Đảng viên
18/5/10
2.293
82.514
113
Em xin trình bác Đào tiếp ý của em:
5. sau khi thắng quân Minh, xin nhà Minh phê chuẩn làm vua cho Thái Tổ, nhà Minh không cho bảo phải lập con cháu nhà Trần, Lê Thái Tổ sai giết Trần Cao (Thiên Khánh) rồi lập sớ giả bảo là không tìm được con cháu nhà Trần nữa, lúc đó nhà Minh mới chấp nhận. Như vậy là lừa dân, dối giả với "thiên triều", chẳng phải anh minh gì cả.
6. Sau khi lên ngôi vua, Thái Tổ nghi kị công thần, từ từ phế đi những người có công sức lập quốc lúc ban đầu. Nếu là vua anh minh, công bằng và có tình nghĩa, liệu có sử lý như vậy không? Quan trọng hơn là sau khi hành động bất nhân,bất nghĩa như vậy, các "kẻ sĩ, nhân tài" thấy được tấm gương trước mắt như vậy,liệu có tiếp tục ra đóng góp công sức xây dựng đất nước hay không, khi mà đến Ức Trai còn phải về quê câu cá? Những thành tựu đạt được của nhà Lê, hầu hết là do công thần hết công hết sức đạt được, vậy mà đối sử với chân tay mình như vậy, e rằng quá tàn nhẫn...........
7. 100 năm hưng thịnh của Hậu Lê, toàn là ấu chúa lên ngôi, không có bất kỳ đóng góp gì cho sự phát triển của dân tộc, trừ 1 người: Lê Thánh Tông (tự Hồng Đức) - đây mới là chốn minh quân. Dễ hiểu nhất là khi 1 sơn tặc người Mường có được thiên hạ, họ sẽ tha hồ hưởng lạc, xa hoa đồi trụy làm sao có đủ trí, đủ tài để dẫn dắt 1 dân tộc năng động, thông minh vượt lên khỏi hoàn cảnh của lịch sử cuối cùng cũng không tránh khỏi lụi tàn mà thôi.(giống y như nhà Minh tại Trung Hoa, Minh Thái Tổ - Chu Nguyên Chương cũng thế).
Đóng góp của nhà Hậu Lê với lịch sử Việt nam là không thể chối cãi, thế nhưng nói Lê Lợi là chốn minh quân theo ý bác Đào, em không đồng ý mong bác xem xét lại, vì những yếu tố trên. Riêng Lê Thánh Tông là chốn minh quân, thiên tử anh hùng, nhân tài kiệt xuất, e xin tách riêng làm 1 bài ca ngợi sau để không nhầm lẫn với Lê Thái Tổ.
 
Hạng D
30/1/07
3.021
54
113
48
Xà Ghềnh, Mobil: 0903187496
Thế này nó mới vần nè:
"Đào hỏi thì Rùa đáp ngay
Gu gồ sẵn đó, sao mày không tra?"
Giờ đi tán gái, đêm về trả lời bác Quỳnh nhá.
Bác cực đoan quá. Ai là giặc mường, ai giết Trần Ng Hãn, ai giết Ng Trãi. Ôi trời ôi là trời. Đêm nay em trả lời bác.
 
Tập Lái
20/2/11
44
1
0
47
Quỳnh Rùa nói:
Em xin trình bác Đào tiếp ý của em:
5. sau khi thắng quân Minh, xin nhà Minh phê chuẩn làm vua cho Thái Tổ, nhà Minh không cho bảo phải lập con cháu nhà Trần, Lê Thái Tổ sai giết Trần Cao (Thiên Khánh) rồi lập sớ giả bảo là không tìm được con cháu nhà Trần nữa, lúc đó nhà Minh mới chấp nhận. Như vậy là lừa dân, dối giả với "thiên triều", chẳng phải anh minh gì cả.
6. Sau khi lên ngôi vua, Thái Tổ nghi kị công thần, từ từ phế đi những người có công sức lập quốc lúc ban đầu. Nếu là vua anh minh, công bằng và có tình nghĩa, liệu có sử lý như vậy không? Quan trọng hơn là sau khi hành động bất nhân,bất nghĩa như vậy, các "kẻ sĩ, nhân tài" thấy được tấm gương trước mắt như vậy,liệu có tiếp tục ra đóng góp công sức xây dựng đất nước hay không, khi mà đến Ức Trai còn phải về quê câu cá? Những thành tựu đạt được của nhà Lê, hầu hết là do công thần hết công hết sức đạt được, vậy mà đối sử với chân tay mình như vậy, e rằng quá tàn nhẫn...........
7. 100 năm hưng thịnh của Hậu Lê, toàn là ấu chúa lên ngôi, không có bất kỳ đóng góp gì cho sự phát triển của dân tộc, trừ 1 người: Lê Thánh Tông (tự Hồng Đức) - đây mới là chốn minh quân. Dễ hiểu nhất là khi 1 sơn tặc người Mường có được thiên hạ, họ sẽ tha hồ hưởng lạc, xa hoa đồi trụy làm sao có đủ trí, đủ tài để dẫn dắt 1 dân tộc năng động, thông minh vượt lên khỏi hoàn cảnh của lịch sử cuối cùng cũng không tránh khỏi lụi tàn mà thôi.(giống y như nhà Minh tại Trung Hoa, Minh Thái Tổ - Chu Nguyên Chương cũng thế).
Đóng góp của nhà Hậu Lê với lịch sử Việt nam là không thể chối cãi, thế nhưng nói Lê Lợi là chốn minh quân theo ý bác Đào, em không đồng ý mong bác xem xét lại, vì những yếu tố trên. Riêng Lê Thánh Tông là chốn minh quân, thiên tử anh hùng, nhân tài kiệt xuất, e xin tách riêng làm 1 bài ca ngợi sau để không nhầm lẫn với Lê Thái Tổ.
Lấy con mắt bây giờ, nhìn lại hồi xưa thấy kẻ này khôn kẻ kia bất nhân bất nghĩa, hic..hic...VN này biết bao giờ mới đổi
 
Hạng B2
11/5/08
198
22
0
48
phuho nói:
Quỳnh Rùa nói:
Em xin trình bác Đào tiếp ý của em:
5. sau khi thắng quân Minh, xin nhà Minh phê chuẩn làm vua cho Thái Tổ, nhà Minh không cho bảo phải lập con cháu nhà Trần, Lê Thái Tổ sai giết Trần Cao (Thiên Khánh) rồi lập sớ giả bảo là không tìm được con cháu nhà Trần nữa, lúc đó nhà Minh mới chấp nhận. Như vậy là lừa dân, dối giả với "thiên triều", chẳng phải anh minh gì cả.
6. Sau khi lên ngôi vua, Thái Tổ nghi kị công thần, từ từ phế đi những người có công sức lập quốc lúc ban đầu. Nếu là vua anh minh, công bằng và có tình nghĩa, liệu có sử lý như vậy không? Quan trọng hơn là sau khi hành động bất nhân,bất nghĩa như vậy, các "kẻ sĩ, nhân tài" thấy được tấm gương trước mắt như vậy,liệu có tiếp tục ra đóng góp công sức xây dựng đất nước hay không, khi mà đến Ức Trai còn phải về quê câu cá? Những thành tựu đạt được của nhà Lê, hầu hết là do công thần hết công hết sức đạt được, vậy mà đối sử với chân tay mình như vậy, e rằng quá tàn nhẫn...........
7. 100 năm hưng thịnh của Hậu Lê, toàn là ấu chúa lên ngôi, không có bất kỳ đóng góp gì cho sự phát triển của dân tộc, trừ 1 người: Lê Thánh Tông (tự Hồng Đức) - đây mới là chốn minh quân. Dễ hiểu nhất là khi 1 sơn tặc người Mường có được thiên hạ, họ sẽ tha hồ hưởng lạc, xa hoa đồi trụy làm sao có đủ trí, đủ tài để dẫn dắt 1 dân tộc năng động, thông minh vượt lên khỏi hoàn cảnh của lịch sử cuối cùng cũng không tránh khỏi lụi tàn mà thôi.(giống y như nhà Minh tại Trung Hoa, Minh Thái Tổ - Chu Nguyên Chương cũng thế).
Đóng góp của nhà Hậu Lê với lịch sử Việt nam là không thể chối cãi, thế nhưng nói Lê Lợi là chốn minh quân theo ý bác Đào, em không đồng ý mong bác xem xét lại, vì những yếu tố trên. Riêng Lê Thánh Tông là chốn minh quân, thiên tử anh hùng, nhân tài kiệt xuất, e xin tách riêng làm 1 bài ca ngợi sau để không nhầm lẫn với Lê Thái Tổ.
Lấy con mắt bây giờ, nhìn lại hồi xưa thấy kẻ này khôn kẻ kia bất nhân bất nghĩa, hic..hic...VN này biết bao giờ mới đổi

Ậy ậy ... bác đừng bậy ... cái đó phải gọi là "chủ nghĩa dân tộc bảo thủ" nhé bác.
Dám sau này có khi còn có màn quật mồ hoặc kéo tượng tiền nhân ra đấu tố nữa cho đủ bài.
Chế độ ta đang cần rất rất nhiều người theo "chủ nghĩa dân tộc bảo thủ" để luôn nhìn về quá khứ, lấy kinh nghiệm giúp dân tộc ta sánh vai cùng cái cường quốc năm châu. :D Không có những người này bọn xấu nó "diễn biến hòa bình" thì bỏ mẹ công sức tiền nhân. :D
 
Last edited by a moderator:
Đảng viên
18/5/10
2.293
82.514
113
@THQL1: bác phát ngôn giữ lời nhé bác. Việc quật mồ mả, kéo tượng là việc làm của kẻ tiểu nhân, chỉ những người có dạ hèn họn mới nghĩ ra những việc đó mà thôi, ý nghĩ của bác thật là uyên sâu.
Trước khi định nghĩa chủ nghĩa dân tộc (đường lối bảo thủ) thì bác nên đi học trước khi phát ngôn để biết nó là cái gì đã. Đức và Nhật là 2 quốc gia có chủ nghĩa dân tộc cao, tự chủ, tự lực, tự cường rất cao nên học hỏi.....(Việc này phải hỏi bác Đề.) họ dựa trên một nền tảng đạo đức, kỷ luật nghiêm chỉnh để bằng sức lực dân tộc mình xây dựng đất nước giàu mạnh, không ăn cướp, ăn cắp, bóc lột của ai......... Chứ theo cái kiểu tôi đi bạn chọc bánh xe hay một thằng đạp ga ba thằng đạp thắng thế này thì không khá được.
Bác lớn hơn e, em kính bác nhưng bác cứ ăn bánh GATO kiểu này e sẽ không dám tiếp tục bàn chuyện với bác. bởi càng nói càng thiệt thân mà thôi.
Việc bàn những góc khuất của lịch sử chỉ là tò mò, không có ý sâu xa gì. Luận anh hùng, luận tiểu nhân đều là vô nghĩa bây giờ. Chỉ để biết qua quan điểm bàn luận thì mọi người hiểu thêm về sử Việt mà thôi. Tuy nhiên cần tôn trọng nhau vì ở đây toàn những người có học, cái nào hại thân ắt người ta sẽ tự biết dừng lại, không cần phải kích bác hay đâm chọt.
Còn có ai có ý đóng góp cứ post bài và quan điểm của mình, tranh luận cho vui, mở mang đầu óc. Đừng liên tưởng đến thực tại rồi chửi chế độ hay đả kích cá nhân người khác vì như thế chẳng ích lợi gì.
 
Hạng B2
11/5/08
198
22
0
48
Vâng thưa bác Quỳnh,
Em thì ít học thật, bác so sánh với bọn Đức Nhật thì ngoài trình của em, hiểu biết của em thì giới hạn thế này: Bọn đấy có hẳn cả cái đáng bảo thủ, gọi đúng tên là bảo thủ luôn, mà thằng thì ăn 2 trái bom, thằng thì bị cả thế giới xúm vào đánh tan tành, vậy mà nhìn nó bây giờ xem thế nào ? Bảo thủ mà như vậy em cũng xin quỳ xuống lạy là cứ bảo thủ đi, bảo thủ càng nhiều càng tốt cho dân được nhờ. Không phải cứ nói bảo thủ xong rồi mù quáng cho là cái gì cũng phải bảo thủ.

Bác nói bàn tới góc khuất lịch sử chỉ vì tò mò, mà em chỉ thấy bác không giữ được cái khách quan, thiên về cảm tính của bác. Rồi nào là "chủ nghĩa dân tộc bảo thủ" nên kích động, thù hằn thế này thế kia. Em nghĩ em dùng chữ đấu tố cũng không nặng. Mà bàn về tiền nhân như bác thì khác nào dựng đầu họ dậy đâu.

Tôn trọng là điều hiển nhiên, nhưng tranh luận thì ít nhiều phải dính dáng đến đả kích bác à, vì nó mang quan điểm của người tranh luận. Giữ hòa khí đừng xúc phạm hay bôi nhọ nhau là điều những người hiểu biết tránh phạm phải khi tranh luận. Em nói lên quan điểm của em, không xúc phạm bác, không bôi nhọ bác, nhưng vì bác nêu quan điểm của bác lên chốn công cộng nên em phải đánh giá về quan điểm người nêu chứ, bác cũng vậy thôi mà.
 
Đảng viên
18/5/10
2.293
82.514
113
Chắc tại e chửi và dùng lời lẽ nặng nhiều quá nên đôi mắt các bác hướng em về cực đoan, thôi thì chuyển qua ca ngợi vậy, chắc đỡ bị ném đá nhiều hơn.
Một bài thơ hay để đời tươi hơn vậy!

Bài thơ : HÔN (Phùng Quán-1954)
Trời đã sinh ra em
Để mà em xinh đẹp
Trời đã sinh ra anh
Để em yêu tha thiết
Khi người ta yêu nhau
Hôn nhau trong say đắm
Còn anh, anh yêu em
Anh phải đi ra trận
Yêu nhau ai không muốn
Gần nhau và hôn nhau
Nhưng anh anh không muốn
Hôn em trong tủi sầu
Em ơi rất có thể
Anh chết giữa chiến trường
Đôi môi tươi đạn xé
Chưa bao giờ được hôn
Nhưng dù chết em ơi
Yêu em anh không thể
Hôn em bằng đôi môi
Của một người nô lệ.
 
Hạng B2
11/5/08
198
22
0
48
Thấy bác Quỳnh post thơ em cũng góp với bác 1 bài mà em rất thích :

Tôi là cây
gỗ
vuông
chành
chạnh
suốt đời
đã làm thất bại
mọi âm mưu
đẽo tròn
để muốn tùy tiện
lăn long lóc thế nào
thì long lóc
Chân
tính
đấy
hỡi Rìu, Bào
Phó -Mộc

"Hữu Loan"
 
Đảng viên
18/5/10
2.293
82.514
113
Đang sung-có tâm trạng, thêm bài nữa.
Ly rượu thọ
(Phạm Huy Thông- Tố Hữu)

Mã Chiếm Sơn buông cương và ngẫm nghĩ
Ngựa rung đầu hí lạnh giữa tàn quân
Đồi phong xa bốc khói, đỉnh non gần
Đã khuất phục dưới lá cờ binh Nhật.
Trán kiêu hãnh lần đầu trông xuống đất
Mã nghẹn ngào: "Thôi hết, Mãn Châu ơi!"
Và quân binh cúi lặng chẳng nên lời...

Rồi từ đó, và gươm vàng võ phục
Và cừu hận và lòng sôi rửa nhục
Mã chôn sâu trong một cõi trời riêng
Buông hồn đau, liễu rủ suối ưu phiền.
Cốt oanh liệt đã khoác màu ẩn sĩ
Rượu cứ rót cho say sưa lạc hỉ
Đàn ca lên cho át tiếng đầu rơi
Dưới gươm bay vun vút loáng xanh trời.
Mãn Châu quốc đang những giờ hấp hối
Gượng kêu lên, hỡi ôi lời trăn trối:
"Chiếm Sơn đâu, cứu nước, Chiếm Sơn ơi!"
Thì nơi kia Mã vén trướng, tươi cười
Cúi lạy mẹ chúc mừng ly rượu thọ.
Đào xuân thắm dâng hương vào cửa sổ
Bạc xuân trong rắc trắng mái hành lang.

Mẹ ngồi yên, như cốc nước e tràn
Không dám động - và nhìn con lặng lẽ
Nhưng mắt yếu bỗng rưng rưng ngấn lệ
Trán nhăn nheo bỗng ửng máu tim già
Và bàn tay run rẩy đỡ ly ngà
Bỗng quật xuống nền hoa: ly rượu vỡ!
Ly rượu vỡ tan tành. Ôi bỡ ngỡ
Ôi hãi hùng. Mã tướng run toàn thân!

Lần đầu tiên, Mã tướng run toàn thân!
Ngoài chiến địa, Chiếm Sơn hằng ngạo nghễ
Trông lửa đạn là trò chơi con trẻ
Mà hôm nay Mã tướng run toàn thân
Mà hôm nay Mã tướng chết hai phần!
Nét nghiêm khắc cong vòng cung môi mỏng
Nghe sôi sục cả linh hồn nóng bỏng.
Người mẹ già thét lớn: "Mã Chiếm Sơn!"
(Mã run lên) "Đâu giọt rượu căm hờn?
Mãn Châu quốc nghe không mày, rên rỉ
Dưới gót sắt của Phù Tang ích kỷ
Đang mang quân giày xéo cả Trung Hoa
Nước Trung Hoa yêu dấu của lòng ta
Đã thống khổ bởi bao xiềng ngoại quốc!
Chưa vừa ư những tai ương thảm khốc
Đã đè trên dân tộc nước non mày!
Có chi vui sông núi đỏ tràn thây
Mà Mã tướng ngày nay dâng rượu cúc?
Rượu cúc ấy, Chiếm Sơn, là rượu nhục!"

Rừng phương xa loáng bạc nắng lung lay
Hoa đào bay, trước cửa, hoa đào bay
Trong hoa tuyết trắng ngần rơi lả tả...
Và xuân ấy năm nghìn quân của Mã
Đánh tan xương của Nhật, một sư đoàn.
 
O.S.P.D
16/8/04
2.803
129
63
61
"Trung Tâm Công Nghệ Hoá Màu"
Cái bài " Ly rượu thọ" này hồi sinh tièn , ông thân sinh dạy tôi thuộc không thiếu một dấu phảy !
Khí phách ấy mới là đáng ngợi ca !
Sách xưa hay nói : Phàm thế này hay phàm thế khác , tôi thì nghĩ : Phàm là hậu sinh , cái may là được xem lại sử xưa , cách trách nhiệm cũng là xem lại sử xưa , lịch sử như các bác nói , có góc khuất , có đơn đau oan khuất và cả dối trá , như chuyện xưa sách kể hàng núi , chuyện nay thì giờ mới biết có bao nhiêu gian dối thời đệ nhị , thời chiến tranh lạnh , thời Gorbachop , gần nhất có vụ Katin bên Smolen , Bạch nga , nước Việt ta mấy chục năm cũng đầy máu xương oán hờn mà người oan không ít , cho nên xem lịch sử là để học và hiểu mới là cốt lõi , đem lịch sử khơi dây những cảm xúc tiêu cực thì vô biên vô tận và thực sự là không nên !
Sự thật càng được phơi bày ra nhiều bao nhiêu thì nhân loại càng có cuộc sống tinh thần lành mạnh bấy nhiêu , càng che dấu càng tô vẽ theo ý mình chỉ làm cho con cháu đời sau đau buồn thêm . Quan điểm sống này được các quốc gia tội lỗi như Đức Nhật thấm nhuần , vụ việc Fukushi chưa kịp che đậy đã bị bóc trần , tổng thống Đức trước sau bất nhất là bị ăn trứng thối sáng nay (14.04) , thà cứ như thế để khỏi mất công các sử gia sau này lục lọi để tìm sự thật :
Lịch sử Nước Việt nam có khi nào???

Chúng ta cũng nên bàn theo hướng thiên về học thuật như vây. Sự thật đắng nhưng quý giá , sự thật làm tổn thương bên ngoài nhưng vá lành những đổ nát kinh hoàng bên trong tư tưởng , giúp người ta hòa giải và bình yên .
Chỉ cần bắt tay đi tìm sự thật thì đã giúp nguời ta cao quý hơn là khư khư ôm lấy những cái mơ hồ mà bản thân thậm chí vẫn còn ngờ vực .
Dẫn thơ và trích lục các tài liệu khả tín thôi các bác nhé ! Em xin đấy !