Status
Không mở trả lời sau này.
Hạng B1
24/2/12
88
0
0
47
yTuongMoi nói:
Trong khi chờ Cụ Bùi điểm mặt chỉ tên cái đám Cao Cầu, em lập thớt này cho các bác nào thích trực tiếp cày cuốc. Em giả sử có bác nào đó muốn khởi nghiệp để “HI VỌNG” 40 năm sau có 1 công ty thuộc dạng khá khá trên thế giới thì chọn nghành nào. Đương nhiên sẽ không thể có câu trả lời chung cho tất cả mỗi người nhưng em nghĩ có thể lập ra 1 danh sách dự tuyển. Nghành được đề cử phải đảm bảo các yêu cầu: có tiềm năng trong dài hạn, Việt Nam có chút lợi thế cạnh tranh (hay ít ra là ít gặp bất lợi hơn so với các nghành khác). Mục tiêu là có thể cạnh tranh với thế giới.

Ngành được đề cử nên hạn chế các điểm yếu chung sau của xứ Vịt:
  • - Đất chật, người đông, tài nguyên ít ỏi.
    - Mức sống thấp, sức mua yếu
  • - Nhân công thiếu kỷ luật, năng suất kém, hay nhảy việc.
    - Thủ tục hành chính rườm rà, nhiều sách nhiễu, phí bôi trơn lớn, thiếu minh bạch.
    - Chi phí vận chuyển cao, thủ tục hải quan rườm rà, lạc hậu
    - Thương hiệu quốc gia khá yếu, gây khó khăn cho xây dựng thương hiệu của sản phẩm trong nước.
    - Kỹ thuật yếu, thiếu công nghệ nguồn
    - Thiếu sáng tạo, sức ỳ lớn
    - Thiếu tôn trọng bản quyền,
    - Ít đầu tư nghiên cứu
  • …..(mời các bác bổ sung)
Em đề cử các hướng sau:
  • Sản xuất ứng dụng cho điện thoại, máy tính bảng.
  • Sản xuất clip quảng cáo trên mạng, PR trực tuyến, ...
  • Thực phẩm an toàn (thế giới ngày càng ô nhiễm, kiếm nơi nào sạch sẽ, thuận lợi để sản xuất, không nhất thiết phải 100% trong nước).
  • Sản xuất robot công nghiệp
  • Du lịch (lượng khách du lịch đến Việt Nam còn ít, mức tiêu xài cũng ít nên tiềm năng còn lớn).
Mời các bác ném đá
PS: Em không bàn ở tầm vĩ mô: Việt Nam chọn nghành nào để cạnh tranh với thế giới (cái này để mấy bác CP bàn), mà em bàn ở tầm vi mô: với điều kiện của Việt Nam, nếu lập công ty, bác chọn lĩnh vực nào để HI VỌNG 40 năm sau có một công ty thuộc dạng khá trên thế giới (top 500 thế giới chẳng hạn). (với số vốn đầu tư khoảng từ 50 triệu VND đến 100 tỉ VND).

De loai bo cac yeu kem liet ke tren day thi chi co BAN DAT la dung nhat.
 
Hạng C
6/5/08
803
978
93
46
chipheo.top1.vn
nowforever nói:
@nguahoang49: Em ko rõ trình độ cao theo ý bác là ntn, nhưng mà cty cũ của em, cũng như cty mới, nv thường hay đi onsite dài hạn (3 - 5 năm) ở Jp, US, Sing. Sau đó, cũng rất nhiều người ở lại ạ (tiếp tục làm hoặc đổi cty). Lương cũng ko còn thấp hơn dân bản xứ là bao. Thậm chí, có người chen vô những vị trí cao trong cty.
Còn những vị trí lên báo, là tại báo biết thôi ạ.
Cao ở đây theo ý em là bán chất xám đấy bác!!! Như em học đại học ra, làm ở VN, hơn 12 năm nay em nghĩ mình chỉ là thằng bán sức lao động thì nhiều chứ trí tuệ chả được bao nhiêu. Đồng ý là người VN đi du học rồi làm ở nước ngoài, học ở trong nước rồi ra nước ngoài làm việc (không phải lao động chân tay nha) là có thể nhiều về con số, vài nghìn hoặc vài chục nghìn, thậm chí vài trăm nghìn nhưng so với mấy chục triệu người đang ở độ tuổi lao động thì con số đấy nhỏ tí tì ti bác à.
 
Hạng B2
11/5/12
381
8
18
32
Dân tộc Việt Nam cũng không khác gì so với dân tộc Hàn, Nhật hay Đài Loan, nhưng Hàn, Nhật, Đài bức phá được và trở thành những nước phát triển là nhờ vào cái gì? Nếu xứ lừa và tung của có một nền giáo dục tốt thì có lẻ không có nhiều người đạp xích lô hay xe ôm như bây giờ!

Cậu bé đạp xích lô ở Việt Nam thành nhà khoa học nguyên tử Mỹ
Là con trưởng trong gia đình 11 anh chị em, năm lên 14 tuổi, cậu bé Võ Tá Đức đã trở thành lao động chính trong nhà vì gia cảnh khó khăn. Ba cậu làm thợ nề, nhưng do bệnh tật nên bị mất sức lao động. Mẹ Đức tảo tần buôn bán lặt vặt chạy bữa qua ngày. Hằng ngày, sau giờ tan học, Đức ăn vội cơm trưa rồi cuốc chiếc xe xích lô rong ruổi khắp mọi góc phố ở Tuy Hòa để kiếm tiền phụ cha mẹ nuôi 14 miệng ăn trong gia đình.
Tiến sĩ Đức kể lại: “Sáng đi học, trưa về ăn cơm xong liền xách xích lô chạy. Đạp xích lô tới chiều tối. Ăn cơm tối xong lại lên xe đi tiếp. Tôi chỉ học buổi sáng, đạp xích lô từ trưa tới sáng hôm sau luôn. Tối đến tôi đậu xích lô ở bến xe ngủ. Hễ nghe tiếng xe đò tới thì tôi tỉnh dậy, chạy về nhà tắm rửa, thay quần áo đi học”.
vo%20ta.jpg
Hình ảnh thời thiếu niên của Tiến sỹ Võ Tá Đức
Đến năm 1981, ba Đức cố xoay xở tìm cách cho cậu theo một người bà con tìm đường sang Mỹ và được một gia đình ở bang Iowa nhận làm con nuôi. Thành tích học tập của chàng trai nghèo từ VN bắt đầu tỏa sáng sau 1 năm rưỡi ở trường trung học Mỹ.
Thông thường sinh viên ở Mỹ khi vào đại học phải trả học phí. Ngoài một số ít sinh viên xuất sắc nhận được học bổng, đa số phải vay từ các nguồn quỹ hỗ trợ của chính phủ dành cho sinh viên. Thế nhưng, cậu bé đạp xích lô ở Tuy Hòa suốt thời gian đại học và cao học ở Mỹ không phải trả bất kỳ khoản tiền học phí nào, nhờ vào thành tích lao động trí óc cần cù.
Năm học lớp 12, Đức đoạt giải nhất một kỳ thi khoa học cấp tiểu bang, mang lại cho cậu học trò nghèo học bổng toàn phần cho suốt 4 năm học ở khoa vật lý trường đại học Bắc Iowa.
Tốt nghiệp đại học, anh đi thẳng vào chương trình tiến sĩ chuyên ngành vật lý nguyên tử, và trong suốt thời gian cao học, anh liên tục nhận được các nguồn học bổng dành cho nghiên cứu sinh. Còn các khoản sinh hoạt phí khác anh trang trải từ thu nhập làm trợ giảng cho các vị giáo sư.
Hiện nay, Tiến sĩ Võ Tá Đức công tác tại Phòng thí nghiệm Quốc gia Los Alamos, một trong hai phòng thí nghiệm của Mỹ chuyên nghiên cứu chế tạo các loại võ khí nguyên tử và là một trong các viện nghiên cứu đa ngành lớn nhất thế giới.
Tiến sỹ Đức đã góp công nghiên cứu sáng chế ra những máy móc, thiết bị dò tìm nguyên tử đang được ứng dụng để ngăn ngừa các hình thức vận chuyển nguyên tử bất hợp pháp vào biên giới Hoa Kỳ.
Câu chuyện về hành trình vượt khó từ một cậu thiếu niên đạp xích lô ở bến xe Tuy Hòa để trở thành một nhà khoa học làm việc cho một phòng thí nghiệm nguyên tử nổi tiếng ở Mỹ là tấm gương về sự nỗ lực, vượt lên hoàn cảnh để hướng tới trí thức, qua đó tạo dựng tương lai cho bản thân và góp phần xây dựng quê hương.
Điều nhắn nhủ của tiến sĩ Đức đối với các bạn trẻ là: "Một thông điệp tôi muốn nói với các bạn trẻ ở Việt Nam, nhất là các bạn nghèo, rằng nếu có ý chí sẽ vượt qua được những khó khăn”.

Nguyễn Yên (TH)
 
Hạng F
22/12/10
7.671
8.763
113
TNL Solutions
www.tnlsolutions.com
VN cũng có nhiều TS lắm, vậy mà còn đưa ra chỉ tiêu phải có thêm vài nghìn tiến sĩ nữa mới thấy ghê chứ....:D
Căn bản, cơ sở không có thì cho dù có nhiều ý tưởng, kế hoạch hay đều khó thành hiện thực.
 
Hạng B2
31/5/12
188
8
0
43
Rất vui vì được bác koonjang góp ý, hôm trước được bác trả lời nhưng do đang trong thớt bất động sản em không dám spam. (Hồi trước, khi chưa tham gia diễn đàn em cũng rất thích đọc các bài của các bác koonjang, tuando, lucsi, bravia... vì có giá trị thông tin rất cao, đến giờ em vẫn rất thích bài của các bác). Bác cũng làm trong lĩnh vực IT à?

Về thực trạng ngành công nghệ thông tin thì quả là đúng như bác nói. Tình hình khá là chua. Mấy công ty nhỏ hầu như chỉ biết làm web, mấy công ty lớn hơn thì làm gia công. Sản phẩm làm cho thị trường trong nước thì bị bẻ khóa, xài chùa (giờ mấy công ty cũng sợ rồi, không dám làm sản phẩm bán trong nước nữa). Sản phẩm làm cho nước ngoài thì bán không ai mua. Nhiều công ty lúc đầu cũng quyết tâm làm sản phẩm, nhưng bán không được, hết tiền lại phải đi làm gia công, sống lay lắt qua ngày. Đến giai đoạn khó khăn thì thiếu hợp động, công ty nào khá thì sa thải bớt nhân viên, yếu thì phá sản. Làm gia công thì nay khách hàng này, mai khách hàng khác, khi thì công nghệ này, khi thì công nghệ khác, thậm chí là những công nghệ vô cùng cổ lổ sỉ thế giới chẳng còn mấy người làm nên đẩy về Việt Nam sửa chữa, nâng cấp. Những hợp đồng ngon ăn thì Ấn Độ đã lấy trước, những dự án cần tính toán nhiều thì Nga, Hàn Quốc có lợi thế hơn, trình độ nhân lực IT, ngoại ngữ xứ Vịt thua kém so với Thái Lan, Philipin, Trung Quốc...., những hợp đồng gia công đến với Việt Nam chỉ còn là những thứ xương xẩu, khó nhai, khó nuốt bị các nước kia chê. Gia công thì mức trung bình là 2500 $ 1 manmonth như bác nói, những lĩnh vực khó thì khá hơn 1 chút như tự động hóa nhà máy bán dẫn có thể được, 2700$, 3000$, có trường hợp làm onsite dạng chuyên gia nó trả 7000$ 1 manmonth và bao ăn ở. Nhưng nhìn chung thì thường các công ty phải bỏ nhiều hơn 1 manmonth để làm được khối lượng ước tính là 1 manmonth, rồi còn bị ép tiến độ, chửi lên chửi xuống, thay đổi yêu cầu, trễ tiến độ, bị lỗ cũng không ít. Nói chung là tình hình thực tế khiến nhiều người vỡ mộng. Khi làm gia công, giá chúng ta nhận được chỉ bằng 1 phần 7 giá mà tụi nước ngoài nhận làm. (Nó nhận 7, giữ lại 6, còn 1 thì đưa cho mình làm gia công để ăn chênh lệch). So sánh với IBM Việt Nam, cùng 1 công việc, nó nhận với giá cao hơn khoảng gấp 5 lần các công ty Việt Nam với thời gian thực hiện dài hơn gấp đôi (không bị ép tiến độ như mình). Em thấy cứ làm gia công là không khá nổi, chỉ để sống tạm qua ngày (giống như ngành may mặc, da giày, lắp ráp xe hơi... vậy).

Về hệ thống nhúng thì em thấy vẫn làm được, Việt Nam vẫn gia công hệ thống nhúng cho xe hơi cho Pháp, hệ thống nhúng cho thiết bị y tế, truyền hình vệ tinh cho Mỹ, ngay cả tự động hóa mấy cái nhà máy sản xuất con chip phức tạp hơn nhiều cũng làm được vì nó có cái chuẩn, cứ theo chuẩn mà làm mặc dù tụi lập trình có thể chẳng hình dung được nó chạy thực tế như thế nào nhưng code thì cứ code, chạy vẫn cứ chạy, có lỗi thì sửa.:)

Các kế hoạch về xuất khẩu phần mềm của Việt Nam đã phá sản hoàn toàn vì trình độ nhân lực đa số là yếu, đào tạo nhiều nhưng đám sử dụng được chẳng bao nhiêu, và cái yếu nhất là thiếu sáng tạo (điểm yếu chung của Việt Nam). Dân IT còn có cái tật là hay nhảy việc, các công ty khi ký được hợp đồng là ra sức lấy người của nhau.

Sự hỗ trợ của nhà nước cũng rất quan trọng, nhưng em thấy do ăn quá dày nên nhiều chương trình tốt đẹp đã thất bại thảm hại, nếu mở 1 công ty tư nhân thì chẳng thể trông chờ vào nhà nước được.

Về lĩnh vực du lịch, nông nghiệp thì em đã trình bày trong comment trước, để làm tốt nông nghiệp bắt buộc phải đầu tư cho công nghệ sinh học (giống như nông nghiệp của Israel). Còn các mảng công nghệ sinh học khác như tế bào gốc, nghiên cứu gen người để điều trị bệnh nan y thì Việt Nam không thể cạnh tranh với các nước giàu vì không đủ nguồn lực (vừa thiếu trình độ, vừa thiếu tiền, công nghệ...).

Tuy nhiên nhìn đi nhìn lại em thấy công nghệ thông tin vẫn là ngành có nhiều hi vọng nhất nếu 1 bác nào đó quyết định khởi nghiêp từ bây giờ và <span style=""color: #ff0000;"">HI VỌNG 40 năm sau có [style="color: #ff0000;"]1</span> công ty[/style] tầm cỡ thế giới trong điều kiện hiện tại của Việt Nam (đương nhiên trong rất nhiều bác nếu đầu tư sẽ có không ít bác phá sản, 1 số chỉ thành công be bé, sống lay lắt...). Trong công nghệ thông tin thì ứng dụng cho di động là vừa sức với Việt Nam, ứng dụng nhỏ nên không lo nhiều về mặt kỹ thuật, vốn liếng..., cái cần là động não để nghĩ được ý tưởng hay. Các phần mềm không bán được vì họ làm cái mình thích (với rất nhiều ảo tưởng) chứ chưa đầu tư nghiên cứu xem người dùng sẽ cần cái gì.

Nếu không đủ sáng tạo thì trong lĩnh vực này làm bao nhiêu cũng là phế phẩm, không cần biết là đầu tư nhiều hay ít.

Đây là quan điểm của em, mời các bác ném đá.

koonjang nói:
Ông YTuongMoi dân software nên suy nghĩ y hệt mấy bác lãnh đạo CNTT nước nhà giai đoạn 199x, tức là suy nghĩ "người VN cần cù chịu khó, lao động siêng năng, giá rẻ v.v và v.v" nên quyết định con đường "1 coder bằng 100 nông dân, bằng 10 thợ mỏ v.v và v.v" kết quả là ngành phần mềm VN vẫn loay hoay đứng tại chỗ 10 năm nay, có khá hơn chút ở tiếng Anh, Nhật, ở khả năng google của nhân lực... cái quan trọng nhất là làm cái gì thì các DN vẫn loay hoay và vẫn chọn con đường gia công để nhanh lấy tiền.

Năm 2001 manmonth là 2500 USD, lương sinh viên mới ra trường 150-300 USD, senior 400 USD. Tô phở 7000, sống vô tư
Năm 2012 manmonth là 2500 USD (thậm chí giảm), lương sinh viên mới ra trường 300-400 USD, senior 1000. Tô phở 35K, sống chật vật nên giờ đứa giỏi không học ngành phần mềm nữa

Khi mình qua Hàn Quốc, làm với các hệ thống nhúng trong ngành điện tử thì mới thấy để phát triển ngành này cần sự hỗ trợ rất lớn từ các ngành hỗ trợ, ví dụ như phần cứng, chíp nhớ ... sau này, khoảng 2007 thấy FSoft chọn hướng phần mềm nhúng làm hướng chủ lực thì mình thấy lạ là ngành CN phần cứng VN cực kỳ kém, đến mức mà cái hộp cacton cũng phải nhập thì làm sao mà phát triển. Đến giờ thấy cũng im luôn.

Bây giờ mình thấy nhà nhà người người, cty cty làm ứng dụng di động thì mình cũng chả hiểu kết quả sẽ thế nào.

Để phát triển ngành gì thì sự hỗ trợ của Nhà Nước là cực kỳ lớn, ví dụ như khối chính phủ phải đi đầu trong việc dùng sản phẩm trong nước để còn "kích cầu"

Riêng VN thì mình có nói chuyện với mấy người đối tác nước ngoài, họ thấy VN có thể phát triển du lịch + công nghệ sinh học do VN có hệ sinh thái động thực vật, có thể tạo ra các sản phẩm sinh học chất lượng cao. Họ là dân đầu tư nên có thể tầm nhìn họ khác mình, mình chỉ suốt ngày vật vã với đống mã nguồn
 
Hạng D
27/4/09
1.533
8
38
51
nowforever nói:
@nguahoang49: Em ko rõ trình độ cao theo ý bác là ntn, nhưng mà cty cũ của em, cũng như cty mới, nv thường hay đi onsite dài hạn (3 - 5 năm) ở Jp, US, Sing. Sau đó, cũng rất nhiều người ở lại ạ (tiếp tục làm hoặc đổi cty). Lương cũng ko còn thấp hơn dân bản xứ là bao. Thậm chí, có người chen vô những vị trí cao trong cty.
Còn những vị trí lên báo, là tại báo biết thôi ạ.

Chính xác !!!
033102beer_1_prv.gif
 
Hạng C
14/1/11
886
40
28
Đâm thuê chém mướn.

Cứ như anh Hoa kỳ, sống nhờ vào đánh nhau. Cả trăm năm nay, chỗ nào có đánh nhau là anh ấy kiếm ăn được. Chỗ nào chưa đánh nhua, anh ấy có cách làm cho đánh nhau. Anh ta có kinh nghiệm đâm bị thóc, chọc bị gạo.

Về kinh nghiệm đánh nhau, ta có lịch sử lâu dài. Trong khoảng trăm năm nay, đã thắng mấy thằng to, kể cả anh Hoa kỳ.

Vậy sao không theo cái sở trường này để phát triển?
 
Last edited by a moderator:
Hạng D
14/5/08
2.537
22.456
113
1 đât nước làm trùm XKLĐ của cả thế giới là Philipin thì bao năm nay thấy cũng thế, giàu không giàu, nghèo không nghèo

Mấy bác khuyến khích XKLĐ hình như toàn dân phần mềm, thấy dùng thuật ngữ onsite hehehehe, đúng là dân PM thì đi nước ngoài rất dể so với mọi ngành khác, đặc biệt là đi dài ngày và liên tục, tiếng Anh/Nhật có, chuyên môn có ... thế là đi. Tuy nhiên chỉ xét ở góc độ cá nhân thôi chứ bảo mở cty thì lại gặp vấn đề của bạn YTuongMoi

@YTuongMoi: làm phần mềm nhúng mà không đi kèm với sở hữu phần cứng thì chỉ mãi mãi gia công giá trị thấp thôi
 
Hạng D
7/4/08
2.044
13
38
41
Rạch Giá Kiên Giang
1 câu hỏi nhỏ tại sao có những con ng VN đã thành công rất nhiều và rất lớn...Nhưng họ k phải sống trong đất VN....?
Toàn là đc nhắc đén khi họ sống ở nước ngoài...
Gióng như cái đất đang sống đây...tỉnh kiên giang...có mặt biển đẹp...mà chẳn biết khai thăc đẻ thu hút khách du lịch...
Ai đến 1 lần cũng phải bỏ chạy...
Chính sách tuyển nhân lưc của VN dựa vào quen biết...quen càng lớn thì đc ngồi ghế càng bự , tiền càng nhiều đc ngồi ghế sang...
Dưới em có mays người ngồi văn phòng bên bưu chính VT...hỏi đén vài ý vải câu chuyên nghafnh là ú ớ liền.....
Do vậy mà thấy dặm chân tại chổ hoài....
giờ mạnh ai nấy sống...sau này sẽ là lừa gạt để kiếm sống là chắc luôn....
Ngày càng loạn lên nếu theo cái đà này....
Đau lòng quá .....
Sorry mấy bác vì qua bức súc....nếu như có sai xin bỏ qua cho.....
 
Hạng B2
31/5/12
188
8
0
43
Ý em cũng giống bác, hệ thống nhúng thì kỹ sư mình vẫn có thể làm được nhưng làm gia công thì không phát triển nhanh được vì lợi nhuận thấp, không tích lũy được nhiều để phát triển, chỉ là kiếm sống qua ngày. Trong ngành IT hiện nay em thấy nếu đủ sáng tạo thì lập trình cho di động là vừa sức và có thể thu được lợi nhuận lớn (em cũng đề cử hướng này), nếu không đủ sáng tạo thì không nên làm, phí công tốn của vì giữa hàng trăm ngàn ứng dụng với vô số ứng dụng được thêm mới mỗi ngày, những ứng dụng trung bình khá chỉ bán được rất ít (vài trăm, vài ngàn bản trở lại), bán được ít thì cầm chắc lỗ. Ý tưởng sáng tạo là thứ quan trọng nhất nếu muốn đầu tư lập trình đi động. Hi vọng sau khi người người, nhà nhà gia công lập trình gia động, vài nhóm nào đó có ý tưởng tốt để thử nghiệm, hoặc bác nào có ý tưởng tốt, bỏ tiền ra đầu tư mạo hiểm :)
koonjang nói:
1 đât nước làm trùm XKLĐ của cả thế giới là Philipin thì bao năm nay thấy cũng thế, giàu không giàu, nghèo không nghèo

Mấy bác khuyến khích XKLĐ hình như toàn dân phần mềm, thấy dùng thuật ngữ onsite hehehehe, đúng là dân PM thì đi nước ngoài rất dể so với mọi ngành khác, đặc biệt là đi dài ngày và liên tục, tiếng Anh/Nhật có, chuyên môn có ... thế là đi. Tuy nhiên chỉ xét ở góc độ cá nhân thôi chứ bảo mở cty thì lại gặp vấn đề của bạn YTuongMoi

@YTuongMoi: làm phần mềm nhúng mà không đi kèm với sở hữu phần cứng thì chỉ mãi mãi gia công giá trị thấp thôi
 
Last edited by a moderator:
Status
Không mở trả lời sau này.