Status
Không mở trả lời sau này.
23/8/12
1.162
3
38
Lo sợ Armata, Mỹ phát triển đạn pháo mới cho tăng Abrams?

Cập nhật lúc: 08:02 13/10/2015
resizem.png
resizep.png

TIN LIÊN QUAN


Siêu tăng M1 Mỹ thua thảm hại tên lửa Nga ở Iraq
Tên lửa chống tăng Nga lại khiến tăng M1 Mỹ "ôm hận"

(Kiến Thức) - Dường như lo ngại sức mạnh xe tăng T-14 Armata Nga đã khiến Mỹ đẩy mạnh việc phát triển đạn pháo mới cho xe tăng M1 Abrams.
Army Recognition cho biết, hãng Orbital ATK đã được Bộ quốc phòng Mỹ trao cho hợp đồng phát triển thế hệ đạn pháo 120mm tiếp theo dành cho những chiếc xe tăng M1 Abrams.​
Theo đó những chiếc xe tăng M1 Abrams của Quân đội Mỹ sẽ sớm được trang bị thế hệ đạn pháo 120mm đa năng tiên tiến do Orbital ATK phát triển. Nó được định danh là XM1147 - là loại đạn chống tăng đa năng bằng chất nổ mạnh có sức công phá cao.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Hình ảnh được cho là XM1147 trong một buổi thử nghiệm của Orbital ATK.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
XM1147 hứa hẹn sẽ là mẫu đạn pháo đa năng thay thế cho các loại đạn 120mm thông thường đang được sử dụng trên M1 Abrams hiện tại, bên cạnh đó nó cũng sẽ giúp Quân đội Mỹ giảm bớt gánh nặng về hậu cần.​
Đạn pháo đa năng XM1147 được Orbital ATK thiết kế để có thể tiêu diệt các loại xe tăng, xe bọc thép, bộ binh và các công trình kiến cố của đối phương. Bên cạnh đó nó cũng có khả năng vô hiệu hóa các hệ thống giáp bảo vệ được tích hợp bên ngoài của các loại xe tăng chiến đấu chủ lực ở phạm vi hiệu quả lên đến 2km.​
Dan Olson - Phó Chủ tịch và Tổng Giám đốc bộ phận phát triển hệ thống vũ khí thế hệ mới của Orbital ATK cho biết, XM1147 là một mẫu đạn xuyên giáp bằng động năng nhưng nó được trang bị một lõi xuyên giáp được làm từ Tungsten (Vonfam), với sức mạnh hỏa lực vượt trội hơn bất kỳ mẫu đạn pháo 120mm nào từng được Orbital ATK chế tạo.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Đạn xuyên giáp thế hệ thứ 5 M829E4 của Quân đội Mỹ.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Đầu năm nay, Orbital ATK và Quân đội Mỹ cũng đã hoàn thành việc thử nghiệm mẫu đạn xuyên giáp thế hệ thứ 5 của Quân đội Mỹ là M829E4, được đánh giá là có thể đánh bại mọi hệ thống giáp bảo vệ trên xe tăng trên thế giới hiện tại cũng như trong tương lai.​
Cho đến thời điểm hiện tại Orbital ATK đã khá thành công với 11 mẫu đạn pháo 120mm dành cho các biến thể của xe tăng chiến đấu chủ lực M1 Abrams trong suốt 30 năm qua. Từ năm 1980 công ty này cũng đã sản xuất hơn 4 triệu đơn vị đạn pháo 120mm dành cho Quân đội Mỹ và các quốc gia đồng minh, thông qua các hợp đồng liên tục hiện tại Orbital ATK vẫn thể hiện mình là nhà cung cấp các sản phẩm quốc phòng hàng đầu trên thế giới.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Những sự thật Mỹ mang bom hạt nhân B61-12 tới châu Âu

(Bí mật quân sự) - Cuối tháng 9 vừa qua, Kênh truyền hình Đức ZDF đưa tin về việc Mỹ sẽ bố trí bom hạt nhân B61-12 tại căn cứ không quân Bukhel trên lãnh thổ Đức.

Tin này đã được nhiều phương tiện thông tin đại chúng khác trên thế giới đăng tải lại. Chưa biết thực hư thế nào nhưng thư ký báo chí Tổng thống Nga D.Peskov đã tuyên bố đại ý: “Hành động đó (của Mỹ) buộc Nga phải áp dụng các bước đi và biện pháp đáp trả để tái lập lại cán cân chiến lược”.
Vậy sự thực là thế nào? Cán cân vũ khí hạt nhân chiến thuật tại Châu Âu giữa Mỹ-NATO và Liên Xô (Nga) trước đây và hiện nay ra sao? Xin giới thiệu với bạn đọc một số thông tin về vũ khí hạt nhân chiến thuật và các phương tiện mang chúng (phương tiện đưa vũ khí hạt nhân chiến thuật đến mục tiêu). Nguồn số liệu chính từ “Bình luận quân sự độc lập” (Nga) tháng 10/2015 và một số nguồn khác).
Nhưng trước hết, vũ khí hạt nhân chiến thuật là gì ?
Theo định nghĩa phổ biến nhất thì vũ khí hạt nhân chiến thuật (hay còn gọi là vũ khí hạt nhân phi chiến lược) là các bom hạt nhân đường không, mìn hạt nhân, bom sâu hạt nhân, đầu đạn pháo hạt nhân, đầu tác chiến hạt nhân cho các loại ngư lôi khác nhau và cho các tên lửa phóng từ mặt đất, từ trên không, trên biển (với cự ly bắn đến 5.000 km) có công suất không lớn, vào khoảng vài Kt.
MỸ-NATO
Từ thời điểm Mỹ độc quyền hạt nhân, bom nguyên tử trước hết được coi là “siêu vũ khí” chiến lược dùng để hủy diệt các trung tâm hành chính - chính trị và công nghiệp lớn của đối phương.
Chúng không được sử dụng trên các chiến trường. Có mấy lý do sau: Các phương tiện mang bom hạt nhân đầu tiên trọng lượng khoảng 5 tấn của Mỹ là các máy bay ném bom chiến lược Boeing B-29 Superfortress ném bom từ độ cao 10-11 km.
Rõ ràng là độ chính xác trong trường hợp này không cao và rất có thể bom sẽ rơi trúng đội hình “quân mình”. Ngoài ra, thời kỳ đầu số lượng các bom hạt nhân không nhiều – nói chính xác hơn, không đủ ngay cho cả các mục tiêu chiến lược.
Song song với việc thiết kế bom hạt nhân và các đầu đạn hạt nhân công suất lớn cho các máy bay ném bom chiến lược và tên lửa đạn đạo, Mỹ cũng tiến hành các nghiên cứu thu nhỏ các đầu đạn hạt nhân.
Đầu những năm 50, giới chức quân sự Mỹ đã bắt đầu xem xét việc sử dụng vũ khí hạt nhân trên chiến trường. Có mấy nguyên nhân sau: Thứ nhất, sử dụng các đầu đạn hạt nhân có sức công phá vài Kt có thể khoan thủng hệ thống phòng ngự hoặc tiêu diệt sinh lực và phương tiện kỹ thuật của đối phương tại khu vực tập kết bằng một đòn tấn công bất ngờ.
Thứ hai, sau khi mất thế độc quyền hạt nhân vào năm 1949, người Mỹ thừa hiểu rằng nếu sử dụng các đầu đạn hạt nhân chiến lược tấn công các mục tiêu trên lãnh thổ Liên Xô thì ngay lập tức sẽ có một đòn tấn công trả đũa vào lãnh thổ Mỹ.
Xuất phát từ thực tế trên, các tướng lĩnh và chính khách Mỹ đề xuất học thuyết “chiến tranh hạt nhân hạn chế”. Theo học thuyết này, vũ khí hạt nhân (công suất nhỏ) sẽ được sử dụng ở một khu vực hạn chế bên ngoài lãnh thổ Mỹ. Chiến trường để sử dụng vũ khí hạt nhân chiến thuật được xác định là Tây Âu, Triều Tiên, Đông Dương và Cu Ba.
Các phương tiện mang bom hạt nhân chiến thuật là các máy bay tiêm kích - ném bom. Phương tiện mang bom hạt nhân xuất phát từ các tàu sân bay của hải quân là các máy bay động cơ pitông tốc độ thấp P2V-3C. Đây là loại máy bay được cải tiến từ máy bay tuần tiễu Lockheed P-2 Neptune.
Trên P2V-3C, một phần vũ khí được tháo dỡ để tăng cự ly hoạt động và được lắp thêm các thùng dầu phụ. Tất cả 16 chiếc P2V-3C “máy bay ném bom hạt nhân hải quân” được trang bị thiết bị ra da AN/ASB-1.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image002.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Máy bay P2V-3C cất cánh từ tàu sân bay” Coral Sea”{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Lần xuất kích đầu tiên của P2V-3C với tải trọng 4.500 kg từ tàu sân bay “Coral Sea” được thực hiện ngày 7/3/1949. Trọng lượng cất cánh của P2V-3C là hơn 33.000 kg. Vào thời điểm đó, đây là loại máy bay cất cánh từ tàu sân bay có trọng lượng cất cánh lớn nhất.
Tuy nhiên, máy bay này không thể hạ cánh xuống tàu sân bay. Trong trường hợp xuất kích tác chiến, sau khi thực hiện xong nhiệm vụ, nó hoặc là hạ cánh xuống các sân bay trên mặt đất, hoặc phi công nhày dù.
Khó để xác định được xác xuất sống sót của loại máy bay tương đối lớn nhưng bay chậm (tốc độ hơn 500 km/h) này nếu gặp các máy bay phản lực MiG. Có lẽ các đô đốc Mỹ cũng đã tính tới điều này nên sau khi chế tạo được các loại bom hạt nhân tương đối gọn nhẹ cho các phương tiện mang là các máy bay phản lực của hải quân và tên lửa có cánh, tất cả P2V-3B đã không còn thực hiện chức năng là phương tiện mang vũ khí hạt nhân của hải quân nữa.

Mặc dù có nhiều ưu điểm, nhưng các máy bay ném bom - tiêm kích phản lực được sử dụng làm phương tiện mang vũ khí hạt nhân cũng có không ít nhược điểm. Ví dụ: độ chính xác khi ném bom hạn chế nên chỉ có thể tấn công ở chiều sâu phòng ngự của đối phương, hiệu qủa sử dụng không quân tác chiến phụ thuộc trực tiếp vào điều kiện thời tiết và khoảng thời gian trong ngày, ngoài ra, các máy bay chiến đấu dễ các hệ thống phòng không của đối phương bắn hạ.
Các phương tiện mang vũ khí hạt nhân là các tên lửa chiến dịch và chiến dịch - chiến thuật: Trong các năm 50-70, Mỹ đã chế tạo hàng loạt tên lửa với động cơ cả nhiên liệu rắn và nhiên liệu lỏng.
Các tổ hợp tên lửa “Honest John”, “Little John” “Sergeant”, “Kapral”, “Lacrosse”, “Lens” có khả năng cơ động nhanh và độ chính xác cao.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image004.gif
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Tổ hợp phóng tên lửa chiến thuật tự hành “Lens”{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Một phần các tên lửa trên được Mỹ chuyển giao có các đồng minh. Ví dụ, tên lửa “Lens” (cự ly bắn với đầu đạn hạt nhân 120 km) được cung cấp cho Anh, Tây Đức, Hà Lan, Ý, Bỉ.
Theo các thỏa thuận mà Mỹ ký với các nước nói trên, các đầu tác chiến hạt nhân được bảo quản tại các căn cứ quân sự Mỹ ở Châu Âu và sẽ được chuyển giao cho đơn vị tên lửa các nước đồng minh trong trường hợp có mối đe dọa chiến tranh.
Trong số đó, có cả các đầu đạn “nơtron” được chế tạo đầu những năm 80. Tất cả đã có 380 đầu tác chiến hạt nhân nơtron được lắp cho các tên lửa “Lens”. Những thành tựu trong nghiên cứu thu nhỏ đầu đạn hạt nhân cho phép chế tạo các đầu đạn pháo hạt nhân cho pháo binh.
Đầu những năm 50, để tăng cường cho các quân đoàn bộ binh Mỹ đóng ở Châu Âu, Mỹ trang bị cho các binh đoàn này pháo hạt nhân 280 ly M-65 với đạn T-124 (đầu đạn hạt nhân công suất 15Kt).
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image006.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Pháo М-65{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Loại pháo này có tầm bắn đến 24 km, một nửa số đầu đạn rơi chụm trong một hình tròn bán kính 130 m. Trong lượng hệ thống pháo này khi hành tiến nặng 75 tấn.
Pháo M-65 có mặt trong trang bị không lâu , vì trọng lượng quá lớn và cồng kềnh nên khả năng cơ động kém. Để chuẩn bị trận địa cho loại pháo này cần đến vài giờ.
Năm 1957, đạn pháo M-422 cỡ 203 ly với đầu đạn hạt nhân (công suất phụ thuộc vào biến thể - từ 5 đến 40Kt) được đưa vào trang bị.
Đạn pháo hạt nhân 203 ly có thể sử dụng cho pháo tự hành M55 và M110.
Cuối những năm 70, Mỹ đã chế tạo đạn M735 chuyên dụng cho pháo M110 với đầu tác chiến hạt nhân công suất đến 1,1 Kt. Đầu đạn có 2 phiên bản: đầu hạt nhân “thông thường” và đầu hạt nhân khi nổ có lượng nơtron thoát ra lớn.
Năm 1963, đạn 155ly M-454 với đầu đạn hạt nhân W-48 công suất 0,1 Kt được đưa vào trang bị. Năm 1989, đạn 155ly M-785 với đầu đạn hạt nhân W-82 công suất 1,5 Kt cũng được trang bị cho một số đơn vị.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image007.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Đạn pháo 155 ly này có thể dùng cho các pháo tự hành M109 và FH70, pháo kéo M114A1 và M198.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Ngoài ra, Mỹ còn có hệ thống pháo “hạt nhân không giật” “Devy Croket": 120 ly M28 và 155 ly M29. Năm 1962, các pháo này được đưa vào biên chế cho các sư đoàn bộ binh Mỹ ở Châu Âu.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image009.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Pháo không giật 155 ly M29{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Trong những năm 60, vũ khí hạt nhân chiến thuật có trong trang bị của tất cả các quân binh chủng Quân đội Mỹ. Ngoài những vũ khí tấn công, những hệ thống vũ khí phòng thủ cũng được trang bị đầu tác chiến hạt nhân.
Hơn một nửa các tổ hợp tên lửa phòng không Mỹ “Nike Ajak” và “Nike Hercules” mang đầu tác chiến hạt nhân. Các tổ hợp tên lửa phòng không tầm xa “ Bomars” bố trí tại Canada mang đầu tác chiến hạt nhân.
Các tên lửa không điều khiển trên máy bay cũng có đầu tác chiến hạt nhân để đối phó với các máy bay ném bom tầm xa của Liên Xô.
Ở Tây Đức, dọc các tuyến đường giao thông có các giếng cài bộc phá hạt nhân Mỹ để tiêu diệt các cánh quân xe tăng Xô Viết trên đường (chúng) hành tiến tới eo biển Manche.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image011.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Phóng tên lửa chiến thuật Xô Viết “ Luna-M” .{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Liên Xô - Nga
Đến đầu những năm 70, Liên Xô kém xa Mỹ về số lượng vũ khí hạt nhân chiến thuật trang bị cho các đơn vị. Phương án đáp trả việc triển khai hàng loạt vũ khí hạt nhân chiến thuật của Mỹ ở Châu Âu là đưa vào trực chiến các tên lửa nhiên liệu rắn bố trí trên các tổ hợp cơ động “ Mars”, “Philin” và “Luna”, cũng như các tên lửa nhiên liệu lỏng tầm xa R-11 và R-1. Một số các tên lửa FKR (KS-7) cad FKR-2 (S-5) cũng được đưa vào trang bị

(Bí mật quân sự) - Cuối tháng 9 vừa qua, Kênh truyền hình Đức ZDF đưa tin về việc Mỹ sẽ bố trí bom hạt nhân B61-12 tại căn cứ không quân Bukhel trên lãnh thổ Đức.

[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image013.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Tổ hợp phóng tự hành FKR-2{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Các phương tiện mang vũ khí hạt nhân chiến thuật của Liên Xô là các máy bay ném bom IL-28 và Iak-28B, máy bay tiêm kích- ném bom Su-7B và các máy bay tiêm kích MiG-21SN và MiG-21SMT cải hoán chuyên để ném bom hạt nhân RN-25. Các tên lửa chống hạm phóng từ biển và từ trên không, ngư lôi và bom sâu cũng được lắp các đầu tác chiến hạt nhân.
Để tiêu diệt các cụm mục tiêu trong điều kiện nhiễu phức tạp, các tên lửa phòng không mang đầu hạt nhân được đưa vào trang bị cho tổ hợp tên lửa phòng không S-25, S-75, S-200 và S-125. S-125 có thể sử dụng các tên lửa này tấn công các mục tiêu cả trên biển và trên mặt đất.
Có thể các hệ thống pháo đầu tiên sử dụng đạn hạt nhân của Liên Xô là cối tự hành 240 ly “Tiupal” và pháo tự hành B-4M. Không lâu sau đó, pháo tự hành 152 ly “Akatsia" và pháo kéo D-20 cũng sử dụng đạn pháo mang đầu đạn hạt nhân.
Đến những năm 80, Liên xô đuổi kịp Mỹ về số lượng các đơn vị vũ khí hạt nhân chiến thuật đã triển khai. Theo một số nguồn số liệu thì đến cuối những năm 80, Quân đội Xô viết có gần 22.000 đơn vị (tính) vũ khí hạt nhân chiến thuật.
Trong những năm 1990 -2000, số lượng vũ khí hạt nhân chiến thuật của Mỹ và Nga đã được cắt giảm nhiều lần. Vì vũ khí hạt nhân chiến thuật không nằm trong phạm vi điều chỉnh của bất kỳ thỏa thuận quốc tế nào nên Mỹ và Nga chưa bao giờ công bố các số liệu chính thức về loại vũ khí này.
Theo đánh giá của các chuyên gia, Quân đội Mỹ có gần 500 đơn vị vũ khí hạt nhân chiến thuật. Trong số đó có khoảng 100 đầu tác chiến cho các tên lửa có cánh (đang bảo quản ở các kho) và 400 bom hạt nhân rơi tự do B61 các biến thể khác nhau. Gần 200 bom B-61 hiện đang nằm trong các kho của các căn cứ không quân Mỹ ở Châu Âu.
Về bom hạt nhân rơi tự do B61:
Loại vũ khí công suất trung bình này do phòng thí nghiệm Los Abamos thiết kế chuyên dùng cho các phương tiện mang là các máy bay chiến trường (chiến thuật) bằng các móc treo bên ngoài.
Có thể nói đây là một loại bom có kết cấu hoàn chỉnh, suốt trong nhiều năm liền phần kỹ thuật và công nghệ của bom gần như không thay đổi. Những thay đổi chủ yếu liên quan đến kết cấu nhằm tăng độ tin cậy và an toàn. Hiện nay, bom hạt nhân rơi tự do B61 hầu như đã thay thế toàn bộ các mẫu khác trong Không quân Mỹ.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image015.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Bom hạt nhân B-61{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Biến thể đầu tiên của B61 là B61-0 được đưa vào trang bị từ năm 1967. Từ đó đến nay đã có 9 biến thể và tổng số hơn 3.000 quả bom được chế tạo – chúng đã được trang bị cho không quân chiến thuật và không quân chiến lược.
Đặc điểm quan trọng của B61 là khả năng thay đổi công suất đầu đạn trước khi sử dụng tùy thuộc vào kiểu mục tiêu và tình huống chiến thuật. Công suất tối đa của dòng bom này nằm trong khoảng 340 Kt.
Bom dài 3.580 mm. Phần lớn B61 có trọng lượng 330 kg, nhưng có thể thay đổi tùy vào các biến thể cụ thể. Theo một số nguồn thì trong tương lai B61 -12 có thể vượt quá 500 kg.
Đại đa số các bom dòng B61 có dù hãm. Lý do là để có thời gian cho máy bay mang bay tới cự ly an toàn trước khi bom nổ.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image017.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Bom hạt nhân B-61 đang trong công đoạn lắp ráp{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Đến thời điểm hiện tại, trong số 9 biến thể B61, chỉ còn 5 biến thể còn lại trong biên chế. Đấy là B61-1 , B61-4, B61-7, B61-10, B61-11. Biến thể B61-11 là hiện đại nhất có trọng lượng 540 kg được đưa vào trang bị năm 1997. Tổng cộng có gần 50 quả B61-11.
Sở dĩ B61-11 có trọng lượng lớn như vậy vì vỏ bom dày hơn, chuyên sử dụng để phá hủy các boongker vững chắc. Đây là loại bom phát nổ sau khi đã khoan sâu vào lòng đất vài mét.
Tính về sức công phá những công trình ngầm thì một vụ nổ B61-11 tương đương với một đầu đạn 9 Mt nổ trên mặt đất. Nhưng tùy thuộc vào nhiệm vụ, B61-11 có thể cho nổ ở trên mặt đất hoặc trên không.
Sau chiến tranh lạnh
Sau chiến tranh lạnh, Mỹ và Nga đã cắt giảm đáng kể tiềm lực hạt nhân của mình, kể cả vũ khí hạt nhân chiến thuật bố trí tại Châu Âu.
Vào đầu những năm 2000, bom B61 đã được rút khỏi căn cứ Không quân lớn nhất của Mỹ ở Châu Âu là “Ramstein” ở Rheinland Plalz. Hiện nay tại căn cứ của Không quân Mỹ này ở Đức chỉ có các máy bay của không quân vận tải.

(Bí mật quân sự) - Cuối tháng 9 vừa qua, Kênh truyền hình Đức ZDF đưa tin về việc Mỹ sẽ bố trí bom hạt nhân B61-12 tại căn cứ không quân Bukhel trên lãnh thổ Đức.

[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image019.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}“Tornado” IDS của phi đoàn Không quân chiến thuật số 33 (Đức){/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Còn khoảng 20 quả B61 trên lãnh thổ Đức đang được bảo quản tại căn cứ không quân tại Buchel- địa điểm đóng quân của phi đoàn máy bay tiêm kích- ném bom “Tornado” số 33 Không quân Đức.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image021.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Ảnh vệ tinh của Google earth: Địa điểm được cho là nơi bảo quản bom hạt nhân chiến thuật tại căn cứ Không quân Buchel.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Nhưng thực ra, Đức không phải là quốc gia có nhiều bom hạt nhân nhất của Mỹ . Khoảng 90 quả B61 được bảo quản ở Ý và Thổ Nhĩ Kỳ. Chúng cũng đang được bố trí ở Bỉ và Hà Lan.
Nhưng phải nói rằng nước quan tâm nhất đến việc duy trì vũ khí hạt nhân chiến thuật tại Châu Âu lại chính là Nga. Hiện nay, các “đối tác” của Nga trong NATO đang chiếm ưu thế rất lớn trước Nga về vũ khí thông thường. Số lượng vũ khí hạt nhân chiến thuật mà Quân đội Nga đang sở hữu lớn hơn nhiều so với Mỹ và là con bài để vô hiệu hóa ưu thế về vũ khí thông thường.
Các thông tin chính thức về vũ khí hạt nhân chiến thuật của Nga không được công bố vì là thông tin mật. Theo đa số các chuyên gia trong lĩnh vực này thì tiềm lực vũ khí hạt nhân chiến thuật của Nga hiện nay vào khoảng 2.000 đơn vị.
Trong số đó có gần 500 bom hạt nhân rơi tự do và tên lửa với các phương tiên mang là các máy bay ném bom Tu-22M3, Su-24M và M2. Còn khoảng 1.000 đơn vị khác là các đầu tác chiến lắp trên các tên lửa chống hạm, phòng không và các tên lửa của hệ thống phòng thủ chống tên lửa A-135, ngư lôi, bom sâu (mìn biển) và tên lửa có cánh tầm xa của các tàu ngầm nguyên tử đa năng. Số còn lại là các mìn hạt nhân và đầu đạn pháo cho pháo có nòng, các đầu tác chiến cho các tổ hợp tên lửa chiến dịch- chiến thuật.
Trong thời bình, phần lớn các đầu tác chiến hạt nhân chiến thuật được bảo quản trong các kho của các phân đội hạt nhân- kỹ thuật thuộc Tổng cục 12 Bộ quốc phòng chuyên thực hiện nhiệm vụ bảo dưỡng và đảm bảo an toàn cho các vũ khí hạt nhân của Nga. Công tác huấn luyện vận chuyển đến nơi sử dụng và chuẩn bị vũ khí hạt nhân được tiến hành hàng năm.
Mỹ đã nhiều lần đặt vấn đề cắt giảm vũ khí hạt nhân chiến thuật của Nga xuống đến “mức có thể chấp nhận được đối với an ninh thế giới” và tìm mọi cách để loại con bài này của Nga.
Thực ra, nhiều khi khó phân biệt ranh giới giữa vũ khí hạt nhân chiến thuật và vũ khí hạt nhân chiến lược. Có thể lấy ví dụ là cuộc “khủng hoảng Caribe” khi Liên Xô không chỉ bố trí tại Cu ba các tên lửa đạn đạo mà còn cả các tên lửa có cánh FKR-1 và phương tiện mang chúng là máy bay ném bom chiến trường (chiến thuật) IL-28, - do khoảng cách từ Cuba đến Mỹ không lớn nên có thể coi IL-28 là các phương tiện mang chiến lược (tức tấn công lãnh thổ Mỹ).
Cũng có thể nói như vậy với kế hoạch triển khai tổ hợp tên lửa chiến dịch-chiến thuật “Iskander”. Với các tổ hợp này, Nga có thể giải quyết các nhiệm vụ chiến lược nhằm vô hiệu hóa các thành phần của hệ thống NMD của Mỹ tại Châu Âu .
Như vậy, các căn cứ của NATO ở Châu Âu dễ bị tổn thương hơn trước một số lượng lớn các vũ khí hạt nhân chiến thuật của Nga nếu so với các mục tiêu trên lãnh thổ Nga trước vũ khí hạt nhân chiến thuật NATO.
Còn các bom hạt nhân của Mỹ trên lãnh thổ Đức nói chung là không giữ một vai trò quá quan trọng trong cán cân hạt nhân ở Châu Âu. Pháp, một thành viên tích cực của NATO sở hữu một số lượng vũ khí hạt nhân chiến thuật lớn hơn nhiều . Tất cả những lời qua tiếng lại ầm ỹ vừa qua về B61-12 ở Đức rõ ràng chỉ là một “cuộc chiến tranh thông tin”.
Thực tế là biến thể mới nhất của B61 là B61-12 mới chỉ trong giai đoạn thử nghiệm và các thử nghiệm này sẽ kết thúc vào năm 2018 (theo kế hoạch). Hiện thực hóa dự án này sẽ giúp giảm đáng kể nguồn chi ngân sách để bảo trì, bảo dưỡng bom hạt nhân chiến thuật.
Giới lãnh đạo quân sự Mỹ đang có dự định thay thế tất cả các bom hạt nhân dòng B61, trừ B-61-11 bằng B61-12.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
clip_image023.gif
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Thử nghiệm ném bom В61-12{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
B61-12 cũng sẽ là bom hạt nhân có điều khiển đầu tiên. Căn cứ vào tình huống tác chiến, sẽ sử dụng hệ thống điều khiển quán tính hoặc hệ thống dẫn đường tương tự như JDAM.
Nói tóm lại, Mỹ không tăng cường kho vũ khí hạt nhân chiến thuật mà chỉ chế tạo một mẫu được quy chuẩn, linh hoạt trong sử dụng để thay thế các phiên bản B-61 trước đó.
Còn về thông tin là các máy bay tiêm kích- ném bom Đức “Tornado” sẽ là phương tiện mang B61-12 : Khả năng này không nhiều bởi vì theo kế hoạch thì đến năm 2020, tất cả các máy bay kiểu này sẽ được đưa ra khỏi trang bị vì đã hết hạn sử dụng.
 
23/8/12
1.162
3
38
Tối tân nhất TG, F-35 vẫn không thay thế nổi A-10: Tại sao?

Đức Anh | 14/10/2015 14:00
0

g90avkbgygxoggm0vwzo-1444788483368-67-0-373-600-crop-1444788518388.jpg

Cường kích A-10 là sự lựa chọn hợp lý trong các nhiệm vụ tấn công chống quân nổi dậy.
Chia sẻ:
Đặt câu hỏi
ĐỌC NHIỀU NHẤT
Lầu Năm Góc có ý định dùng phiên bản F-35A dành cho Không quân để thay thế cường kích A-10C Thunderbolt II, một trong những máy bay có năng lực nhất trong hoạt động chống nổi dậy.

Theo tạp chí The National Interest, việc Quốc hội Mỹ quyết định kéo dài thời gian phục vụ của cường kích A-10 Thunderbolt II đã cho thấy quan điểm trái ngược với Lầu Năm Góc.
Bối cảnh một Trung Quốc ngày càng mạnh hơn và một nước Nga ngày càng quyết đoán đã khiến các nhà hoạch định quốc phòng dồn sự chú ý vào dự án F-35.
Tuy nhiên, điều đáng nói là Lầu Năm Góc dường như có ý định dùng phiên bản F-35A dành cho Không quân Mỹ để thay thế cường kích A-10C Thunderbolt II, một trong những máy bay có năng lực nhất trong hoạt động chống nổi dậy.
Dù đã già nua nhưng A-10 vẫn mang lại một giải pháp hiệu quả về chi phí và phù hợp về học thuyết để đối phó với chiến thuật du kích của phiến quân.
Kể từ thời Chiến tranh Việt Nam, Không quân Mỹ lâm vào tình trạng thiếu hụt các máy bay chuyên biệt để chống nổi dây, vì vậy, đây là thời điểm để triển khai A-10 cho những nhiệm vụ như vậy.
toi-tan-nhat-tg-f35-van-khong-thay-the-noi-a10-tai-sao.jpg

Pháo GAU-8 Avenger 30 mm lắp trên A-10 Warthog là vũ khí cực kỳ hiệu quả trong việc chống lại quân nổi dậy​
Rẻ hơn, bền bỉ hơn F-35A
Chi phí là một điểm mạnh của A-10 trong hoạt động chống nổi dậy. Biến thể hiện đại nhất là A-10C tiêu tốn khoảng 11.500 USD/giờ bay, trong khi đó con số này ở F-35A là 32.000 USD/giờ. Ngoài ra, A-10 cũng tốn ít chi phí sửa chữa hơn.
Và mặc dù có mức giá gấp gần 3 lần nhưng F-35A lại bổ sung rất ít khả năng mới. Lợi thế nó chủ yếu là khả năng tàng hình cùng hệ thống điện tử tinh vi, giúp nó thuận lợi hơn khi đối phó các đối thủ ngang hàng với hệ thống phòng không tầm cao.
Song, nếu không quân Mỹ phải kéo dài tuổi thọ hoạt động của các máy bay khác bằng nhiều gói nâng cấp thì việc duy trì các máy bay A-10C cho hoạt động chống nổi dậy lại rất đơn giản.
Đó là bởi, bước sang thế kỷ 21, các cuộc không kích bằng máy bay giờ đây có thể thực hiện chỉ bằng thao tác nhấp chuột vào máy tính.
Trong khi đó, mặc dù F-35 được trang bị pháo nhưng nó lại mang được ít đạn hơn A-10C.
Chiếc máy bay này không có lớp bọc bảo vệ đủ mạnh trước các mối nguy hiểm ở tầm thấp, còn A-10 đã được thiết kế để vượt qua hệ thống phòng không dày đặc khi tấn công xe tăng Liên Xô.
Bên cạnh đó, A-10 cũng là "vũ khí tâm lý" hiệu quả khi có thể gây hoảng loạn cho phiến quân.
F-35A quá... "tinh vi"
Việc chuyển đổi sang F-35 trong các hoạt động chống nổi dậy cũng đồng thời đi ngược lại với học thuyết đã được chứng minh.
Trong cuốn "Counterinsurgency Warfare: Theory and Practice" của nhà phân tích David Galula năm 1964 đã đề cập tới vấn đề này.
Những mô tả của Galula về một lực lượng chống nổi dậy tối ưu trái ngược hẳn với khái niệm thiết kế của F-35:
“Miễn là các phần tử nổi dậy thất bại trong việc xây dựng quân đội thường trực mạnh mẽ, chống nổi dậy không mấy khi cần tới các loại máy bay hạng nặng, có cấu tạo tinh vi, được thiết kế cho hình thức chiến tranh thông thường”.
toi-tan-nhat-tg-f35-van-khong-thay-the-noi-a10-tai-sao.jpg

F-35A dễ bị tổn thương nếu sử dụng cho tấn công mặt đất ở tầm thấp.​
Mô tả của ông Galula về lực lượng không quân chống nổi dậy lý tưởng đã được áp dụng trong dự án A-10. Đó là "những máy bay có tốc độ chậm, độ bền cao, hỏa lực mạnh, khả năng bảo vệ trước các loại vũ khí hạng nhẹ từ mặt đất".
Mặc dù ngày nay, các công nghệ máy bay và đạn dược đã có những thay đổi so với thời đại của Galula nhưng những đặc tính mà ông nhấn mạnh vẫn còn đặc trưng trên A-10C.
Có vẻ nhiều cuộc xung đột trong tương lai của Mỹ sẽ liên quan đến việc chống lại các tổ chức phi chính phủ, các lực lượng nổi dậy như Nhà nước Hồi giáo tự xưng (IS) nên một loại máy bay chuyên dụng để chống nổi dậy như A-10 trở nên rất hữu ích.
Nhìn chung, F-35 sẽ chứng minh khả năng của mình trong tác chiến không đối không hay xâm nhập mạng lưới phòng không để ném bom. Còn A-10 với chi phí thấp hơn, bền bỉ hơn và phù hợp với các hiến dịch chống nổi dậy.
Duy trì cả 2 máy bay trong biên chế sẽ mang lại cho Không quân Mỹ 2 phương tiện tấn công mặt đất hiệu quả. F-35A dành cho các nhiệm vụ tác chiến đối xưng và A-10 cho các nhiệm vụ tác chiến phi đối xứng.
 
23/8/12
1.162
3
38
Bom lượn hàng không Nga - Sức hủy diệt khủng khiếp từ bầu trời!

ĐTN | 13/10/2015 19:45
7

su342015maks-1444732628868-90-0-601-1000-crop-1444732657494.jpg

Chia sẻ:
Đặt câu hỏi
ĐỌC NHIỀU NHẤT
Máy bay Nga liên tục xuất kích tiến công vào các mục tiêu mặt đất của IS ở Syria, có một số loại bom, tên lửa đã được sử dụng, tuy nhiên, KQ Nga còn có rất nhiều loại bom khác nữa.

PHẦN 1: BOM CÓ ĐIỀU KHIỂN
KAB-500Kr
Bom dẫn đường bằng quang điện tử KAB-500Kr (KAB - Корректируемая авиационная бомба/ tổ hợp bom lượn có khả năng hiệu chỉnh) được dùng để chống các mục tiêu trên mặt đất và mặt nước.​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
Chúng có thể diệt công sự, hầm bê tông cốt thép, đường băng, cầu đường sắt và cầu đường nhựa, cơ sở công nghiệp quốc phòng, tàu và tàu vận tải neo đậu ở cảng.​
KAB-500Kr sử dụng đầu tự dẫn quang điện tử ban ngày 7TM1 với thuật toán tương quan xử lý thông tin về mục tiêu.​
Hình ảnh mục tiêu đã được trinh sát trước sẽ được nạp vào máy tính trong khoang bom, sau khi bom được thả khỏi máy bay, đầu quang điện tử trên bom sẽ so sánh tương quan hình ảnh mục tiêu để hiệu chỉnh đường lượn của bom theo quỹ đạo tấn công mục tiêu tối ưu.​
Đồng thời có khả năng vận dụng hệ tọa độ theo các điểm tham chiếu để dẫn bom tới mục tiêu trong điều kiện mục tiêu có biện pháp ngụy trang hay độ tương phản thấp.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 520kg; Khối lượng đầu nổ: 380kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông;​
Chiều dài: 3.05m; Đường kính: 0.35m; Sải cánh: 0.75m; Tầm bay: 17-34km;​
Độ cao ném bom: 500-5000m; Tốc độ ném bom: 550-1.100km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 7-10m.​
Ngoài KAB-500Kr dùng đầu nổ xuyên phá bê tông, còn có bom KAB-500OD dùng đầu nổ nhiệt áp để tiêu diệt các mục tiêu mặt đất như hỏa điểm và lực lượng chiến đấu đối phương ẩn nấp trong địa hình đồi núi.​
KAB-1500Kr
Bom hạng nặng dẫn đường bằng quang điện tử KAB-1500Kr dùng để tiêu diệt các mục tiêu mặt đất kiên cố, như hầm bê tông cốt thép, cơ sở công nghiệp quốc phòng, kho vũ khí, sân bay, cầu cảng, sở chỉ huy, đập nước...​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
Nó có khả năng xuyên đến hơn 20m lớp đất cứng và hơn 2m bê tông sau các lớp đất ấy. KAB-1500Kr sử dụng đầu tự dẫn quang điện tử ban ngày 7TM1 với thuật toán tương quan xử lý thông tin về mục tiêu tương tự KAB-500Kr.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 1.525kg; Khối lượng đầu nổ: 1.170kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông hoặc nổ mạnh phá mảnh;​
Chiều dài: 4.63m; Đường kính: 0.58m; Sải cánh: 0.85m; Tầm bay: 17-34km.​
Độ cao ném bom: 1000-8000m; Tốc độ ném bom: 550-1.100km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 7-10m.​
KAB-500L
Bom dẫn đường bằng laser bán chủ động KAB-500L có nhiệm vụ tương tự bom KAB-500Kr, nhưng nó sử dụng hệ dẫn đường khác.​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
KAB-500L dùng đầu dò laser Azov 27N1 tương tự đầu dò laser sử dụng trên dòng bom có dẫn đường Paveway I/II của Mỹ.​
Máy bay sẽ chiếu xạ mục tiêu bằng laser, sau đó đầu dò sẽ tìm ánh sáng laser phản xạ lại đầu dò và điều khiển quả bom bay đến mục tiêu đang được chiếu xạ đó.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 520kg; Khối lượng đầu nổ: 380kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông, nổ phá mảnh hoặc nhiệt áp;​
Chiều dài: 3.05m; Đường kính: 0.35m; Sải cánh: 0.75m; Tầm bay: 17-34km;​
Độ cao ném bom: 500-5000m; Tốc độ ném bom: 550-1.700km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 7-10m.​
KAB-1500L
Bom hạng nặng dẫn đường bằng laser bán chủ động KAB-1500L dùng để tiêu diệt các mục tiêu mặt đất kiên cố, như hầm bê tông cốt thép, cơ sở công nghiệp quốc phòng, kho vũ khí, sân bay, cầu cảng, sở chỉ huy, đập nước...​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
Nó có khả năng xuyên đến hơn 20m lớp đất cứng và hơn 2m bê tông sau các lớp đất ấy. KAB-1500L sử dụng đầu dò laser Azov 27N1 tương tự KAB-500L.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 1.525kg; Khối lượng đầu nổ: 1.170kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông hoặc nổ mạnh phá mảnh;​
Chiều dài: 4.63m; Đường kính: 0.58m; Sải cánh: 0.85m Tầm bay: 17-34km.​
Độ cao ném bom: 1000-8000m; Tốc độ ném bom: 550-1.100km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 7-10m.​
KAB-500S-E
Bom dẫn đường bằng vệ tinh/ quán tính KAB-500S-E được thiết kế cho nhiệm vụ tiêu diệt mục tiêu mặt đất và mặt nước như kho dự trữ đạn dược, khu công nghiệp quốc phòng, tàu thuyền trú đậu tại cầu cảng… trong mọi điều kiện thời tiết.​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
Tọa độ định trước sẽ nạp vào bom trước khi thả và hiệu chỉnh đường bay theo tín hiệu định vị vệ tinh trên đường bom lượn tới mục tiêu. Các hoạt động của KAB-500S-E tương tự như JDAM của Mỹ.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 560kg; Khối lượng đầu nổ: 195kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông, nổ phá mảnh hoặc nhiệt áp.​
Chiều dài: 3.05m; Đường kính: 0.35m; Sải cánh: 0.75m; Tầm bay: 17-34km.​
Độ cao ném bom: 500-5000m; Tốc độ ném bom: 550-1.700km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 5-7m.​
KAB-1500LG
Bom hạng nặng dẫn đường bằng laser bán chủ động KAB-1500LG dùng để tiêu diệt các mục tiêu mặt đất kiên cố, như hầm bê tông cốt thép, cơ sở công nghiệp quốc phòng, kho vũ khí, sân bay, cầu cảng, sở chỉ huy, đập nước...​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
Nó có khả năng xuyên đến hơn 20m lớp đất cứng và hơn 2m bê tông sau các lớp đất ấy.​
KAB-1500LG sử dụng đầu dò laser có con quay hồi chuyển 24N1, có độ chính xác cao hơn và có trường nhìn rộng hơn đầu dò 27N1 cũ và tương tự đầu dò trên dòng bom Paveway III của Mỹ.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 1.525kg; Khối lượng đầu nổ: 1.170kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông hoặc nổ mạnh phá mảnh;​
Chiều dài: 4.63m; Đường kính: 0.58m; Sải cánh: 0.85m; Tầm bay: 17-34km;​
Độ cao ném bom: 1000-8000m; Tốc độ ném bom: 550-1.100km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 5-7m.​
KAB-1500TK
Bom hạng nặng dẫn đường bằng quang điện tử KAB-1500TK dùng để tiêu diệt các mục tiêu mặt đất kiên cố, như hầm bê tông cốt thép, cơ sở công nghiệp quốc phòng, kho vũ khí, sân bay, cầu cảng, sở chỉ huy, đập nước...​
bom-luon-hang-khong-nga-suc-huy-diet-khung-khiep-tu-bau-troi.jpg
Nó có khả năng xuyên đến hơn 20m lớp đất cứng và hơn 2m bê tông sau các lớp đất ấy. KAB-1500TK sử dụng đầu tự dẫn quang điện tử với cảm biến hình ảnh chỉ hoạt động trong điều kiện ban ngày.​
Đây là bom sử dụng liên kết dữ liệu để người có thể điều khiển bom đến mục tiêu (man-in-the-loop). Sau khi thả khỏi máy bay, bom sẽ rơi theo quán tính.​
Sau một khoảng nhất định, đầu dẫn quang điện tử sẽ mở ra và truyền hình ảnh thu thập được đến hệ thống liên kết dữ liệu có vỏ bọc APK-9, hệ thống sẽ gửi hình ảnh đến màn hình trong buồng lái máy bay và phi công sẽ tìm và điều khiển bom đến mục tiêu.​
Thông số kỹ thuật cơ bản:
Khối lượng: 1.525kg; Khối lượng đầu nổ: 1.170kg; Kiểu đầu nổ: xuyên phá bê tông hoặc nổ mạnh phá mảnh;​
Chiều dài: 4.63m; Đường kính: 0.58m; Sải cánh: 0.85m; Tầm bay: 17-34km;​
Độ cao ném bom: 1000-8000m; Tốc độ ném bom: 550-1.100km/h; Bán kính xác suất chệch mục tiêu: 7-10m.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Nga chuyển đổi T-90 thành xe tăng không người lái

PVD | 13/10/2015 14:30
0

video-xe-tang-chu-chien-t90-pho-dien-suc-manh-hoanh-trang-1444711413931-80-0-405-636-crop-1444711436914.jpg

Chia sẻ:
Đặt câu hỏi
ĐỌC NHIỀU NHẤT
Nga đang tham gia phát triển nền tảng chiến đấu mặt đất điều khiển từ xa, trong đó có thể điều khiển một xe tăng T-90 từ khoảng cách 5 km.

Hãng Uralvagonzavod (UVZ) của Nga đang tham gia phát triển nền tảng chiến đấu mặt đất điều khiển từ xa, trong đó có thể điều khiển một xe tăng T-90 từ khoảng cách 5 km.​
Thông tin trên được Phó Tổng Giám đốc UVZ, ông Vyacheslav Halitov cho biết với RIA Novosti hôm 12/10.​
"Chúng tôi đang định hướng nghiêm túc để tham gia vào việc phát triển các phương tiện chiến đấu điều khiển từ xa. Ví dụ như việc phát triển một xe tăng robot dựa trên T-90", ông Halitov phát biểu trên kênh truyền hình STAR.​
nga-chuyen-doi-t90-thanh-xe-tang-khong-nguoi-lai.jpg

Sau BMP-3, Nga tiếp tục chuyển đổi xe tăng T-90 thành robot điều khiển từ xa.​
Ông Halitov cũng cho biết rằng, việc điều khiển một xe tăng robot có thể thực hiện được ở khoảng cách từ 3 - 5 km.​
T-90 hiện nay là loại xe tăng chiến đấu chủ lực hiện đại nhất của Lục quân Nga. Xe tăng này được phát triển vào cuối những năm 1980 dựa trên nền tảng xe tăng thế hệ trước T-72. T-90 chính thức được Lục quân Nga thông qua vào năm 1992.​
Trong giai đoạn từ năm 2001 đến 2010, T-90 là một trong những xe tăng bán chạy nhất trên thị trường thế giới.​
Giải pháp chyển đổi xe tăng T-90 thành một robot chiến đấu không người lái để thử nghiệm là hoàn toàn khả thi, bởi UVZ vốn đã có rất nhiều kinh nghiệm và công nghệ mới trong quá trình phát triển siêu tăng Armata.​
T-90 cũng không phải là nền tảng chiến đấu có người lái đầu tiên được Nga chuyển đổi thành robot bởi giải pháp này đã được họ thực hiện trên một xe chiến đấu bộ binh BMP-3 cách đây không lâu.​
Bằng các giải pháp kỹ thuật mới, các kỹ sư Nga có thể chuyển đổi BMP-3 thành phương tiện chiến đấu không người lái và đang bắt đầu thử nghiệm.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Tại sao chiến đấu cơ F-35 tối tân lại kém hơn F-16?

Cập nhật lúc: 14:00 09/10/2015
resizem.png
resizep.png

TIN LIÊN QUAN


Chứng kiến kho vũ khí của tiêm kích tàng hình F-35
Tiết lộ cảnh "mặc áo tàng hình" cho tiêm kích F-35

(Kiến Thức) - Do những lỗ hổng trong thiết kế khung thân khiến chiến đấu cơ F-35 cực kỳ đắt tiền thua cả mẫu tiêm kích F-16 rẻ tiền hơn nhiều.
Với việc thử nghiệm và huấn luyện đối kháng không ngừng, tính năng thực sự của chiến đấu cơ F-35 cũng ngày càng khó ghi được điểm tốt. Gần đây trong cuộc đối kháng với F-16, máy bay F-35 đã bị đánh bại, bất luận là khả năng tăng tốc hay là khả năng cuộn lượn vòng, F-35 đều kém xa F-16.​
Trên thực tế những người quen thuộc với lý thuyết thiết kế máy bay, sẽ không thể tin được là F-35 có khả năng chiến đấu tầm gần chỉ tốt hơn máy bay chiến đấu thế hệ 3. Vì thiết kế của nó tập trung vào tấn công đối đất và đối hải, chứ không phải là không chiến. Thực tế là tên gọi ban đầu của dự án F-35 là “máy bay tấn công tàng hình liên hợp”.​
Máy bay F-35 chưa đạt tiêu chí máy bay thế hệ 5
Tiêu chí về tính năng của máy bay chiến đấu thế hệ 5 phải đạt được 4 đặc chưng trọng tâm đó là khả năng tàng hình, khả năng bay hành trình siêu thanh, khả năng cơ động vượt máy bay thế hệ 4 truyền thống và thiết bị điện tử hàng không hiện đại.
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} F-35 chưa đạt được tiêu chi của máy bay thế hệ 5.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Cho đến nay, chỉ có F-22 có thể phù hợp hoàn toàn 4 điều kiện đặc trưng này. Còn máy bay J-20 của Trung Quốc do thiếu động cơ hiện đại nên giai đoạn đầu phục vụ rất khó có được khả năng hành trình siêu thanh thực sự, nhưng mấy điều kiện của nó đều hoàn toàn phù hợp yêu cầu. Trong khi đó, Su T-50 của Nga được các chuyên gia Trung Quốc cho rằng không thể tàng hình. Vì, vỏ bọc động cơ cũng như của hút không khí khó che được hết nguồn nhiệt.​
Trong khi đó, máy bay chiến đấu F-35 so với 4 điều kiện tiêu chuẩn này, ít nhất 2 điều kiện không đủ. Nó không có được khả năng bay hành trình siêu thanh và siêu cơ động. Trên thực tế việc đạt tốc độ cao và tính cơ động cơ bản của F-35 rất bình thường.​
Khả năng đạt tốc độ cao của F-35 kém
Trong kế hoạch của dự án ban đầu, chiến đấu cơ F-35 được xem như là phương án tiêm kích tàng hình giá rẻ, dùng để xuất khẩu cho các nước đồng minh Mỹ và đặc biệt là bù đắp khả năng tấn công còn thiếu sót của F-22 (cụ thể, kho vũ khí trong thân F-22 chỉ mang được
tối đa 2 quả bom 454kg, 2 quả tên lửa tầm trung AIM-120, 2 quả tên lửa AIM-9L).​
Vì vậy, nó được yêu cầu có khoang chứa đạn đặc biệt lớn, có thể mang được 2 quả bom 907kg trong điều kiện mang theo 2 quả tên lửa tầm trung AIM-120 để duy trì khả năng không chiến tự vệ và bay tầm xa. Lợi dụng tính năng tàng hình thâm nhập hệ thống phòng không đối phương để hoàn thành nhiệm vụ tấn công chiều sâu.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Cận cảnh ngăn chứa vũ khí của F-35. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Do yêu cầu tải trọng lớn và tầm bay lớn, khiến cho F-35 cần phải có không gian bên trong thân máy bay đặc biệt để chứa đạn dược và nhiên liệu. Cộng với việc kiểm soát chi phí và yêu cầu tầm bay của nó, làm cho F-35 chỉ có thể sử dụng được một động cơ, để giảm chi phí mua sắm và tiêu hao nhiên liệu.​
Tuy nhiên, các phương án đó khiến chiến đấu cơ F-35 "béo". Mà trong lực cản tốc độ âm thanh, lực cản sóng xung kích phần đầu chiếm tuyệt đối, nó đặc biệt nhạy cảm đối với độ sắc nhọn và diện tích mặt cắt ngang của thân máy bay.​
F-35 không có được tính năng nhào lộn tốt
Thực sự mà nói, máy bay như F-35 phải mất khoảng 14 tấn trọng lượng rỗng, trọng lượng bay tối đa thực sự chỉ gần 32 tấn; chỉ dựa vào nhiên liệu trong thân máy bay để đạt được bán kính tác chiến hơn 1.000km, thực sự là rất khó khăn. Vì vậy trong rất nhiều lựa chọn tính năng, F-35 cần phải ưu tiên bảo đảm bay và đợi chỉ thị trọng tâm liên quan đến nhiệm vụ tấn công.​
Khả năng lượn vòng và nhào lộn của F-35 không tốt là do diện tích cánh của nó tương đối nhỏ. Trong khi đó những máy bay như F-15 và F-22 có diện tích cánh lớn, lực nâng tạo ra nhiều, cho nên việc bay lượn vòng đặc biệt nhanh.​
Nhưng một khía cạnh khác là diện tích cánh máy bay lớn, thì lực cản và trọng lượng cũng lớn. Với tốc độ cận âm, gia tăng diện tích bề mặt tiếp xúc sẽ làm cho máy bay phải tiêu hao nhiều nhiên liệu để khắc phục sự ma sát giữa máy bay và không khí.​
Trên thực tế khả năng cuộn đều dựa vào diện tích cánh máy bay. Nguyên lý cuộn một bên của máy bay là lực nâng hai bên thân máy bay không cân bằng, bên nào lực nâng lớn máy bay sẽ nghiêng về bên đó. Ban đầu kết cấu ngăn chứa đạn hai bên thân máy bay sẽ làm tăng quán tính chuyển động của máy bay, buộc F-35 phải mất nhiều sức để bật lên, thời điểm này diện tích bề mặt khí động học kiểm soát cuộn lại không đủ lớn, điều này tất nhiên làm tính năng nhào lộn sẽ càng kém.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Mỹ chùn bước, Nga tranh luận chiến thắng ở Việt Nam

(Bình luận quân sự) - Về tình hình Syria, Mỹ dừng đào tạo các nhóm nổi dậy, trong khi Nga úp mở mục tiêu không kích, tranh luận bài học chiến thắng ở Việt Nam..

Đấu trên mạng
Mỹ đã đề nghị Malaysia thành lập một trung tâm truyền thông kỹ thuật số cấp khu vực nhằm ngăn chặn sự truyền bá tư tưởng và tuyên truyền về tổ chức Nhà nước Hồi giáo (IS) qua internet.
Thông tin được Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đề cập tại cuộc gặp với Phó Thủ tướng Malaysia Ahmad Zahid Hamidi ở Washington ngày 8/10, sau khi hai bên ký Chỉ thị số 6 của Tổng thống về An ninh nội địa (HSPD-6).
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_101741555.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Phó Thủ tướng Malaysia Ahmad Zahid Hamidi và Ngoại trưởng Mỹ John Kerry{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Phó Thủ tướng Ahmad Zahid cho biết trung tâm này có mô hình tương tự trung tâm ở thủ đô Abu Dhabi của Các Tiểu vương quốc Arập Thống nhất (UAE), tập trung sử dụng phương tiện truyền thông xã hội để chống lại tuyên truyền trên mạng internet của IS.
Trung tâm sẽ được đặt tại thủ đô Kuala Lumpur và Mỹ sẽ giúp Malaysia trong các lĩnh vực đào tạo, trang thiết bị và hoạt động.
Các nghiên cứu thực nghiệm cho thấy truyền thông xã hội là công cụ chính mà IS sử dụng để thu hút các chiến binh, đặc biệt là ở Syria và Iraq.
Ông Ahmad Zahid cho biết có tới 87% chiến binh được IS tuyển mộ thông qua truyền thông xã hội. Quan chức Malaysia bày tỏ hy vọng rằng sẽ chống lại sự truyền bá IS và đảo ngược xu thế bằng chính công cụ mà tổ chức này sử dụng.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_101741213.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Internet hiện là kênh tuyên truyền, tuyển mộ hiệu quả của IS{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Theo hãng tin Bernama, theo văn bản HSPD-6 vừa được ký kết, Malaysia và Mỹ có thể chia sẻ thông tin dựa vào danh sách 86.000 phần tử khủng bố và nghi can khủng bố tại Mỹ và các nước khác.
Đồng thời, Malaysia cũng sẽ cung cấp thông tin về nghi can khủng bố bị đưa ra toà theo Luật Phòng chống khủng bố (POTA). Nghi phạm khủng bố có thể bị bắt giữ mà không cần xét xử trong hai năm theo Đạo Luật.
Theo Phó Thủ tướng Zahid, trước đây, Malaysia sử dụng Interpol là kênh thông tin, nhưng từ nay sẽ nhận được thông tin trực tiếp từ Mỹ hoặc FBI, và cảnh sát Malaysia có thể hành động ngay lập tức để ngăn chặn cũng như kiềm chế các vấn đề liên quan đến các hoạt động khủng bố.
Mỹ chùn bước?
Trong khi đó, ngày 9/10, Bộ Quốc phòng Mỹ thông báo sẽ ngừng đào tạo các nhóm quân nổi dậy Syria chống IS và thay vào đó sẽ tập trung huấn luyện và vũ trang cho các thủ lĩnh đã được xem xét kiểm tra chặt chẽ.
Người phát ngôn Lầu Năm Góc Peter Cook cho biết: "Bộ trưởng Quốc phòng Ash Carter chỉ đạo Bộ Quốc phòng cung cấp các gói thiết bị và vũ khí cho những nhóm chọn lọc gồm các thủ lĩnh được xem xét kỹ càng cùng đơn vị của họ để dần dần tạo ra bước tiến có phối hợp vào vùng lãnh thổ vẫn do IS kiểm soát".
Theo ông Cook, Mỹ cũng sẽ hỗ trợ trên không cho phe nổi dậy khi họ chiến đấu chống IS.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_10174182.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Các tay súng phiến quân tại Syria{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Thứ trưởng Quốc phòng Mỹ phụ trách chính sách Christine Wormuth cũng thông báo Lầu Năm Góc sẽ cung cấp "các loại trang thiết bị cơ bản" cho thủ lĩnh các nhóm nổi dậy ở Syria chứ không phải các vũ khí tối tân như rốckét chống tăng hay vác vai.
Thông báo này đánh dấu sự thay đổi chương trình huấn luyện và vũ trang của Mỹ cho các tay súng ở khu vực bên ngoài Syria, vốn là nguyên nhân khiến chiến thuật chiến tranh mà Mỹ đang áp dụng hứng chịu nhiều chỉ trích.
Cũng trong ngày 9/10, một quan chức cấp cao Chính phủ Mỹ cho biết, Washington hiện không cân nhắc thiết lập vùng cấm bay ở Syria vì kế hoạch này quá tốn kém và làm sao nhãng cuộc chiến chống IS cũng như sự hỗ trợ phe đối lập Syria.
Trước đó, Thư ký báo chí Nhà Trắng Josh Earnest hôm 8/10 nói rằng Washington không loại trừ khả năng thiết lập vùng cấm bay tại Syria trong tương lai, song không cân nhắc điều này vào thời điểm hiện tại.
Thêm đòn dằn mặt
Liên quan tới chiến dịch không kích của Nga tại Syria, Tổ chức Giám sát Nhân quyền Syria (SOHR) cho biết, ngày 9/10, các máy bay chiến đấu của Nga đã oanh tạch một căn cứ của một nhóm nổi dậy từng được Mỹ huấn luyện tại Tây Bắc Syria.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_101742507.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Nga tuyên bố không kích thêm 60 mục tiêu của "những kẻ khủng bố"{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Theo SOHR, các máy bay của Nga đã bắn trúng căn cứ của nhóm "Sư đoàn 13" (Division 13) gần làng Khan Sheikhun, tỉnh Idlib, làm bị thương các tay súng và gây thiệt hại.
Trang Facebook của Division 13 cũng xác nhận vụ không kích, cho biết địa điểm này đã bị phá hủy hoàn toàn và nhiều tay súng của nhóm thiệt mạng. Nhóm phiến quân không theo đạo Hồi này cho biết, họ từng được đào tạo theo chương trình của Mỹ.

Bộ Tổng tham mưu Nga ngày 9/10 tuyên bố các cuộc không kích của nước này ở Syria đã khiến các “tay súng” chịu tổn thất nặng nề và buộc phải thay đổi chiến thuật, phân tán lực lượng, ngụy trang cẩn thận và ẩn náu trong các khu dân cư.
Trung tướng quân đội Nga Igor Makushev nói: “Trong điều kiện như vậy, lực lượng không quân vũ trụ Nga sẽ tiếp tục sử dụng không quân và tăng cường độ các đòn tấn công tể tiêu diệt hiệu quả các mục tiêu”.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_101744926.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Máy bay Su-24 của Nga tại Syria{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Theo tướng Makushev, các mục tiêu bị tấn công được lựa chọn là các điểm chỉ huy, liên lạc của các “tay súng”, các kho vũ khí, nhiên liệu, các căn cứ huấn luyện khủng bố ở các tỉnh Raqqa, Latakia, Hama, Idlib và Aleppo.
Chi tiết đáng chú ý là tướng Nga đã sử dụng những từ như “tay súng” và “khủng bố” để chỉ các mục tiêu bị tấn công.
Hãng tin TASS của Nga cũng dẫn thông tin từ Bộ Quốc phòng nước này cho biết trong vòng 24 giờ qua, không quân Nga tại Syria đã xuất kích 67 lần, tấn công vào 60 mục tiêu của “những kẻ khủng bố” trên lãnh thổ Syria.
Người Nga nhớ Việt Nam
Tại Nga, hiện vẫn còn nhiều ý kiến khác nhau về chiến dịch mà quân đội nước này đang tiến hành ở Syria. Có không ít ý kiến tỏ ra lạc quan, song cũng có nhiều người tỏ ra thận trọng.
Mới đây, một phóng viên của tờ Vedomosti của Nga tên là Petr Kozlov đã lên tiếng phê phán thái độ lạc quan rằng đưa quân vào Syria sẽ thắng lợi như thời Liên Xô trong trường hợp của Việt Nam trước đây.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_101745271.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Nhiều người Nga lạc quan thái quá về chiến dịch tại Syria?{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Nhà báo này cho biết, một thành viên của Hội đồng Liên bang (Thượng viện) Nga nói với ông rằng Moskva đang muốn "lặp lại kinh nghiệm thắng lợi thời Liên Xô ở Việt Nam" với Syria hiện nay.
Theo đó, với sự hỗ trợ của Liên Xô, quân đội miền Bắc Việt Nam "đã giải phóng toàn bộ miền Nam, khiến chính phủ bù nhìn phải bỏ chạy" và Nga có thể làm như vậy để giúp quân đội Syria giành đất mà quân Nga "không phải chiến đấu trên bộ".
Ông Kozlov không đồng ý với cách nhìn lạc quan đó, nhắc lại rằng "cuộc chiến tại Việt Nam kéo dài 18 năm".
Nhà báo này cũng nhắc lại bài học trong cuộc chiến ở Afghanistan, khi Liên Xô cũng từng đưa quân tới đây theo yêu cầu của Kabul. Thế những cuộc chiến kéo dài 10 năm đã gây ra những tổn thất nặng nề.
EU xoa dịu Nga
Chủ tịch Ủy ban châu Âu (EC) Jean-Claude Juncker hôm 8/10 tuyên bố, Phương Tây cần phải đối xử đúng đắn với Nga và nói chuyện với họ một cách bình đẳng, đồng thời chỉ trích việc Tổng thống Mỹ Barack Obama đánh giá Nga chỉ là một "cường quốc khu vực".
Tại cuộc thảo luận diễn ra ở thành phố Passau, miền Nam nước Đức, ông Juncker nêu rõ: "Tôi nói rất thẳng thắn là chúng ta phải đối xử với Nga một cách đúng mực. Khi nói chuyện với Tổng thống Nga Vladimir Putin, tôi biết ông ấy không chấp nhận những câu như ông Obama nói rằng Nga chỉ là một cường quốc khu vực...
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
my-chun-buoc-nga-them-don-dan-mat_101746264.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Chủ tịch Ủy ban châu Âu (EC) Jean-Claude Juncker phát biểu tại Đức hôm 8/10{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Quan chức châu Âu khẳng định: “Nước Nga muốn được đối xử bình đẳng và trên hết, người Nga có lý". Tuy nhiên, ông Juncker cũng nhận xét: "Cách thức mà Nga phản ứng trong sự việc của Crimea hay của miền Đông Ukraine không đưa được Nga tiến lên".
Châu Âu và Mỹ đã áp đặt biện pháp trừng phạt Nga do ủng hộ quân ly khai ở Đông Ukraine và sáp nhập Crimea hồi đầu năm 2014.
Ngoài ra, Phương Tây cũng chỉ trích việc Nga can thiệp quân sự vào cuộc xung đột Syria và cáo buộc Moskva ủng hộ chế độ của Tổng thống Syria Bashar al-Assad hơn là tiêu diệt IS.
 
23/8/12
1.162
3
38
Vũ khí bí mật chống IS của Nga

9:19 PM, 08/10/2015, Views: 3130 | By PM
VietnamDefence - Ngoài sự tham gia được đưa tin rộng rãi của các máy bay Su-24, Su-25 và Su-34 trong chiến dịch của Nga chống IS, hoạt động tại Syria còn có các vũ khí bí mật không được tiết lộ, các chuyên gia quân sự phương Tây nhận định.
[xtable=bleft|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
il20-2.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Il-20{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Trước hết, đó là các hệ thống trinh sát điện tử được sử dụng để phát hiện các trận địa phiến quân và xác nhận việc tiêu diệt chúng.

Chiến dịch của Nga yểm trợ quân đội Syria chống IS với sự tham gia của Lực lượng Không quân-vũ trụ (VKS) và Hải quân Nga thu hút sự chú ý của cả thế giới, nhất là các chuyên gia Mỹ.

Trên tờ The National Interest có đăng bài tìm hiểu Nga đang dùng vũ khí bí mật nào chống lại IS, trước hết là các kênh thu thập thông tin tình báo đầy đủ và chất lượng như thế.

Các máy bay trinh sát Nga bắt đầu hoạt động ở Syria gần như ngay khi các máy bay ném bom và cường kích cất cánh. Nga không tiết lộ việc VKSA phát hiện mục tiêu và hiệu chỉnh các cuộc không kích bằng những loại máy bay, máy bay không người lái và các phương tiện trinh sát điện tử nào, nhưng các chuyên gia Mỹ phỏng đoán đó có thể là máy bay Il-20. Đây là máy bay trinh sát điện tử hiện đại, được trang bị các anten phổ rộng, các sensor hồng ngoại và quang học, radar nhìn bên và khí tài liên lạc vệ tinh để trao đổi dữ liệu thời gian thực. Il-20 có tính năng tương đương RC-135 mà Không quân Mỹ đang sử dụng.

“Cùng với 28 máy bay chiến đấu bay đến sân bay Bassel al-Assad nhờ sự trợ giúp của Iran trên các máy bay vận tải Il-76 vào tuần trước, VKS của Nga cũng đã đưa sang Syria ít nhất một máy bay do thám Il-20. Và mặc dù các bức ảnh vệ tinh hiện chưa xác nhận sự hiện diện của nó trên bãi đỗ sân bay ở Latakia, nó đã đến Syria để chi viện cho lực lượng Nga như một nguồn tin của chúng tôi cho hay”, nhà báo tự do David Cenciotti cho hay.

Một phương tiện theo dõi tình hình trong khu vực nữa của Nga có thể là tàu Vasily Tatishchev được phái từ biển Baltic đến bờ biển Syria. Thủy thủ đoàn của tàu này sẽ kiểm soát tình hình trên không phận Syria, cũng như theo dõi các di chuyển ở những nước khác trong khu vực và các vùng biển.

Một số chuyên gia cho rằng, Nga có thể sử dụng các phương tiện quan sát điện tử khác, hơn nữa một phần trang thiết bị đang hoạt động trong khu vực có khả năng phối hợp mở rộng.

Ví dụ, các máy bay Su-34 phái đến Syria để oanh tạc các mục tiêu khủng bố được trang bị các thiết bị phục vụ tác chiến lấy mạng làm trung tâm. Có nghĩa là chúng có thể cung cấp cho nhau tọa độ của các mục tiêu mà không cần sự tham gia của các sở chỉ huy mặt đất. Như vậy, tất cả các máy bay trong tốp bay đều biết các tọa độ mục tiêu cần tiêu diệt nếu một máy bay phát hiện ra chúng.
 
23/8/12
1.162
3
38
Người Mỹ ca ngợi trực thăng Mi-24 Nga đánh IS ở Syria

Cập nhật lúc: 15:00 15/10/2015
resizem.png
resizep.png

TIN LIÊN QUAN


Top 5 trực thăng tốt nhất thế giới của Nga
Tại sao trực thăng Mi-24 khiến phiến quân IS phải “khóc thét”?

(Kiến Thức) - Hiệu quả của trực thăng tấn công Mi-24 Nga trong chiến dịch không kích phiến quân IS tại Syria đã gây ấn tượng mạnh với chuyên gia quân sự Mỹ.
Theo Sputnik, bên cạnh các cuộc không kích bằng máy bay chiến đấu vào mục tiêu phiến quân IS cùng các lực lượng phiến quân khác tại Syria, thì những trực thăng tấn công Mi-24 của Moscow cũng giúp Điện Kremlin tạo ra lợi thế đáng kể trên chiến trường. Thậm chí hiệu quả mà Mi-24 thể hiện ở chiến trường Syria còn gây ấn tượng với cả giới phân tích quân sự Phương Tây.​
Mi-24 một trong những mẫu trực thăng tấn công huyền thoại do Liên Xô phát triển từ đầu những năm 1970. Nó có thể bay với vận tốc tối đa lên tới hơn 300km/h ở độ cao cực thấp.​
Nó được
trang bị hỏa lực mạnh mẽ với pháo tự động GSh-23 23mm hay Yak-B 12,7mm, rocket phóng loạt S-24, tên lửa chống tăng có điều khiển 9K114 Shturm. Cùng khả năng khả năng vận tải và chuyển quân mà không có bất cứ mẫu trực thăng tấn công nào trên thế giới có được.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Những gì mà Mi-24 và phi công Nga làm được ở Syria có thể khiến Mỹ phải suy nghĩ lại về sức mạnh của Quân đội Nga. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Tuy nhiên, mẫu trực thăng tấn công tốt sẽ không là gì nếu như chúng không được điều khiển bởi phi hành đoàn tốt. Những màn thể hiện của Mi-24 và phi công Nga tại Syria khiến giới phân tích quân sự Mỹ ấn tượng mạnh. Một số nhà phân tích quân sự nhận xét các phi công Nga được đào tạo tốt hơn, dũng cảm hơn và sự phối hợp nhịp nhàng của phi hành đoàn trong tác chiến là một yếu tố hết sức quan trọng.​
Quân đội Mỹ chưa từng sở hữu bất cứ mẫu trực thăng nào như Mi-24, nó thậm chí còn thực hiện được các nhiệm vụ mà Mỹ phải mất tới 2 loại trực thăng mới có thể làm được. Trực thăng tấn công Mi-24 của Nga là sự kết hợp mọi phẩm chất tốt nhất của trực thăng tấn công AH-64 Apache và trực thăng vận tải đa năng UH-1 Huey mà Quân đội Mỹ đang sử dụng.​
Christopher Harmer - một cựu chiến binh thuộc Hải quân Mỹ và đang làm việc cho Viện Nghiên cứu Chiến tranh cho rằng, những chiếc trực thăng tấn công Mi-24 là thứ mà kho vũ khí của Quân đội chính phủ Syria đang cần có, với sự giúp đỡ của Nga Quân đội Syria đã giảm được đáng kể thương vong trong các chiến dịch quân sự gần đây​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Một chiếc Mi-24 của Nga đang được kiểm tra lại trước khi tiếp tục thực nhiệm vụ hỗ trợ hỏa lực mặt đất cho Quân đội chính phủ Syria. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Trước đó vào hôm 14/10, Bộ Quốc phòng Nga đã thông báo rằng họ đã thực hiện tổng cộng 41 vụ không kích và tiêu diệt 40 cơ sở của IS trong lãnh thổ Syria.​
"Các máy bay tiêm kích - bom Su-24M đã thực hiện các vụ không kích vào một số mục tiêu ở gần thành phố Aleppo vốn được các nhóm khủng bố tại Syria sử dụng làm nơi chế tạo và lắp ráp phương tiện đánh bom liều chết,” theo Igor Konashenkov – Phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Nga cho biết.​
Ông này còn cho biết, một cơ sở khác của IS gần Hraytan thuộc Aleppo cũng đã bị phá hủy hoàn toàn bởi cường kích Su-25SM của Không quân Nga, đây là nơi IS cất giữ vũ khí và lưu trữ nhiên liệu cho các đơn vị của chúng tại Aleppo.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Tàu Mỹ tại Biển Đông: Không thể tồn tại khi thực chiến

Tuấn Vũ | 15/10/2015 21:00
2

1-tau-my-tai-bien-dong-khong-the-ton-tai-khi-thuc-chien-15946163-1444896796275-0-0-245-480-crop-1444897111297.jpg

Chia sẻ:
Đặt câu hỏi
ĐỌC NHIỀU NHẤT
Trang We are the Mighty ngày 14/10 đã tiết lộ thông tin gây sốc về tàu LCS, theo đó loại tàu này không thể rà được mìn biển như những gì được công khai.

Thông tin gây sốc này nằm trong bản báo cáo của tiến sĩ Michael Gilmore, người đứng đầu Cơ quan đánh giá hoạt động thử nghiệm (DOT&E) thuộc Lầu Năm Góc hôm 3/8 cho biết.
Cụ thể, tàu LCS được trang bị 1 robot tìm kiếm phát hiện mìn biển (thuỷ lôi) định danh là RMMW (dài 7 m) và 1 hệ thống điều khiển phát hiện mìn biển (RMS) lắp trên tàu.
Tuy nhiên, tiến sĩ Michael Gilmore cho biết, các thử nghiệm mới đây cho thấy không có chứng cứ nào cho thấy hệ thống dò tìm phát hiện mìn biển là hoạt động đáng tin cậy, và độ tin cậy của hệ thống này chỉ tương đương với công nghệ cách đây 1 thập kỷ.
Trong khi đó, theo báo cáo từ nhà sản xuất Lockhhed Martin, robot dò mìn biển (di chuyển nửa nổi nửa chìm dưới nước) có thể hoạt động liên tục 75 giờ mới hỏng hóc, nhưng nhóm của DOT&E báo cáo độ tin cậy của RMMV chỉ có 25 giờ và của hệ thống RMS trên tàu là 18,8 giờ.
tau-my-tai-bien-dong-khong-the-ton-tai-khi-thuc-chien.jpg

Tàu LCS của Hải quân Mỹ.​
Đặc biệt, khi robot này ở xa tầm nhìn của tàu LCS thì khó điều khiển cũng như liên lạc với tàu mẹ, sonar Raytheon của nó cũng không dò được mìn biển một cách chắc chắn; khi dò được thì cũng chẳng nhanh như yêu cầu đặt ra của Hải quân và dường như nó không dò tìm được mìn biển một cách chắc chắn.
Không chỉ có vậy, tiến sĩ Michael Gilmore còn cho biết hồi năm 2013, Hải quân Mỹ phát hiện ra rằng hệ thống máy tính của LCS rất dễ bị tấn công (đối với chiếc USS Freedom, chiếc tàu đầu tiên thuộc chương trình LCS).
Điều gì sẽ xảy ra với một chiến hạm tối tân khi nó bị đối phương khống chế bộ não bằng cách xâm nhập hệ thống máy tính? - Tiến sĩ Michael Gilmore ngao ngán thốt lên.
Trong năm 2013, một chiếc LCS được triển khai đến Singapore đã bị nước tràn vào ở tầng thấp nhất. Nước đã ngập tới gần 1 m. Theo giải trình của Hải quân Mỹ thì đường ống làm mát động cơ tuốc bin số 1 bị nứt, song không xác định được nguyên nhân.
Hồi tháng 7/2013, chiếc tàu này cũng bị hỏng động cơ tạm thời khi đang hoạt động gần Singapore. Lỗi lần này là do rò rỉ khí từ máy phát điện diesel số 2, một trong 4 máy phát của tàu.
Động cơ quá nóng và đã đột ngột ngừng chạy. Sau đó máy phát điện số 3 cũng phát sinh sự cố.
Tháng 5/2013, tàu LCS cũng gặp lỗi kỹ thuật chỉ sau vài giờ rời cảng Changi (Singapore) ra biển. Nguyên nhân xác định là có chất cặn trong hệ thống dầu bôi trơn của tàu.
Giới chuyên gia quân sự Mỹ đánh giá những trục trặc kiểu này nảy sinh từ quá trình thiết kế và chế tạo. Trong gần một thế kỷ qua, Hải quân Mỹ không cho ra lò bất kỳ mẫu thiết kế mới nào.
Thiết kế mới xuất hiện gần đây nhất chính là tàu sân bay. Tuy nhiên, loại tàu mới này phải cần tới 2 thập kỷ để thử nghiệm và cần tới một cuộc chiến tranh thế giới với quy mô lớn để kiểm nghiệm xem nó thực sự hoạt động ra sao.
Trong khi đó, thời gian thiết kế chế tạo và đưa vào sử dụng của LCS lại rất ngắn. Trên thực tế, chương trình LCS chỉ thực sự bắt đầu từ năm 2003 mà tới năm 2006, cả hai mẫu LCS đều đã được ra lò.
Ngạc nhiên hơn là năm 2010, cả hai mẫu thiết kế LCS hoàn toàn khác nhau đều được lựa chọn để đặt hàng dù về lý thuyết chúng có thể sử dụng chung các thiết bị. Cho tới nay, LCS chưa hề tham chiến, song lại được Mỹ triển khai ra cả nước ngoài.
Từ kết quả được kiểm chứng thực tế trên, trang We are the Mighty cho rằng, số tiền trên 700 triệu USD cho mỗi tàu LCS coi như bỏ đi khi chức năng quan trọng là dò tìm rà phá mìn biển không đạt được và gần như chắc chắn rằng, con tàu không thể tồn tại trước kẻ thù trong môi trường thực chiến.
 
Status
Không mở trả lời sau này.