em nghe mà lạnh hết sống lưng bác ạ. Để giảm nhiệt độ máy lậậnh lại đã
- Tags
- chuyện ma
Em nhớ đâu đó gần Đức Trọng, ăn tối xong ở Bảo Lộc lúc 10pm, đạp lên Đà Lạt lúc ấy tầm 12pm
ghê zị =))
nge xong ko dám đi đêm DL nữa
Giờ mình đi DL toàn đi ban ngày, k dám đi đêm.ghê zị =))
nge xong ko dám đi đêm DL nữa
Giờ Em tránh đi đêm tuyến ql22, ớn thấy bà cố nội luônEm nhớ đâu đó gần Đức Trọng, ăn tối xong ở Bảo Lộc lúc 10pm, đạp lên Đà Lạt lúc ấy tầm 12pm
Vừa rồi gđ em làm tour miền Trung. Lúc từ Huế đi Phong Nha, sáng đi chiều về đều ngang qua Quảng Trị. Lúc chiều quay về lại Huế, đã 7h15 tối rồi mà vẫn chưa đến nhà hàng ở Quảng Trị, được dự báo là 30 nữa mới tới.
Để giúp mọi người quên đói, anh hdv kể chuyện cho phù hợp khu vực địa lý mà xe đang di chuyển, đó là chuyện ma .....
Lúc qua 1 đoạn đường trên QL1 thuộc Tp. Quảng Trị. Anh hdv chỉ mọi người 1 đồn cs có chòi gác ngay mặt lộ, anh nói đồn này có từ lâu...Bên trong, sau chòi gác là cư xá và nơi làm việc cho cán bộ. Nhưng sau giờ làm việc là ai hết ca là về, còn ai trực thì cũng chỉ trực chốt đến 11pm là về. Không ai dám ngủ lại, dù cư xá cho cán bộ có đầy đủ tiện nghi như giường, máy lạnh... Và điều đặc biệt hơn là đồn này không có trưởng làm việc ở đây, chỉ có cấp phó thôi. Lý do là cứ bổ nhiệm trạm trưởng thì y như rằng viên trạm trưởng đó.... chết. Mỗi người chết mỗi kiểu, vì vậy không ai dám nhận chức trạm trưởng. Sau này cũng có người được bổ nhiệm làm trạm trưởng nhưng lại làm việc trong CA thành phố.
Quảng Trị, là nơi phân chia đất nước năm 1954 ở vỹ tuyến 17. Là nơi quân, dân cả 2 phía chết nhiều nhất trong cuộc chiến Quốc - Cộng. Xưa, quân nhân nào bị điều động ra vùng 1 (tức là QT theo phân chia 4 vùng chiến thuật của VNCH) là coi như nắm 9 phần tử. Cả nước có 4 nghĩa trang liệt sỹ cấp Quốc gia, riêng QT đã có 2 cái....
Để giúp mọi người quên đói, anh hdv kể chuyện cho phù hợp khu vực địa lý mà xe đang di chuyển, đó là chuyện ma .....
Lúc qua 1 đoạn đường trên QL1 thuộc Tp. Quảng Trị. Anh hdv chỉ mọi người 1 đồn cs có chòi gác ngay mặt lộ, anh nói đồn này có từ lâu...Bên trong, sau chòi gác là cư xá và nơi làm việc cho cán bộ. Nhưng sau giờ làm việc là ai hết ca là về, còn ai trực thì cũng chỉ trực chốt đến 11pm là về. Không ai dám ngủ lại, dù cư xá cho cán bộ có đầy đủ tiện nghi như giường, máy lạnh... Và điều đặc biệt hơn là đồn này không có trưởng làm việc ở đây, chỉ có cấp phó thôi. Lý do là cứ bổ nhiệm trạm trưởng thì y như rằng viên trạm trưởng đó.... chết. Mỗi người chết mỗi kiểu, vì vậy không ai dám nhận chức trạm trưởng. Sau này cũng có người được bổ nhiệm làm trạm trưởng nhưng lại làm việc trong CA thành phố.
Quảng Trị, là nơi phân chia đất nước năm 1954 ở vỹ tuyến 17. Là nơi quân, dân cả 2 phía chết nhiều nhất trong cuộc chiến Quốc - Cộng. Xưa, quân nhân nào bị điều động ra vùng 1 (tức là QT theo phân chia 4 vùng chiến thuật của VNCH) là coi như nắm 9 phần tử. Cả nước có 4 nghĩa trang liệt sỹ cấp Quốc gia, riêng QT đã có 2 cái....
Xạo!Em thì gặp chuyên này khi lên Đà Lạt:
Lúc em đón xe tốc hành chạy lên Đà Lạt chơi với bạn, em ra bến xe miền Đông đón xe là khoảng 21h, khi lên xe có khoảng 15 người, em ra ghế sau cùng vì nó trống và dễ ngủ. Bác tài là 1 người đàn ông khoảng 50 tuổi, đội chiếc nón rộng vành, trên xe có 3 người phụ nữ và các anh đàn ông. Xe khởi hành đi ra khỏi thành phố, Bác tài mở nhạc hoà tấu, em thì nhìn ra ngoài trời, ánh đèn xanh đỏ cua đèn đường và quán ăn chạy theo xe tụt về phía sau, tháng này tháng mưa, nước trên trời đổ xuống như thác. Em chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Chắc cũng khá lâu. Bỗng đột nhiên em thức giấc, mở mắt nhìn thì trên xe khong còn hành khách nào cả, chiếc xe thì cứ lăn từ từ, chầm chậm. Em chợt nhớ đến các câu chuyện ma được nghe kể trên Đà Lạt, cảm giác lạnh cả xương sống. Chiếc xe cứ lăn từ từ.
Em bèn gồng mình và la thật lớn: M...a......m........a..a....a....aa
Bỗng nhiên có 1 tiếng nói thật lớn:
Ma cỏ gì, xuống mà đẩy xe phụ nè, xe chết máy, mọi người xuông đẩy phụ nè, lẹ lên.
Thì ra xe chết máy, mọi người thấy mình ngủ ngon quá nên không kêu, làm hú hồn à. Hehheheh
Em mới vừa gặp ma khi vượt đèn vàng, một bóng ma mặc đồ vàng nhảy xổ ra trước đầu xe em làm em run bần bậc. He he
. Ma này nhanh gúm nhỉ, lại thích ăn bánh mì cơEm mới vừa gặp ma khi vượt đèn vàng, một bóng ma mặc đồ vàng nhảy xổ ra trước đầu xe em làm em run bần bậc. He he
Chuyện của em : cách đây 16 năm, thằng em trai chết vì bệnh. Ngay hôm đó đã xảy ra chuyện khác thường; mọi ng đang tranh cãi là chiếc giường nó hay nằm giờ nên đốt bỏ, hay cho ng khác, hay để lại xài tiếp.. Mỗi ng 1 ý kiến nên xảy ra bất đồng. Ông già em nổi nóng và la lối quá trời ! Vừa la xong liền bị giật kinh phong đến ko nói đc! Phải chở đi bệnh viện cấp cứu, nhưng lên tới BV , bác sỹ chuẩn bị tiêm thuốc thì bỗng trở lại bình thường. Nằm ở bv khoảng 2h thì bs cho về nhà. Từ đó cho đến khi đưa nó, ông già ko dám nói 1 lời nào nữa,
sau đám ma, em về cần thơ làm việc. Em sống ở cơ quan 1 mình ở tầng trệt, nhà có 4 lầu, tầng 1 để hệ thống máy bơm khí + bình khí để sản xuất đèn neonsign. Đêm hôm đó, đang nằm, bỗng em nghe máy bơm tự động chạy! Thầm nghĩ có lẽ nhân viên về ko off cp; bình hơi bị ra hơi, khi hết hơi nó sẽ tự động chạy nên em lên lầu và off cp, xong em xuống nhà tiếp tục ngủ. Vừa đặt lưng xuống thì máy bơm lại tự chạy ! Em bỗng thấy lạnh cả sống lưng và ng thì cứng ngắt luôn! Rõ ràng mình đã off cp rồi mà ! Nhưng bỗng em hiểu ra vấn đề: có lẽ khi ra đi , thằng em nó vẫn còn vướng mắc gì đó, giờ muốn thông báo cho mình biết đây, nghĩ tới đó em cảm thấy bớt sợ, rồi vừa đi lên lầu vừa đọc kinh, tới phòng kỹ thuật, tiếng máy bơm vẫn chạy ầm ầm, em bước vào vả nhìn thấy cp đã được bật lên, một lần nữa, em tắt cp và khấn rằng: nếu em còn vướng mắc gì ở trần gian thì anh sẽ xin lễ và cầu nguyện thêm cho em ( em dân công giáo) xong em đi xuống, nhưng từ đó cho đến sáng ko sao ngủ lại đc.
hôm sau em gọi về cho bà cụ , vừa kể xong thì bả cụ nói có chủ quán nhậu mới tới đòi nợ (thằng em của em là dân ăn nhậu khét tiếng ở quê mà!) em nói bà cụ trả luôn đi, nó về là có ý nhờ mình giúp nó trả nợ đó .
kể từ đó, em ko còn thấy hiện tượng nào nữa
sau đám ma, em về cần thơ làm việc. Em sống ở cơ quan 1 mình ở tầng trệt, nhà có 4 lầu, tầng 1 để hệ thống máy bơm khí + bình khí để sản xuất đèn neonsign. Đêm hôm đó, đang nằm, bỗng em nghe máy bơm tự động chạy! Thầm nghĩ có lẽ nhân viên về ko off cp; bình hơi bị ra hơi, khi hết hơi nó sẽ tự động chạy nên em lên lầu và off cp, xong em xuống nhà tiếp tục ngủ. Vừa đặt lưng xuống thì máy bơm lại tự chạy ! Em bỗng thấy lạnh cả sống lưng và ng thì cứng ngắt luôn! Rõ ràng mình đã off cp rồi mà ! Nhưng bỗng em hiểu ra vấn đề: có lẽ khi ra đi , thằng em nó vẫn còn vướng mắc gì đó, giờ muốn thông báo cho mình biết đây, nghĩ tới đó em cảm thấy bớt sợ, rồi vừa đi lên lầu vừa đọc kinh, tới phòng kỹ thuật, tiếng máy bơm vẫn chạy ầm ầm, em bước vào vả nhìn thấy cp đã được bật lên, một lần nữa, em tắt cp và khấn rằng: nếu em còn vướng mắc gì ở trần gian thì anh sẽ xin lễ và cầu nguyện thêm cho em ( em dân công giáo) xong em đi xuống, nhưng từ đó cho đến sáng ko sao ngủ lại đc.
hôm sau em gọi về cho bà cụ , vừa kể xong thì bả cụ nói có chủ quán nhậu mới tới đòi nợ (thằng em của em là dân ăn nhậu khét tiếng ở quê mà!) em nói bà cụ trả luôn đi, nó về là có ý nhờ mình giúp nó trả nợ đó .
kể từ đó, em ko còn thấy hiện tượng nào nữa