Một số mảnh vụn của chiếc máy dân dụng đã được lưới đánh cá vớt lên.
Đó là một chiếc máy bay hành khách đã bị rơi tại Sakhalin, mà quân đội Xô Viết mới được biết từ đài truyền hình Nhật Bản đưa tin. Chương trình truyền hình đưa tin rằng, một chiếc Boeing dân dụng đang trên đường bay từ New York đến Seoul qua Anchorage, chiếc máy bay này chuyên chở 269 hành khách và phi hành đoàn đã bị mất tích vào thời gian nó phải hạ cánh, trên máy bay này còn có rất nhiều du khách Nhật Bản. Chương trình này còn đưa tin rằng, chiếc máy bay đã hạ cánh khẩn cấp xuống một trong những sân bay quân sự của Liên Xô.
Khi đó tôi đã nghe được mọi tin tức đó, tôi lại nhớ đến cuộc gặp gỡ với người lái xe, trông giống như người triều Tiên vào buổi sáng hôm tại nạn, đó thực sự là một điềm gở. Vào thời gian này, ngoại trưởng Mỹ George Schultz đã phát biểu có hàm ý, cục tình báo Mỹ đã phát hiện ra chiéc Boeing đã bị phòng không Liên Xô bắn hạ. Sau đó, tổng thống Mỹ Ronald Regan cũng tuyên bố rằng, mọi người trên toàn thế giới đã bị choháng váng trược sự kiện này. Những người phản đối đã đem đột những lá cờ đỏ trên khắp các đường phố ở Nhật Bản. Tờ Pravda của Xô Viết chính thức đưa tin về tai nạn với hàm ý, máy bay chiến đấu của phòng không Xô Viết, một vài lần đã đánh chặn một chiếc máy bay lạ. Theo như TASS (một hãng thông tấn chính thức của Xô Viết) đã tuyên bố những chiếc máy bay đánh chặn chỉ bắn một vài phát Canon cảnh cáo. Một cuốn băng ghi âm về những báo cáo của các phi công máy bay chiến đấu Xô Viết truyền về đài kiểm mặt đất, mà cục phòng vệ Nhật Bản thu được, đã được đem ra phát lại tại kỳ họp của Liên hiệp Quốc. Trong cuốn băng nêu ra, chiếc máy bay bay cùa Hàn Quốc đã bị bắn rơi. Moskva xác nhận, thực sự chiếc máy bay đã bị bắn hạ muộn nhất là vào ngày 6 tháng 9, khi đó chiếc máy bay xâm phạm đã "Cố tình khiêu khích" nhằm mục đích "chạy đua vũ trang chưa từng thấy". Moskva cáo buộc Mỹ và Hàn Quốc đã sử dụng máy bay dân sự và mục đích tình báo.
Tại thời điểm này, đơn giản là những phán quyết cuối cùng chỉ có thể đưa ra sau khi "Hộp đen" của chiếc máy được tìm thấy. Những chiến hạm của Xô Viết, Mỹ và Nhật Bản bắt đầu tập trung tìm kiếm tại vị trí máy bay rơi. Tại vùng lân cận của sân bay quân sự Sokol, nơi mà chiếc chiến đấu cơ SU-15 cất cánh vào đêm xảy tai nạn, có một số người trông như người Triều Tiên đã đến tìm để thẩm vấn phi công Osipovich. Nhưng anh ấy vội vàng chuyển đi. Để chuyển anh ấy vào đất liền, người ta đã phải dùng đến một chiếc máy bay Ilyshin Il-76. Người phi công yểm trở của Osipovich trên chiếc MIG-23 vào đêm xảy ra tai nạn, cũng được đi ngay sau đó. Một vài cuốn hộ chiếu được cột lại với nhau, và một cánh tay phụ nữ đã tìm thấy tại nơi máy bay rơi ngay sau đó. Sau nó được xác nhận, đó là một nữ chiêu đãi viên trên chiếc máy bay của Hàn Quốc. Không một thi thể nào được tìm thấy. Khoảng 30 mảnh của phụ nữ và đàn ông cùng với một chiếc giày trẻ em được tìm thấy.
Ông Gennadi Klimov giám đốc GNPP ‘Morskie Technologii” nhớ lại:
- Tháng 9 năm 1983, chiếc tàu tìm luồng cá “Gidronavt” của Xô Viết, được trang bị tàu lặn TINRO-2 đang đợi ở cảng Vladivostok để tiếp nhiên liệu. Vào ngày 8 tháng 9, có một vài chiếc Volga màu đen đõ lại bên canh chiếc tàu đang neo đậu. Những người từ trong những chiếc Volga đều mặc quân phục, họ đến nói chuyện với thuyền trưởng, rồi đến ngày hôm sau chiếc tàu rời khỏi cảng và chạy đến eo biển Tatar. Chúng tôi biết ngay là mình đang có niệm vụ đi tìm những mảnh vụn của chiếc Boeing,
Ông Vladimir Bondarev, nhà nghiên cứu Aquanaut nhớ lại:
- Họ nói với chúng tôi rằng, chiếc hộp đen thực tế được sơn màu da cam. Chúng tôi được thông báo qua sóng vô tuyến rằng, vần quan tâm đến mọi thứ ở dưới mặt nước. Công việc được chúng tôi thực hiện ở dưới độ sâu từ 150 đến 400 mét. Để đánh lạc hướng các phương tiện theo dõi của Mỹ và Nhật Bản trong khu vực, các chuyên viên quân sự Xô Viết đã lập ra một mật mã vô tuýen đặc biệt. Tất cả các bộ phận, và mọi vật thể có liên quan khác của chiếc máy bay, đều được mang mật hiệu của các loài cá… Mật hiệu "Cá bống biển" được dùng cho "hài cốt của người". Trên thực tế, nhiều tình thế ngớ ngẩn lại xuất phát ra nhiều hơn so với dùng một loại mật hiệu. Tại mội vị trí, tôi nhìn thấy một cánh tay của người nào đó nằm dưới đáy nước. Tôi liền thông báo "Tôi nhìn thấy một con Cá Bống Biển", bộ phận kiểm soát phía trên liền hỏi: "Đó là một con", tội liền trả lời: "không chỉ một phần thôi". Chúng tôi tìm được nhiều mảnh vỡ không lớn lắm của chiếc máy bay. Tại một điểm khác, chúng tôi nhìn thấy nhiều tờ giấy bạc một trăm Đôla nằm rải rác dưới đáy. Chúng tôi còn nhìn thấy cả những mảnh hành lý, đồ chơi và một vài chiếc áo lót. Ở dưới đáy còn có rất nhiều những bộ da lông thú. Chúng tôi thực hiện 17 đợt lặn, nhưng không thể tìm thấy chiếc hộp đen. Sau đó họ lại thực hhiện các đợt lặn tìm kiếm ở Murmansk.
Sau khi tai nạn xảy ra đối với chiếc máy bay hành khách của Hàn Quốc, đã có một số lời giải thích khác nhau. Theo như lập luận của Michael Brun, một cựu phi công và là một chuyên gia hàng không của Pháp, Phía Xô Viết có ý định bắn rơi một chiếc máy bay do thám RC-135 của Mỹ, trong khi đó thì chiếc vận tải của Hàn Quốc lại mắc sai lầm, hành động giống như một chiếc máy bay của không lực Mỹ, và nó lập tức phải bị bắn hạ. Lạp luận của ông ta có thiên hướng về "sự áo giác của của phía Xô Viết. Còn theo như lập luận của John Koppel, một cựu nhân viên bộ ngoại giao Mỹ, thì cả hai chiếc máy bay chiến đấu của Mỹ (RC-135 và EF-111A Raven) đều bị phòng không Xô Viết bắn vào đêm đó
Chiếc máy bay của Hàn Quốc không có một cơ hội.
Theo phía quân sự Xô Viết, thì tai nạn đối với chiếc máy bay của Hàn Quốc có một hậu quả nhỏ. Osipovich đwocj trao tặng huân chương Cờ Đỏ, và người sĩ quan có trách nhiệm quan sát hoạt động trên không vào đêm tai nạn cũng được trao tặng huân chương Sao Đỏ. Những người tham gia khác trong tại nạn này đều được nhận phần thưởng bằng tiền lương. KGB đã hủy toàn bộ tài liệu và giấy tờ có liên quan đến vụ tai nạn nói trên. Tất cả những thứ còn lại, chỉ là một vài băng ghi âm về những cuộc liên lạc giữa đài kiểm soát mặt đất với các phi công đánh chặn.
Vấn đề này vẫn còn nằm trong bí ẩn, là đã xảy ra như thế nào đối với phi hành đoàn và những hành khách. Theo như một giả thuyết đã đưa ra ngay sau khi có tiếng nổ của tên lửa, các phần đuôi và mũi của chiếc máy bay hành khách đã bị gãy ra, và thân giữa của chiếc máy bay chở thành một phần đường hầm thông gió, do vậy mọi người đã bị gió quét nằm rải rác khắp mặt đại dương. Vẫn chưa có một thi thể nào được tìm thấy, trong mọi hoạt động tìm kiếm. Câu hỏi được đặt ra, thực sự đã xảy ra như thế nào đối với mọi người có mặt trên máy bay sau khi bị bắn hạ, hiện vẫn chưa có bất kỳ một câu trả lời rõ ràng nào
Ông Valeri Kaminski nhớ lại:
- Vào năm 1992, khi tổng thống Boris Yeltsin chuẩn bị có chuyến thăm đến hàn Quốc. Một ủy ban đặc biệt được thành lập, theo sự chỉ đạo của tổng thống, để timg hiểu lại tai nạn đối với chiếc Boeing 747 của Hàn Quốc. Tôi cũng là một thành viên của nhóm điều tra. Sau khi điều tra kỹ lưỡng toàn bộ những bằng chững có sẵn, bao gồm cả dữ liệu của chiếc hộp đen trên máy bay đã ghi lại. Tôi đi đến một kết luận rằng, chiếc máy bay vận tải hành khách của Hàn Quốc không thể có một cơ hội nào. Hàng loạt những sự kiện bị kịch được bắt đầu bằng việc, một chiếc máy bay do thám RC-135 của Mỹ đã hoạt động quanh bán đảo Kamchatka vào đúng ngày tai nạn. Nó đã bị theo dõi, và sau đó biến mất khỏi một trạm rada của Xô Viết. Sự thực là, chiếc máy bay này đang làm nhiệm vụ do thám, và được xác nhận chính thức bởi nó đã thông tin truyền qua sóng vô tuyến với đài kiểm soát mặt đất. Chiếc RC-135 đã từng bị biến mất khỏi màn hình rada, rồi lại xuất hiện dấu hiệu của chiếc vận tải Hàn Quốc. Đây là một sô mệnh trùng hợp hay là mục đích của một người nào đó thì chưa biết được.
Bên cạnh đó, nó còn bộc lộ một điều rằng, ngay sau khi chiếc máy bay của Hàn Quốc cất cánh khỏi sân bay, nó đã bị mất liên lạc với các trạm kiểm soát mặt đất. Hơn nữa, những thông báo về vị trí bay của nó trong hành trình bay, đều phải truyền qua một phi hành đoàn của một chiếc máy bay khác của hãng. Chỉ vài giây trước khi Osipovich nhấn nút tên lửa, phi hành đoàn của Hàn Quốc đã liên lạc vô tuyến với trạm kiểm soát mặt đất ở Nhật Bản, để xin phép được thay đổi cấp độ bay của nó. Khi đã nhận được phép, chiếc máy bay hành khách ngay lập tức chuyển hướng, làm cho phi công của máy bay đánh chặn Xô Viết nghĩ rằng nó đang tiến hành lẩn tránh. Một thông báo thời gian hạ cánh ở Seoul, được nghe thấy trong hộp đen vài giây trước khi bị tên lửa bắn, tteo sau là một tiếng la lớn "Lực nén", sự việc này có liên quan đến việc mất áp suất trong Cabin do phi công thông báo sau khi tên lửa bắn trúng vào chiếc máy bay. Những tiếng ồn ào cũng được ghi lại trong gây lát trước khi chấm hết.
Trong hộp đen cũng ghi lại chiếc Boeing bị lạc đường bay, do hệ thống tự động lái của nó được kết nối với một la bàn. Một chuyến bay thử nghiệm của chiếc Il-76 đã được thực hiện, nó bay dọc theo hành trình của chiếc vận tải Hàn Quốc. Chuyến bay thực nghiêm này đã bộc lộ ra rằng, phi công Hàn Quốc sẽ bị che mờ, và không quan sát được máy bay của anh ta đã bay vào lạc vào đất liền, thay vì phải bay trên vùng biển, do đó các hệ thống rada rất dễ phát hiện ra.
Một vài lời cần phải nói thêm rằng, trong cuộc điều tra tai nạn của ICAO với sự tham gia của các chuyên gia Nga, Mỹ, Hàn Quốc và Pháp năm 1993. ICAO đã kết luận rằng, "phi hành đoàn của máy bay dân dụng Hàn Quốc, đã không thực hiện theo đúng các điều lệ hàng không" (sic) và không nhận biết được "sự lệch hướng của máy bay trong hành trình bay" (sic) điều đó chứng tỏ rằng "các sự phối hợp và nhận thức ở mức độ thấp đối các hoạt động trên máy bay"(sic).