làm cầu, không đi mà chạy qua những vạt cầu, vỡ òa giọng cười trong trẻo thơ ngây.
Re:Ký ức quê xưa
Cô bé ngày xưa ưa vắt vẻo trên cánh võng nhìn mưa giọt dài theo mái lá, mưa miền Nam ngộ lắm, ào ào trắng trời một đám rồi lại tạnh queo như chưa hề có giọt nào. Mưa đổ ào vào máng hứng dưới mái rồi đổ tràn vào những chiếc lu lúp xúp bên chái nhà. Ngoại ưa trữ nước mưa từ mùa mưa này sang mùa mưa khác, lóng cho thật trong rồi ngâm bí, không biết chuyện “ ngâm bí” của ngoại có bí quyết gì mà những lu “ nước mưa ngâm bí” của ngoại cứ mát rời rợi mà ngọt lịm một hương vị trong trẻo lạ kỳ cả tuổi thơ tôi.
Cô bé ngày xưa ưa vắt vẻo trên cánh võng nhìn mưa giọt dài theo mái lá, mưa miền Nam ngộ lắm, ào ào trắng trời một đám rồi lại tạnh queo như chưa hề có giọt nào. Mưa đổ ào vào máng hứng dưới mái rồi đổ tràn vào những chiếc lu lúp xúp bên chái nhà. Ngoại ưa trữ nước mưa từ mùa mưa này sang mùa mưa khác, lóng cho thật trong rồi ngâm bí, không biết chuyện “ ngâm bí” của ngoại có bí quyết gì mà những lu “ nước mưa ngâm bí” của ngoại cứ mát rời rợi mà ngọt lịm một hương vị trong trẻo lạ kỳ cả tuổi thơ tôi.