Hạng D
3/1/09
1.291
10.555
133
d
Tôi thì đã 4 lần chạy xe về thăm quê m.trung. Chạy suốt ngày, đêm luôn (1.450 km). Trừ khi buồn ngủ thì ghé vào cây xăng nghỉ chừng vài tiếng, rồi lại đi tiếp.
Chưa gặp ma, nhưng có 1 lần làm tôi hơi ớn lạnh !
Số là, đêm hôm đó, năm 2013. Tôi đi vào Nam, lúc đó khoảng 1-2 h sáng, qua đèo Cù mông. Trời âm u, mưa vừa tạnh. Lên gần tới đỉnh thì mây mù cứ băng qua, y như là khói trắng, rất đậm đặc, cứ băng qua đường, đến nỗi trước mũi xe khoảng 1m là không thấy gì nữa ! Tôi phải bật pha, cho xe ngược chiều dễ nhận biết.
Trong xe thì vợ con ngủ, chỉ 1 mình tôi im lìm chạy trong đêm. Nhìn qua 2 bên thì rừng rú thâm xì, u tịch. Lại chẳng có xe nào ngược chiều hay cùng chiều ! Mò mẫm bò khoảng chừng 2km mới thoát ra khỏi vùng đó ! Thời gian như chậm lại. Bản tính tôi từ nhỏ đã là sợ ma rồi !!! Thật ớn lạnh.
Nếu không bị làn khói trắng làm tầm nhìn quá kém, thì tôi không lo nghĩ gì. Tôi chưa bao giờ gặp mây mù đặc sệt đến như vậy ! Chỉ có bò chậm hết mức thôi. Chính vì vậy làm tôi sợ hãi !
Đây là lý do thời tiết, và là trên đỉnh núi nữa, thành ra mây mù là chuyện đương nhiên !
Nhưng cũng đủ làm tôi sợ và nhớ mãi.
Gặp tình cảnh này rất dễ xảy ra tai nạn, vì đèo dốc, cua, tầm nhìn tối thiểu.
Chia sẽ với mọi người.
Đèo Cù Mông cao có 180m , làm gì có mây mù ta ?
 
Hạng B2
29/2/16
129
61
28
29
sắp tới em có chuyến Đà Lạt đi đêm mà ngang qua đèo Bảo Lộc . Đọc xong chuyện vài cái đèo là em run rồi đó :( Đèo Bảo Lộc em nghe cũng nhiều sự tích lắm rùi đó...
tiếp chuyện đèo bảo lộc bác ơi
 
Hạng B2
29/2/16
129
61
28
29
Em có một câu chuyện xra cách đây hơn 10 năm, mẹ em là người chứng kiến, đến giờ nhắc đến vẫn còn nổi da gà:
Gần nhà em có một chị, hằng ngày chị đi bỏ thịt heo ở các mối bán vào mỗi buổi sáng sớm, ngày nọ chị bị tai nạn GT trên đường Trường Sơn, Q. Tân Bình, người ta đưa chị vào bệnh viện 175 trên đường Nguyễn Kiệm cấp cứu nhưng do vết thương quá nặng bị đã chết trong BV cùng với cái thai khá lớn trong bụng. Vào buổi tối trước ngày động quan, mọi người đang ngồi trong đám tang (có mẹ em ở đó) thì thấy 1 bác xích lô dừng xe trước nhà và làm động tác nâng đuôi xe lên như thể để người già, phụ nữ bước xuống xe sau đó đứng chờ.......mọi người trong đám tang chưa hiểu chuyện gì thì thấy ông xích lô quỳ sụp xuống trước nhà lạy liên tục, tưởng gặp ông say xỉn nên người nhà định ra đuổi thì ông xích lô mặt xanh như tàu lá chuối cho biết: người đàn bà tay ẫm 1 đứa bé vừa bước vào nhà giống hệt như trên di ảnh người chết bảo là đứng ngoài chờ tí để vô nhà lấy tiền ra trả. Tịnh tâm một lúc ông xích lô kể: đang đi trên đường Nguyễn Kiệm về hướng ngã năm chuồng chó (lúc trước NK còn lưu thông hai chiều) thì thấy 1 người đàn bà mặc đồ bệnh viện tay ẫm 1 cháu bé ngoắc xe ông kêu chở về đường Huỳnh Khương An, Gò Vấp, trên đường đi ông hỏi sao đêm khuya mà ẫm con đi có 1 mình thì người đàn bà cho biết đang nằm trong bệnh viện nhưng nhớ nhà quá nên ẫm con về thăm nhà...
gần nhà em. đọc mà nổi da gà. nhà bác còn ở huỳnh khương an k