Hạng B2
9/5/07
171
10
18
SG
Nói đến nông nghiệp thì đa số chất lượng thường tỷ lệ nghịch với sản lượng thế thôi .... muốn bán đồ ngon thì phải chịu SL thấp chút , đồ dở hơn , giá thấp hơn nhưng SL cao vút thì đó là 1 sự chọn lựa mang tính thời điểm mà thôi .
 
Tập Lái
29/1/13
45
1
0
thớt quá bổ ích

nhưng bác chủ thớt làm sao mà thay đổi thực trạng đó dc?

bác có biết là mỗi lô hàng xuất đi mỹ hay nhật phải qua bao nhiêu cửa ko?
 
Hạng D
16/1/13
4.803
85.922
113
G_ừng 056 nói:
thớt quá bổ ích

nhưng bác chủ thớt làm sao mà thay đổi thực trạng đó dc?

bác có biết là mỗi lô hàng xuất đi mỹ hay nhật phải qua bao nhiêu cửa ko?


Không nói ra nhưng AI CŨNG BIẾT.

Mình nên tự hỏi bọn Thái xuất sang Mỹ thì hàng của nó qua bao nhiêu cửa ải ???????

Tại sao họ có CHẤT LƯỢNG ỔN ĐỊNH ???? cho dù giá CHỈ tăng theo lạm phát ????
 
Hạng D
9/5/09
3.409
16.410
113
Hí hí, trả lời câu hỏi giùm Gừng nè.

Vì bên Thái bên CAM, tiền bảo kê nó tăng ít hoặc bằng lạm phát. Còn ở mình tiền bảo kê tăng theo cấp số nhân. Vậy nhoen
 
Hạng D
17/7/07
3.452
33
48
Sài-gòn
Nam VN pre75 cũng y vậy hà chủ thớt
hồi đó 3 tàu Chợ lớn còn lấy quần satin đen nữ - quần cũ, cắt ra, hổng biết có dính máu cuối tháng hay không, trộn lẫn làm Phục linh (giống như món Sương Sáo VN)

cụ chủ thớt trước khi nói phải chịu khó dòm trước ngó sau tìm hiểu chuyện xưa/nay/đông/tây chớ

kính cụ !

 
Hạng D
16/1/13
4.803
85.922
113
BANH_TET nói:
Nam VN pre75 cũng y vậy hà chủ thớt
hồi đó 3 tàu Chợ lớn còn lấy quần satin đen nữ - quần cũ, cắt ra, hổng biết có dính máu cuối tháng hay không, trộn lẫn làm Phục linh (giống như món Sương Sáo VN)

cụ chủ thớt trước khi nói phải chịu khó dòm trước ngó sau tìm hiểu chuyện xưa/nay/đông/tây chớ

kính cụ !


Kính bạn!

Với tôi, trước 1/5/1975 là tôi không cần biết và không bao giờ bàn tới vì tôi không thấy không chứng kiến.

Chuyện tôi chứng kiến từ nhỏ lúc bắt đầu nhận thức (1976-1978) cho đến giờ thì tôi bàn.

Mong bạn đừng móc nghéo chuyện trước 1/5/1975 với tôi.

Chuyện ba Tàu chợ Lớn làm đểu từ xưa đến nay tôi có nghe nói. Nhưng ở quê tôi thì ngay xưa người ta biết làm ăn "để đức".

Ví dụ là ở quê, ngày xưa bắt cá thì thấy cá ròng ròng ai cũng chỉ bảo nhau đừng bắt vì nó sẽ thành cá lóc lớn sau này. Ngày xưa không ai tận diệt cá bàng vợt điện (nếu có thì chỉ là số hiếm). Nói chung ngày xưa (khi tôi biết nhận thức) người ta còn biết cái hậu. Ngày xưa chúng tôi chẳng bao giờ ăn cắp vườn tược của ai. Muốn vào vường bao giờ cũng xin phép chủ vườn và chúng tôi không bao giờ tận diệt bất cứ cái gì.

Xin nhắc lại các bạn thù ghét VNCH là với tôi là tôi không bàn tới VNCH vì không biết. Nếu có bàn thì tôi bàn sau 1/5/1975.
 
Hạng C
8/8/08
665
62
43
Hehe, tự nhiên sao có vẻ keng thẻng vậy ta? Em chế thêm chút... xăng cho nó hot hơn nha.
24.gif


Em nghĩ nguyên nhân cũng có phần do bản thân mấy bà bán xôi.

Ở đời bà A thì bà con chỉ cần lựa chọn giữa khoai lang, khoai mì và... bắp thôi. Xôi là một món ăn coi bộ hơi bị sang, cơm ăn nhiều khi còn độn mà. :D

Nghĩa là lúc đó bác nào có đủ tiền mua xôi là thuộc loại dư giả, sẵn sàng bỏ nhiều tiền hơn thiên hạ để ăn sáng. Bà bán xôi lúc đó chỉ phục vụ cho nhóm khách hàng thu nhập trung bình khá trở lên, do đó bà chỉ cần ít khách là đủ hòa vốn và sinh lời, vì vậy bà A chỉ cần đầu tư về chất lượng, không cần năng suất cao.

Nhưng tới thời bà B và bà C thị trường đã không còn như xưa. Ngoài xôi ra người ta còn cả tỉ thứ lựa chọn như bánh mì, phở, hủ tiếu, bánh canh, cơm tấm.... ngoài xôi gánh ra thì xuất hiện rất nhiều quán xôi máy lạnh, thậm chí cả nhà hàng 4-5 sao cũng có món xôi. Khi nhiều người sẵn sàng trả từ vài chục đến vài trăm ngàn cho bữa sáng thì gói xôi 5-10 ngàn trở thành món ăn... rẻ tiền. Như vậy khi mức sống của toàn xã hội cao lên thì mấy bà bán xôi tự nhiên thấy khách hàng của mình càng ngày càng... nghèo đi. Lúc đó cũng với 1 gánh xôi thì họ bỗng thấy mình ... khó sống. Đơn giản là vì mức sống của chính họ cũng cao hơn xưa. :D

Rõ ràng để có thể sống được thì lợi nhuận của bà bán xôi phải cao hơn. Nếu thi trường chấp nhận giá cao thì họ sẽ tăng giá, nhưng món xôi lúc này là hàng giá bèo, tăng giá thì khả năng mất khách có vẻ cao. Nếu giữ giá, bà B và C phải tìm mọi cách để giảm chi phí và tăng doanh số. Lúc này sẽ xuất hiện hai lựa chọn: nếu vẫn bảo đảm chất lượng như xưa thì họ phải thuê thêm người, tăng thêm nồi niêu, bếp, củi lửa để mở rộng sản xuất, nếu không muốn hoặc không có khả năng đầu tư thì họ phải thay đổi chất lượng xôi để chạy theo số lượng. Từ hai lựa chọn này tùy theo tài kinh doanh và quản lý của mỗi người sẽ xuất hiện một loạt các khả năng nữa là sẽ thành công hay thất bại ở nhiều mức độ khác nhau. Nghĩa là sẽ có những bà bán xôi thành đạt và những bà... cựu bán xôi đã phá sản. Và nếu một khách hàng sau mấy chục năm lại muốn tìm đúng một bà bán xôi gánh như xưa thì nhiều khả năng họ đã chọn một món ăn... chất lượng thấp của một nhà cung ứng sắp hết thời. :D

Vậy bây giờ họ nên trách ai? Trách thời thế thay đổi? Trách bà bán xôi kém đạo đức? Hay trách bản thân mình... mơ mộng quá chăng? :D

Vì những bà bán xôi thành đạt bây giờ đã chuyển qua bán Mac Donald hay KFC hết rồi.
24.gif