POI PET NHỮNG CHUYỆN KHÔNG THỂ HIỂU NỔI
Đối với cán bộ,chiến sỉ D2 chúng tôi,về chốt ở Poi pet chỉ là thay đổi 1 địa bàn tác chiến,thỏa 1 nổi mong muốn được nhìn thấy vùng đất khá nổi tiếng lồng trong nhiệm vụ phòng ngự như từ xưa đến giờ của đ/v mình.
Đúng là thời gian đầu đối với chúng tôi có quá nhiều điều mới mẻ trong nhận thức của mình.Từ lối sống đơn giản phải chuyển qua nghiêm túc 1 chút do tính chất,nhiệm vụ ở cửa khẩu.Từ 1 đ/v hơi khép kín do ở Mo hơn quân số ít,đội hình thưa,đến bây giờ,quân số quá đông,mọi sinh hoạt,đi lại lúc nào cũng tấp nập,ồn ào,rất khó cho công tác chỉ huy,quản lý đ/v vị.Trừ cán bộ a,b còn từ cán bộ c trở lên thú thật gần cả tháng trời không tài nào nhớ hết nổi ae,lính tráng trong đ/v.Chỉ có ae chú ý đến cán bộ mới chào hỏi,nhiều lúc gặp 1 số đ/c đi lại trên trục lộ,không biết thuộc đ/v nào.Chỉ còn biết bám vào cán bộ a,b.Thật may là lớp cán bộ nầy lúc đó khá cứng,dù nhiều đ/c chỉ mới được 2 năm trong quân ngũ.
Dần dần rồi các bộ phận cũng đi vào nề nếp và chúng tôi bắt đầu tổ chức những đợt trinh sát địa hình ra xung quanh,nhất là các hướng xác định chủ yếu để có kế hoạch bổ xung các phương án tác chiến và bố trí lại lực lượng,mìn trái.Lợi dụng vào tình hình khá yên ổn,địch chưa có biểu hiện gì,chúng tôi cũng tranh thủ tổ chức các đợt hội nghị quân chính để cũng cố hoàn chỉnh lại công tác cán bộ a,b và qua đó tìm hiểu được tâm tư,tình cảm của đ/v để có các phương án lảnh đạo,phát huy được năng lực cho cán bộ,chiến sỉ toàn c.
Có 1 vấn đề nẩy sinh mà thực sự rất lạ lẩm đối với đ/v chúng tôi.Thời kỳ nầy chúng tôi gọi đó là lối sống của từng d,1 lối sống thực dụng,mang tính thị trường lúc đó,1 lối sống mà bao nhiêu năm ở Mo hơn chúng tôi không tưởng tượng ra được.
Có 1 đ/c thuộc cối 60,nhập ngủ 82(dân quận 1), là lính D1 cùng với đ/c c trưởng Đờn cùng ở lại.Do được c trưởng bao che nên thường xuyên ra chợ mua đồ về kinh doanh trong đ/v.Lợi dụng tâm lý ae không quan trọng đến chuyện tiền nong,nên đ/c nầy đập đổ ae cũng dử.Cứ đ/c nào mua món gì thì cứ ghi danh sách lên cho ký nhận rồi căn cứ vào đó để thanh toán với quản lý.Khỏi nói mối lợi sinh ra như thế nào,và dỉ nhiên cũng có chỉ huy từ bao che cũng được hưởng 1 phần trong nguồn lợi đó.Sự việc nầy xảy ra từ trước khi duc thao được điều về c 7.
Nhu cầu của ae đ/v là có thật.Do ngày xưa ở Mo hơn chúng tôi khó có điều kiện ra dân nên chỉ dựa vào trên cung cấp,chỉ lâu lâu mới tranh thủ tải thương tử ra E,mới kết hợp đi chợ mua vài thứ rồi tranh thủ về lại đ/v.Còn bây giờ điều kiện thoải mái hơn,nhưng không phải đ/c nào cũng được phép ra khỏi đ/v ,nên mới xảy ra chuyện bán buôn,bóc lột nầy.
Sau khi phát hiện chuyện nầy,hàng tuần duc thao cho phép mổi b 3 đ/c thay phiên nhau đi chợ để mua hàng hóa về theo nhu cầu gởi gắm của ae trong đ/v,vào ngày thứ 3.Sau nầy 1 số ae có tâm sự lại,nhiệm vụ đó như là giải quyết cho đi tranh thủ.Vì những đ/c đi chợ cho b được ae hùn nhau lo tiền xe ôm,lại còn 1 tô hủ tiếu bồi dưởng.Nhưng quan trọng là được ra dân,ngắm em út cũng đở ghiền,cứ vậy mà thay phiên nhau.Nhưng chắc chuyện giải quyết nầy cũng làm cho có người hơi khó chịu.Nhưng để tình cảnh củ tiếp tục thì lại là điều bất hợp lý quá.
Rồi đ/c Chánh được giải quyết về phép cùng đ/c Toàn(dân quận 8,nhập ngủ cũng 80,c phó c6) sau đó không lâu(đợt lính thành phố 80 của duc thao ở lại 3 ,Chánh và Toàn lên c phó trước duc thao,ngoài ra còn mấy đ/c nhập ngủ 80 quê ở Long an,Thuận hải nửa).Đ/c Trường c phó c7 lại vừa mới qua phép,nên BCH c7 vẩn đủ 3 đ/c,nhưng cả đ/c Trường và đ/c Đờn cũng không hợp tính nhau nên công việc chỉ huy đ/v nhiều khi chưa được trôi chảy lắm.
Hơn nửa do tác động gì đó trong thời gian về phép,nên đ/c Trường cũng rất lơ là nhiệm vụ chỉ huy.Cao điểm mâu thuẩn dâng cao khi đ/c Đờn càng ngày càng hơi đổ đốn,thường xuyên xuống các b nhậu nhẹt,sau đó cứ về BCH đòi ôm bản đồ,địa bàn qua Thái.
Trước tình cảnh nầy duc thao rất lúng túng,chưa biết phải xử lý ra sao.Dù sao mình cũng chỉ là lớp đàn em đi sau,việc chỉ huy đ/v trong cương vị c phó chưa có nhiều kinh nghiệm,có lúc cảm giác như bế tắc.Chỉ còn biết báo cáo tình hình về D nhờ xử lý.
Đ/c D trưởng khi nắm được tình hình liền gọi lên trao đổi và quán triệt 1 số vấn đề xử lý để duc thao tìm cách xử trí cho yên.Đó là dựa vào sức mạnh của tập thể đ/v.Mặc dù anh có là người chỉ huy cao nhất,nhưng 1 khi anh xử sự không đúng chuẩn mực,tập thể trong đ/v sẻ đấu tranh với anh,buộc anh phải đi đúng hướng trong vai trò chỉ huy đ/v.Còn nếu anh cố tình xem thường tập thể,ae sẻ tẩy chay.Lúc đó anh chỉ là 1 cái bóng mờ,không có vai trò gì để ae tôn trọng nửa.Còn chuyện chiến đấu,công tác cũng sẻ không ảnh hưởng gì,người chiến sỉ trước sự sống và cái chết,vẩn xử lý theo năng lực của mình thôi.
Thế là những cuộc họp quân chính được tổ chức thường xuyên để toàn bộ cán bộ,chiến sỉ có điều kiện đấu tranh.Thật khổ khi 1 cán bộ chỉ huy lại bị chiến sỉ thuộc quyền của mình yêu cầu phải làm cái nầy,cái khác.Dù không nói thẳng ra,nhưng để đối phó với chuyện đ/c c trưởng hay dọa ôm bản đồ qua Thái ,anh em đưa ra 1 cam kết tự nguyện,lập thành văn bản,là khu vực phía đường biên,cách chiến hào 100m,bất kỳ đ/c nào có ý định vượt qua,vì bất cứ lý do nào cũng sẻ bị bắn bỏ.
Trước tình hình đấu tranh mạnh mẻ của ae ,đ/c c trưởng có vẻ bớt đi những hành động khó coi,nhưng sự chỉ huy thì vẩn có vẻ như chây ì vô cùng,như bỏ bê giao ban,không trực tiếp chỉ huy 1 số công tác tác chiến quan trọng.Nhưng như vậy thì cũng đở hơn,vì đa số ae vẩn giử được tinh thần chiến đấu rất cao,các nhiệm vụ triển khai được thực hiện khá nghiêm túc.
Do trình độ và năng lực còn khá hạn chế,nên sức phấn đấu của duc thao phải tăng lên gấp đôi so với ae chỉ huy khác thì mới theo kịp.Chính vì vậy hầu như lúc nào duc thao cũng bị cuốn hút vào công việc,không có thời gian để tìm hiểu,quan hệ với các đ/v khác trong tiểu đoàn.Lúc nào cũng thấy mình chưa giải quyết được cái nầy,chưa giải quyết được cái kia.Có khi còn muốn xin quay lại b DKZ cho thoải mái,nhưng có 3 đ/c chỉ huy c,mà 2 đ/c đả ù lỳ.Sinh mạng bao nhiêu con người,giử vững trận địa và hoàn thành nhiệm vụ với trên sẻ ra sao.Cứ nhủ lòng thôi thì cố gắng hơn nửa,đến khi mọi thứ ổn định hết,công việc rồi sẻ khá hơn lên.
Đúng lúc nầy,vào khoảng 8 giờ tối 1 ngày,đ/c thông tin phối thuộc trình cho duc thao xem 1 bức điện gởi đi từ tiểu đoàn,có gốc xuất phát từ c5 ở Poi pet:
Điện khẩn.
Địch xâm nhập Poi pet với lực lượng 3 tên,mang theo 27 khẩu súng,hiện đả bị bắt.
Đề nghị các đ/v thông báo toàn đ/v,sẳn sàng chiến đấu cao độ.
BCH D.
Đối với cán bộ,chiến sỉ D2 chúng tôi,về chốt ở Poi pet chỉ là thay đổi 1 địa bàn tác chiến,thỏa 1 nổi mong muốn được nhìn thấy vùng đất khá nổi tiếng lồng trong nhiệm vụ phòng ngự như từ xưa đến giờ của đ/v mình.
Đúng là thời gian đầu đối với chúng tôi có quá nhiều điều mới mẻ trong nhận thức của mình.Từ lối sống đơn giản phải chuyển qua nghiêm túc 1 chút do tính chất,nhiệm vụ ở cửa khẩu.Từ 1 đ/v hơi khép kín do ở Mo hơn quân số ít,đội hình thưa,đến bây giờ,quân số quá đông,mọi sinh hoạt,đi lại lúc nào cũng tấp nập,ồn ào,rất khó cho công tác chỉ huy,quản lý đ/v vị.Trừ cán bộ a,b còn từ cán bộ c trở lên thú thật gần cả tháng trời không tài nào nhớ hết nổi ae,lính tráng trong đ/v.Chỉ có ae chú ý đến cán bộ mới chào hỏi,nhiều lúc gặp 1 số đ/c đi lại trên trục lộ,không biết thuộc đ/v nào.Chỉ còn biết bám vào cán bộ a,b.Thật may là lớp cán bộ nầy lúc đó khá cứng,dù nhiều đ/c chỉ mới được 2 năm trong quân ngũ.
Dần dần rồi các bộ phận cũng đi vào nề nếp và chúng tôi bắt đầu tổ chức những đợt trinh sát địa hình ra xung quanh,nhất là các hướng xác định chủ yếu để có kế hoạch bổ xung các phương án tác chiến và bố trí lại lực lượng,mìn trái.Lợi dụng vào tình hình khá yên ổn,địch chưa có biểu hiện gì,chúng tôi cũng tranh thủ tổ chức các đợt hội nghị quân chính để cũng cố hoàn chỉnh lại công tác cán bộ a,b và qua đó tìm hiểu được tâm tư,tình cảm của đ/v để có các phương án lảnh đạo,phát huy được năng lực cho cán bộ,chiến sỉ toàn c.
Có 1 vấn đề nẩy sinh mà thực sự rất lạ lẩm đối với đ/v chúng tôi.Thời kỳ nầy chúng tôi gọi đó là lối sống của từng d,1 lối sống thực dụng,mang tính thị trường lúc đó,1 lối sống mà bao nhiêu năm ở Mo hơn chúng tôi không tưởng tượng ra được.
Có 1 đ/c thuộc cối 60,nhập ngủ 82(dân quận 1), là lính D1 cùng với đ/c c trưởng Đờn cùng ở lại.Do được c trưởng bao che nên thường xuyên ra chợ mua đồ về kinh doanh trong đ/v.Lợi dụng tâm lý ae không quan trọng đến chuyện tiền nong,nên đ/c nầy đập đổ ae cũng dử.Cứ đ/c nào mua món gì thì cứ ghi danh sách lên cho ký nhận rồi căn cứ vào đó để thanh toán với quản lý.Khỏi nói mối lợi sinh ra như thế nào,và dỉ nhiên cũng có chỉ huy từ bao che cũng được hưởng 1 phần trong nguồn lợi đó.Sự việc nầy xảy ra từ trước khi duc thao được điều về c 7.
Nhu cầu của ae đ/v là có thật.Do ngày xưa ở Mo hơn chúng tôi khó có điều kiện ra dân nên chỉ dựa vào trên cung cấp,chỉ lâu lâu mới tranh thủ tải thương tử ra E,mới kết hợp đi chợ mua vài thứ rồi tranh thủ về lại đ/v.Còn bây giờ điều kiện thoải mái hơn,nhưng không phải đ/c nào cũng được phép ra khỏi đ/v ,nên mới xảy ra chuyện bán buôn,bóc lột nầy.
Sau khi phát hiện chuyện nầy,hàng tuần duc thao cho phép mổi b 3 đ/c thay phiên nhau đi chợ để mua hàng hóa về theo nhu cầu gởi gắm của ae trong đ/v,vào ngày thứ 3.Sau nầy 1 số ae có tâm sự lại,nhiệm vụ đó như là giải quyết cho đi tranh thủ.Vì những đ/c đi chợ cho b được ae hùn nhau lo tiền xe ôm,lại còn 1 tô hủ tiếu bồi dưởng.Nhưng quan trọng là được ra dân,ngắm em út cũng đở ghiền,cứ vậy mà thay phiên nhau.Nhưng chắc chuyện giải quyết nầy cũng làm cho có người hơi khó chịu.Nhưng để tình cảnh củ tiếp tục thì lại là điều bất hợp lý quá.
Rồi đ/c Chánh được giải quyết về phép cùng đ/c Toàn(dân quận 8,nhập ngủ cũng 80,c phó c6) sau đó không lâu(đợt lính thành phố 80 của duc thao ở lại 3 ,Chánh và Toàn lên c phó trước duc thao,ngoài ra còn mấy đ/c nhập ngủ 80 quê ở Long an,Thuận hải nửa).Đ/c Trường c phó c7 lại vừa mới qua phép,nên BCH c7 vẩn đủ 3 đ/c,nhưng cả đ/c Trường và đ/c Đờn cũng không hợp tính nhau nên công việc chỉ huy đ/v nhiều khi chưa được trôi chảy lắm.
Hơn nửa do tác động gì đó trong thời gian về phép,nên đ/c Trường cũng rất lơ là nhiệm vụ chỉ huy.Cao điểm mâu thuẩn dâng cao khi đ/c Đờn càng ngày càng hơi đổ đốn,thường xuyên xuống các b nhậu nhẹt,sau đó cứ về BCH đòi ôm bản đồ,địa bàn qua Thái.
Trước tình cảnh nầy duc thao rất lúng túng,chưa biết phải xử lý ra sao.Dù sao mình cũng chỉ là lớp đàn em đi sau,việc chỉ huy đ/v trong cương vị c phó chưa có nhiều kinh nghiệm,có lúc cảm giác như bế tắc.Chỉ còn biết báo cáo tình hình về D nhờ xử lý.
Đ/c D trưởng khi nắm được tình hình liền gọi lên trao đổi và quán triệt 1 số vấn đề xử lý để duc thao tìm cách xử trí cho yên.Đó là dựa vào sức mạnh của tập thể đ/v.Mặc dù anh có là người chỉ huy cao nhất,nhưng 1 khi anh xử sự không đúng chuẩn mực,tập thể trong đ/v sẻ đấu tranh với anh,buộc anh phải đi đúng hướng trong vai trò chỉ huy đ/v.Còn nếu anh cố tình xem thường tập thể,ae sẻ tẩy chay.Lúc đó anh chỉ là 1 cái bóng mờ,không có vai trò gì để ae tôn trọng nửa.Còn chuyện chiến đấu,công tác cũng sẻ không ảnh hưởng gì,người chiến sỉ trước sự sống và cái chết,vẩn xử lý theo năng lực của mình thôi.
Thế là những cuộc họp quân chính được tổ chức thường xuyên để toàn bộ cán bộ,chiến sỉ có điều kiện đấu tranh.Thật khổ khi 1 cán bộ chỉ huy lại bị chiến sỉ thuộc quyền của mình yêu cầu phải làm cái nầy,cái khác.Dù không nói thẳng ra,nhưng để đối phó với chuyện đ/c c trưởng hay dọa ôm bản đồ qua Thái ,anh em đưa ra 1 cam kết tự nguyện,lập thành văn bản,là khu vực phía đường biên,cách chiến hào 100m,bất kỳ đ/c nào có ý định vượt qua,vì bất cứ lý do nào cũng sẻ bị bắn bỏ.
Trước tình hình đấu tranh mạnh mẻ của ae ,đ/c c trưởng có vẻ bớt đi những hành động khó coi,nhưng sự chỉ huy thì vẩn có vẻ như chây ì vô cùng,như bỏ bê giao ban,không trực tiếp chỉ huy 1 số công tác tác chiến quan trọng.Nhưng như vậy thì cũng đở hơn,vì đa số ae vẩn giử được tinh thần chiến đấu rất cao,các nhiệm vụ triển khai được thực hiện khá nghiêm túc.
Do trình độ và năng lực còn khá hạn chế,nên sức phấn đấu của duc thao phải tăng lên gấp đôi so với ae chỉ huy khác thì mới theo kịp.Chính vì vậy hầu như lúc nào duc thao cũng bị cuốn hút vào công việc,không có thời gian để tìm hiểu,quan hệ với các đ/v khác trong tiểu đoàn.Lúc nào cũng thấy mình chưa giải quyết được cái nầy,chưa giải quyết được cái kia.Có khi còn muốn xin quay lại b DKZ cho thoải mái,nhưng có 3 đ/c chỉ huy c,mà 2 đ/c đả ù lỳ.Sinh mạng bao nhiêu con người,giử vững trận địa và hoàn thành nhiệm vụ với trên sẻ ra sao.Cứ nhủ lòng thôi thì cố gắng hơn nửa,đến khi mọi thứ ổn định hết,công việc rồi sẻ khá hơn lên.
Đúng lúc nầy,vào khoảng 8 giờ tối 1 ngày,đ/c thông tin phối thuộc trình cho duc thao xem 1 bức điện gởi đi từ tiểu đoàn,có gốc xuất phát từ c5 ở Poi pet:
Điện khẩn.
Địch xâm nhập Poi pet với lực lượng 3 tên,mang theo 27 khẩu súng,hiện đả bị bắt.
Đề nghị các đ/v thông báo toàn đ/v,sẳn sàng chiến đấu cao độ.
BCH D.
Last edited by a moderator: