- Status
- Không mở trả lời sau này.
lúc trước mình thấy có 2-3 chiếc xe van tông màu cam+trắng đóng đô ở công viên 23-9 (sài gòn) bán thể loại trên. Mới được >2năm không biết có ok hay không mà nây giờ mình thấy 1 chiếc nằm phơi nắng ngay tại Newworld...
Thôi em viết ngắn gọn vì cũng buồn ngủ rồi, các bác thông cảm nhé. Em viết lan man về cafe nhưng cũng là cách để bán quán cafe luôn ạ.
Thứ 1: Giá.Ngay từ ban đầu em đã xác định là làm quán tiết kiệm gì thì vẫn phải bảo đảm chất lượng thức ăn thức uống. Vậy nên phương châm của em là :Mua tận gốc, bán tận ngọn.Chính vì vậy mới có lần em kể phải lặn lội đi mấy tỉnh tây nguyên mua cả giỏ cafe mỗi loại 1-200gr pha thử mỗi lần cả chục phin uống như con hâm í. Chốt lại là em lấy 1 loại cafe ngon về vị ở 1 lò gần gốc, rồi trộn với 1 loại có mùi thơm nổi tiếng xứ Buôn Mê mua ở đại lý chính thức của cái lò gần gốc hơn ... túm tùm tụm lại thì em ở sát cái gốc lắm òi, không phải qua trung gian khỉ gió gì hết, thế nên chi phí cũng tiết kiệm khá nhiều mà chất lượng không đến nỗi í ẹ ợ. Bao bì giấy cũng bỏ hết, giảm đc cái gì là em deal sát sạt không còn gì để deal nữa mới buông. Giá cafe của em từ đầu năm đến giờ bị đội lên 30% rồi đó ạ. Em yên tâm vì mối quen,hàng đóng gói chất lượng cũng ổn định và em đỡ phải kiểm soát cái này hằng ngày khi lúc nào cũng điên lên vì cả đống cùi bắp khác.
Thứ 2: Loại cafe. Cái này là tùy gout uống từng vùng. Đưa cafe miền Trung vào thì các bác miền Tây tợp phát phun ngay do đắng quá, sặc. Đưa cafe tinh ( fresh) vào pha thì các bác hỏi "mày cho tao uốg nước dão à" ... nên các bác đừng bắt con cọp ăn cỏ hay cho thỏ ăn thịt quay nhé. Miền nào kiểu đó, em chẳng muốn phá cách làm gì vì việc của em là phục vụ các bác bợm cafe cho thỏa chí thôi. Mà miền Tây quê em hảo ngọt, uống cafe chỉ cân ngọt và ...có màu đen. Thế nên em chọn cafe theo tiêu chuẩn em "hơi bị" lậm ở SG là cứ bị khách chê sao mà đắng thế, sao mà đặc thế không đấy.
Khổ ===> thứ 3: chuẩn pha cafe: mỗi kg cafe bác mà pha 30 phin thì khách bỏ hết vì kẹo quá, vậy nên bác cứ đúng công thức pha 40 phin đi, vừa đỡ tốn vừa đúng level các bác miền tây nhà em. Em chả cần biết chuẩn của thằng Tây nào vào đây, cứ các bác khách nhà em vui là em tít mắt đếm tiền thôi.
Thứ 4: hóa chất. Cái này em không đụng đến. Lời được bao nhiêu mà tai tiếng nổ ra thì khách tẩu tán hết. Chỉ thích hợp mấy bà lề đường nay đây mai đó thôi, em thì một ách cả đống tròng: kiểm tra an toàn thực phẩm, uy tín, thương hiệu ... nên em không ngu chơi bài toán này. Em nghĩ các hàng quán cũng nghĩ như em thôi. Còn cafe bệt hay bán rong thì chắc là ... có. Thói đời chả mèo nào chê thịt khi tự nhiên có thằng giao cafe pha sẵn trong chai khỏi phải lọ mọ châm phin phiền phức lỡ công an túm chạy không kịp đổ tè le, mà giá chai cafe to vật rẻ rề ( pha được mấy chục ly cafe), có khi giá chả bằng ... 1 ly bán ra.
Thứ 4: các loại cafe kiểu Tây em hiện giờ mù kiến thức. Mà em chả quan tâm cập nhật cái đống này vào đầu. Vì em nói thiệt là em uống không nổi mấy cái gì beo béo ( vậy mà còn mập thù lù ra) nên em uống để rì viu thì được, còn uống thay cơm cứu đói như mấy năm qua thì thua. Lý do nữa là khách hàng của em cũng không có nhu cầu uống mấy cái này,ngán lắm, khó uống ... y chang em hehe, ngàn lượt khách thì được nửa ông tây vào kêu ... sinh tố, nên mua đống máy móc quẳng vào bếp chĩ tổ chật chội thêm chứ có ích gì đâu, thế nên em chả tha thiết đưa nó vào menu dụ dỗ khách hàng làm gì, vắt chân lên cổ tính mãi cũng không thấy ngày hoàn vốn mấy cái máy ngày càng giống sắt gỉ.
Thứ 5: định giá ly cafe.Làm quán cafe chứ doanh số bán cafe của em còn thấp hơn lipton và các loại sinh tố nước ép khác, chỉ chiếm chừng ... 1/5 hà. Nói vậy để thấy là dù em ghiền cafe nhưng nếu đối tượng khách hàng của em chả ưa cafe mấy thì em chẳng ép họ uống cafe, cũng không cần mua Legend của Trung Nguyên pha cho họ uống làm giề. Họ thích gì em chiều nấy, 2 bên cùng có lợi. Giá ly cafe của em đủ để em khấu hao thiết bị là em mừng rồi, em chủ yếu bán chỗ ngồi cho họ đến thôi, ly cafe chỉ là cái cớ. Em lại chả bán cho các bác sáng sớm ngồi nhâm nhi từng giọt tí tách như con nghiện nên em càng yên tâm về con đường em chọn, không phập phù lo lắng ôi sao hôm nay cafe hạt chát thế, ngày mai lại lo ôi sao cái máy nghiền cafe bị kẹt rồi, ngày mốt lại lo ôi sao mùi cafe khét lẹt thế này ... hehe ... đời quá nhiều thứ phải lo, may mà em chưa bị ôm đống hãi hùng trên thì số em còn tốt chán. Thế nên giá cả ly cafe của em cũng đủ để làm cho khách em vui, em vui và ... chủ nợ của em vui vì ngày xưa em trót mượn tiền các bác í đem đóng bàn lát kính mua máy lạnh về chất kịt cả phòng.
Nói sơ sơ để các bác thấy rằng, làm cafe không phải vì mình thích thế nào thì bắt khách hàng uống thế đó. Mà phải biết mình có thể làm gì và không nên làm gì, rồi hãy vẽ vời thêm râu thêm cánh.
Bác Premium T nói về Highland có lý. Em thấy nó ngày càng sa đà vào số lượng mà quên đi chiều sâu của dịch vụ. Nếu không vì view thì em chả ghé, mà ghé lại k có view đẹp để ngồi thì tự nhủ không muốn ghé nữa, hic hic
Bác Kelvin thì chắc là dân ghiền cafe chính gốc rồi. Em rất là hâm mộ khả năng thưởng thức của bác. Còn em chỉ là kiểu uống pha tạp, trót quen từ nhỏ giờ khó bỏ quá, lại lười nên chả tự pha được cho mình thì nói chi làm cho khách. Giải thích lòng vòng khí không phải phép lắm, nên chỉ mong bác đừng chê các loại cafe ở các quán là không ngửi được thôi ạ, vì mỗi nơi có lý do và chiến lược riêng. Họ không thể vì một số chiếm % rất ít sành sỏi mà bỏ đi đa số còn lại.
Các bác khác cứ bàn tiếp nhé, em buồn ngủ rồi không quote bài ai lại để bàn luận được, khi nào rỗi em sẽ hầu chuyện sau ạ.
Thứ 1: Giá.Ngay từ ban đầu em đã xác định là làm quán tiết kiệm gì thì vẫn phải bảo đảm chất lượng thức ăn thức uống. Vậy nên phương châm của em là :Mua tận gốc, bán tận ngọn.Chính vì vậy mới có lần em kể phải lặn lội đi mấy tỉnh tây nguyên mua cả giỏ cafe mỗi loại 1-200gr pha thử mỗi lần cả chục phin uống như con hâm í. Chốt lại là em lấy 1 loại cafe ngon về vị ở 1 lò gần gốc, rồi trộn với 1 loại có mùi thơm nổi tiếng xứ Buôn Mê mua ở đại lý chính thức của cái lò gần gốc hơn ... túm tùm tụm lại thì em ở sát cái gốc lắm òi, không phải qua trung gian khỉ gió gì hết, thế nên chi phí cũng tiết kiệm khá nhiều mà chất lượng không đến nỗi í ẹ ợ. Bao bì giấy cũng bỏ hết, giảm đc cái gì là em deal sát sạt không còn gì để deal nữa mới buông. Giá cafe của em từ đầu năm đến giờ bị đội lên 30% rồi đó ạ. Em yên tâm vì mối quen,hàng đóng gói chất lượng cũng ổn định và em đỡ phải kiểm soát cái này hằng ngày khi lúc nào cũng điên lên vì cả đống cùi bắp khác.
Thứ 2: Loại cafe. Cái này là tùy gout uống từng vùng. Đưa cafe miền Trung vào thì các bác miền Tây tợp phát phun ngay do đắng quá, sặc. Đưa cafe tinh ( fresh) vào pha thì các bác hỏi "mày cho tao uốg nước dão à" ... nên các bác đừng bắt con cọp ăn cỏ hay cho thỏ ăn thịt quay nhé. Miền nào kiểu đó, em chẳng muốn phá cách làm gì vì việc của em là phục vụ các bác bợm cafe cho thỏa chí thôi. Mà miền Tây quê em hảo ngọt, uống cafe chỉ cân ngọt và ...có màu đen. Thế nên em chọn cafe theo tiêu chuẩn em "hơi bị" lậm ở SG là cứ bị khách chê sao mà đắng thế, sao mà đặc thế không đấy.
Khổ ===> thứ 3: chuẩn pha cafe: mỗi kg cafe bác mà pha 30 phin thì khách bỏ hết vì kẹo quá, vậy nên bác cứ đúng công thức pha 40 phin đi, vừa đỡ tốn vừa đúng level các bác miền tây nhà em. Em chả cần biết chuẩn của thằng Tây nào vào đây, cứ các bác khách nhà em vui là em tít mắt đếm tiền thôi.
Thứ 4: hóa chất. Cái này em không đụng đến. Lời được bao nhiêu mà tai tiếng nổ ra thì khách tẩu tán hết. Chỉ thích hợp mấy bà lề đường nay đây mai đó thôi, em thì một ách cả đống tròng: kiểm tra an toàn thực phẩm, uy tín, thương hiệu ... nên em không ngu chơi bài toán này. Em nghĩ các hàng quán cũng nghĩ như em thôi. Còn cafe bệt hay bán rong thì chắc là ... có. Thói đời chả mèo nào chê thịt khi tự nhiên có thằng giao cafe pha sẵn trong chai khỏi phải lọ mọ châm phin phiền phức lỡ công an túm chạy không kịp đổ tè le, mà giá chai cafe to vật rẻ rề ( pha được mấy chục ly cafe), có khi giá chả bằng ... 1 ly bán ra.
Thứ 4: các loại cafe kiểu Tây em hiện giờ mù kiến thức. Mà em chả quan tâm cập nhật cái đống này vào đầu. Vì em nói thiệt là em uống không nổi mấy cái gì beo béo ( vậy mà còn mập thù lù ra) nên em uống để rì viu thì được, còn uống thay cơm cứu đói như mấy năm qua thì thua. Lý do nữa là khách hàng của em cũng không có nhu cầu uống mấy cái này,ngán lắm, khó uống ... y chang em hehe, ngàn lượt khách thì được nửa ông tây vào kêu ... sinh tố, nên mua đống máy móc quẳng vào bếp chĩ tổ chật chội thêm chứ có ích gì đâu, thế nên em chả tha thiết đưa nó vào menu dụ dỗ khách hàng làm gì, vắt chân lên cổ tính mãi cũng không thấy ngày hoàn vốn mấy cái máy ngày càng giống sắt gỉ.
Thứ 5: định giá ly cafe.Làm quán cafe chứ doanh số bán cafe của em còn thấp hơn lipton và các loại sinh tố nước ép khác, chỉ chiếm chừng ... 1/5 hà. Nói vậy để thấy là dù em ghiền cafe nhưng nếu đối tượng khách hàng của em chả ưa cafe mấy thì em chẳng ép họ uống cafe, cũng không cần mua Legend của Trung Nguyên pha cho họ uống làm giề. Họ thích gì em chiều nấy, 2 bên cùng có lợi. Giá ly cafe của em đủ để em khấu hao thiết bị là em mừng rồi, em chủ yếu bán chỗ ngồi cho họ đến thôi, ly cafe chỉ là cái cớ. Em lại chả bán cho các bác sáng sớm ngồi nhâm nhi từng giọt tí tách như con nghiện nên em càng yên tâm về con đường em chọn, không phập phù lo lắng ôi sao hôm nay cafe hạt chát thế, ngày mai lại lo ôi sao cái máy nghiền cafe bị kẹt rồi, ngày mốt lại lo ôi sao mùi cafe khét lẹt thế này ... hehe ... đời quá nhiều thứ phải lo, may mà em chưa bị ôm đống hãi hùng trên thì số em còn tốt chán. Thế nên giá cả ly cafe của em cũng đủ để làm cho khách em vui, em vui và ... chủ nợ của em vui vì ngày xưa em trót mượn tiền các bác í đem đóng bàn lát kính mua máy lạnh về chất kịt cả phòng.
Nói sơ sơ để các bác thấy rằng, làm cafe không phải vì mình thích thế nào thì bắt khách hàng uống thế đó. Mà phải biết mình có thể làm gì và không nên làm gì, rồi hãy vẽ vời thêm râu thêm cánh.
Bác Premium T nói về Highland có lý. Em thấy nó ngày càng sa đà vào số lượng mà quên đi chiều sâu của dịch vụ. Nếu không vì view thì em chả ghé, mà ghé lại k có view đẹp để ngồi thì tự nhủ không muốn ghé nữa, hic hic
Bác Kelvin thì chắc là dân ghiền cafe chính gốc rồi. Em rất là hâm mộ khả năng thưởng thức của bác. Còn em chỉ là kiểu uống pha tạp, trót quen từ nhỏ giờ khó bỏ quá, lại lười nên chả tự pha được cho mình thì nói chi làm cho khách. Giải thích lòng vòng khí không phải phép lắm, nên chỉ mong bác đừng chê các loại cafe ở các quán là không ngửi được thôi ạ, vì mỗi nơi có lý do và chiến lược riêng. Họ không thể vì một số chiếm % rất ít sành sỏi mà bỏ đi đa số còn lại.
Các bác khác cứ bàn tiếp nhé, em buồn ngủ rồi không quote bài ai lại để bàn luận được, khi nào rỗi em sẽ hầu chuyện sau ạ.
@Hanh.Pham: Ngắn gọn quá nhỉ!
Mình biết uống cafe từ hồi lết đít trước cửa Phan Đình Phùng, thế mà đâu biết người pha cafe có nhiều ưu tư đến thế.
Đúng là bán cafe phải dựa vào thị hiếu, thị trường rồi. Việt Nam mà, khó mà áp chế hẳn 1 tiêu chuẩn nào từ đẩu đâu về được.
Bán cafe là bưng tới hầu khách chứ không phải đè khách ra đổ vào.
Vote cho mợ Hạnh là người bán cafe của năm
Mình biết uống cafe từ hồi lết đít trước cửa Phan Đình Phùng, thế mà đâu biết người pha cafe có nhiều ưu tư đến thế.
Đúng là bán cafe phải dựa vào thị hiếu, thị trường rồi. Việt Nam mà, khó mà áp chế hẳn 1 tiêu chuẩn nào từ đẩu đâu về được.
Bán cafe là bưng tới hầu khách chứ không phải đè khách ra đổ vào.
Vote cho mợ Hạnh là người bán cafe của năm
@PremiumT: E đang tìm mặt bằng bác ui, nếu thuận lợi thì tháng 12 ráng khai trương 2 shop trước. Lúc đó sẽ mời các bác đến thưởng thức. Còn ông Vũ hói phát biểu linh tinh bác đừng nghe, ko biết lấy số liệu ở đâu. Cứ tính đơn giản Tây nó uống epresso 1 shot chuẩn là 7-8g cafe, 2kg = ~300ly /tháng => 1 ngày ~10ly thì là con nghiện thứ thiệt rồi, lấy đâu ra mức bình quân ấy
@glare: E là e hiểu việc đó nên mới nói thế. Chủ quán thì phải bán cái khách hàng cần mà. Có điều e muốn duy ý chí về việc bán cafe thuần, đó là sở thích và là lý do e chọn khách hàng mục tiêu U30 chưa bị cafe bắp vỉa hè huấn luyện gu uống.
@Mợ Hạnh: E cũng ghiền cafe nhưng ko sành lắm đâu ạ. Lý do e đã giải thích ở trên, e ko phản đối các quán bán cafe theo gu khách hàng (đậm, sánh, đen). Nhưng e phản cảm với các quán pha cafe dùng hóa chất để đạt những chỉ tiêu đó. Ở xì gòn, e uống qua rất nhiều quán cafe nhưng gút lại chỉ có 3 quán e thích, cafe ở mấy quán này cũng có phụ gia bí quyết riêng nhưng chắc là ko có hóa chất: Cafe 27 Nguyễn Thị Diệu Q.3, Cafe Đất Q.10, Cafe Hằng (ĐBPhủ) cafe quán này ngon nhất
Còn e phục Mợ ở chỗ Mợ xác định rõ mục tiêu kinh doanh "bán chỗ ngồi" và kiên quyết theo đuổi => thành công
E thì ngược lại, e chỉ bán cafe (và một số thứ khác và ko bán chỗ ngồi Thế là ko đụng hàng hen
@glare: E là e hiểu việc đó nên mới nói thế. Chủ quán thì phải bán cái khách hàng cần mà. Có điều e muốn duy ý chí về việc bán cafe thuần, đó là sở thích và là lý do e chọn khách hàng mục tiêu U30 chưa bị cafe bắp vỉa hè huấn luyện gu uống.
@Mợ Hạnh: E cũng ghiền cafe nhưng ko sành lắm đâu ạ. Lý do e đã giải thích ở trên, e ko phản đối các quán bán cafe theo gu khách hàng (đậm, sánh, đen). Nhưng e phản cảm với các quán pha cafe dùng hóa chất để đạt những chỉ tiêu đó. Ở xì gòn, e uống qua rất nhiều quán cafe nhưng gút lại chỉ có 3 quán e thích, cafe ở mấy quán này cũng có phụ gia bí quyết riêng nhưng chắc là ko có hóa chất: Cafe 27 Nguyễn Thị Diệu Q.3, Cafe Đất Q.10, Cafe Hằng (ĐBPhủ) cafe quán này ngon nhất
Còn e phục Mợ ở chỗ Mợ xác định rõ mục tiêu kinh doanh "bán chỗ ngồi" và kiên quyết theo đuổi => thành công
Last edited by a moderator:
Hanh.Pham nói:Miền nào kiểu đó, em chẳng muốn phá cách làm gì vì việc của em là phục vụ các bác bợm cafe cho thỏa chí thôi. Mà miền Tây quê em hảo ngọt, uống cafe chỉ cần ngọt và ...có màu đen.
Confirmed đúng cho người miền Tây, lúc luyện thi ĐH em uống cafe để thức, bà già vô buồng thấy em vừa gục đầu ngủ khò
bravia nói:@Hanh.Pham: Ngắn gọn quá nhỉ!
Mình biết uống cafe từ hồi lết đít trước cửa Phan Đình Phùng, thế mà đâu biết người pha cafe có nhiều ưu tư đến thế.
Đúng là bán cafe phải dựa vào thị hiếu, thị trường rồi. Việt Nam mà, khó mà áp chế hẳn 1 tiêu chuẩn nào từ đẩu đâu về được.
Bán cafe là bưng tới hầu khách chứ không phải đè khách ra đổ vào.
Vote cho mợ Hạnh là người bán cafe của năm
<span style=""color: #333399;"">Hình như mợ Hạnh tâm huyết vụ này lắm nên ý tuông ra như nước suối !
@ bác Bra: hehe, tính viết ngắn gọn mà hổng hỉu sao gõ cành cạch 1 hồi nó ra 1 đống. Em đọc lại còn thấy lủng củng tùm lum, chẳng biết có dễ hiểu hay không mà thấy các bác không phang mạnh, chắc em viết khó hỉu ròi hehe
@ anh Quang: hê hê ... cafe em lấy từ gốc nên không phải đậu rang đâu nhé, cũng có cho nó lên màu đen thôi chứ tỉ lệ không đến mức áp đảo he he.
@ bác Kevin: Tây mà là Tây nào nhỉ, có cha nào uống 1 shot 7-8gr cafe hạt thì em lạy luôn vì nó dão còn hơn nước dão. Có 7-8gr Nest Cafe thì ok, vì nó cô đặc lại ròi. Còn người Ý uống cafe mới kinh, em nghe bảo mỗi shot cafe của họ có khi lên đến 1-200gr cafe hạt mà pha ra chừng 1 tách nhỏ, rất đậm đặc, mocchiato chính gốc Ý không phải ai cũng chịu nổi. Cái này là 1 cha sếp tây hứng chí kể cho em nghe cách him lê lết cafe các nước chứ em không đọc được cái này đâu hết nên không dẫn chứng ra được ạ.Khi nào quán bác khai trương hú em với, em qua uống test đô nhà em xem nó lên đến đâu ròi hihi.
@ bác Kid: hì hì ... em phải nuôi dưỡng niềm đam mê nhà em chứ. Hậu quả nhãn tiền là mặt nổi mụn không bao giờ dứt rồi đó ạ.
@ anh Quang: hê hê ... cafe em lấy từ gốc nên không phải đậu rang đâu nhé, cũng có cho nó lên màu đen thôi chứ tỉ lệ không đến mức áp đảo he he.
@ bác Kevin: Tây mà là Tây nào nhỉ, có cha nào uống 1 shot 7-8gr cafe hạt thì em lạy luôn vì nó dão còn hơn nước dão. Có 7-8gr Nest Cafe thì ok, vì nó cô đặc lại ròi. Còn người Ý uống cafe mới kinh, em nghe bảo mỗi shot cafe của họ có khi lên đến 1-200gr cafe hạt mà pha ra chừng 1 tách nhỏ, rất đậm đặc, mocchiato chính gốc Ý không phải ai cũng chịu nổi. Cái này là 1 cha sếp tây hứng chí kể cho em nghe cách him lê lết cafe các nước chứ em không đọc được cái này đâu hết nên không dẫn chứng ra được ạ.Khi nào quán bác khai trương hú em với, em qua uống test đô nhà em xem nó lên đến đâu ròi hihi.
@ bác Kid: hì hì ... em phải nuôi dưỡng niềm đam mê nhà em chứ. Hậu quả nhãn tiền là mặt nổi mụn không bao giờ dứt rồi đó ạ.
- Status
- Không mở trả lời sau này.