Phần 5
Bẵng đi vài tháng sau đó, sau khi có 4 miếng đất, tôi vẫn cứ tiếp tục đi làm để kiếm tiền trả nợ thôi.
Có 1 điểm đáng lưu ý, là ngay miếng đất thứ 3 của tôi ở Bình Dương tôi mua tháng 6/2016, lúc đó tôi đi xem, thấy quy hoạch bài bản, đường xá rộng rãi, trải nhựa sạch sẽ, vỉa hè, cống thoát nước, cây xanh đều có, nhưng ngặt nỗi nhà cửa thưa thớt quá. Cũng có lý do là do không có điện như tôi đã nói ở trên, nhưng đó chỉ là 1 lý do phụ thôi. Thời điểm đó, tôi không quan tâm lắm việc có xây nhà hay không, vì mục đích chính của tôi là mua đất, để đất đó là của tôi mà thôi. Tôi nghĩ mình đã mua được miếng đất giá tốt, thì tôi lại càng vui mừng hơn, những chuyện khác mình không quan tâm.
Nhưng sau đó, khi lấy được sổ ra tên tôi, tôi mới chú ý lại những thông tin trên sổ, thấy có gì là lạ, nên vội lấy sổ đất các miếng 1, miếng 2 ra so sánh, thì mới phát hiện, sao nó chỉ là 1 hình vẽ thửa đất vuông vức 4 cạnh thôi, không thấy có đường trên sổ như những lô kia, trong khi thực tế là đường trước đất có mà.
Vài tuần sau đó, tôi cứ cuối tuần lên Bến Cát thì tiện thể đều ghé thăm đất. Mỗi lần lên đó, tôi đều ghé nhà cô Út bắt chuyện, thì mới biết là lý do sâu xa của việc không có điện trong khu này. Cô nói, dự án này trước đây cũng nhiều người mua, nhưng sau đó 1 phần không ra được sổ, 1 phần không có điện để xây nhà nên hầu như mọi người đều bán lại hết, và chủ dự án cũng không mặn mà gì lắm việc kéo điện. Chỉ có cô làm căng lắm, đi thưa kiện tùm lum, chủ mới bất đắc dĩ kéo điện cho 1 mình cô, và bắt có phải bù thêm tiền vào, nên từ đó đến giờ trong khu này chỉ có 1 nhà của cô.
Và tôi cũng hỏi sao ở đây đường xá có đủ, đẹp đẽ nhưng trên sổ không có đường, cô nói theo cô biết là điện lực không cấp điện cho khu này do sổ không có đường, cô lớn tuổi chỉ biết vậy thôi.
Về nhà, tôi tìm hiểu trên mạng, thì mới biết chi tiết thêm, là ở khu Bến Cát, những trường hợp phân lô nhỏ lẻ, chủ dự án mua 1 thửa đất bự, chỉ có 1 mặt duy nhất tiếp giáp đường trên sổ, sau đó, họ làm hạ tầng đẹp đẽ, phân lô ra nhiều lô nhỏ rồi làm hồ sơ tách thửa, và miếng của tôi là 1 trong những miếng đã được chủ tách nhỏ ra.
Về mặt nguyên tắc, trên sổ, miếng đất của tôi 4 cạnh đều tiếp giáp đất của các lô của chủ khác, nên nếu muốn vào đất của tôi, thì phải băng qua đất người khác. Còn thực tế hiện hữu, đường trước đất tôi dù có là đường, nhưng về mặt chính thức, đó là đất riêng của người khác. Đó là lý dó mà điện lực không thể kéo vào được, và nếu có muốn cầm cố ngân hàng để vay tiền cũng không thể cầm cố được.
Nếu muốn cập nhật đường trên sổ, thì chủ dự án phải hiến đất, làm hạ tầng, ký giáp ranh với các chủ đất liên quan, và làm văn bản hiến đất cho nhà nước. Sau đó, nhà nước sẽ tổ chức kiểm tra xem đường được hiến đó có phù hợp quy hoạch không? Có đấu nối với đường nhà nước hiện hữu không? Hệ thống cấp thoát nước, điện có đáp ứng với hạ tầng hiện hữu không?... Những việc này, đều phải có các bên cơ quan của đô thị, phòng tài nguyên, địa chính, điện, nước... tiếp nhận và nghiệm thu. Nếu đạt hết thì mới làm hồ sơ lên Uỷ ban để cập nhật đường trên sổ. Sau khi có đường trên sổ thì mới có thể vay ngân hàng, xin kéo điện, kéo nước về. Mà những việc này, tốn rất nhiều thời gian, và vô cùng tốn kém, nên chủ dự án họ không chịu làm, dẫn đến khu này bao nhiêu năm rồi mà vẫn không có ai ở.
Sau đó, tôi mới hiểu rõ được vấn đề. Không phải cứ có đất, cứ muốn hiến cho nhà nước là nhà nước chịu đâu. Hiến là 1 chuyện, nhà nước có chịu không lại là 1 câu chuyện dài sau đó.
Coi như mình cũng có thêm kiến thức cho sau này hơn khi xem sổ đất.
Về phía gia đình tôi, khoảng đầu năm 2017, lúc đó ba mẹ tôi đã qua định cư bên Mỹ rồi, trong nhà chỉ có 2 anh em tôi ở, mỗi người đều có gia đình và công việc riêng.
Nhìn lại em trai tôi, tôi bất chợt nhận ra, em mình không biết nó có tài sản đầu tư gì hay không? Vì xưa giờ, anh em cũng rất ít nói chuyện hay tâm sự với nhau, nhưng nay mình có đất, thì cũng nên hỏi thăm em mình xem có ý định gì không để cho ý kiến. Nếu nó cần, thì mình sẵn sàng nhường lại miếng đất này để nó có miếng đất lận lưng.
Tôi đã thử hỏi thăm và em tôi cũng nói thấy anh mình có đất cũng muốn lắm, nhưng làm gì có tiền mà nghĩ tới.
Tôi sau đó suy nghĩ rất nhiều, và cũng nghĩ lại em mình trước đây năm 2010, lúc tôi túng thiếu, cũng từng giúp cho tôi mượn tiền, góp lại mỗi tháng sau đó, nên tôi đã chủ động đề nghị là sẽ để lại miếng đất này cho em tôi, và mỗi tháng trả góp cho tôi 10 triệu đến khi nào hết thì thôi. Thế là, em tôi cứ mỗi tháng đều góp 10 triệu và tôi cứ đinh ninh là khi nào mình nhận đủ hết sẽ đưa sổ cho em mình.
Nhưng người tính không bằng trời tính, sau đó 1 biến cố xảy ra với em tôi, khiến nó phải chạy vạy lo tiền để xử lý. Lúc đó, em tôi đã góp được 5 tháng, tương đương là 50 triệu.
Cũng vào thời điểm đó, như tôi có đề cập ở phần 2, chính là lúc tôi đã nằm trong bệnh viện mổ ruột thừa, và đã có sai lầm bốc đồng nghiêm trọng trong việc đầu tư chứng khoán khiến toàn bộ tiền tôi đang giữ của Mẹ, cũng như tiền tôi nhận góp từ em tôi đã mất trắng. Lúc đó, tôi vô cùng hỗn loạn, vì số tiền quá lớn không biết sẽ làm cách nào để trả nổi.
Tôi thì đang hoảng loạn, em tôi thì đang có biến cố, nên tôi vô cùng rối trí.
Em tôi vì biến cố cũng đã mất sạch tiền, cũng đang trong trạng thái rối bời, lại đang cần gấp thêm 100 triệu để giải quyết, nên đã nhờ tôi xin sự giúp đỡ của Ba Mẹ bên Mỹ.
Bản thân tôi lúc đó tạm gác lại chuyện của mình, cũng đã rào trước đón sau mới dám nói chuyện với Ba Mẹ về chuyện em trai mình, rồi để sau khi Ba Mẹ biết chuyện, mới dám xin Ba Mẹ giúp đỡ em.
Ba Mẹ thời điểm đó, cũng lo lắng vô cùng, dù Ba Mẹ không nói nhưng tôi cảm nhận được qua từng lời nói, nét mặt, cử chỉ khi gọi điện với tôi qua facebook. Ba Mẹ sau đó cũng đã nói tôi rút 50 triệu, lấy ra trong số tiền tôi đang giữ của Ba Mẹ để cho em tôi.
Tôi báo cho em tôi biết là Ba Mẹ đồng ý giúp 50 triệu rồi, và tôi sẽ sắp xếp để đưa, dù lúc đó thật sự tôi không biết đào đâu ra để đưa.
Em tôi, sau đó, báo tôi đưa lại 50 triệu tiền góp mua đất, cộng với 50 triệu tiền Ba Mẹ giúp thì mới đủ 100 triệu để giải quyết công việc. Tôi thực sự shock, vì 100 triệu với tôi hiện là 1 con số rất lớn, biết tìm cách nào để có mà đưa đây.
Tôi nói tôi sẽ tìm cách đưa nhưng thư thã chứ không thể có ngay được, nhưng có thể do em tôi quá cần gấp, nên đã nói tôi phải đưa ngay không chờ được.
Trong cơn nóng giận, tôi bực mình nói “Mày nếu mua đất ở ngoài , đang trong quá trình góp mà không mua, đòi lấy lại ngang xương thì coi như mất luôn rồi, chứ ở đó mà lấy lại được. Để từ từ tao thu xếp trả cho.”
“Tiền của tui góp là của tui, giờ tui muốn lấy lại liền. Tui gấp lắm rồi.”
Tôi vẫn nhớ như in câu nói đó của em tôi.
“Ok. Mày nói vậy thì thôi. Để tao thu xếp”
Thế là trong 1 tuần lễ sau đó, tôi phải tìm cách chạy nhiều nơi, thậm chí vay nóng bên ngoài, để có đủ 100 triệu đưa em tôi.
Sau sự việc này, cũng làm cho mối quan hệ anh em tôi ít nhiều bị ảnh hưởng cho đến sau này.
Về phía tôi, sau đó, tôi lại càng hỗn loạn hơn, luôn trong tâm trạng bất an với tất cả mọi thứ. Chuyện đất đai cũng dẹp qua 1 bên, giờ thì chỉ tập trung cố làm sao để mau thoát khỏi suy nghĩ tiền bạc cứ đè nặng lên đầu mỗi ngày.
Tôi đã dự định chỉ giấu kín mà tự giải quyết, nhưng thật sự, sự lo âu, suy nghĩ, bất an của tôi cứ hiện rõ mồn một trên khuôn mặt, không thể giấu được Nguyên. Nguyên cứ gặng hỏi, mỗi ngày, mỗi ngày, tôi đành phải kể sự thật cho Nguyên biết.
Nguyên shock, cũng không thèm nói chuyện với tôi mấy ngày, nhưng cũng đủ bình tĩnh để biết, là hiện tôi đang tâm trạng thế nào, nên đã cố gắng an ủi tôi, cốt để vực dậy tinh thần cho tôi trước đã, rồi mọi chuyện sau này từ từ giải quyết.
(Còn tiếp)