dawmgoodman ® nói:Ở VN giờ lông nhông, k việc làm thì sống nhờ gia đình, cũng k kê khai thất nghiệp, thuế phí trên còn chịu được nên chẳng chịu làm...Nhưng nói thiệt VN lười lắm, nên một số lớn là thất nghiệp tự nguyện ở nhà ăn bám. Số khác thì cũng chẳng biết làm gì với nền kinh tế này. Số nữa thì là sản phẩm của đào tạo, muốn làm mà chẳng có tay nghề gì để làm...Hule nói:Bác nào biết tỷ lệ thất nghiệp của VN là bao nhiêu không? Em thấy số người làm không ra tiền, suốt ngày lông nhông, la cà ở VN rất đông, với họ qua Mỹ hoặc Úc hoặc 1 nước nào đó để có 1 việc làm, hàng tháng kiếm vài triệu là tốt lắm rồi.
Có ông Cậu qua Úc hái dâu kể, mỗi ngày thức dậy từ 3h sáng lên xe đi hái dâu đến 8h tối mới về đến nhà, ngày được 200 đô Úc, trả bằng tiền mặt vì không có giấy phép lao động, tiền làm đã khó, giữ tiền cũng cực không kém, trộm cứ nhằm nhà người Việt mà chôm vì biết có tiền mặt.
Sang bên đó thì còn những việc chân tay đó để làm, làm cho "tây" thì đỡ ngại hơn. Nhưng cũng cực nhỉ, và trộm cướp thế cũng oải.
Chuyện thật đấy bác, ông cậu em bên này nuôi tôm cũng lời kha khá, có ngươì giúp việc nên chỉ tay 5 ngón, nhưng phải tội mê cá độ đá banh và bài bạc nên phải sang Úc ở với con gái để trốn nợ.
Quê em, trai tráng không nghề nghiệp, nhưng nói đi làm công nhân thì họ rất coi thường, tối ngày la cà quán cafe thôi. Nhưng đọc báo thấy tỉ lệ thất nghiệp ở VN dưới 5% em ngạc nhiên lắm lắm.
<h1><span style=""color: #000080;"">Việt Nam lọt vào Top 9 nước có tỷ lệ thất nghiệp thấp nhất thế giới</span></h1>
[style="color: #000080;"]http://www.baomoi.com/Viet-Nam-lot-vao-Top-9-nuoc-co-ty-le-that-nghiep-thap-nhat-the-gioi/47/8841672.epi
[/style]
Bên đây, kinh tế xuống, những manager lừng lẫy một thời cũng đi làm công nhân mà họ chẳng có thấy mất mặt. Một phần của giấc mơ Mỹ là "chẳng có mất mặt khi có việc làm".
Nhiều người già VN qua đây, một thời oanh liệt những chủ doanh nghiệp ở VN, qua đây đi dọn bàn và quét chùi ở nhà hàng với cái mặt vui tươi.
Chuyện kể rằng: "Một giám đốc lớn cùng nhiều khách hàng đi ăn nhà hàng. Ông ta rất hãnh diện bồi bàn chính là con gái ổng và mọi người vẫn vô tư khen là đức con gái chịu làm việc."
Nhiều người già VN qua đây, một thời oanh liệt những chủ doanh nghiệp ở VN, qua đây đi dọn bàn và quét chùi ở nhà hàng với cái mặt vui tươi.
Chuyện kể rằng: "Một giám đốc lớn cùng nhiều khách hàng đi ăn nhà hàng. Ông ta rất hãnh diện bồi bàn chính là con gái ổng và mọi người vẫn vô tư khen là đức con gái chịu làm việc."
Hule nói:Bác nào biết tỷ lệ thất nghiệp của VN là bao nhiêu không? Em thấy số người làm không ra tiền, suốt ngày lông nhông, la cà ở VN rất đông, với họ qua Mỹ hoặc Úc hoặc 1 nước nào đó để có 1 việc làm, hàng tháng kiếm vài triệu là tốt lắm rồi.
Có ông Cậu qua Úc hái dâu kể, mỗi ngày thức dậy từ 3h sáng lên xe đi hái dâu đến 8h tối mới về đến nhà, ngày được 200 đô Úc, trả bằng tiền mặt vì không có giấy phép lao động, tiền làm đã khó, giữ tiền cũng cực không kém, trộm cứ nhằm nhà người Việt mà chôm vì biết có tiền mặt.
Cái đó đó nhiều nhà Việt bên này bị tấn công. Bạn bè tôi năm 2012 có 5 thằng bị trộm viếng. Dân đi làm nail, bỏ tiền mặt vào ngân hàng chỉ được 240 mỗi tuần và phải khai thuế cuối năm (cho số tiền gởi vì trên $500 tiền mặt). Chúng làm trên 800/tuần (vào mùa hè) mà chỉ bỏ đưỢc 240, cho nên số còn lại phải cất giấu, hoặc phải gởi về VN, hoặc phải tiêu xài,...
SubaruLover nói:Hule nói:Bác nào biết tỷ lệ thất nghiệp của VN là bao nhiêu không? Em thấy số người làm không ra tiền, suốt ngày lông nhông, la cà ở VN rất đông, với họ qua Mỹ hoặc Úc hoặc 1 nước nào đó để có 1 việc làm, hàng tháng kiếm vài triệu là tốt lắm rồi.
Có ông Cậu qua Úc hái dâu kể, mỗi ngày thức dậy từ 3h sáng lên xe đi hái dâu đến 8h tối mới về đến nhà, ngày được 200 đô Úc, trả bằng tiền mặt vì không có giấy phép lao động, tiền làm đã khó, giữ tiền cũng cực không kém, trộm cứ nhằm nhà người Việt mà chôm vì biết có tiền mặt.
Cái đó đó nhiều nhà Việt bên này bị tấn công. Bạn bè tôi năm 2012 có 5 thằng bị trộm viếng. Dân đi làm nail, bỏ tiền mặt vào ngân hàng chỉ được 240 mỗi tuần và phải khai thuế cuối năm (cho số tiền gởi vì trên $500 tiền mặt). Chúng làm trên 800/tuần (vào mùa hè) mà chỉ bỏ đưỢc 240, cho nên số còn lại phải cất giấu, hoặc phải gởi về VN, hoặc phải tiêu xài,...
Tiền mặt phải gửi chui, nghe nói phí cao lắm.
Bên đây phí thấp, từ 1%-4% tùy theo số tiền gởi.
Các bác ấy thà phí cao để bảo toàn mạng và tiền thôi.
Các bác ấy thà phí cao để bảo toàn mạng và tiền thôi.
SubaruLover nói:Cái đó đó nhiều nhà Việt bên này bị tấn công. Bạn bè tôi năm 2012 có 5 thằng bị trộm viếng. Dân đi làm nail, bỏ tiền mặt vào ngân hàng chỉ được 240 mỗi tuần và phải khai thuế cuối năm (cho số tiền gởi vì trên $500 tiền mặt). Chúng làm trên 800/tuần (vào mùa hè) mà chỉ bỏ đưỢc 240, cho nên số còn lại phải cất giấu, hoặc phải gởi về VN, hoặc phải tiêu xài,...
Hóa ra cũng không nhiều lắm cụ nhỉ. Em nghe dân Mỹ làm nails kiếm ác lắm (chủ thì triệu phú, làm thuê cũng nhà lầu xe hơi) nên lâu nay toàn mơ qua Mỹ làm nails, giờ hơi thất vọng rồi
Anh Già nói:SubaruLover nói:Cái đó đó nhiều nhà Việt bên này bị tấn công. Bạn bè tôi năm 2012 có 5 thằng bị trộm viếng. Dân đi làm nail, bỏ tiền mặt vào ngân hàng chỉ được 240 mỗi tuần và phải khai thuế cuối năm (cho số tiền gởi vì trên $500 tiền mặt). Chúng làm trên 800/tuần (vào mùa hè) mà chỉ bỏ đưỢc 240, cho nên số còn lại phải cất giấu, hoặc phải gởi về VN, hoặc phải tiêu xài,...
Hóa ra cũng không nhiều lắm cụ nhỉ. Em nghe dân Mỹ làm nails kiếm ác lắm (chủ thì triệu phú, làm thuê cũng nhà lầu xe hơi) nên lâu nay toàn mơ qua Mỹ làm nails, giờ hơi thất vọng rồi
Chị họ em lấy Việt Kiều, được bảo lãnh sang Mỹ cách đây khoảng 8 năm, từ lúc sang đến giờ cũng đi làm nails, mới qua 2 năm thì em nghe chỉ mua BMW rồi (biết là bên ấy giá không cao như thiên đường VN) nhưng cũng là xe sang ở Mỹ, hôm rồi chat qua FB chỉ nói có năm làm được 80k nhưng cũng sài hết trơn (hiện có 2 con), cách đây 2 hôm thấy khoe lên manager, chắc quản lý trong tiệm nails quá.
Có thể là một chấm màu nhỏ trong bức tranh "Giấc Mơ Mỹ" mà tôi kể kinh nghiệm của chính tôi:
Tôi đi làm hằng ngày ở xứ có 4 mùa. Riêng mùa Đông hay có bão, bão tuyết, gió xoáy,... thì một số ngã tư lớn có thể mất điện.
Cho dù không có cảnh sát, và chờ hàng giờ chỉ đi được vài km, nhưng khi đến giao lộ dù lớn hay nhỏ, mọi người vẫn phải nhịn, nhường, đúng luật, để vượt ngã tư.
Nếu một người cố ý sai thì sẽ tắt ngã tư.
Nếu lỡ tắt ngã tư thì những ai chưa vượt thì ráng nhịn cho đến khi ngã tự sạch vắng thì bắt đầu lại.
Gần 20 năm với hàng trăm lần vược qua ngã tư bị tắt đèn do thời tiết, tôi chưa bao giờ thấy bị tắt ngã tư (ngã tư bị bịt kín xe do nhiều người giành giựt đường). Các ngà tư này luôn luôn trống để cho các xe đến lượt mà vượt qua (mà vượt khá chậm để tránh đụng ai chạy vượt ẩu). Thậm chí không nghe 1 tiếng còi.
Cho dù rất chậm, ai cũng kiên nhẫn, nhường nhịn, và chịu khó để ngã tư mất đèn luôn luôn không bị tắt.
Tôi đi làm hằng ngày ở xứ có 4 mùa. Riêng mùa Đông hay có bão, bão tuyết, gió xoáy,... thì một số ngã tư lớn có thể mất điện.
Cho dù không có cảnh sát, và chờ hàng giờ chỉ đi được vài km, nhưng khi đến giao lộ dù lớn hay nhỏ, mọi người vẫn phải nhịn, nhường, đúng luật, để vượt ngã tư.
Nếu một người cố ý sai thì sẽ tắt ngã tư.
Nếu lỡ tắt ngã tư thì những ai chưa vượt thì ráng nhịn cho đến khi ngã tự sạch vắng thì bắt đầu lại.
Gần 20 năm với hàng trăm lần vược qua ngã tư bị tắt đèn do thời tiết, tôi chưa bao giờ thấy bị tắt ngã tư (ngã tư bị bịt kín xe do nhiều người giành giựt đường). Các ngà tư này luôn luôn trống để cho các xe đến lượt mà vượt qua (mà vượt khá chậm để tránh đụng ai chạy vượt ẩu). Thậm chí không nghe 1 tiếng còi.
Cho dù rất chậm, ai cũng kiên nhẫn, nhường nhịn, và chịu khó để ngã tư mất đèn luôn luôn không bị tắt.