Hồ sơ ARM:
'Sát thủ' diệt hạm và rada - tên lửa KH-31P
TPO - Các máy bay hiện đại của không quân Việt Nam bảo vệ Trường Sa như SU-27/30 có thể được trang bị loại tên lửa siêu âm KH-31 có khả năng 'chọc mù' rada và tiêu diệt chiến hạm đối phương cỡ 4.500 tấn.Tên lửa siêu âm lắp trên máy bay KH-31P với đầu dẫn đường rada định vị thụ động được phát triển nhằm tiêu diệt các hệ thống rada điều khiển hệ thống phòng không của đối phương. KH-31P còn bao gồm nhiệm vụ bắn hạ các tổ hợp tên lửa phòng không tầm trung và tầm xa của Phương Tây như :«Patriot», «Improved Hawk», «Nike Hercules» cùng một số loại khác.Điểm đặc biệt của tên lửa KH-31P được phân biệt với các dòng tên lửa chống rada trước đó là: Tầm bắn xa, có tốc độ siêu âm trong suốt hành trình, ổn định quỹ đạo trong điều kiện cường độ nhiễu động cao, ngắt bức xạ rada dẫn đường trước khi đến mục tiêu. Tên lửa chống rada KH-31P được phòng thiết kế chế tạo máy " Ngôi sao" phát triển.Trên cơ sở tên lửa chống rada KH-31P phòng thiết kế chế tạo máy "Ngôi sao" đã phát triển tên lửa chống hạm là KH-31A và tên lửa không đối không KH-31PD. Cả hai phiên bản tên lửa KH-31A và KH-31PD có tầm bắn xa với tên lửa KH-31P (110km) lần lượt là 160km và 250km.
Tên lửa siêu âm chống rada KH-31P.
Mỹ cũng 'khiếp' KH-31
Tên lửa chống hạm KH-31P sử dụng hệ thống khí động học cấu hình (X) bố cục ở cánh và bộ phận lái. tên lửa KH-31P có 3 ngăn, mỗi ngăn là 1 cấu trúc, chức năng hoàn chỉnh.Bên ngoài vỏ tên lửa bố trí 4 ống tròn ở 4 góc có mũi hình nón lấy khí , đóng, thải trong quá trình bay với tốc độ siêu âm.Tên lửa được trang bị đầu đạn tác chiến chủng loại nổ phân mảnh. Động cơ tên lửa là động cơ phản lực không khí dòng thẳng do phòng thiết kế chế tạo máy " Liên minh" thành phố Turaevo thuộc tỉnh Moscow phát triển.Động cơ bao gồm cửa hút gió, thùng nhiên liệu với hệ thống " dồn nén" và thiết bị pha trộn nhiên liệu. Buồng đốt phía trước với vòi phun nhiên liệu siêu âm không điều chỉnh. Điều tiết Roszhiga là hệ thống điện tử thủy lực.
Tên lửa KH-31P sử dụng nhiên liệu rắn, sau khi tên lửa tách khỏi máy phóng gắn dưới cánh máy bay, máy gia tốc phía đuôi tên lửa kích hoạt làm việc nhằm cung cấp cho tên lửa lực đẩy tối đa để tên lửa đạt tốc độ siêu âm . Lúc này động cơ phản lực không khí dòng thẳng sẽ làm việc lấy khí trực tiếp trong quá trình bay với tốc độ siêu âm. Sau khi kết thúc quá trình tăng tốc cho tên lửa, máy gia tốc sẽ tự tách khỏi tên lửa và rơi xuống.Việc sử dụng thiết bị đẩy tích hợp trong động cơ làm tăng tầm bắn và tốc độ cho tên lửa, ngoài ra còn làm giảm kích cỡ tên lửa. Buồng đốt của động cơ phản lực không khí dòng thẳng trên tên lửa KH-31P có hệ thống làm mát không khí giúp tăng thời gian hoạt động cho động cơ và mở ra khả năng không hạn chế cho việc nâng cấp tên lửa.
Đầu dẫn đường rada thụ động trên tên lửa KH-31P.
Trên cơ sở tên lửa KH-31P phòng thiết kế chế tạo máy "Ngôi sao" còn phát triển 1 loại tên lửa mục tiêu MA-31. Năm 1994 tên lửa mục tiêu MA-31 nhận được thông báo của Bộ Hải Quân Mỹ đã chiến thắng trong cuộc đấu thầu của Bộ Hải Quân Mỹ. Tại bãi thử Point Mugu, bang California đã phóng thử 4 tên lửa mục tiêu MA-31, cả 4 tên lửa đều vượt qua các tên lửa cùng loại đáp ứng mọi điều kiện khắt khe của Hải Quân Mỹ. Hợp đồng cung cấp tên lửa mục tiêu MA-31 được Nga-Mỹ ký kết ngay sau đó mỗi năm Nga cung cấp cho Mỹ 20-40 tên lửa mục tiêu này.Tại sao người Mỹ lại hướng quan tâm của mình tới tên lửa KH-31? Đây là mong muốn của Hải Quân Mỹ mong muốn phát triển và hoàn thiện hệ thống phòng thủ tên lửa của mình.Trong giai đoạn thập kỷ 90 tại Nga xuất hiện 1 loại tên lửa siêu âm có cánh 3M-80E trong tổ hợp tên lửa "Moskit". Đây là tên lửa chống hạm siêu âm có cánh, "Moskit" là nỗi kinh hoàng của các tầu chiến Mỹ đã được NATO đặt tên là SS-N-22 «Sunburn» . Tổ hợp tên lửa " Moskit" đã được Tập Đoàn xuất khẩu vũ khí Quốc gia bán cho Trung Quốc kèm theo khu trục đề án 956 lớp "Hiện đại" trước đó. Với kho vũ khí tên lửa Trung Quốc nhập từ Nga và 1 số chủng loại tên lửa Trung Quốc tự phát triển không khỏi khiến cho giới Lãnh đạo Mỹ bất an.
Các phiên bản KH-31P- KH-31A (Mẫu sản xuất 77A) là tên lửa chống hạm với nhiệm vụ phá hủy các tầu nổi có lượng choán nước lên tới 4.500t, tên lửa KH-31A được trang bị trên máy bay Su-24М, Su-27К-2, Su-27IB với tổ hợp "МЗ" (Su-32PHN là phiên bản xuất khẩu), Su-30МК, Мig-29К, Мig-29М, Мig-29SМТ và Yak-141. Tên lửa KH-31A có tầm bắn 160km (nhưng có tài liệu khác lại nói KH-31A có tầm bắn 5-50 (10-70km) hoặc 110km).
- Tên lửa KH-31PD là tên lửa không đối không có tầm bắn 250km , trọng lượng tên lửa tăng gần 100kg so với nguyên mẫu ( có tài liệu khác nói tầm bắn KH-31PD là 160km).
- Tên lửa mục tiêu MA-31 là tên lửa mục tiêu không có đầu dẫn đường, không có đầu đạn tác chiến, một số chi tiết được sửa đổi so với tên lửa nguyên mẫu, đầu tên lửa thon hơn , tên lửa có tầm bắn 5-50(10-70)km .
Thông số kỹ thuậtCác loại máy bay có khả năng trang bị tên lửa chống rada KH-31P: Mig 29k, Mig-29SMT , Mig 29M , Su-24M, Su-25T, Su-34, Su-35 và Yak 141.Các loại máy bay có khả năng mang tên lửa chống hạm KH-31A bao gồm: Su-24М, Su-27К-2, Su-27IB với tổ hợp "МЗ" (Su-32PHN là phiên bản xuất khẩu), Su-30МК, Мig-29К, Мig-29М, Мig-29SМТ và Yak-141Máy bay có khả năng mang tên lửa không đối không KH-31PD: Su-30МК (МКИ, МКМ, МК2), Su-35, Мig-29К, Мig-29КUB, Мig-35 .
Tên lửa KH-31 có thể diệt hạm và cả rada..
Chiến đấu cơ SU-30 nếu mang tên lửa KH-31A/P thực sự là cơn ác mộng với các chiến hạm.
- Tầm bắn : KH-31P :15-110km.
KH-31PD : 250km ( Có tài liệu nói 160km).
KH-31A :160km (nhưng có tài liệu nói 5-50 (10-70))km.
- Tốc độ tối đa: 1000m/s (cho cả 3 loại tên lửa KH-31/P/A/PD).
- Tốc độ trung bình :600-700m/s (cho cả 3 loại tên lửa KH-31/P/A/PD).
- Tốc độ máy bay : 600-1100km/h
- Trần phóng : KH-31P và KH-31PD là 0,1-15km còn KH-31A là 0,05-15(0,1-10)km.
- Chiều dài :4700mm (cho cả 3 loại tên lửa KH-31/P/A/PD).
- Đường kính lớn nhất :360mm (cho cả 3 loại tên lửa KH-31/P/A/PD).
- Sải cánh : 780mm (KH-31/P/PD) , 778mm( Kh-31A).
- chiều dài bộ phận lái :1005-1125mm(KH-31/P/PD) , 1005mm(Kh-31A).
- Trọng lượng trước lúc phóng : KH-31P : 599-600kg.
KH-31PD : 700kg.
KH-31A : 600-610kg.
- Trọng lượng đầu đạn : KH-31P : 87-90kg.
KH-31PD : 110kg.
KH-31A : 90-95,5kg.
- Thiết bị phóng : AKU-58 (cho cả 3 loại tên lửa KH-31/P/A/PD).
- Phát triển và chế tạo thiết bị phóng: Nhà máy "Vympel".
- Trọng lượng thiết bị phóng: 185kg
- Dài:3810mm.
- Rộng:130mm.
- Cao: 220mm.
Tên lửa diệt radar AGM-88E Tên lửa diệt radar AGM-88E
(ĐVO) Đây là kết quả của chương trình phát triển vũ khí được Hải quân Mỹ bảo trợ, đã giành nhiều thành công trên thị trường với 1.750 đơn đặt hàng cho Hải quân và Thủy quân lục chiến. Dự kiến, Không quân Italy sẽ mua 250 tên lửa loại này và Quân đội Đức đang thể hiện sự quan tâm.
Tại sao AARGM lại được quan tâm đến vậy? Câu chuyện về các SA-3 cũ kĩ thoát khỏi sự truy sát của máy bay NATO và bắn hạ máy bay tàng hình F-117 hiện đại nhất thời bấy giờ (năm 1999) sẽ là lời giải thích rõ ràng nhất.
Đó là câu chuyện của đại tá Dani Zontal, nguyên tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 3 thuộc lữ đoàn tên lửa phòng không số 250, đóng quân gần thủ đô Beograd, Nam Tư trước đây. Để chống lại sự can thiệp của của NATO vào công việc nội bộ, vũ khí dưới quyền vị đại tá này chỉ là hệ thống phòng không với tên lửa SA-3 của những năm 1960.
Ngoài cải tiến kĩ thuật giúp tăng khả năng tiêu diệt các mục tiêu có độ phản xạ radar thấp, đại tá Dani còn đào tạo đơn vị của ông ta khả năng phản công lại các đợt tấn công của máy bay NATO, tấn công dựa trên các tín hiệu radar tối thiểu được luyện tập đi lại nhiều lần.
Đại tá còn tiết lộ, đơn vị của ông ta chỉ phóng tên lửa trong khu vực phóng tối ưu nhất nhằm giảm thời gian tên lửa tiếp cận mục tiêu, và cũng để giảm thời gian mục tiêu tránh né cũng hệ thống phòng không “dính” phải tên lửa chống radar.
SA-3, loại tên lửa đã bắn hạ F-117 năm 1999
Việc thay đổi trận địa thường xuyên cùng với kỉ luật tác chiến góp phần vào sự sống sót của tiểu đoàn 3, thậm chí đơn vị này không bị thiệt hại gì về con người lẫn trang bị. Thời gian phát sóng radar luôn được giữ ở mức tối thiểu, dù với radar P-18 họ có thời gian phát sóng lâu hơn - theo họ để không bao giờ chịu các cuộc tấn công từ tên lửa HARM của NATO. Cụ thể, họ bật/tắt radar kiểm soát hỏa lực 23 lần khi phát hiện mục tiêu có những hành động khác thường hay có tín hiệu tên lửa HARM nhắm vào trận địa phòng không của đơn vị.
Ngoài ra, các máy phát sóng giả được lắp đặt xung quanh vị trí đóng quân của tiểu đoàn cũng góp phần gây nhiễu đánh lừa tên lửa chống radar HARM. Đại tá Dani còn thêm rằng sự tồn tại của các đài radar P-18 là lí do lớn nhất cho sự thành công của các dàn SA-3 khi so sánh với hệ thống tên lửa di động SA-6 Kub…”
[class="cms_imgcaption"][size="+0"]Xác chiếc F-117 xấu số bị sự tài tình của bộ đội tên lửa Nam Tư hạ gục [/size]
Di chuyển liên tục, mô hình giả đánh lừa, phát sóng radar ngắt quãng (bật/tắt liên tục) là những chiến thuật gây khó khăn cho tên lửa diệt radar của NATO thời kỳ đó.
Tuy nhiên, bước tiến của khoa học công nghệ và kỹ thuật quân sự, các phương tiện chiến tranh mới như các hệ thống trinh sát tiên tiến và UAV cung cấp nhiều tùy chọn cho việc tìm kiếm mục tiêu hơn, tăng cường khả năng quan sát tìm kiếm liên tục cho phép định vị, ghi nhớ và phân biệt các mục tiêu tìm được. Do đó, có một yêu cầu được đặt ra là thiết kế loại tên lửa mới tích hợp những ưu điểm của công nghệ mới này.
Lúc đầu, tùy chọn loại tên lửa có thể trao đổi dữ liệu 2 chiều trong suốt hành trình bay được đưa ra, nhưng kết quả cho thấy nó không thực sự đáng tin cậy. Cuối cùng người ta quyết định tên lửa sẽ được dẫn đường vào khu vực mục tiêu, sau đó tên lửa sẽ sử dụng radar của nó để tự tìm kiếm và tiêu diệt.
Và tên lửa AGM-88E đã ra đời, được dùng để tiêu diệt các loại radar "chơi trò" bật/tắt và các chiến thuật như đại tá Dani từng áp dụng.
AGM-88E
Hệ thống đa cảm biến của nó bao gồm radar thụ động và ăng ten để tìm kiếm mục tiêu, hệ thống tích hợp GPS/INS, một đầu tìm kiếm pha cuối sóng milimet, và một số bộ phận khác.
Sau khi được phóng nếu máy bay mẹ không tiếp tục cung cấp thông tin chi tiết thì tên lửa sẽ tự động xác định tọa độ khu vực mục tiêu qua tín hiệu GPS để bay đến, sau đó nó sẽ sử dụng radar bước sóng milimet để tìm ra mục tiêu và tấn công.
Hiện tại tên lửa AGM-88E được sử dụng trên phi cơ F/A 18 E/F “Siêu ong bắp cày” và máy bay tác chiến điện tử EA-18G, EA-6B của hải quân Mĩ, cũng như các chiến đấu cơ F-16CJ và Tornado của lục quân Mĩ và các nước đồng minh.
AGM-88E đang dần thay thế loại cũ hơn là AGM-88B HARM và là vũ khí chủ lực áp chế radar của máy bay Mĩ trong tương lai.