Cho thêm cơ hội nữa
Hôm nay bà cả tôi cằn nhằn khi tôi mua "Product of Vietnam" về vì mấy lần trước ngày càng kém chất lượng. Tôi có viết thư tay dán tem gởi cho nhà sản xuất góp ý.
Giá mua thì tăng 25% trong 5 năm qua nhưng giá nguyên liệu và công nhân thì tăn 200%-300% ở Việt Nam. Tôi rất thông cảm cho nhà sản xuất tại Việt Nam nhưng tôi muốn chất lượng ổn định.
Pinga nói:Bên cái thớt người Việt soi gương em đã viết ... .
Hóng tiếp thớt này.
Cái vĩ 4 trái chuối nướng đó tôi ăn xong rồi và "review".
Nhắc lại, vĩ 4 trái chuối bọc bột khoai mì đó tôi mua từ khi nó xuất hiện nhiều năm trước và ăn khá nhiều cho đến khi "đểu" thì hết ăn.
Tôi làm như sau: rả đá ở ngăn lạnh 2 ngày; bỏ lên lò nướng nướng chậm 30 phút để nóng thấm dần bên trong.
4 cái thì 2 cái bên trong là chuối nguyên trái, 2 cái còn lại là 2 miếng nửa trái chuối ghép lại hơi bị sống và chát (đúng là đểu thứ thiệt). Họ tiết kiệm chuối nên chèn 2 miếng chuối còn sống và chát thay cho trái chuối chín.
Về bột mì bọc thì lúc xưa họ mài khoai mì nên có thớ bột dài cho nên cái "texture" ăn giống như dân gian xưa làm -> ngon trong miệng. Ngày nay họ tiết kiệm nên xay (cách này rất lẹ và ít tốn nhân công) -> không còn cái "texture" nữa và cảm thấy dở.
Tóm lại tôi không cho thêm cơ hội nào nữa. Thà gì họ bán đắt hơn, cắt bớt 4 cái còn 3 cái mà giữ chất lượng như thuở ban đầu (rất gần với dân gian làm) thì ba con Việt Kiều sẽ thích và ăn dài dài.
Kiểu này tôi sẽ tự làm ăn vì bên đây bán khoai mì, dừa khô, chuối xiêm,... đầy đủ.
Câu chuyện bà bán xôi của Bác subarulover hay nhưng thiếu một bên rất quan trọng, là băng nhóm bảo kê khu phố. Doanh nghiệp nào cũng vậy, từ bán xôi đến bán máy bay đều chạy theo lợi nhuận là trên hết. Cho nên dân ngoài việc bỏ tiền mua đồ phục vụ nhu cầu cuộc sống còn phải nộp thêm tiền cho một bên bảo kê, nôm na là đóng thuế để bên bảo kê đảm bảo tất cả mọin người bán xôi chè máy bay tàu hoả phai đảm bảo chất lưojng trong một khuôn khổ nhất định. Để đảm bảo đám dân đen còn mạng còn tiền để đóng bảo kê dài dài ah. Trường hợp bác nêu quên tính đến hội bảo kê này, mà khả năng lớn là hắn lấy tiền bảo kê nhưng k hoàn thành nhiệm vụ, không có cái nhìn lâu dài nên sớm muộn cunhx có băng khác đến hoặc người mua xôi tự lập nhóm bảo kê mới và đuổi chúng nó đi thôi
Richievn nói:Câu chuyện bà bán xôi của Bác subarulover hay nhưng thiếu một bên rất quan trọng, là băng nhóm bảo kê khu phố. Doanh nghiệp nào cũng vậy, từ bán xôi đến bán máy bay đều chạy theo lợi nhuận là trên hết. Cho nên dân ngoài việc bỏ tiền mua đồ phục vụ nhu cầu cuộc sống còn phải nộp thêm tiền cho một bên bảo kê, nôm na là đóng thuế để bên bảo kê đảm bảo tất cả mọin người bán xôi chè máy bay tàu hoả phai đảm bảo chất lưojng trong một khuôn khổ nhất định. Để đảm bảo đám dân đen còn mạng còn tiền để đóng bảo kê dài dài ah. Trường hợp bác nêu quên tính đến hội bảo kê này, mà khả năng lớn là hắn lấy tiền bảo kê nhưng k hoàn thành nhiệm vụ, không có cái nhìn lâu dài nên sớm muộn cunhx có băng khác đến hoặc người mua xôi tự lập nhóm bảo kê mới và đuổi chúng nó đi thôi
Bác nói đúng, tiền bảo kê bi giờ mới là thứ đáng sợ nhứt ở xứ mềnh đó ??
<h1>Gạo VN thua kém Campuchia !</h1>
Hiện, chất lượng gạo của Việt Nam kém là do cách làm ăn chụp giật của các thương lái, trộn lẫn các loại gạo cao cấp thấp cấp với nhau. Điệp khúc được mùa mất giá , nông dân bỏ ruộng vẫn tiếp diễn do các bộ, ban ngành đang bỏ mặc nông dân
PV: - Thời gian qua, dư luận rất quan tâm tới thông tin Campuchia sẽ tấn công thị trường gạo Mỹ và Hàn Quốc trong khi xuất khẩu gạo Việt Nam chỉ quẩn quanh với thị trường Trung Quốc và các nước trong khu vực. Ông có bất ngờ trước thông tin này không? Liệu đây có phải là một dấu hiệu đáng để ngành xuất khẩu gạo Việt Nam phải suy nghĩ?
GS Võ Tòng Xuân: - Ngành xuất khẩu gạo Việt Nam phải thấy đây là thách thức rất lớn. Campuchia hiện nay đã đi vào quy hoạch vùng nguyên liệu và có nhà máy để sản xuất gạo có chất lượng tốt và Cục xúc tiến thương mại của Campuchia đã giúp 8 công ty xuất khẩu gạo tham dự hội chợ ở Thái Lan mà trong hội chợ, Việt Nam hoàn toàn vắng bóng.Gạo Capuchia được thế giới chú ý thông qua hội chợ đó và tôi thấy rõ ràng khách hàng đến rất đông để ký hợp đồng. Những công ty xuất khẩu chỉ vài chục ngàn tấn chứ không lên đến hàng trăm ngàn tấn như Việt Nam, tức là họ làm nhỏ nhưng làm có chất lượng và là những sản phẩm có thương hiệu. Các doanh nghiệp không quan tâm đến việc xây dựng thương hiệu mà chỉ mua lúa thông qua thương lái thì không thể xây dựng thương hiệu được. Cục xúc tiến thương mại lại không có những chính sách để khuyến khích doanh nghiệp xây dựng thương hiệu cuối cùng không giúp được doanh nghiệp nào đi triển lãm được. Không có thương hiệu sẽ là thách thức lớn đối với gạo Việt Nam.
...
PV: - Tại sao xuất khẩu gạo dù được xem là mũi nhọn của nền kinh tế nhưng người nông dân năm nào cũng phải ca điệp khúc bỏ ruộng vì lỗ? Để xảy ra tình trạng này là do lãnh đạo chưa đủ tầm hay vướng mắc nào khác nữa?
GS Võ Tòng Xuân: - Từ Bộ Nông nghiệp đến Bộ Công thương đã bỏ ngỏ, để nông dân muốn làm gì thì làm. Nông dân đang trong tay thương lái thứ 2 là họ luôn luôn có những sáng kiến đi trái ngược lại kỹ thuật. Ví dụ nói muốn làm theo chương trình GAP thì phải bón phân cân đối họ lại bón nhiều hơn, đáng ra chỉ xạ 80-100 kg/ha họ lại xạ 200kg/ha, xạ dày, bón nhiều phân đạm sẽ xuất hiện nhiều sâu dịch, họ lại phải trả nhiều tiền hơn để mua thuốc trừ sâu… Tất cả những điều này đã đội giá thành 1 kg lúa lên cao, những nông dân trồng theo đúng quy trình GAP thì giá thành chỉ từ 2.200-2.400 đồng còn nông dân tự trồng theo kiểu họ phải mất 3.800-4.000 đồng trong khi bán ra là 5.000-6.000 đồng.
[link=http://cafef.vn/hang-hoa-nguyen-lieu/gs-vo-tong-xuan-ly-do-gao-viet-nam-thua-kem-campuchia-201402221447054079ca39.chn]http://cafef.vn/hang-hoa-...02221447054079ca39.chn[/link]
Hiện, chất lượng gạo của Việt Nam kém là do cách làm ăn chụp giật của các thương lái, trộn lẫn các loại gạo cao cấp thấp cấp với nhau. Điệp khúc được mùa mất giá , nông dân bỏ ruộng vẫn tiếp diễn do các bộ, ban ngành đang bỏ mặc nông dân
PV: - Thời gian qua, dư luận rất quan tâm tới thông tin Campuchia sẽ tấn công thị trường gạo Mỹ và Hàn Quốc trong khi xuất khẩu gạo Việt Nam chỉ quẩn quanh với thị trường Trung Quốc và các nước trong khu vực. Ông có bất ngờ trước thông tin này không? Liệu đây có phải là một dấu hiệu đáng để ngành xuất khẩu gạo Việt Nam phải suy nghĩ?
GS Võ Tòng Xuân: - Ngành xuất khẩu gạo Việt Nam phải thấy đây là thách thức rất lớn. Campuchia hiện nay đã đi vào quy hoạch vùng nguyên liệu và có nhà máy để sản xuất gạo có chất lượng tốt và Cục xúc tiến thương mại của Campuchia đã giúp 8 công ty xuất khẩu gạo tham dự hội chợ ở Thái Lan mà trong hội chợ, Việt Nam hoàn toàn vắng bóng.Gạo Capuchia được thế giới chú ý thông qua hội chợ đó và tôi thấy rõ ràng khách hàng đến rất đông để ký hợp đồng. Những công ty xuất khẩu chỉ vài chục ngàn tấn chứ không lên đến hàng trăm ngàn tấn như Việt Nam, tức là họ làm nhỏ nhưng làm có chất lượng và là những sản phẩm có thương hiệu. Các doanh nghiệp không quan tâm đến việc xây dựng thương hiệu mà chỉ mua lúa thông qua thương lái thì không thể xây dựng thương hiệu được. Cục xúc tiến thương mại lại không có những chính sách để khuyến khích doanh nghiệp xây dựng thương hiệu cuối cùng không giúp được doanh nghiệp nào đi triển lãm được. Không có thương hiệu sẽ là thách thức lớn đối với gạo Việt Nam.
...
PV: - Tại sao xuất khẩu gạo dù được xem là mũi nhọn của nền kinh tế nhưng người nông dân năm nào cũng phải ca điệp khúc bỏ ruộng vì lỗ? Để xảy ra tình trạng này là do lãnh đạo chưa đủ tầm hay vướng mắc nào khác nữa?
GS Võ Tòng Xuân: - Từ Bộ Nông nghiệp đến Bộ Công thương đã bỏ ngỏ, để nông dân muốn làm gì thì làm. Nông dân đang trong tay thương lái thứ 2 là họ luôn luôn có những sáng kiến đi trái ngược lại kỹ thuật. Ví dụ nói muốn làm theo chương trình GAP thì phải bón phân cân đối họ lại bón nhiều hơn, đáng ra chỉ xạ 80-100 kg/ha họ lại xạ 200kg/ha, xạ dày, bón nhiều phân đạm sẽ xuất hiện nhiều sâu dịch, họ lại phải trả nhiều tiền hơn để mua thuốc trừ sâu… Tất cả những điều này đã đội giá thành 1 kg lúa lên cao, những nông dân trồng theo đúng quy trình GAP thì giá thành chỉ từ 2.200-2.400 đồng còn nông dân tự trồng theo kiểu họ phải mất 3.800-4.000 đồng trong khi bán ra là 5.000-6.000 đồng.
[link=http://cafef.vn/hang-hoa-nguyen-lieu/gs-vo-tong-xuan-ly-do-gao-viet-nam-thua-kem-campuchia-201402221447054079ca39.chn]http://cafef.vn/hang-hoa-...02221447054079ca39.chn[/link]