Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Mỹ lắp siêu tên lửa tầm trung cho tiêm kích F-35
<hr/>(ĐVO) - Hải quân Mỹ đã lên kế hoạch biến tên lửa không đối không tầm ngắn AIM-9X thành một siêu tên lửa tầm trung cho tiêm kích F-35.


Trong một chương trình phát triển rất quan trọng nhằm nâng cao khả năng trang bị vũ khí cho tiêm kích tiến công kết hợp JSF F-35, Hải quân Mỹ đã phối hợp cùng với Tập đoàn Raytheon để phát triển một biến thể mới của tên lửa không đối không tầm ngắn AIM-9X thành một tên lửa không đối không tầm trung mạnh mẽ.

images1244897_zing_aim_9x_1.jpg

AIM-9X block III là một chương trình quan trọng trong việc nâng cao và đa dạng hóa khả năng tấn công cho tiêm kích F-35 trong môi trường tác chiến điện tử mạnh.

Biến thể mới được chỉ định là AIM-9X block III. Tầm bắn của tên lửa sẽ tăng lên khoảng 60% so với tầm bắn của AIM-9 hiện tại tương ứng khoảng 60km.

Để đạt được tầm bắn theo yêu cầu, tên lửa AIM-9X bock III sẽ được trang bị một động cơ phụt chỉnh hướng mới cung cấp hiệu suất tốt hơn cùng hệ thống kiểm soát năng lượng thông minh.

Tên lửa sẽ sử dụng hệ thống dẫn hướng hồng ngoại thụ động cùng các thiết bị điện tử đang sử dụng cho biến thể AIM-9X block II nhằm tiết kiệm chi phí và thời gian phát triển.

Tiêm kích F-35 đang được thiết kế để trang bị 2 tên lửa AIM-9 ở 2 bên mút cánh cùng 4 tên lửa AIM-120D ở khoang vũ khí bên trong thân.

images1244898_zing_aim_9x.jpg

Cận cảnh hệ thống phụt chỉnh hướng của động cơ tên lửa AIM-9X, hệ thống phụt chỉnh hướng này giúp tên lửa cơ động cao hơn so với sử dụng vây lái thông thường.

Đại diện của NAVAIR cho biết: “Sự cần thiết phải có sự bổ sung khả năng tấn công linh hoạt bởi rất nhiều đối thủ đã bổ sung bộ nhớ tần số vô tuyến kỹ thuật số DRFM, một phương pháp gây nhiễu tiên tiến trên các máy bay chiến đấu của họ”.

Các máy bay chiến đấu của Mỹ đang đối mặt với vấn đề khó khăn khi tấn công các mục tiêu trên không ở tầm trung trước các biện pháp tấn công điện tử nhằm làm suy yếu khả năng của vũ khí dẫn đường bằng radar.

Các loại tên lửa không đối không của Mỹ cũng chỉ sử dụng một loại đầu tự dẫn duy nhất cho mỗi loại. Điều này làm hạn chế khả năng tấn công đa dạng, nhất là tên lửa dễ bị vô hiệu hóa bởi các biện pháp gây nhiễu.

Do đó Lầu Năm Góc đang cần một tên lửa mới trang bị đầu tự dẫn hồng ngoại thụ động có khả năng tấn công cả tầm ngắn lẫn tầm trung đến xa.

Sự có mặt của AIM-9X block III sẽ cho phép các phi công có nhiều sự lựa chọn để triển khai tên lửa tấn công sử dụng đầu dò radar hoặc đầu dò hồng ngoại.

Dự kiến AIM-9X black III sẽ hoàn thành giai đoạn thiết kế kỹ thuật trong năm 2016, công tác thử nghiệm sẽ được thực hiện vào năm 2018, kiểm tra hoạt động vào khoảng năm 2020. Nếu mọi việc suôn sẻ, tên lửa mới sẽ đi vào phục vụ từ năm 2022 cùng thời điểm với sự vận hành của phi đội F-35.

Khi đi vào hoạt động, AIM-9X block III sẽ là một siêu tên lửa thế hệ 5 với đầu tự dẫn hồng ngoại cực nhạy và khả năng nhìn thấy mục tiêu ở góc rất rộng, và sẽ là một thách thức rất lớn cho các máy bay chiến đấu của đối phương.

Vấn đề còn lại là liệu dự án F-35 có kịp tiến độ sau hàng loạt những rắc rối gặp phải trong quá trình phát triển, khiến chi phí cho dự án tiêu tốn hàng chục tỷ USD và máy bay được mệnh danh là "tiêm kích đắt nhất hành tinh".

Theo Infonet
http://www.baodatviet.vn/quoc-phong/...-f-35-2351594/

Hiện tại AIM9L/X có tầm bắn khoảng 45km, tăng lên 60% thì chắc là 75km vậy vẫn thua R27ET 120km dẫn đường hồng ngoại. Mà bản block 3 này lại sử dụng hệ dẫn cũ passive IR ! như R73E tức là chỉ LOBL mode được, thay vì LOAL mode như AIM-9X block 2, tính ra sau 1 thời gian dùng hệ dẫn phức tạp khóa sau khi bắn, nay lại về với hệ dẫn cũ khóa trước khi bắn để dễ điều khiển chính xác tới mục tiêu hơn, nhưng như vậy sẽ chỉ phù hợp ở phạm vi ngắn ?!.
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Tên lửa “Tiếng sét-10”: cơn ác mộng với tiêm kích Mỹ
(Kienthuc.net.vn) - Tên lửa không đối không “Tiếng sét-10” (PL-10) trang bị trên tiêm kích J-20 của Trung Quốc có thể sẽ là “cơn ác mộng” đối với Không quân Mỹ.
  • J-20 mang được nhiều vũ khí hơn F-22, F-35?
  • J-20 Trung Quốc khoe tên lửa


    Gần đây các phương tiện truyền thông Trung Quốc đã công bố một số bức ảnh về tiêm kích thế hệ thứ 5 J-20 mở cửa khoang vũ khí để “lộ” một loại tên lửa không đối không thế hệ mới của Trung Quốc. Loại tên lửa này có thể sẽ trở thành vũ khí chủ lực của J-20 và trong tương lai sẽ là một thách thức trên không đối với Không quân Mỹ.
    Một số nhà phân tích cho rằng, loại tên lửa này được gọi là “Tiếng sét-10” (PL-10), tương đương với tính năng biến thể tên lửa đối không AIM-9X mới nhất của Mỹ. Trọng lượng của PL-10 là 89kg, dài 3m, đường kính 0,16m. Tên lửa này sử dụng công nghệ lực đẩy vector, có thể tấn công hiệu quả mục tiêu cơ động cao. PL-10 sử dụng chế độ dẫn đường hồng ngoại tiên tiến, có thể phân biệt chính xác máy bay đối phương và mục tiêu giả (mồi bẫy nhiệt).
    J20PL10_KTO_4701_AXGH.jpg
    Loại tên lửa được cho là PL-10 lộ ra từ khoang vũ khí tiêm kích tàng hình J-20.


    Do Trung Quốc đã sớm sử dụng mũ bay tích hợp hệ thống hiển thị mục tiêu trên kính mũ, tên lửa này có thể thực hiện phương án “nhìn đâu đánh đấy” (phi công đánh mắt nhìn, tên lửa tấn công mục tiêu).
    Tính năng của PL-10 so với tên lửa đối không tầm ngắn AIM-9X Sidewinder hiện đại nhất của Mỹ cũng tương đương nhau, đều là loại vũ khí rất nguy hiểm. Các phương tiện truyền thông Mỹ cũng thể hiện sự “lo lắng” đối với PL-10 và cho rằng sau khi máy bay J-20 và J-31 của Trung Quốc được trang bị loại tên lửa này, đó sẽ là cơn ác mộng đối với Không quân Mỹ.
    Theo chuyên gia Trung Quốc, khoang bom của máy bay chiến đấu J-20 có nhiều điểm ưu việt. Tên lửa PL-10 được đặt trên giá của một cơ cấu luân phiên, khi chiến đấu, cửa bên khoang bom mở ra, giá treo tên lửa được di chuyển ra khỏi khoang chứa bom. Sau đó cửa khoang bom lại được đóng lại, giá treo tên lửa sẽ được giữ lại tại một cửa sổ nhỏ treo ngoài khoang bom và thực hiện phóng.
    Vị chuyên gia này bình luận, việc thiết kế phương thức phóng tên lửa PL-10 trên máy bay J-20 rất thông minh. Nói chung, thời gian tên lửa khóa mục tiêu đối phương thường chỉ trong 2-3 giây, mà nếu đưa tên lửa từ khoang chứa bom ra bên ngoài cần ít nhất 3 giây. Như vậy việc thực hiện phóng tên lửa cần 6 giây, điều này đối với các cuộc không chiến chớp nhoáng có thể sẽ làm lỡ thế trận.
    J20PL10_KTO_4702_HLUD.jpg
    PL-10 liệu có thể là "cơn ác mộng" đối với tiêm kích Mỹ trong tương lai?


    Tên lửa PL-10 cũng có thể đặt ở ngoài trước, đây chính là ưu thế về thời cơ phóng lớn, có thể phóng sớm hơn F-22 Raptor của Mỹ. Vì vậy đây là một cơ hội lớn để giành chiến thắng trong cuộc không chiến.
    So với thiết kế khoang chứa vũ khí tiêm kích F-22 Raptor của Mỹ, tầm nhìn đầu tự dẫn dẫn của PL-10 trên J-20 của Trung Quốc tốt hơn, không cần phải sử dụng phương thức “khóa sau khi phóng” - "LOAL" quá phức tạp đế sử dụng tên lửa”, chuyên gia Mỹ nhận xét.
    Trang mạng quân sự Trung Quốc của Mỹ có đăng tải bài viết “Sự xuất hiện của tên lửa mới nhất Trung Quốc gắn trên J-20” cho rằng, việc sử dụng bề mặt kiểm soát khí động học đặc biệt bên ngoài, kích thước lớn có thể cho phép tên lửa sau khi được phóng đi có khả năng theo dõi được các mục tiêu cơ động cao. Và điều này sẽ giúp cho việc sử dụng PL-10 để đối phó với những máy bay chiến đấu thế hệ 5 có khả năng cơ động cao như F-22 và F-35.
Có lẽ cơ chế LOBL phù hợp hơn với máy bay tàng hình có khoang chứa vũ khí/ chamber weapons. Vì khi lock rồi mới bắn dễ chủ động hơn so với việc phải liên tục track mục tiêu datalink cho TL trong mode LOAL (chế độ này phù hợp với bọn TL cruiser, AGM hơn vì tốc độ vừa phải phạm vi lớn), tuy dễ bị hụt mục tiêu
 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Cái kết nào cho dòng siêu tiêm kích Su-47 Berkut?</h1>Thứ tư 31/07/2013 16:06

ANTĐ - Dù có những đặc tính kỹ thuật đầy hứa hẹn của một máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5, tuy nhiên một số tính năng chủ chốt không nổi bật, nên rốt cuộc quân đội Nga đã không lựa chọn Su-47 Berkut làm máy bay chiến đấu trong tương lai. Tuy vậy, Su-47 vẫn còn rất hữu dụng đối với không quân Nga.
Máy bay chiến đấu Sukhoi Su-47 Berkut (Беркут/Golden Eagle) là loại máy bay chiến đấu siêu âm do Tập đoàn hàng không Sukhoi thiết kế, chế tạo, từng được đánh số S-32 và S-37 trong suốt giai đoạn từ thiết kế cho đến bay thử. Nguyên mẫu Su-47 được đánh giá là giống với máy bay nghiệm chứng kỹ thuật X-29 của Hãng Northrop Grumman của Mỹ.
Đầu thập niên 90 của thế kỷ trước, Công ty Sukhoi (Nga) đã nghiên cứu phát triển mẫu tiêm kích Su-47 Berkut, để tham gia vào chương trình lựa chọn máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 của Không quân Nga. Ngày 25/9/1997, tiêm kích Su-47 Berkut đã bay thử thành công lần đầu. Chiếc máy bay được giới quân sự đặc biệt quan tâm, một phần vì kiểu dáng cánh máy bay có những điểm khác biệt lớn so với máy bay chiến đấu truyền thống là cánh ngược.
Tháng năm 2002, Sukhoi đã được chọn là nhà thầu chính cho chương trình phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 Sukhoi T-50 PAK FA. Các máy bay chiến đấu T-50 là sự phát triển trên cơ sở của Su-47 nhưng không có thiết kế cánh ngược. Chuyến bay thử nghiệm đầu tiên của máy bay chiến đấu PAK FA được hoàn thành vào ngày 29/1/2010.
1360834849604.jpg

Su-47 gây ấn tượng với kiểu thiết kế cánh ngược



Su-47 có chiều dài 22,6m, sải cánh 16,7m, cao 6,3m, trọng lượng không tải 24 tấn, trọng lượng cất cánh tối đa 34 tấn, trần bay 18.000m, phạm vi hành trình tối đa 3.300km, bán kính tác chiến 1.400km. Sự kết hợp thiết kế phẳng, dẹt, dài, với các vật liệu chế tạo khung thân bằng hợp kim nhôm và Titan, cùng với lớp sơn có khả năng hấp thụ sóng radar rất tốt, đã biến nó thành một loại máy bay tàng hình.
Kiểu cánh ngược của Su-47 có một số ưu điểm nhất định như: tỷ lệ nâng trên lực cản lớn; khả năng cơ động cao trong những trận hỗn chiến trên không, tầm hoạt động cao ở tốc độ siêu âm; tăng khả năng giữ thăng bằng và chống xoay tròn; cải thiện độ ổn định ở các góc tấn công lớn; tốc độ bay tối thiểu thấp và khoảng cách cất, hạ cánh ngắn.
Tuy nhiên, kiểu cánh này cũng có nhược điểm là tạo ra lực quay mạnh, khi máy bay nhào lộn hoặc quay tròn 360 độ, hoặc lật đổi hướng rất dễ bị gãy cánh, nhất là khi bay tốc độ cao. Chính vì thế, máy bay không được phép vượt quá tốc độ Mach 1,6. Ngoài cánh ngược, Su-47 thiết kế với cặp cánh mũi để tăng khả năng cơ động, nhưng vẫn duy trì 2 cánh lái ở đuôi.
1360834849597.jpg

Su-47 thiết kế bề mặt phẳng, dẹt mang đặc trưng của máy bay tàng hình



Ban đầu, Su-47 Berkut trang bị 2 động cơ tuốc bin trục đẩy Perm Aviadvigatel D-30F6. Sau đó chuyển sang dùng động cơ tuốc bin phản lực Saturn Lyulka AL-37FU, cho phép đạt tốc độ tối đa 2.500 km, nhưng do đặc điểm thiết kế, nên trong quá trình thử nghiệm nó mới chỉ bay với vận tốc tối đa Mach 1,65 (gần 1.800 km).
Trước đây, về mặt lý thuyết , Su-47 được thiết kế 14 giá treo vũ khí, bao gồm 2 móc treo tên lửa ở đầu cánh, 6 ở dưới cánh và 6 giá được đặt trong khoang bụng máy bay. Vì vậy, máy bay được trang bị một hệ thống vũ khí khá toàn diện, bao gồm: tên lửa không đối không, không đối đất, không đối hạm, chống radar, bom hàng không có điều khiển. Do vẫn có các giá treo vũ khí lộ thiên, nên vẫn bộc lộ đặc trưng bức xạ radar, làm cho tính năng tàng hình của nó không triệt để.
Với thiết kế 14 giá treo vũ khí, Su-47 có thể mang theo những loại vũ khí sau: 1 khẩu pháo GSh-30-1 30 mm với 150 viên đạn, 14 quả tên lửa bao gồm các tên lửa không đối không R-77M R-77PD, R-73, K-74, cùng một loạt tên lửa không đối đất gồm X-29T (Kh-29T), X-29L, X-59M, X-31P, X-31A và các loại bom có điều khiển KAB-500, KAB-1500.
1360834849569.jpg

Dù không được chọn làm thiết kế máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5, nhưng Su-47 vẫn rất hữu dụng để thử nghiệm phát triển công nghệ



Dù có những đặc tính kỹ thuật đầy hứa hẹn của một máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5, tuy nhiên một số tính năng chủ chốt không nổi bật, nên rốt cuộc quân đội Nga đã không lựa chọn Su-47 Berkut. Một số ưu điểm của nó được áp dụng cho chương trình nghiên cứu PAK FA, còn bản thân nó chỉ đóng vai trò như là mẫu máy bay thực nghiệm, chứ không phát triển để đưa vào hoạt động.
Tuy vậy, hiện nay người Nga cũng không muốn một sản phẩm ưu việt như vậy của mình bị lãng phí và một kế hoạch mới được vạch ra cho Su-47 để biến nó thành một loại tiêm kích hạm khủng, có tính năng không hề thua kém F-35C trên tàu sân bay Mỹ. Rất có thể, trong tương lai bộ đôi T-50 và Su-47 sẽ sánh ngang với cặp song sát F-22 và F-35 của Mỹ.

Su-47 Berkut trở thành siêu tiêm kích hạm tàng hình của Nga?</h1>Thứ tư 31/07/2013 22:01
ANTĐ - Tuy không được lựa chọn làm máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 nhưng thiết kế độc đáo của Su-47 cũng có những ưu điểm riêng của nó. Và rất có thể Su-47 sẽ là tiêm kích trên hàng không mẫu hạm tương lai của Nga.

Ngày 30/07, tờ “Thời báo Hoàn Cầu” của Trung Quốc vừa công bố một số hình ảnh lạ về một nguyên mẫu thử nghiệm mang số 63 của loại máy bay chiến đấu “Đại bàng vàng” Su-47 Berkut (Беркут/Golden Eagle) của Nga. Phiên bản này là một hình mẫu lí tưởng cho một loại tiêm kích hạm tàng hình trên tàu sân bay, giống F-35C của Mỹ. Nguyên mẫu Su-47 được đánh giá là giống với máy bay nghiệm chứng kỹ thuật X-29 của Hãng Northrop Grumman của Mỹ.
Máy bay chiến đấu Sukhoi Su-47 Berkut là loại máy bay chiến đấu siêu âm do Tập đoàn hàng không Sukhoi thiết kế, chế tạo trong thập niên 90 của thế kỷ trước, để tham gia vào chương trình lựa chọn máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 của Không quân Nga. Tháng năm 2002, Sukhoi đã được chọn là nhà thầu chính cho chương trình phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 Sukhoi T-50 PAK FA và một số ưu điểm của Su-47 đã được áp dụng cho chương trình nghiên cứu này.

20130730095304348.jpg

Hình ảnh mới nhất cho thấy Su-47 được thiết kế theo mô hình cánh gập của tiêm kích hạm



Máy bay chiến đấu Su-47 được giới quân sự đặc biệt quan tâm, một phần vì kiểu dáng cánh ngược của máy bay, trái ngược hoàn toàn với các máy bay chiến đấu truyền thống. Sau khi không được lựa chọn, Su-47 chỉ đóng vai trò như là mẫu máy bay thực nghiệm, với 2 nguyên mẫu được đánh số S-32 và S-37, 1 chiếc chuyên thử nghiệm mặt đất và 1 chiếc thử nghiệm bay.
Tuy có nhiều ưu điểm nhưng Su-47 cũng có 3 nhược điểm lớn là, thiết kế tàng hình không triệt để, vì vẫn có móc treo vũ khí ngoài, hàm lượng Composite trong vật liệu chế tạo máy bay thấp (13%) và vận tốc kém hơn, so với các tiêm kích khác của Nga (khoảng 1.800km). Vì vậy, nó hầu như đã bị không quân Nga bỏ rơi, chỉ đóng vai trò là loại máy bay thử nghiệm những công nghệ mới của Nga.

Su-47.jpg

Su-47 Berkut có thiết kế cánh ngược độc đáo



Tuy nhiên, hiện nay người Nga cũng không muốn một sản phẩm ưu việt như vậy của mình bị lãng phí và một kế hoạch mới được vạch ra cho Su-47 để biến nó thành một loại tiêm kích hạm khủng, có tính năng không hề thua kém F-35C trên tàu sân bay Mỹ. Rất có thể, trong tương lai, bộ đôi T-50 và Su-47 sẽ sánh ngang với cặp song sát F-22 và F-35 của Mỹ.
Từ những bức ảnh mới của Su-47, người ta có thể nhận thấy có 2 điểm khác biệt rất lớn so với Su-47 kiểu cũ, là thiết kế kiểu cánh gập xếp, thường sử dụng cho các tiêm kích hạm, thứ 2 là kiểu thiết kế ống xả động cơ rất lạ, không sử dụng 2 ống xả tròn 2 bên kiểu truyền thống mà là 2 ống xả vát hình bậc thang, mỗi bên có 3 lỗ xả giống như một khe cửa hẹp.

20130730095303105.jpg

Hình dạng khí động của nó cũng mang đặc điểm của tiêm kích tàng hình



Điều này sẽ phân tán và làm giảm độ lớn của luồng khí phụt, làm giảm khả năng phát hiện của các radar chống tàng hình, đồng thời tạo điều kiện thuận lợi điều chỉnh luồng khí phụt theo nhiều hướng khác nhau, tăng độ linh hoạt cho thao tác bay. Điều này khiến người ta nghĩ tới việc, Nga đang nghiên cứu chế tạo một thế hệ “động cơ tàng hình” mới, khác biệt hoàn toàn so với các thế hệ động cơ kiểu cổ điển.
Từ 2 đặc điểm này, có thể kết luận là có thể Nga đang nỗ lực nghiên cứu một thế hệ tiêm kích hạm tàng hình, ngang bằng hoặc có thể vượt trội cả F-35 của Mỹ. Sự chậm trễ hàng chục năm về nghiên cứu, phát triển có thể giúp Nga đưa ra nhiều giải pháp công nghệ hơn. Điều này càng có cơ sở, khi liên hệ tới những thông tin Nga phát triển UCAV Skat thành UCAV tấn công trên hạm giống X-47B của Mỹ.

Su-47.2.jpg

Động cơ hình bậc thang với 3 khe thoát khí độc đáo của Su-47



Skat được trang bị tên lửa Kh-31 (AS-17 Krypton), gồm cả phiên bản chống hạm và chống bức xạ (Kh-31P và Kh-31PD). Nó có tầm bắn 160km với vận tốc siêu âm Mach3, điều khiển bằng radar chủ động và quán tính. Đồng thời nó cũng được trang bị bom điều khiển chính xác KAB-500, chủ yếu là bom xuyên phá bê tông KAB-500Kr (КАБ-500Кр) để đánh phá hầm ngầm, công trình kiên cố của địch.
UCAV “Skat” được mệnh danh là “Cá đuối” hoặc “Cá quỷ”, có chiều dài 10,25m, sải cánh 11,5m, trọng lượng 10 tấn, tải trọng vũ khí hơn 2 tấn, tầm bay 4.000km, với vận tốc cận âm 800km/h. Hình dạng và tính năng của nó hoàn toàn tương đồng với UCAV X-47B trên tàu sân bay của Mỹ. Bắt đầu từ tháng 12 năm ngoái đã xuất hiện những thông tin là Nga đang phát triển Skat thành UCAV trên hàng không mẫu hạm.

maybay.jpg

UCAV Skat của Nga sẽ có mặt trên tàu sân bay tương lai



Rõ ràng là cùng với sự xuất hiện thông tin Skat có thể được trang bị trên tàu sân bay tàu sân bay Kuznetsov và hình ảnh thiết kế cánh gập của Su-47 Berkut, có thể đưa ra dự đoán là Nga đang nghiên cứu phát triển một mô hình không quân trên hạm theo kiểu Mỹ. Cùng với tàu sân bay đa nhiệm thế hệ mới, trong tương lai rất có thể Su-47 và UCAV Skat sẽ sánh vai nhau giống như F-35C và X-47B trên tàu sân bay Mỹ.
 
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Máy bay ném bom của Không lực Hoa Kỳ thất thế?</h1>(ĐVO) - Theo nhà phân tích quân sự Lau B.Thompson, những phi đội máy bay ném bom của Không quân Mỹ sẽ không có khả năng đối phó với những thách thức mới, trong điều kiện xuống cấp, lão hóa của những máy bay ném bom “già nua” trước những hệ thống phòng không ngày một được cải tiến và hiện đại hóa của đối phương, nhất là Trung Quốc. Nếu Lầu Năm Góc không nhanh chóng thực hiện những biện pháp hữu hiệu, một thất bại thảm hại sẽ đến trong tương lai không xa.
Máy bay ném bom đã đóng một vai trò hết sức quan trọng trong các cuộc xung đột quân sự từ các nước vùng Balkans tới Afghanistan, từ Iraq tới Lybia. Những phi đội máy bay ném bom hạng nặng đã chứng minh tính hữu ích trong trong việc đánh bại “những kẻ thù khác nhau”.
Những máy bay ném bom tầm xa có khả năng trút xuống những “trận mưa bom”, từ khi xuất hiện vũ khí có độ chính xác cao, cho phép chúng còn có thể tấn công mọi mục tiêu, trong mọi điều kiện thời tiết cả ban ngày cũng như ban đêm.

Máy bay ném bom chiến lược tầm xa có khả năng linh hoạt và chi phí thấp. Ưu điểm chính của chúng là có phạm vi hoạt động rộng lớn và “chất tải” được nhiều vũ khí, những tính năng này cho phép chúng thích ứng với các điều kiện thay đổi mà các máy bay chiến thuật, có người lái và không có người lái không thể thực hiện.
Ví dụ điển hình, máy bay ném bom chiến lược tầm xa B-52, được “sinh ra” để ném bom hạt nhân tầm cao, sau đó trở thành máy bay ném bom thông thường có khả năng “xuyên thủng” hệ thống phòng không tầm thấp của đối phương và ngày nay trở thành máy bay đa năng có khả năng mang cả tên lửa hành trình.
images1244730_May_bay_nem_bom_my_that_the_datviet.vn.jpg
Oanh tạc cơ chiến lược B-2 của MỹHiện nay, Không lực Hoa Kỳ đang sở hữu 76 máy bay B-52 có “độ tuổi” trung bình là 50 năm, 63 chiếc B-1 Lancers đã sử dụng được 28 năm và 20 máy bay ném bom thế hệ mới nhất B-2 Spirit đã hoạt động 20 năm.

Mỗi chiếc máy bay ném bom của Mỹ có tầm hoạt động đến 9.600km (6.000 dặm), phạm vi hoạt động tăng lên khi chúng được tiếp nhiên liệu trên không, có khả năng mang nhiều tấn vũ khí thông thường cũng như đạn dược có độ chính xác cao.
Trong đó, B-52 là máy bay duy nhất có thể mang tên lửa hành trình, B-1 là máy bay máy bay ném bom siêu âm có một không hai và máy bay ném bom tàng hình duy nhất B-2. Chỉ có điều, tất cả những loại máy bay trên đều đã bắt đầu bước sang “buổi xế chiều” của niên hạn sử dụng một đời máy bay.

Trong khi đó, thế giới có nhiều biến động, Liên Xô sụp đổ, Trung Quốc trỗi dậy và có những “toan tính” quyền lực. Mặc dù trong kỷ nguyên mới, thế nhưng Mỹ vẫn đang phải đối mặt với những mối hiểm họa có thể giáng xuống bất ngờ, do đó cần phải chiếm ưu thế trên không.

Điều quan trọng nhất là Mỹ cần phải hiểu rằng, các máy bay ném bom mới sẽ trở thành “bảo hộ” trước các mối đe dọa quân sự không xác định trong tương lai.
Thế giới đang phải đối mặt với những thay đổi chưa từng có trong sự phát triển của nền văn minh nhân loại. Một điều cần phải làm ngay là sở hữu phi đội bay có thể tấn công bất kỳ mục tiêu nào trên thế giới trong bất kỳ điều kiện nào. Nếu không giữ được ưu thế này, lợi ích của nước Mỹ sẽ bị đe dọa nghiêm trọng.

Thế nhưng, những nỗ lực để phát triển và chế tạo máy bay ném bom thế hệ mới của quân đội Mỹ đã nhiều lần bị trì hoãn.
Cụ thể, sau Chiến tranh lạnh kết thúc, Lầu Năm Góc đã đình chỉ chương trình sản xuất máy bay B-2 và hủy bỏ một chương trình phát triển máy bay ném bom thế hệ mới, đây là lần đầu tiên tính từ năm 1920. Kết quả là, Mỹ đã không phát triển bất kỳ một máy bay ném bom mới nào trong hơn 3 thập kỷ qua.

Hiện nay, Không lực Hoa Kỳ đang có kế hoạch phát triển một thế hệ máy bay ném bom mới với kinh phí khoảng 6 tỷ USD. Theo kế hoạch, Không quân Mỹ sẽ sở hữu 80-100 máy bay ném bom thế hệ mới, giá trung bình cho mỗi máy bay vào khảng 550 triệu USD và chúng sẽ được biên chế vào lực lượng Không quân Mỹ bắt đầu từ năm 2025.

Mặc dù những thông tin về tính năng của máy bay ném bom mới không được tiết lộ, thế nhưng theo các chuyên gia, máy bay sẽ có khả hoạt động độc lập trong không phận đối phương, có thể mang và tấn công mục tiêu xuyên lục địa bằng các loại vũ khí thông thường cũng như vũ khí có độ chính xác cao.

Tuy nhiên, để phát triển, sản xuất và đưa vào vận hành một thế hệ máy bay ném bom mới phải mất ít nhất là 20 năm. Trong thời gian này, Không quân Mỹ phải duy trì và nâng cấp những phi đội bay hiện hữu và mở rộng phạm vi chiến đấu của các loại vũ khí và để đối phó với “các bệnh liên quan đến niên hạn”, chẳng hạn như sự ăn mòn của các bộ phận kim loại của khung vỏ máy bay.

Trong khi các đối thủ tiểm tàng như Nga và Trung Quốc đang tiến gần đến một máy bay ném bom thế hệ mới tối tân hơn, với thực tế này, Người Mỹ sẽ gặp không ít khó khăn khi muốn thực thi ý đồ “chuyển trọng tâm” về khu vực Thái Bình Dương.

Lockheed Martin mất ’hợp đồng thế kỷ’?</h1>(ĐVO) - Máy bay chiến đấu cực kỳ hiện đại thế hệ thứ năm F-35 của Mỹ có thể bất ngờ bị “đá văng” khỏi danh sách các ứng cử viên trong cuộc đấu thầu cung cấp 60 máy bay chiến đấu cho Không lực Hàn Quốc.

Lý do đơn giản là giá thành của F-35 không phù hợp với Không quân Hàn Quốc, mà người Mỹ lại không thể giảm giá bán. Mặt khác, máy bay này còn đang trong quá trình phát triển và hoàn thiện, chắc chắn đây không phải là giải pháp giá rẻ.

Trong thời điểm hiện tại, Cơ quan quản lý chương trình mua sắm quốc phòng Hàn Quốc (APOZ) đang tiến hành giai đoạn thứ hai cuộc đấu thầu cung cấp máy bay chiến đấu cho Không quân nước này.

Dự án được mang tên FX. Seoul có kế hoạch mua 60 máy bay chiến đấu, với kinh phí khoảng 7,45 tỷ USD. Đây là hợp đồng quốc phòng lớn nhất trong lịch sử kể từ thời hậu chiến, đó là lý do tại sao nó được mang tên “hợp đồng thế kỷ”.

Ba ứng cử viên thắng thầu của “hợp đồng thế kỷ” bao gồm có Tổ hợp quân sự của Mỹ Lockheed Martin với máy bay F-35, một đại diện nữa của Hoa Kỳ đó là tập đoàn Boeing giới thiệu F-15 Silent Eagle và Công ty của EADS của Châu Âu với máy bay Eurofighter Typhoon 3.

images1245125_Lockheed_Martin_F_35_that_the_datviet.vn.jpg
Máy bay chiến đấu thế hệ thứ năm F-35
Trước đó, trong cả một thời gian dài, các chuyên gia đều cho rằng ứng cử viện sáng giá nhất của cuộc đấu là F-35, bởi vì máy bay mà Lockheed Martin giới thiệu là loại có khả tàng hình duy nhất trong ba ứng cử viên, thế mà trớ trêu thay, bây giờ Tập đoàn quân sự này đang có khả năng phải đứng ngoài cuộc chơi.

Những người tổ chức đấu thầu đã khẳng định sẽ không tăng giá mua máy bay, “chỉ sau khi tất cả các ứng cử viên đưa ra giá thành trong khung giá quy định của chúng tôi, ngay lập chúng tôi sẽ đánh giá các máy bay.
Nhưng chúng tôi một lần nữa nhất mạnh rằng, không phụ thuộc vào bản đánh giá kỹ thuật máy bay của hợp đồng, sẽ không ký kết với những ứng cử viên không thể đáp ứng với giá nằm trong giá tổng thể của chúng tôi đã đưa ra”, Baek Yoon-hyun, phát ngôn báo chí của APOZ cho biết trong một cuộc họp báo.

Theo một số chuyên gia, đây là lời cảnh báo thậm chí là “bản tuyên án” đối với F-35, ứng cử viên đưa ra giá cao nhất trong ba ứng cử viên.
Theo tài liệu của Lầu Năm Góc, 60 máy bay tàng hình cùng với các phụ tùng dự phòng, hợp đồng bảo dưỡng và đào tạo phi công sẽ có giá trị khoảng 12,4 tỷ USD, quá cao so với giá “trần” mà phía Hàn Quốc đã đưa ra.
Các chuyên gia cũng lưu ý rằng, ngay cả Chính phủ Mỹ có muốn cũng không thể giảm giá thành. Bản thân máy bay đã là quá “đắt đỏ”, ngoài ra nó còn cả quá trình phát triển và hoàn thiện phía trước.

Đến thời điểm này, ứng cử viên sáng giá nhất giành được “hợp đồng thế kỷ” có lẽ là Công ty Boeing với máy bay F-15 Silent Eagle. Giá mà hãng Boeing đưa ra chỉ cao hơn có 3% so với giá trần của Hàn Quốc. Cần lưu ý rằng, một vài năm trước, Boeing nhận được quyền cung cấp 60 máy bay trong giai đoạn đầu của việc tái vũ trang Không quân Hàn Quốc.

Ngoài ra, để giành được “hợp đồng thế kỷ” của Quân đội Hàn Quốc, các ứng cử viên cũng phải đưa ra những đề xuất dịch vụ bổ xung mang tính hậu mãi.

Tập đoàn EADS của Âu Châu sẵn sàng đầu tư 2 tỷ USD cho việc phát triển máy bay chiến đấu made in Hàn Quốc và tổ chức lắp ráp 53 máy bay trong số 60 máy bay tại Hàn Quốc. Ngoài ra, những người Châu Âu cũng hứa cung cấp cho phía Hàn Quốc mã chương trình máy bay của mình, được cho là thành phần cốt lõi của nhân điện tử. Không những thế, còn có thể mua những chi tiết do Hàn Quốc chế tạo.

Còn công ty Boeing đưa ra đề xuất sẽ mua các chi tiết, phụ tùng do các Công ty và Tổ hợp của Hàn Quốc với giá trị lên đến vài tỷ USD. Ngoài ra, nếu thắng thầu Boeing hứa sẽ cung cấp cho phía hàn Quốc các hệ thống đào tạo và huấn luyện.

Đặc biệt, Tổ hợp quân sự Lockheed Martin sẵn sàng tham gia vào việc phát triển và phóng các vệ tinh viễn thông quân sự cũng như cung cấp các mô phỏng đề đào tạo và huấn luyện các phi công, nếu thắng thầu.

Như vậy, những đề xuất bổ sung mang tính hậu hậu mãi được các ứng cử viên đưa ra cũng “một chín, một mười”, quan trọng nhất vẫn là giá cả của hợp đồng chính dự án FX.

Hiện tại, tất cả đang chờ đợi phản ứng của tập đoàn Lockheed Martin, hoặc là giảm đáng kể giá dự thầu của mình hoặc là mất tất cả.

Giai đoạn đánh giá các ứng cử viên đấu thầu cung cấp 60 máy bay chiến đấu cho Không lực Hàn Quốc dự kiến sẽ được diễn ra từ 12-18/8/2013.

 
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Sức mạnh ’Kẻ hủy diệt’ Mi-8AMTSh của Nga</h1>Được phát triển từ dòng máy bay trực thăng Mi-17, Mi-8AMTSh là một biến thể trực thăng vận tải, tấn công đa năng của Lực lượng An ninh Liên bang Nga (FSB).</h2>
1364469567676.jpg
Mặc dù Mi-8AMTSh là một biến thể của dòng trực thăng vận tải Mi-17 và đã xuất hiện cách đây khá lâu. Tuy nhiên, trong thời gian gần đây, một biến thể Mi-8AMTSh mới đã xuất hiện trong lực lượng Anh ninh Liên bang Nga với nhiều đặc điểm đáng chú ý.

1364469567682.jpg

Biến thể đặc biệt mới của trực thăng vận tải/tấn công đa năng Mi-8AMTSh bắt đầu được đưa vào trang bị cho các đơn vị FSB của Nga trong năm 2012.

1364469567686.jpg

Với cấu hình điện tử và các hệ thống vũ khí đặc biệt dành riêng cho Lực lượng An ninh Liên Bang Nga (FSB), trực thăng Mi-8AMTSh hứa hẹn sẽ là một loại trực thăng vận tải, tấn công đa năng đầy sức mạnh.

1364469567690.jpg

Cụ thể là, trực thăng này được thiết kế kiểu “mũi cá heo” với tổ hợp dẫn đường, tấn công mới cho lực lượng đặc nhiệm. Máy bay được lắp hệ thống các kênh hồng ngoại và ảnh nhiệt cùng máy đo xa laser.

1364469567692.jpg

Trên Mi-8AMTSh có đài sục sạo quan sát với các kênh nhiệt (hồng ngoại) và ảnh nhiệt và ra đa bám địa hình. Các thông tin từ toàn bộ hệ thống cảm biến sẽ được hiển thị trên màn hình riêng cho 2 phi công.

1364469567696.jpg

Sự khác biệt rõ nét nhất ở biến thể đặc biệt của trực thăng Mi-8AMTSh đó là một radar khá lớn xuất hiện ở ngay mũi máy bay.

1364469567698.jpg

Ngoài khoang vận tải lớn cho binh sỹ hoặc vật tư hàng hóa, trực thăng Mi-8AMTSh trang bị vũ khí theo kiểu của Mi-8AMT, bao gồm cả tên lửa chống tăng ATGM Shturm và kính chống đạn xung quanh buồng lái và động cơ.

1364469567701.jpg

Trực thăng vận tải, tấn công đa năng này còn nhận được trợ giúp từ hệ thống dẫn hoa tiêu trên cơ sở định vị toàn cầu GLONASS và đèn hồng ngoại TSL-1600. Trong ảnh là biến thể trực thăng Mi-8AMTSh thông thường được trang bị trong Quân đội Nga hiện nay. Các hệ thống cảm biến trinh sát và giám sát của khác biệt rõ nét so với biến thể Mi-8AMTSh đặc biệt của FSB.

1364469567705.jpg

Khi hoạt động ban đêm, trực thăng Mi-8AMTSh sử dụng đèn TSL-1600 để chiếu sáng chiến trường và không gian trên không, đổ bộ quân và hỗ trợ hỏa lực mạnh để tấn công các mục tiêu của nó.

1364469567708.jpg

Mi-8AMTSh được trang bị 2 động cơ tuốc bin trục Klimov TV3-117M, cho phép đạt tốc độ tối đa 260km/h, tầm bay 450km, trần bay 4.500m.

1364469567714.jpg

Với vỏ giáp bảo vệ tốt, trang bị các hệ thống cảm biến hiện đại cùng khả năng chở quân/hỗ trợ hỏa lực mạnh từ trên không. Mi-8AMTSh thực sự là một "kẻ hủy diệt" đáng sợ đối với những kẻ khủng bố hoặc với các binh lính đối phương trên chiến trường.
http://www.baomoi.com/Suc...a-Nga/119/10683784.epi
 
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Phân biệt tí, món khí động em không rành lắm:

F-16

exhaus: lỗ thoát khí/ống xả
EngineExhaustNozzle.jpg

intake: cửa hút khí
IntakeNoseGear.jpg




 
Last edited by a moderator:
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
Tên lửa hành trình tầm xa của Nga thống trị thế giới đến bao giờ?</h1>Thứ bảy 27/04/2013 21:06
ANTĐ - Các loại tên lửa Kh-101 và Kh-102 trên máy bay ném bom chiến lược của Nga, hiện nay có tầm bắn tới hơn 10.000km, độ chính xác tới 1m, gấp hơn 3 lấn Tomahawk của Mỹ.
Đề cập đến tên lửa hành trình, điều đầu tiên người ta nghĩ đến là loại tên lửa hành trình Tomahawk của Mỹ, đã thể hiện được uy lực trong chiến tranh vùng Vịnh năm 1991.

Tên lửa hành trình là loại tên lửa thông minh hành trình bay sát mặt đất, có khả năng bay linh hoạt vòng tránh chướng ngại vật, tấn công cả những mục tiêu được ngụy trang khéo léo. Tên lửa hành trình Tomahawk không chỉ làm thay đổi cục diện của chiến tranh vùng Vịnh, mà còn làm thay đổi nhãn quan quân sự và hình thái tác chiến trên thế giới.
Trong chiến tranh vùng Vịnh, Mỹ đã sử dụng một số lượng lớn tên lửa hành trình Tomahawk để tấn công chính xác tầm xa vào các mục tiêu trọng yếu của Iraq như: Sở chỉ huy, trạm radar, trận địa phòng không, công sự kiên cố, tàu thuyền lớn…, gây thiệt hại nặng nề cho quân đội Iraq.
Tên lửa hành trình có uy lực tấn công rất lớn, khả năng tàng hình cao, tấn công chính xác. Lấy ví dụ là tên lửa hành trình Tomahawk của Mỹ, nó sử dụng động cơ tên lửa thể tích nhỏ giúp tiết giảm trọng lượng phóng, nâng cao khả năng linh hoạt cho tên lửa trong suốt hành trình rất dài.

khong-quan-chien-luoc-5.jpg

Máy bay ném bom chiến lược Tu-95MS của Nga có khả năng mang theo cả Kh-101 và Kh-102
Tomahawk được lập trình đường bay đến mục tiêu, sử dụng các điểm chuẩn, bản đồ số và hệ thống định vị GPS, để có thể lựa chọn tầm cao và tuyến đường bay đến mục tiêu. Tên lửa này cũng có thể điều chỉnh độ cao bay dưới 50m ở đoạn cuối, hoặc dựa vào các đặc điểm của mục tiêu, để điều chính góc độ tấn cống theo mặt phẳng ngang hoặc đâm bổ xuống theo một góc tà.
Tomahawk có khả năng tấn công đa dạng từ tất cả các phương tiện phóng mặt đất, trên không, trên biển và từ tàu ngầm. Với khả năng lập trình trước các tiêu điểm phòng ngự của địch trong hành trình bay nên tên lửa hành trình có khả năng qua mắt các radar cảnh báo sớm, vòng tránh các trận địa phòng không, tấn công bất ngờ và chính xác.
Agm-129_acm.jpg

Tên lửa hành trình tầm xa tàng hình AGM-129 của Mỹ có phạm vi tấn công xa nhất hơn 3000km

Thế nhưng, điểm yếu lớn nhất của Tomahawk là hành trình hạ âm, tốc độ dao động trong khoảng 700-900 km/h nên rất dễ bị pháo, tên lửa phòng không và máy bay đối phương bắn hạ. Vì vậy, điều cốt lõi nhất trước khi sử dụng tên lửa hành trình là phải làm tê liệt hệ thống chỉ huy và radar của kẻ địch.
Mặc dù sử dụng biện pháp áp chế thông tin chỉ huy, điều khiển hỏa lực và radar dự cảnh nhưng trong chiến tranh Kosovo, quân đội Nam Tư cũng đã bắn hạ được 328 trong tổng số hơn 1000 quả tên lửa hành trình Tomahawk mà Liên quân Anh - Mỹ đã sử dụng, đạt tỷ lệ đánh chặn trên 30%.
Điểm yếu khác thể hiện qua 2 cuộc chiến Iraq và Kosovo là Tomahawk chỉ có khả năng tấn công chính xác các mục tiêu cố định. Sau này Mỹ đã có những cải tiến lớn về khả năng tấn công mục tiêu cơ động bằng cách điều chỉnh đường bay trên hành trình và dẫn đường bằng vệ tinh đoạn cuối, thế nhưng khả năng này vẫn chưa được thử lửa qua bất cứ cuộc chiến nào.
20130427024429442.jpg

Tên lửa hành trình “Trường Kiếm-10” (CJ-10) của Trung Quốc cũng có tầm bắn 3000km

Vấn đề quan trọng nhất cần cải thiện là tốc độ bắn của tên lửa hành trình. Hiện Nga là nước dẫn đầu về công nghệ tên lửa hành trình tầm xa. Các loại tên lửa Kh-101 và Kh-102 trên máy bay ném bom chiến lược của Nga hiện nay có tầm bắn tới hơn 10.000km, độ chính xác tới 1m. Kh-101 và Kh-102 còn có khả năng mang theo đầu đạn hạt nhân, nhưng tốc độ của nó cũng mới đạt cận âm.
Các loại tên lửa hành trình của Nga hiện đang thống trị thế giới, cả Mỹ cũng phải e ngại các loại tên lửa hành trình cũ kỹ phóng từ trên không của Nga như Kh-22 Raduga (tầm bắn 600 – 800km) hoặc Kh-555 (trên 2000km), chứ không nói là 2 loại tên lửa kinh khủng trên. Ngoài ra, các thế hệ tên lửa hành trình Kaliber-S, Kaliber-K, Kaliber-N... cũng là nỗi kinh hoàng của các hệ thống phòng thủ tên lửa trên thế giới.
Hiện nay, loại tên lửa hành trình tầm xa tiên tiến nhất của Mỹ là tên lửa hành trình tầm xa tàng hình AGM-129 nhưng phạm vi tấn công của nó chỉ đạt hơn 3000km, tốc độ cận âm. Còn Trung Quốc đang phát triển tên lửa hành trình phóng từ mặt đất “Trường Kiếm-10” (CJ-10), cũng có tầm bắn 3000km, trong khi Ấn Độ đang phát triển tên lửa Nirbhay, tầm bắn 1000-1500km.
20130315104330363.jpg

Ấn Độ vừa thử không thành công tên lửa hành trình Nirbhay có tầm bắn 1000-1500km

Nga cũng đang nỗ lực tăng tốc độ cho các loại tên lửa của mình và đã đạt những thành công nhất định. Sau Nga 1 bước, cả Mỹ và Trung Quốc, sau đó là Ấn Độ đều đang nghiên cứu, phát triển tên lửa hành trình tầm xa tốc độ siêu âm. dựa trên khả năng dẫn đường và định vị của vệ tinh, nhưng các loại tên lửa này đều đang trong giai đoạn phát triển hoặc thử nghiệm.
Có thể nói, phát triển tên lửa hành trình tầm xa tốc độ siêu âm, đang là xu thế phát triển của các cường quốc tên lửa trên thế giới. Trong tương lai nó sẽ là vũ khí lợi hại nhất trong các loại vũ khí thông thường, là vũ khí đáng sợ nhất trong chiến tranh hiện đại. Trong cuộc đấu này, hiện chưa có nước nào địch lại được Nga!

Kh-55: tên lửa đối đất đáng sợ nhất thế giới

(Kienthuc.net.vn) - Kh-55 là tên lửa hành trình tấn công mặt đất phóng từ trên không có tầm bắn lên đến 3.000km và mang theo đầu đạn hạt nhân.

Trong thời kỳ Chiến tranh lạnh, Không quân Liên Xô có phần lép vế so với Không quân Mỹ. Quân đội Liên Xô cần một vũ khí phóng từ trên không để có thể khắc chế sức mạnh quân sự của Mỹ. Phòng thiết kế Raduga được chính phủ Liên Xô giao trọng trách phát triển tên lửa hành trình mới vào năm 1971 có thể răn đe Mỹ và các đồng minh.
Nhóm thiết kế đã lựa chọn giải pháp thiết kế tên lửa có tốc độ cận âm vừa đảm bảo được tính hiệu quả vừa có chi phí thấp hơn so với phát triển tên lửa siêu âm, giảm những rủi ro trong quá trình phát triển. Tên lửa mới được chỉ định Kh-55 hay X-55 theo phiên âm tiếng Nga (NATO định danh là AS-15 Kent) được bắn thử nghiệm lần đầu năm 1976.
Tên lửa hành trình không đối đất chiến lược Kh-55 đời đầu.
Kh-55 có thiết kế khí động học tương tự như tên lửa hành trình nổi tiếng Tomahawk của Mỹ với thân hình trụ, 2 cánh ổn định sẽ bật ra sau khi phóng.
Tên lửa có chiều dài 6,04m, đường kính thân 0,514m, sải cánh 3m, trọng lượng phóng 1,21 tấn, trang bị đầu đạn thông thường nặng 400kg hoặc đầu đạn hạt nhân chiến thuật 250 kiloton.
Tên lửa Kh-55 được trang bị động cơ phản lực cánh quạt R95-300 ở phía dưới bụng phía sau đuôi tên lửa. Động cơ này được xem là một thành phần quan trọng của các công nghệ trên tên lửa Kh-55.
Đây là một loại động cơ phản lực cánh quạt nhỏ gọn, hiệu quả và rất tiết kiệm nhiên liệu trong khi cho lực đẩy tương đối lớn. Động cơ này có chiều dài chỉ 850mm, đường kính 330mm, trên thế giới chưa có loại động cơ nào tương tự.
Tên lửa được dẫn hướng đến mục tiêu kết hợp dẫn hướng quán tính, cập nhật thông số về mục tiêu thông qua liên kết dữ liệu. Ở pha cuối, tên lửa có thể sử dụng radar chủ động để tìm kiếm mục tiêu và tấn công hoặc sử dụng cảm biến hình ảnh theo công nghệ so sánh hình ảnh tương phản về khu vực mục tiêu được lưu trong bộ nhớ của tên lửa.
Công nghệ dẫn hướng này cho phép tên lửa tấn công mục tiêu với độ chính xác khá cao, bán kính lệch mục tiêu CEP của Kh-55 khoảng 15m, tầm bắn của Kh-55 khoảng 2.500km.
Kh-55 được chấp nhận vào trang bị từ năm 1984 nó được phóng từ các loại máy bay ném bom chiến lược của Nga như: Tu-95MS, Tu-22, Tu-160 và sau này là cả cường kích Su-34.
Biến thể Kh-55SM với 2 thùng nhiên liệu hình tứ giác.
Ngay khi Kh-55 được chấp nhận vào trang bị, nhóm thiết kế của Raduga đã phát triển biến thể nâng cấp Kh-55MS. Biến thể mới được bổ sung thêm 2 thùng nhiên liệu hình tứ giác ở 2 bên hông tên lửa, động cơ cải tiến với hiệu suất tốt hơn. Điểm nổi bật của Kh-55MS là được trang bị công nghệ dẫn hướng rất tinh vi hơn.
Tên lửa được trang bị một máy tính kỹ thuật số sử dụng bộ lọc dữ liệu Kalman với một bản đồ kỹ thuật số, radar đo độ cao các bộ phận cấu thành này cho phép tên lửa sử dụng công nghệ dẫn hướng kiểu TERCOM (men theo địa hình). Ở pha cuối, tên lửa sử dụng công nghệ dẫn hướng so sánh hình ảnh tương phản kỹ thuật số DSMAC cùng với sự hỗ trợ của hệ thống định vị toàn cầu GLONASS.
Công nghệ dẫn hướng này cho phép tên lửa có độ chính xác rất cao, CEP của Kh-55MS dưới 5m, khả năng này tương đương với BGM-109 Tomahawk của Mỹ trong khi tầm bắn đạt 3.000km vượt xa hơn nhiều so với Tomahawk và trở thành loại tên lửa phóng trên không có tầm bắn xa nhất thế giới.
Ngoài các biến thể Kh-55/Kh-55MS dùng cho Quân đội Nga, có 2 biến thể được phát triển cho xuất khẩu bao gồm Kh-65SE có tầm bắn 600km theo điều khoản của Hiệp ước cắt giảm vũ khí hạt nhân tầm trung INF được ký kết giữa Mỹ-Liên Xô vào năm 1987. Một biến thể xuất khẩu khác là Kh-SD được giới thiệu vào năm 1995, có tầm bắn khoảng 300km.
Tu-160 phóng tên lửa hành trình chiến lược Kh-55.
Những năm 1990, Raduga tiếp tục phát triển một biến thể hiện đại hơn của Kh-55MS được chỉ định là Kh-101/102, trong đó Kh-101 được trang bị đầu đạn thông thường nặng 400kg còn Kh-102 được trang bị đầu đạn hạt nhân chiến thuật.
Kh-101/102 được thiết kế với khả năng tàng hình rất cao, thân tên lửa hình oval thay vì hình trụ như nguyên bản. Tên lửa có kích thước lớn hơn, dài hơn trang bị công nghệ dẫn hướng tinh vi hơn, dự kiến tên lửa có tầm bắn khoảng 5.000km sẽ đi vào phục vụ trong biên chế Không quân Nga vào cuối năm 2013.
Khi Kh-101/102 đi vào biên chế nó có thể soán ngôi Tomahawk và trở thành loại tên lửa hành trình tấn công mặt đất tối tân nhất thế giới ở mọi chỉ số.

Tên lửa Tomahawk và lịch sử tham chiến</h1>(ĐVO) Tên lửa hành trình hiện đại tiên phong

Sự phát triển của BGM-109 Tomahawk được khởi xướng từ những năm 1980, cùng thời với sự phát triển của tên lửa hành trình Kh-55 của Liên Xô (>> xem thêm), không biết ai sao chép của ai nhưng hình dáng bên ngoài và vai trò gần như tương đương nhau.

So với Kh-55, Tomahawk có nhiều thế mạnh hơn. Sau khi Liên Xô tan rã, Tomahawk nhanh chóng chiếm ngôi vị độc tôn trong kho tên lửa hành trình của thế giới.

Tên lửa này hội tụ nhiều công nghệ đỉnh cao của thế giới trong việc dẫn đường, chỉ thị và tấn công mục tiêu. Hệ thống dẫn đường của Tomahawk có thể coi là một chuẩn mực đối với tên lửa hành trình hiện đại. Rất nhiều quốc gia đã và đang cố gắng để phát triển hệ thống dẫn đường tương tự như của tên lửa Tomahawk.

Cơ chế dẫn đường của Tomahawk rất phức tạp và phối hợp nhiều công nghệ dẫn đường khác nhau, các hệ thống này bổ sung cho nhau nhằm tăng độ chính xác khi tác chiến.

Sau khi rời ống phóng, tên lửa sẽ được dẫn hướng theo chế độ quán tính. Sau khi tiến vào bờ biển, tên lửa sẽ được dẫn đường bằng chế độ TERCOM (kiểu men theo địa hình).

Đối với chế độ dẫn đường này, bản đồ khu vực mục tiêu phải được nạp sẵn trong bộ nhớ của tên lửa, radar khẩu độ tổng hợp trên tên lửa sẽ lập bản đồ khu vực mà tên lửa bay qua, sau đó, so sánh với bản đồ được lưu trong bộ nhớ để hiệu chỉnh đường bay.
1142554_qp_viet_tomahawk_2.jpg
Minh họa cơ chế dẫn đường TERCOM và DSMAC của tên lửa Tomahawk Ảnh: FASKhi đến gần mục tiêu tên lửa sẽ sử dụng hệ thống dẫn đường kiểu DSMAC (phù hợp tương quan cảnh trí khu vực kỹ thuật số). Nói một cách dễ hiểu là một loạt các hình ảnh về khu vực mục tiêu sẽ được chụp bằng máy bay giám sát.

Những hình ảnh này sẽ chuyển cho tên lửa để so sánh với hình ảnh do camera của tên lửa chụp, một kiểu ứng dụng tìm kiếm tương phản, kết quả việc so sánh 2 hình ảnh sẽ làm căn cứ để dẫn đường cho tên lửa tấn công mục tiêu.

Kiểu dẫn đường pha cuối khác của tên lửa Tomahawk là sử dụng hệ thống định vị toàn cầu GPS. Tên lửa hoàn toàn có thể tấn công mục tiêu mà không cần dựa vào TERCOM hay DSMAC. Tuy nhiên, trên thực tế, tên lửa sẽ kết hợp ít nhất 3 kiểu dẫn đường khác nhau để tấn công mục tiêu.

Một điểm mạnh khác của tên lửa Tomahawk là nó có thể cập nhật thông tin về mục tiêu từ nhiều phương tiện giám sát khác nhau (từ máy bay, UAV, vệ tinh, bộ binh, xe tăng, tàu chiến…) Điều này là biểu hiện thực tế của học thuyết “mạng lưới trung tâm chiến tranh”, một ứng dụng công nghệ thông tin trong tác chiến được Mỹ khởi xướng vào thập niên 1990.

Có độ cao hành trình rất thấp, cùng với thân hình nhỏ gọn nên tên lửa rất khó bị phát hiện bởi các radar mặt đất. Ngoài ra, việc phát hiện tên lửa bằng các biện pháp dò tìm hồng ngoại cũng rất khó khăn. Tên lửa có tốc độ cận âm cùng với động cơ phản lực cánh quạt chạy rất êm nên độ bộc lộ bức xạ hồng ngoại không cao.

Tầm bắn của tên lửa từ 1.300-2.500km tùy biến thể, sai số vòng tròn bán kính (CEP) khoảng 3-5m (Kh-55 từ 6-9m).

Vì những lẽ trên, Tomahawk trở thành chuẩn mực cho vũ khí tấn công công nghệ cao và là đòn đánh phủ đầu lợi hại trong việc chế áp lực lượng phòng không không quân đối phương.

Lịch sử tham chiến

Không một loại tên lửa hành trình nào có bề dày thành tích ấn tượng như Tomahawk. Khoảng 1.562 tên lửa đã được phóng đi trong các cuộc chiến (chưa kể các lần phóng thử nghiệm hay tập trận khác). Khó có tên lửa hành trình nào trên thế giới được Tomahawk, tung hoành từ Trung Đông, Trung Á rồi Đông Âu.

Lần đầu tiên Tomahawk tham chiến là trong Chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất (1991). Trong chiến dịch Bão táp sa mạc, 297 tên lửa đã được sử dụng. Trong đó, 282 tên lửa phóng thành công, 9 tên lửa bị "xịt" không thể rời ống phóng, 6 tên lửa bị rơi xuống nước ngay sau khi rời ống phóng.
1142555_qp_viet_tomahawk_3.jpg
Tên lửa Tomahawk được phóng đi từ tàu khu trục USS- Preble(DDG-88) lớp Arleigh Burke.
Trong số 282 tên lửa phóng thành công ít nhất 2 tên lửa (có nguồn nói 6) bị bắn hạ bởi lực lượng phòng không Iraq.

Ngày 26/03/1993, 23 tên lửa Tomahawk đã được sử dụng để tấn công Cơ quan tình báo Iraq .

Ngày 10/09/1995, 13 tên lửa đã được phóng đi từ bờ biển Adriatic nhắm vào một tháp chuyển tiếp vô tuyến điện của mạng lưới phòng không Bosnia trong chiến dịch Deliberate.

Ngày 3/09/1996, khoảng 44 quả UGM-109 được phóng từ tàu ngầm tấn công mục tiêu phòng không ở miền Nam Iraq.
Ngày 20/08/1998, khoảng 75 tên lửa đã được phóng đi tấn công 2 khu vực riêng biệt ở Afghanistan và Sudan nhằm trả đũa vụ đánh bom đại sứ quán Mỹ của al Qaeda.

Mùa xuân năm 1999, khoảng 218 tên lửa Tomahawk đã được phóng đi trong chiến dịch ném bom Nam Tư.

Tháng 10/2001, hơn 50 tên lửa đã được phóng đi tấn công vào các mục tiêu ở Afghanistan trong những giờ đầu của chiến dịch Tự do bền vững.
Trong chiến tranh Iraq năm 2003 ghi nhận số lượng kỷ lục tên lửa Tomahawk được sử dụng trong một cuộc chiến. Hơn 725 đã được phóng đi tấn công các mục tiêu trên khắp Iraq.

Trong tháng 7/2009 ít nhất 2 tên lửa Tomahawk đã được phóng đi tấn công mục tiêu ở Yemen. Tổ chức Ân xá quốc tế cho biết 55 người đã thiệt mạng trong vụ tấn công.

Lần sử dụng Tomahawk nhiều nhất gần đây là trong chiến dịch Bình minh Odyssey chống lại Libya tháng 03/2011, ít nhất 124 tên lửa Tomahawk đã được sử dụng, số tên lửa này đã góp phần quan trọng trong việc nhanh chóng “hạ gục” mạng lưới phòng không Libya.

Tỷ lệ tiêu diệt mục tiêu của tên lửa trong thực chiến hơn 90% một con số mơ ước đối với bất kỳ loại tên lửa hành trình nào.

Những hạn chế

Nếu nhìn vào thông số kỹ thuật và lịch sử tham chiến, Tomahawk quả là tên lửa hoàn hảo. Tuy nhiên, giống như bao vũ khí khác dù hiện đại đến mấy cũng sẽ có điểm yếu để khai thác. Tomahawk cũng không tránh khỏi điều này.

Điểm yếu căn bản của Tomahawk nằm ở cơ chế dẫn đường dù đây là khâu quan trọng nhất quyết định chất lượng tên lửa.

Đối với cơ chế dẫn đường TERCOM bản đồ khu vực mục tiêu bắt buộc phải được nạp vào tên lửa. Do đó, tên lửa gặp nhiều khó khăn khi hoạt động ở những khu vực địa lý phức tạp nhiều đồi núi nơi mà những hình ảnh từ vệ tinh có chất lượng không cao.
1142557_qp_viet_tomahawk_1.jpg
Cơ chế dẫn đường của tên lửa rất phức tạp và đó cũng chính là điểm yếu của tên lửa.
Trong những lần tấn công vào Afghanistan, nơi có địa hình phức tạp đã bộc lộ điểm yếu của Tomahawk. Tên lửa gặp khó khăn trong việc tiếp cận các mục tiêu bên trong các khu vực rừng núi.

Cơ chế dẫn đường DSMAC đòi hỏi tên lửa phải có bộ nhớ đủ lớn để cập nhật nhiều hình ảnh, ngoài ra cần có hệ thống liên kết dữ liệu băng thông rộng để cập nhật ảnh mục tiêu trong thời gian thực.

Việc truyền và nhận hình ảnh có độ trễ nhất định từ 1-2 giây. Ngoài ra, điều kiện thời tiết bất lợi có thể ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng hình ảnh và tốc độ truyền dữ liệu.

DSMAC thường bị chậm và chưa thực sự hiệu quả. Nó dễ bị đánh lừa bởi các biện pháp ngụy trang. Phương pháp này vẫn chưa được ứng dụng trong thực chiến do sự phức tạp của nó.


1142558_my-out.jpg
Đối với khả năng dẫn đường bằng tín hiệu GPS, ưu điểm là chi phí thấp và khá hiệu quả, nhưng thật không may việc phụ thuộc vào tín hiệu vệ tinh khiến tên lửa dễ bị tổn thương. Tín hiệu dễ bị gây nhiễu khiến tên lửa lạc mục tiêu.

Trong chiến tranh Iraq có nhiều tên lửa Tomahawk đã bị gây nhiễu. Theo một số nguồn tin, một lượng không nhỏ đã bay lạc sang tận Afghanistan và không phát nổ. Những tên lửa này đã được Trung Quốc săn lùng ráo riết để nghiên cứu công nghệ.

Bên cạnh đó, các quốc gia mà Tomahawk đã tham chiến hầu hết là các quốc gia không có lực lượng phòng không mặt đất tiên tiến. Iraq, Libya tuy có lực lượng phòng không đồ sộ nhưng đều lạc hậu không có các trang thiết bị hiện đại đáp ứng cho chiến tranh công nghệ cao.

Tại Iraq, Libya, Tomahawk phát huy tối đa năng lực ngoài còn do yếu tố địa lý. Địa hình sa mạc đã giúp Tomahawk hoành hành nhờ khả năng quan sát không bị hạn chế (lợi thế này không phát huy trên chiến trường Afghanistan).

Liệu Tomahawk có thể phát huy tối đa tác dụng khi tấn công vào các quốc gia có lực lượng phòng không mặt đất hiện đại hay không vẫn là ẩn số. Dù sao, kinh nghiệm trận mạc dày dạn đã giúp cho tên lửa khắc phục dần các điểm yếu điều mà các tên lửa hành trình khác không thể có được.
 
Hạng B2
27/4/13
145
0
16
<h1>Mua radar Mỹ chống Trung Quốc, Đài Loan đã 'ném tiền qua cửa sổ'?</h1>Sau khi Đài Loan quyết định chi hơn 1,3 tỷ USD để mua hệ thống radar AN/FPS-115 PAVE PAWS của Mỹ, tạp chí Quốc phòng châu Á – Thái Bình Dương đặt trụ sở tại Đài Bắc đã đặt câu hỏi liệu khoản đầu tư này có giúp Đài Loan phòng thủ trước sức mạnh tấn công từ tên lửa của Trung Quốc.</h2>
dl1-ee642.jpg

Hệ thống radar AN/FPS-115 PAVE PAWS tại Căn cứ Không quân Cape Cod, bang Massachusetts, Mỹ


Được công ty Raytheon phát triển, ban đầu hệ thống radar PAVE PAWS được sử dụng để phát hiện và theo dõi hoạt động của các tên lửa đạn đạo và tên lửa đạn đạo liên lục địa phóng từ tàu ngầm. Trong chiến lược "Trục châu Á" của Tổng thống Mỹ - Barack Obama, hiện nay, 5 hệ thống radar AN/FPS-115 PAVE PAWS đang được triển khai tại khu vực châu Á – Thái Bình Dương.
Trong đó, một hệ thống radar đang được vận hành tại căn cứ Không quân Trung Quốc thuộc thành phố Lạc Sơn gần thành phố Tân Trúc, phía bắc Đài Loan. Hệ thống radar AN/FPS-115 PAVE PAWS được giới thiệu với Đài Loan vào năm 2006 nhờ khả năng cảnh báo sớm trước 6 phút hoạt động của các thế hệ tên lửa do quân đội Trung Quốc triển khai.
Tạp chí Quốc phòng châu Á – Thái Bình Dương cho rằng Đài Loan không nhất thiết phải mua hệ thống radar của Mỹ bởi mối đe dọa an ninh trực tiếp với Đài Loan tới từ các thế hệ tên lửa tầm ngắn được quân đội Trung Quốc triển khai dọc khu bờ biển phía đông nước này.
Cũng theo Tạp chí Quốc phòng châu Á – Thái Bình Dương, giá trị thực của hệ thống radar PAVE PAWS tại Đài Loan là dẫn đường cho sứ mệnh của các chiến đấu cơ tàng hình của quân đội Mỹ nhằm ngăn chặn lực lượng tên lửa liên lục địa của quân đội Trung Quốc.
Khi lực lượng chiến đấu cơ tàng hình và máy bay ném bom của Mỹ được triển khai hoạt động tại những quốc gia nhỏ bé như Nam Tư, Iraq và Libya, chúng có thể ngăn chặn bị phát hiện nhờ khả năng tự tìm mục tiêu mà không cần bật radar dò. Tuy nhiên, khi triển khai tại những quốc gia rộng lớn hơn như Trung Quốc, chúng cần sử dụng hệ thống radar để truy tìm mục tiêu, nên dễ dàng bị lực lượng không quân Trung Quốc phát hiện.
Do đó, Mỹ cần phải đưa hệ thống radar PAVE PAWS tới Đài Loan nếu muốn triển khai hàng loạt chiến đấu cơ tàng hình như F-22 và F-35 tổ chức không kích vào các căn cứ tên lửa trong nội địa Trung Quốc.
Tuy nhiên, chính quyền Đài Loan lại là người chi trả chi phí cho việc triển khai hệ thống radar hiện đại này. Ngoài khoản tiền 1,3 tỷ USD mua hệ thống radar PAVE PAWS, Không quân Đài Loan còn phải chi thêm 23 triệu USD để duy trì hoạt động hệ thống.
Do chi phí hoạt động của hệ thống radar PAVE PAWS tại khu vực phía bắc Đài Loan quá đắt đỏ, Bộ Quốc phòng lãnh thổ này đã quyết định hoãn kế hoạch triển khai hệ thống PAVE PAWS thứ hai tới khu vực phía nam.
Mặc dù, hiện nay, một mặt Đài Loan tiếp tục tăng cường hợp tác kinh tế với Trung Quốc, Tổng thống Mã Anh Cửu vẫn luôn tìm cách mua hệ thống vũ khí tối tân do Mỹ sản xuất nhằm củng cố năng lực quốc phòng.
Trái với việc ông Mã luôn bị dư luận Đài Loan chỉ trích vì thái độ thân thiết với Trung Quốc, một bài bình luận đăng trên tờ Hoàn Cầu hôm 30/7 đã cáo buộc thái độ thù địch của ông Mã với Bắc Kinh. Bài bình luận còn khẳng định Mỹ là quốc gia duy nhất được lợi từ các thương vụ buôn bán vũ khí cho Đài Loan. Thậm chí, Washington còn không cho Đài Bắc quyền được lựa chọn mua những loại vũ khí mà họ cần.
http://soha.vn/quan-su/mu...-20130801163350656.htm
 
Hạng F
22/10/09
8.170
32.534
113
phị đạn hành trình của Mỹ đã qua thực tế chiến trường đạt hiệu quả 90%, còn của Nga Sô túy nói là hơn Mỹ dưng chưa kinh qua chiến trường nên thực hư hiệu quả , độ tin cậy vẫn còn là dấu hỏi..
 
Hạng F
22/10/09
8.170
32.534
113
blackadamx nói:
grenade nói:
B 52 xem ra tuổi thọ sẽ gần 100 tuổi.. siêu bền
Mới từ thập niên 60 trở lại đây mà 100 rồi hả bác ?
từ 1955 sẽ sử dụng đâu cho đến 2040 mà bác..