Hạng D
26/12/14
1.678
2.558
113
Quận 12
Ko biết nghe chưa. Em kể lại vì thấy thớt buồn quá...

Nói đến Đèo Hải Vân – Thiên Hạ Đệ Nhát Hùng Quan thì có lẽ ai cũng biết . Đây là con đèo thuộc dãy Trường Sơn ở miền Trung, là ranh giới tự nhiên giữa Huế và thành phố Đà Nẵng. Đèo Hải Vân có chiều dài 21km, đỉnh cao nhất là 496m so với mực nước biển. Hải Vân là con đèo hiểm trở bậc nhất trên con đường thiên lý Bắc- Nam từ xưa. Hồi chưa xây dựng hầm Đường Bộ thì Đèo Hải Vân luôn là ác mộng với cánh xe tải và xe khách Bắc Nam. Con đèo này nổi tiếng với những vụ tai nạn kinh hoàng, những vụ lật xe khủng khiếp, rùng rợn. Minh chứng cho những vụ tai nạn khủng khiếp đó là vô số những ngôi miếu oan hồn nằm rãi rác khắp con đèo này. Nếu đề cập đến những ngôi miếu oan hồn ở đèo Hải vân mà không đề cập đến những câu chuyện huyễn hoặc gắn liền với ngôi miếu , thì xem như chưa biết gì về miếu . Bởi nếu không có những câu chuyện tâm linh thì chẳng ai cất công xây dựng miếu làm gì. ma_xo_xe_deo_hai_van Những ngôi miếu oan hồn ở đèo HẢi vân. Hương khói luôn nghi ngút quanh năm Chuyện tôi sắp kể ra đây liên quan đến những ngôi miếu oan hồn này… …………………… Bác tư là một tiều phu sống dưới chân đèo Hải vân thuộc phía huyện Phú Lôc Huế. Bác góa vợ nên sống thui thủi 1 mình, sớm hoomn đốn củi , đốt than, bẫy thú đem ra chợ đổi gạo sống lay lắt qua ngày. Ngày nào cũng vậy, Sáng sớm là bác cơm đùm gạo gói lên đường, rồi chiều tối mịt mới về. Hôm sau sẽ nghỉ 1 bữa để mang củi ra chợ bán. Một ngày cuối đông trời mưa phùn rả rích, cái giá lạnh bao trùm khắp không gian. Gần tết rồi, mà bác chẳng có 1 đồng nào trong túi, gạo cũng sắp hết . Mấy hôm nay trời cứ mưa to vs lạnh suốt nên bác chẳng làm ăn được gì cả, cứ nằm ru rú ở nhà thì có gạo núi ăn cũng hết. Cũng may hôm nay trời bớt mưa, nên bác quyết đinh lên núi kiếm mớ củi về để dành đun nấu và đổi gạo. Sáng sớm là bác xách rìu lên đường ngay. Dọc ngang khắp ngọn núi Hải vân đến gần trưa thì bác kiếm được rất nhiều củi, lại đánh bẫy được 1 con kì đà rất to. Mừng như mở cờ trong bụng, bác quyết định về ngay. Định bụng chỗ củi với con kì đà to thế này, thì mình sẽ có 1 cái Tết khá là thoải mái đây. Bác nhanh chóng tìm đường xuống núi.Ngọn núi Hải vân này bác thuộc lòng từng cành cây, ngọn cỏ ,vậy mà chẳng hiểu sao hôm nay bác lại bị lạc đường. Cứ đi tới đi lui mà vẫn chưa tìm thấy những con đường mòn quen thuộc. Về chiều ,Mưa càng lúc càng nặng hạt, Lò dò đi dưới cơn mưa hối hả, quanh quẩn tới lui vẫn chưa tìm thấy đường xuống núi. Rét cóng cả tay, bác nghĩ tới việc tìm chỗ trú ngụ qua cơn mưa này. Xẩm tối , mưa càng dữ dội hơn. Thật may lúc này bác tìm thấy một ngôi miếu sơn thần khá to, nhưng hoang tàn phế tích từ lâu lắm rồi . Chẳng cần nghĩ ngợi Bác bước vội vào trong. Bên trong ngôi miếu tối đen như mực, châm vội bó đuốc nhìn lên thì thấy cơ man nào là mạn nhện, bụi thời gian phủ dày mấy lớp. Ngôi tượng sơn thần bằng đất sét cũng đã bể đi gần một nữa. Chứng tỏ ngôi miếu này lâu lắm rồi không có người qua lại, nhan khói . -Quái lạ, sao hôm nay mình bị lạc nhỉ, mà ngôi miếu hoang phế này mình cũng chưa thấy bao h…Hay là ma đưa lối quỷ dẫn đường rồi….???? Bác thầm nghĩ.. Rút vội mấy thanh củi, bác đốt một đống lửa to để sưởi ấm, rồi lấy cơm nắm ra ăn lót lòng. Ăn uống xong, bác đi quan sát một hồi rồi bắt đầu kiếm chỗ ngủ lại qua đêm, mưa to gió lớn thế này làm sao mà xuống núi được.. Lòng cảm thấy bất an, trong đầu bác hiện lên một dự cảm không lành,. Ngôi miếu này có một điều gì đó mờ ám, ma mị đến khó tả. Thôi đành chấp nhận đối đầu với nó, chứ biết làm sao bây h. Dập vội đống lửa, rồi xóa luôn dấu của tro tàn. Bác thu dọn đống củi, cùng mọi thứ rồi ra sau lưng bức tượng nằm . Tay bác lăm lăm cây Rìu thủ thế. Vừa mệt lại vừa lạnh, Bác ngủ thiếp đi lúc nào khong hay. Chẳng biết ngủ được bao lâu, bác bỗng giật mình tĩnh giấc bởi những tiếng cãi cọ to tiếng. Lắng tai nge thì bác biết răng tiếng động đó xuất phát từ phía trước bức tượng sơn thần này. Hé mắt nhìn ra phía trước bức tượng thì trời đất quỷ thần ơi, đập vào mắt bác 1 cảnh tượng rùng rợn đến sởn cả tóc gáy: Mấy chục cái thi thể: Đứt đầu, cụt tay, cụt chân, có cái măt mũi chân tay dập nát ,có cái thì chỉ còn nửa người phía trên di chuyển kéo theo 1 mớ lòng ruột lùm lùm…. Bọn nó đang xếp hai hàng dọc trước một cái xác đã bị nứt toác 1 nửa hộ sọ. Thoáng nhìn thì Bác biết ngay là bọn ma này chết vì tai nạn giao ở đèo hải vân rồi, mấy vụ lật xe ở đò ở hải Vân bác cũng có mấy lần chứng kiến , kinh hãi lắm. Hôm nay chúng tụ tập ở đây thể nào cũng ngày mai cũng có xe gặp tai nạn trên đèo. Chuyện này bác có nghe Bác sợ quá đến nỗi không dám thở mạnh, tay chân run cầm cập , trong đời bác chưa bao h gặp 1 cảnh tượng nào kinh hoàng như vậy, rùng mình nổi da gà mấy cái…Cảm giác ơn lạnh chạy lan ra khắp người … Bác chẳng dám nhìn ra phía đó nữa, chỉ cố gắng trấn tĩnh rồi lắng câu chuyện bọn chúng đang nói: Con ma đầu lĩnh la lớn ra hiệu moi người im lặng,. Rồi hắn nói: -Ngày mai, sẽ có 1 chiếc xe khách đi từ Hà Nội vào Sài Gòn qua địa bàn của chúng ta. Chiếc xe có biển số 29 – XXXX, Trên xe có tổng cộng 38 người.Đúng đúng 9h, chiếc xe đó sẽ đi ngang qua đoạn gần “Miếu Ông Hổ” . Nhiệm vụ của chúng ta là phải xô chiếc xe đó rớt xuống biển, nhưng hãy nhớ là phải giữ lại mạng sống cho duy nhất 1 người , dó chính là người đàn bà 24 tuổi , đang có mang 6 tháng. Con ma đầu đàn vừa nói xong thì ở dưới nhao nhao như bầy ong vở tổ, bọn chúng bàn tán huyên náo cả lên. 1 cái xác chỉ còn nửa người kéo theo bộ ruột dài lòng thòng, đỏ ói lê tới lên tiếng: -Thưa đầu lĩnh, tại sao chúng ta phải giữ lại mạng sống cho người đó. Chúng tôi đã mong chờ ngày này lâu lắm rồi. Xong vụ này sẽ bọn người đó sẽ thay thế cho 38 người ở trong hội chúng ta. Hay là cứ giết nốt luôn đi. -Cứ làm vậy đi, đừng có nhiều lời. Thôi chúng ta giải tán – Tên đầu lĩnh gằn giọng. Hình ảnh : Miếu Ông Hổ ở đèo Hải vân Bọn chúng lục tục kéo nhau đi …. Bác bàng hoàng nhận ra rằng, chúng chính là các vong hồn vụ rớt xe cách đây chục năm, được thờ ở những ngôi miếu nhỏ gần miếu Ông Hổ Vụ tai nạn đó đã cướp đi hai mươi mấy mạng người .Kinh Hoàng quá, chúng mà phát hiện ra Bác đang nghe lén chuyện đại sự này, thì không biết bác còn đặng ngồi dương gian không nữa. Ngồi chờ 1 lúc lâu nữa thì mọi âm thanh im bặt, bác lọ mọ ra trước điện thờ sơn thần. Chẳng còn bóng dáng của bọn ma quái đó đâu….. Loáng thoáng đâu đó có tiếng gà rừng gái : lé te lé te… Biết là trời sắp sáng, bác chuẩn bị sắp đặt lại hành lý và lên đường. Trời lúc này đã hết mưa hẳn, xa xa phía chân trời có 1 vài anh dương đang le lói , song trời vẫn rất lạnh. Xuýt xoa bàn tay cho đỡ lạnh, bác tức tốc kiếm đường xuống núi. Bác phải xuống thật nhanh để còn kịp cứa 38 mạng người vô tội. Đi được 1 lúc , con đường mòn quen thuộc hiện ra. Con đường mòn vẫn nằm đó, vậy mà tối qua, ma xui quỷ khiến thế nào bác lại đi lạc. Âu cũng là ý trời muốn mình cứu mạng những người này- bác thầm nghĩ. Xuống được dèo hải Vân lúc đó trời đã sáng hẳn, bác Tư đi thật nhanh về phía ngôi miếu Ông Hổ, rồi ngồi ngay giữa đường chờ đợi… Mặt trời lên khoảng bằng con sào thì 1 chiếc xe đò xuất hiện chạy bon bọn lê đèo. Tới đoạn bác ngồi , chiếc xe dừng lại , tên phụ xe nhảy xuống quát mắng ầm ĩ. -DM , ông già, ông bị điên hả? Hết chỗ hay sao mà ngồi giữa đường? Bác tư chẳng để ý tới thằng lơ xe nữa, bác đi ngay qua chỗ chiếc xe rồi la lớn. -Cho tôi gặp chủ xe 1 lúc, có chuyện quan trọng, liên quan tới mạng sống của các vị đó. -Dm, biến ngay cho tao, sáng sớm mà nói chuyện gỡ.. Nghe ồn ào ông chủ xe chạy xuống hỏi chuyện. Lúc này Bác tư lớn giọng: -Xin hỏi trên xe có tất cả 38 người đúng không? Và có 1 cô gái năm nay 24 tuổi, đang có mang 6 tháng đúng không? Cả xe như đang không tin vào tai mình nữa. Ông tài xế cho người kiểm tra lại thi quả đúng như lời bác tư nói. Bác tư bắt đầu kể câu chuyện mình mình đã tận mắt chứng kiến. Nghe xong câu chuyện ai cũng giật mình kinh hãi. Bác đúng là Phật, Chúa Xuống trần cứu mạng bọn người này. Nếu không vì lòng thương người thì có lẽ bây h bọn người này đã an vị dưới vực sâu muông trượng rồi. Lúc này , Chủ nhà xe cho dừng xe lại , tấp vào 1 bên lề đường. Ông điện xuống đà nẵng nhờ người quen mua Nhan đèn, Vàng mã, 1 con bê thui, 1 con heo quay lên đây lập bàn cúng kiến xin quỷ thần vong linh vất vưởng nơi vực sâu núi thẳm, cho họ được sống. Cả xe hùn góp lại trả lễ cho bác Tư rất hậu, rồi họ cho xe quay ngược trở lại Phía Hà Nội. Ông tài xế bảo , sau chuyến về này, ông sẽ bỏ luôn nghề chạy xe
 
Hạng B2
29/2/16
129
61
28
29
Theo dõi thớt này mấy ngày qua, chiều hôm qua trên đường đi làm về em bỗng để ý trên đường và phát hiện trước công ty Mercedes trên đường Quang Trung, GV có 1 cái miếu. Chắc xe Mẹc chạy vô ra gây tai nạn phải không các bác?
nhà em gần đó. cái miếu đó linh lắm nha bác. đừng đùa giỡn. ai ở khu vực này đều biết sự tích
 
Hạng D
5/7/16
1.995
14.517
113
nhà em gần đó. cái miếu đó linh lắm nha bác. đừng đùa giỡn. ai ở khu vực này đều biết sự tích

e chỉ biết ở kv nhà máy Mer có 1 khu rất "biệt lập", giữa sb v nhà máy... ko biết phải vụ bác nói ko...

chứ e thấy cái miếu đó mấy lần lúc đứng đợi bạ.nnn.. hx... bác làm e rởn....
 
pmp confirmed
Hạng B2
20/7/13
335
12.277
93
Cách đây khoảng gần 2 tháng, em cầm tài mà vợ em bị ma nhát cccm ah. Chuyện thế này:
Hôm đó em đi Đà Lạt về, đi QL20. Lúc gần tới ngã ba Dầu Giây, cách khoảng 3, 4 km gì đó, đoạn nhìn bên tay trái thấy thấp thoáng cái nóc nhà thờ. Lúc đó mới tầm hơn 7h30 tối, phía trước đường trống, vắng nhưng một em Kia Sedona và Ford Everest cứ chụp đuôi chạy khoảng 60, 65. Ngoài khu dân cư nên khu này được chạy 80 :(. Bám đuôi mệt quá em quyết định vượt. Xe tăng tốc lên khoảng hơn 80 thì qua em Kia Sedona, bỗng em thấy vợ em cứ chồn dậy, 2 tay tỳ vào tablo la hoảng. Em cũng hoảng quá chả biết chuyện gì, vì trước mắt rõ ràng là đường trống. Bậm môi đạp ga vượt nốt em Everest thì đằng xa thấy có một thằng điên đang nhảy chân sáo băng qua đường. Đánh lái né ông kẹ xong vẫn phân vân nhưng thôi, chờ vợ hoàn hồn em mới hỏi thử xem. Không lẽ mình cầm tài mà khi vượt xe có chướng ngại vật mình cũng không thấy? Người ngồi ghế phụ lại thấy? Trên xe có cả F1, chạy kiểu đó chắc thôi, em k dám đi đêm nữa.
Qua tới Dầu Giây em mới hỏi thử xem tại sao vợ em lại phản ứng như vậy. Vợ em nói sao anh bình tĩnh vậy, bà già đó còn chút nữa là lao vào đầu xe anh mà chả thấy anh phản ứng gì? Hay tại anh canh được ( vợ em đang học lái, nên thấy tai lái bèo bèo cỡ em là thần tượng quá tay rồi )
Em hơi chột dạ, nghĩ bụng k lẽ mình hoa mắt? Vợ em diễn tả bà già đó mặc áo đen, ẵm 1 nhóc và dắt theo một nhóc khoảng 9 hay 10 tuổi gì đó, áo quần cũng màu đen, băng ngang qua đường lúc em vượt chiếc Kia, ra giữa đầu xe mới đổi ý quay ngoặc vào trong lề nên xe mới không gây tai nạn!!!. Tới đây em toát mồ hôi hột. Thật sự không ổn nhưng không tranh luận nữa, định bụng về nhà xem lại Cam coi tại sao mình k thấy, hay do chỗ đó thiếu ánh sáng, bà già mặc đồ đen và mình thiếu quan sát?
Sáng mai đi làm, em gỡ Cam hành trình ra xem lại thì đúng như những gì mắt em thấy tối qua, chả có ai băng qua đường lúc vượt con Kia cả, chỉ có thằng điên nhảy chân sáo qua đường lúc đã hoàn thành vượt xe như đã kể đoạn trên thôi. Cho vợ em coi, bả chỉ rõ ràng chỗ này, lúc này bla bla. Đem chuyện hỏi mấy ông chú chạy xe khách tuyến SG DL, mấy ổng nói thấy hoài, nhưng lạ ở chỗ người lái không bao giờ thấy cccm ah, chỉ có người ngồi kế bên mới thấy thôi. Mà nếu cho người lái thấy thì em nghĩ chắc chắn sẽ đánh lái và tai nạn sẽ xảy ra. Giờ em hãi quá, qua khu vực đó em không dám đi đêm nữa. Bác nào thích ngâm cứu em gửi cho đoạn clip để cùng mổ xẻ ah.

Hầu chuyện cccm trong đêm cúp điện, tối thui, haaiiiza.
Y chang chuyện của em nhưng em và thằng đồng nghiệp ngồi băng sau cùng lúc la hét vì thấy cảnh như sắp đối đầu xe tải, trong khi tài xế không thấy gì
 
Hạng B2
26/1/15
189
335
63
52
Đi đường ban đêm thì qua đèo là hơi bị chợn rợn, nhất là qua mấy đèo vắng vẻ. Tôi đi qua rất nhiều đèo vào ban đêm, nhưng, những đèo đó, xe chạy thường xuyên, nên hầu như ko có cảm giác sợ là mấy. Chỉ có 1 đèo, tôi nghĩ lại vẫn nổi da gà.
Tôi thì chưa gặp ma, nhưng có một lần, cả nhà tôi (2 vc và 1 con), ra nhà anh trai chơi. Nhà anh trai ở H.Khánh sơn, Khánh hòa.
Buổi tối hôm đó, ăn nhậu thịt rừng no say nên tôi và anh trai có tranh cãi nhau. Tôi giận, lôi vợ con lên xe, về ngay trong đêm.
Nếu bình thường, thì cho vàng tôi cũng không dám về. Vì từ Khánh sơn xuống Cam ranh, có 1 cái đèo rất dài, đường thì nhỏ ( lúc đó chưa mở rộng), đèo cao, ngoằn ngèo,dốc, dọc theo đèo chẳng có nhà cửa, đặc biệt hầu như không có 1 bóng xe nào qua lại. Lúc đó khoảng 11h đêm, cây cối 2 bên đường như muốn đổ ra đường, trời khuya, rừng âm u cô tịch, thật là ớn lạnh.
Thoát được qua đèo đó rồi, tôi chạy 1 mạch vào tới Phan rang, ghé nhà nghỉ.
Nếu bây giờ, bảo tôi đi 1 lần trong đêm qua đèo đó, chắc tôi sẽ không bao giờ dám.
Nói về đèo cao, dài, quanh co, cua tay áo, dốc dựng ngược rất nguy hiểm mà tôi từng trãi qua thì ĐÈO HẢI VÂN là tôi ớn nhất.
Hồi đó, xe cộ không được hiện đại, ngon lành như bây giờ, nên trong xe nào cũng có cục căn xe. Cứ lên đèo, lơ xe lúc nào cũng để cục căn ngay cửa, lỡ có bị tuột dốc thì lo phóng xuống mà chèn bánh xe ngay. Mỗi lần qua đèo như vậy, tôi ko dám nhìn ra ngoài.
 
  • Like
Reactions: nttanmam and vkc
Hạng B2
26/1/15
189
335
63
52
d
Đèo Cù Mông cao có 180m , làm gì có mây mù ta ?
Vậy thì bạn chưa hiểu và chưa gặp về chuyện sương, mây mù rồi !!!
Chưa nói gì trên Đèo cao hay Đèo thấp, đường QL 1 thỉnh thoảng vẫn bị sương mù bay ngang qua, che thấp tầm nhìn nhé bạn ?
Nhất là buổi sáng sớm. Do chênh lệch nhiệt độ khí quyển cục bộ, tạo nên sương mù, không kể cao hay thấp.
Tết năm vừa rồi 2015, tôi đi vào, qua Quãng ngãi, buổi sáng sớm, trên QL1 cũng bị sương mù dày đặc nhé, trắng như khói đốt đồng, phải bật đèn và chạy chậm lại, do tầm nhìn rất hạn chế, dễ gây tai nạn đó !!!
 
Hạng B2
4/6/14
353
333
63
45
Bình Dương
Em thì gặp chuyên này khi lên Đà Lạt:
Lúc em đón xe tốc hành chạy lên Đà Lạt chơi với bạn, em ra bến xe miền Đông đón xe là khoảng 21h, khi lên xe có khoảng 15 người, em ra ghế sau cùng vì nó trống và dễ ngủ. Bác tài là 1 người đàn ông khoảng 50 tuổi, đội chiếc nón rộng vành, trên xe có 3 người phụ nữ và các anh đàn ông. Xe khởi hành đi ra khỏi thành phố, Bác tài mở nhạc hoà tấu, em thì nhìn ra ngoài trời, ánh đèn xanh đỏ cua đèn đường và quán ăn chạy theo xe tụt về phía sau, tháng này tháng mưa, nước trên trời đổ xuống như thác. Em chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết. Chắc cũng khá lâu. Bỗng đột nhiên em thức giấc, mở mắt nhìn thì trên xe khong còn hành khách nào cả, chiếc xe thì cứ lăn từ từ, chầm chậm. Em chợt nhớ đến các câu chuyện ma được nghe kể trên Đà Lạt, cảm giác lạnh cả xương sống. Chiếc xe cứ lăn từ từ.
Em bèn gồng mình và la thật lớn: M...a......m........a..a....a....aa




Bỗng nhiên có 1 tiếng nói thật lớn:





Ma cỏ gì, xuống mà đẩy xe phụ nè, xe chết máy, mọi người xuông đẩy phụ nè, lẹ lên.
Thì ra xe chết máy, mọi người thấy mình ngủ ngon quá nên không kêu, làm hú hồn à. Hehheheh
 
Hạng B2
28/3/16
191
174
43
Y chang chuyện của em nhưng em và thằng đồng nghiệp ngồi băng sau cùng lúc la hét vì thấy cảnh như sắp đối đầu xe tải, trong khi tài xế không thấy gì
Cùng khu vực luôn hả bác?