Hạng B1
13/1/15
61
131
53
34
Em thì hồi đó còn ẵm ngửa, ông già đóng quân ở Tịnh Biên, sát biên giới Campuchia, gia đình ở chung trong trại lính. Mấy ông VC ở bên Miên lâu lâu pháo kích vô khu gia binh, mỗi lần như vậy bà già lại lật đật bế em xuống hầm (gọi là tăng xê) trốn. Sau khi ở Tịnh Biên một thời gian ông già được thuyên chuyển lên Long Xuyên. Đúng một tuần sau khi gia đình dời đi lại có đợt pháo kích của mấy ông VC vô Tịnh Biên, nghe kể có một quả đạn pháo rơi trúng ngay giữa căn nhà cũ trong trại (nhưng không chết ai vì căn nhà bỏ không). Trong đợt pháo kích đó có một ông sĩ quan cùng tên, cùng cấp bậc với ông già em, cùng đóng ở trại đó bị trúng đạn pháo chết. Bà con họ hàng, bạn bè gia đình em nghe tin cứ tưởng ông già em tèo nên gởi thơ, gởi tiền phúng viếng tá lả;)

Nghe bà già kể hồi ở Tịnh Biên mua được hàng Trung Cộng từ bên Miên đem qua nhiều lắm. Nào là đồ sứ, chăn bông, phích nước, đèn pin, vv. Chất lượng rất tốt. Có cái gia đình em còn giữ tới giờ
 
Hạng B1
13/1/15
61
131
53
34
Nghe bà già kể ngay từ hồi đó dân miền Nam đã phân biệt vùng miền ghê lắm. Cả ông già và bà già em đều gốc Bắc nên nhiều người dân địa phương không ưa. Có người còn hỏi thẳng ông già em "Sao chú không ở ngoài Bắc mần ăn đi. Dzô trong này chi dzậy". Em lớn lên chút thì hay nghe trẻ con hát ghẹo "Bắc kỳ ăn cá rô ti. Ăn nhằm lựu đạn chết cha Bắc kỳ"
 
Hạng D
14/8/11
4.226
90.429
113
Chừng 1 tiếng sau, cô Bình đến gọi "ăn cơm ăn cơm các con ơi!". Chúng tôi mùng như được quà mẹ về chợ. Chỉ mong mau thoát khỏi cái chõng cạnh quan tài. Chỉ mong gặp cô đề đạt nguyện vọng chuyển nhà. (Bởi cô Bình là bạn của chị Hai chúng tôi)
Nói chuyện đó sau. Kỷ niệm tràn về với ... bữa ăn.
Những ngày đó, chúng tôi được ăn su hào triền miên bất tận. Su hào luộc, nước luộc làm canh. Su hào kho nước màu. Su hào thái lát xào. Su hào xắt sợi xào. Su hào nấu canh. lá su hào luộc. Củ su hào phơi khô ... ối giờ ơi ... gần năm chục năm đã trôi qua mà giờ ra Hà Nội ông Gừng mà đãi tôi ăn su hào thì tôi sẽ gởi e-mail kiến nghị BĐH bem nick ổng vĩnh viễn. Tôi hứa đấy!

Anh @Ha Sonata còn quên một món su hào " nổi tiếng" hồi đó là.... su hào để cả củ muối dưa...nén cả vại.. đến bữa lầy ra một củ.. gọt vỏ.. thái ra... ăn!!:). Món đó hình như sau này bọn tàu gọi là " ca la thầu" thì phải????
 
  • Like
Reactions: thietbiloc
Chi Hội Trưởng S.O.S
8/1/11
21.497
168.561
113
13
tp HCM
trenduonggiobui.wordpress.com
Anh @Ha Sonata còn quên một món su hào " nổi tiếng" hồi đó là.... su hào để cả củ muối dưa...nén cả vại.. đến bữa lầy ra một củ.. gọt vỏ.. thái ra... ăn!!:). Món đó hình như sau này bọn tàu gọi là " ca la thầu" thì phải????
Dạ, ca la thầu là su hào muối với xì dầu, đen thui. Do TQ viện trợ. Hồi đó, mỗi khi mậu dịch quốc doanh (em thấy ở cửa hàng MDQD chợ Hàng Da và cửa hàng cung cấp cho cán bộ bìa B,C ở phố Nhà Thờ) nhận hàng, mở thùng sắt như cái thùng xăng ấy, lật nắp lên là nguyên thùng ca la thầu. Thế là viết bảng: hàng hôm nay có : ca la thầu. Sản phẩm này rất ngon! Sau này (sau 1980) tới bây giờ, người Hà Nội chế ra su hào muối như bác kể và gọi luôn là "ca la thầu" đó ạ.
 
Hạng D
14/8/11
4.226
90.429
113
Năm 1972- Mùa hè đỏ lửa - Cả miền Trung ngập trong khói lửa chiến trận. Ba em là sĩ quan thiết giáp VNCH tối mặt với những cuộc hành quân liên miên. Sau một cuộc hành quân giải toả một căn cứ bị bao vây bất thành, ba em mất liên lạc, bị coi là " mất tích". Em lúc đó 3 tuổi, được mẹ đang mang bụng bầu đứa em thứ hai, dẫn đi khắp các bệnh viện trong vùng để tìm ba. Kể cả nhà xác cũng lục tung, vẫn không thấy ba đâu. Ấn tượng nhất đối với em lúc đó là mùi xi- rum trong bệnh viện, cái mùi ngòn ngọt ấy nó ám ảnh trong tâm trí em một thời gian rất lâu sau này! Một thời gian sau, khi gia đình đã tuyệt vọng thì nhận được tin của ba từ một bệnh viện quân y tuốt tận Đà Nẵng. Thì ra sau khi xe bị vướng mìn, sức ép bắn ba đang ngồi trên pháo tháp văng xuống một đám ruộng gần đó. Ba chỉ bất tỉnh chứ không chết. Sau này mới biết trên chiếc tăng đó chỉ còn sót lại mình ba! Máy bay trực thăng tiếp cứu kiếm được và không hiểu sao lại chở ba em một mạch ra đến một quân y viện ngoài Đà Nẵng trong khi vùng chiến sự là ở Quảng Ngãi. May không má em quẫn trí mà tự tử thì lúc ba em về chắc đúng y theo bài ca: " Sao không chết người trai khói lửa mà chết người gái nhỏ miền quê..." rồi!
Lúc nhỏ em cũng học ở trường Nam tiểu học, sát bên là trường Mẫu giáo. Nhớ lại lớp vỡ lòng mỗi học sinh một bàn một ghế, lớp đã hết chỗ, ba má em phải mua riêng một bộ bàn ghế để em có chỗ ngồi. Chuyện pháo kích vào trường thì em không còn nhớ, chỉ còn nhớ vụ bà con xôn xao rủ nhau lên bờ bao rạp Mỹ Vân và trường Trần Quốc Tuấn xem mặt mấy anh " VC" còn trẻ măng bị bắn chết trong cuộc đụng độ hồi đêm. Thực ra sống trong cảnh thấp thỏm giữa hòn tên mũi đạn như vậy chả sung sướng gì, em thích cuộc sống bây giờ hơn.

Đọc thêm 2 posts này của anh @RangerOne, M6. thật sự càng nể anh!!:)
Ở đất nước VN đau khổ vì binh đao khói lửa triền miên này, Phần lớn ( ko phải tất cả ).. nếu không nhơn nhơn, huênh hoang, hưởng thụ ... "thành quả ".. thì cũng ngậm ngùi. thương đau vì mất mát, hoặc cay đắng , hậm hực, hận thù vì cảm giác thua thiệt!!
Có được cái nhìn tách bạch, nhân văn, và hiểu đời như Anh và Chủ Top @Ha Sonata thì không phải ai cũng làm được!!
Nhìn và đánh giá lịch sử thì còn tùy vào mỗi cá nhân!!!
Nhưng sống và suy nghĩ sao cho tốt nhất với bản thân với xã hội.. cho hiện tại và cho tương lai thì... không phải ai cũng tự chủ được!!
Ngưỡng mộ các anh!!:3dtanghoa:
 
Chỉnh sửa cuối:
Hạng C
16/4/12
988
50.343
93
Trái đất
www.chemgiotaolao.com
Vậy a có link nguyên bản ko? Cho em xin.

Có 1 trích đoạn trên tube nhưng cảnh sau dính cờ vàng nhiều quá tớ ngại ko muốn trích.
Trên net dò lại thấy ko còn.
Nguyên gốc từ DVD
http://timelife.com/products/vietnam-the-10-000-day-war

Nhưng đều đó cũng ko quan trọng bởi như chính hồi ức cậu Hà đã viết ở trận địa cao xạ bố trí "Bách Hóa Tổng Hợp" sát Hồ Gươm thì quá rõ rồi.
Còn nhiều trận địa kiểu vậy, chỉ các anh cựu binh thời đó mới xác nhận được.
Các anh North toàn cố tình bố trí trận địa trên nóc nhà sát các khu dân cư thì chả khác gì dụ bom trút vào dân!
Đến lúc đó lại quay phim bù lu bù loa lên Mỹ giết dân!

Năm 1990 tớ có đi buôn, ra "BHTH" và thấy đó là 1 khu sầm uất toàn nhà dân bao gồm các khu phố Đinh Tiên Hoàng , Hàng Bài, Tràng Tiền, Ngô Quyền....rủi mà Mỹ cố tình giết dân thì khu đó đã thành bình địa.
Trên không gian Hồ Gươm rất rõ và dễ định vị, nên có thể trận địa cao xạ này không quân Mỹ đành bỏ qua vì ko muốn thương vong chứ ko thì ....lại như Khâm Tiên , Bạch Mai ( vì thời đó 2 vị trí này khó xác định là mục tiêu dân sự hay quân sự hơn) .

Khâm Thiên thì sát Ga hàng Cỏ, một mục tiêu bán quân sự vì nơi này chuyên chở thiết bị, kho vận...trận địa pháo cũng bố trí ở đây nhưng mé trên, nên rất có thể mục tiêu là đây nhưng chệch một chút thành ra tai họa cả 2 ý nghĩa ( tai họa thường dân và tai họa truyền thông).
North VN nắm bắt ngay để đẩy lên truyền thông và lập tức Mỹ dính chưởng tại cố quốc lẫn thế giới (dân Mỹ biểu tình phản đối và thế giới chửi hôi!)

Nói chung viết chuyện này ko thấy thoải mái chút nào vì nhiều ràng buộc.
Tóm tắt gọn vầy:
1-Mỹ thì ngăn vĩ tuyến 17 để cho dân VN đã bỏ phiếu băng chân theo 6 Thẹo được tự do
2-North lại cứ tràn vào gây sự với lý tưởng tớ mới là "tự do chánh hiệu"
3-Mỹ đành chơi trò bombing
4-Và cách bố trí trận địa "vô tình hay hữu ý" của Nord làm dân lại chết

Chỉ cần ngắt truyền thông hai đoạn đầu 1,2 và gữ lại 3,4 là thành bài "tuyên truyền hoàn hảo", "tội ác dã man" ....và huấn luyện thành công nhiều tư duy cụt!

Nói chung ngẫm lại, trong cuộc chiến như vậy mấy anh điều khiển thì vỗ ngực mình là "Bên Thắng Cuộc", chỉ mỗi dân lúc nào cũng là kẻ thua cuộc!
 
Chỉnh sửa cuối:
Hạng D
14/8/11
4.226
90.429
113
Thời kỳ này chúng tôi rất thiếu thốn đói khổ.
Buổi sáng, trước khi đi học, chị sáu tôi gói cho tôi 1 thìa đường vàng trong gói giấy bằng 2 ngón tay, lâu lâu mở ra liếm 1 phát, chép chép...
Lúc này, ở cùng chúng tôi có 2 chị em bạn H, con bác Hinh - nhà văn LTK. Chúng tôi vừa đồng hương vừa cùng trang lứa, ra Bắc cùng đợt.
Có lần, thấy tôi liếm liếm gói đường, thằng H "Cho tao liếm phát!". Tôi mở gói cầm 2 tay chìa cho nó, nó táp phát một hết thìa đường tiêu chuẩn của tôi.
Có lần tôi và H cùng leo lên bệ sau cái cột tìm xem 2 chị dấu cái gì? Chúng tôi lục được cây kem đánh răng Hoa Mai. 2 thằng liếm nếm thử thấy ngòn ngọt! Thế là thay nhau nặn măm bằng hết. :(
Chỉ có tuổi thơ mới có những chuyện hồn nhiên và dại khờ như vậy nhưng chắc nhờ đó nên bác Hà mới nhớ lâu đến tận hôm nay!:)

Đến lứa bọn em, nhà nào có điều kiện mới có gói đường mang theo.

Em bị 1 thằng lớp lớn hơn bắt nộp gói đường như thế. Nó còn bắt tự tay mở gói, nó chỉ việc ghé miệng "húp" cái tợp 1 phát.

Hôm sau, em gói 1 thìa bột sữa.
@Ha Sonata , @RangerOne , @thietbiloc ....
Hồi đó đúng là một thìa đường vàng ( Cuba Viện trợ, ) sữa bột.. ( sữa trâu Ân độ ) là cả một sự hấp dẫn không gì sánh nổi!!
Bố mẹ đều là cán bộ mới được phân phối ... sữa bột!!! Cất đi để dành khi con ốm!!! Bố mẹ vừa ra khỏi nhà... thằng anh...nháy thằng em... leo lên gác... mở bọc... xúc vội vài thìa...!! Sữa bột ngọt.. thơm ( hồi đó chứ bây giờ... pha cho chó con.. nó ngửi rồi ngẩng lên nhìn M6... ai oán )... dẻo dính đầy miệng!!
Mẹ quên giáo án chợt về... thấy các con lấm lét, mặt dính sữa tùm lum.. chợt thở dài ... ôm chặt!!!
Có lẽ... chính nhờ những tiếng thở dài đầy yêu thương đó... mà anh em chúng tôi...(kẻ út cũng trên 40 ) giành nhau nhiều tháng trời.. lau , rửa, tắm, giặt, ôm ấp, ngủ, cùng mẹ những ngày cuối đời!!
Bao giờ cũng vậy... trong.. thiếu thốn, khổ đau, sợ hãi... bao giờ cũng lấp ló ... hạnh phúc!! Đừng ngạc nhiên khi ai đó trong chúng ta nhớ mãi những ngày đó!!:):)
 
Chỉnh sửa cuối:
Chi Hội Trưởng S.O.S
8/1/11
21.497
168.561
113
13
tp HCM
trenduonggiobui.wordpress.com
[/QUOTE]@Ha Sonata , @RangerOne , @thietbiloc ....
Hồi đó đúng là một thìa đường vàng ( Cuba Viện trợ, ) sữa bột.. ( sữa trâu Ân độ ) là cả một sự hấp dẫn không gì sánh nổi!!
Bố mẹ đều là cán bộ mới được phân phối ... sữa bột!!! Cất đi để dành khi con ốm!!! Bố mẹ vừa ra khỏi nhà... thằng anh...nháy thằng em... leo lên gác... mở bọc... xúc vội vài thìa...!! Sữa bột ngọt.. thơm ( hồi đó chứ bây giờ... pha cho chó con.. nó ngửi rồi ngẩng lên nhìn M6... ai oán )... dẻo dính đầy miệng!! Mẹ quên giáo án chợt về... thấy các con lấm lét, mặt dính sữa tùm lum.. chợt thở dài ... ôm chặt!!!
Có lẽ... chính nhờ những tiếng thở dài đầy yêu thương đó... mà anh em chúng tôi...(kẻ út cũng trên 40 ) giành nhau nhiều tháng trời.. lau , rửa, tắm, giặt, ôm ấp, ngủ, cùng mẹ nhưng ngày cuối đời!!
Bao giờ cũng vậy... trong.. thiếu thốn, khổ đau, sợ hãi... bao giờ cũng lấp ló ... hạnh phúc!! Đừng ngạc nhiên khi ai đó trong chúng ta nhớ mãi những ngày đó!!:):)[/QUOTE]
Một ngày nọ em ốm (để được ăn cháo thịt hoặc sữa của bếp ăn tập thể trường: "ốm".)
Chị Sáu em lấy sữa bột trong hộp guigoz (hộp ăn hết từ lâu, còn cái vỏ, chị Hai nhận sữa phân phối bỏ vô gởi tiếp tế cho.) nấu cho nồi cháo sữa. Ăn xong cháo sữa nóng xong, mình ốm thật. Tiêu chảy "thổ tả" ròng rã từ trưa tới chiều. Cô y tá của trường phát hiện do ăn sữa bột , cô bảo "Sữa này là loại nước bạn Trung Quốc cho ngựa ăn viện trợ cho ta." phải cho cáng lên phòng y tế để thụt rửa ruột. Tới tối thì đỡ. Nhưng sốt ly bì tới ngày hôm sau.
 
Chỉnh sửa cuối:
Hạng D
10/5/09
2.346
13.512
113
Sg
@Ha Sonata , @RangerOne , @thietbiloc ....
Hồi đó đúng là một thìa đường vàng ( Cuba Viện trợ, ) sữa bột.. ( sữa trâu Ân độ ) là cả một sự hấp dẫn không gì sánh nổi!!
Bố mẹ đều là cán bộ mới được phân phối ... sữa bột!!! Cất đi để dành khi con ốm!!! Bố mẹ vừa ra khỏi nhà... thằng anh...nháy thằng em... leo lên gác... mở bọc... xúc vội vài thìa...!! Sữa bột ngọt.. thơm ( hồi đó chứ bây giờ... pha cho chó con.. nó ngửi rồi ngẩng lên nhìn M6... ai oán )... dẻo dính đầy miệng!! Mẹ quên giáo án chợt về... thấy các con lấm lét, mặt dính sữa tùm lum.. chợt thở dài ... ôm chặt!!!
Có lẽ... chính nhờ những tiếng thở dài đầy yêu thương đó... mà anh em chúng tôi...(kẻ út cũng trên 40 ) giành nhau nhiều tháng trời.. lau , rửa, tắm, giặt, ôm ấp, ngủ, cùng mẹ nhưng ngày cuối đời!!
Bao giờ cũng vậy... trong.. thiếu thốn, khổ đau, sợ hãi... bao giờ cũng lấp ló ... hạnh phúc!! Đừng ngạc nhiên khi ai đó trong chúng ta nhớ mãi những ngày đó!!:):)
Một ngày nọ em ốm (để được ăn cháo thịt hoặc sữa của bếp ăn tập thể trường: "ốm".)
Chị Sáu em lấy sữa bột trong hộp guigoz (hộp ăn hết từ lâu, còn cái vỏ, chị Hai nhận sữa phân phối bỏ vô gởi tiếp tế cho.) nấu cho nồi cháo sữa. Ăn xong cháo sữa nóng xong, mình ốm thật. Tiêu chảy "thổ tả" ròng rã từ trưa tới chiều. Cô y tá của trường phát hiện do ăn sữa bột , cô bảo "Sữa này là loại nước bạn Trung Quốc cho ngựa ăn viện trợ cho ta." phải cho cáng lên phòng y tế để thụt rửa ruột. Tới tối thì đỡ. Nhưng sốt ly bì tới ngày hôm sau.[/QUOTE]


Bọn tào md quá, nó biếu mình sữa cho ngựa ăn thật hả Anh Tư ?
 
  • Like
Reactions: Ha Sonata
Chi Hội Trưởng S.O.S
8/1/11
21.497
168.561
113
13
tp HCM
trenduonggiobui.wordpress.com
Một ngày nọ em ốm (để được ăn cháo thịt hoặc sữa của bếp ăn tập thể trường: "ốm".)
Chị Sáu em lấy sữa bột trong hộp guigoz (hộp ăn hết từ lâu, còn cái vỏ, chị Hai nhận sữa phân phối bỏ vô gởi tiếp tế cho.) nấu cho nồi cháo sữa. Ăn xong cháo sữa nóng xong, mình ốm thật. Tiêu chảy "thổ tả" ròng rã từ trưa tới chiều. Cô y tá của trường phát hiện do ăn sữa bột , cô bảo "Sữa này là loại nước bạn Trung Quốc cho ngựa ăn viện trợ cho ta." phải cho cáng lên phòng y tế để thụt rửa ruột. Tới tối thì đỡ. Nhưng sốt ly bì tới ngày hôm sau.


Bọn tào md quá, nó biếu mình sữa cho ngựa ăn thật hả Anh Tư ?[/QUOTE]
Ngô xay nó viện trợ để chúng tôi (toàn dân miền Bắc) làm lương thực độn với gạo "3 ngô + 1 gạo" cũng là ngô nuôi ngựa. Muốn nấu ăn, phải ngâm nước vôi trước 1 ngày.