Status
Không mở trả lời sau này.
23/8/12
1.162
3
38
TIN MỚI
IS 'xin cảm ơn' Mỹ 'tặng quà' vũ khí

Đăng Bởi Một Thế Giới - 16:31 22-10-2014
is-xin-cam-on-my-tang-qua-hinh-anh_QTEN.jpg

IS tịch thu vũ khí do Mỹ thả dù cho quân Kurd
Một đoạn băng video của quân khủng bố Nhà nước Hồi giáo (IS) gởi lời “xin cảm ơn” Mỹ “tặng quà” là một số vũ khí do chúng tịch thu được, khi liên quân quốc tế với Mỹ dẫn đầu thả dù số vũ khí này cho lực lượng bán quân sự Kurd ở thị trấn biên giới Kobani.
Bên cạnh lời “xin cảm ơn” là một tấm ảnh ghi dòng chữ “Đội USA”.​
Số vũ khí này gồm lựu đạn cầm tay, đạn dược và súng phóng lựu. Đoạn băng được cho là thật, tương ứng với thông tin về vụ này của hãng tin AP.​
Tổ chức giám sát nhân quyền Syria (OHR, chuyên thu thập thông tin về cuộc nội chiến ở Syria) nói IS đã tịch thu ít nhất một lô “quà”, được thả vào rạng sáng 20.10 cho quân Kurd ở Kobani (gần biên giới Thổ Nhĩ Kỳ).​
IS nỗ lực chiếm thị trấn này từ một tháng qua, khiến 200.000 người dân trong khu vực phải bỏ chạy qua Thổ Nhĩ Kỳ.​
IS đã sở hữu số vũ khí Mỹ trị giá hàng triệu USD, là chiến lợi phẩm tịch thu từ quân Iraq bỏ chạy khỏi cuộc tấn công thần tốc - chiếm đất Iraq hồi tháng 6.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Vì sao F-35 sẽ trở thành mồi ngon cho Su-30/35?

(Kiến Thức) - "Nó vô dụng,... nó sẽ phá hỏng bất cứ lực lượng không quân nào sử dụng nó", chuyên gia an ninh quốc gia Mỹ Wheeler nói về F-35.

F-35 Lightning II được phát triển để trở thành một siêu chiến đấu cơ sát thủ nhất mọi thời đại nhưng thật nghịch lý khi máy bay này có nguy cơ biến thành kẻ bị săn. F-35 trong các cuộc đọ sức với đối thủ của nó là dòng Su-30 Flanker ở môi trường giả lập đã nhiều lần phải nhận phần thua. Những vấn đề của dòng bay tàng hình thế hệ mới nhất của Mỹ đã trở thành câu chuyện kinh điển về sự thất bại.​
Khi các nhà quân sự Mỹ tạo ra F-35, họ đã hi vọng tiêm kích này sẽ có giá “mềm” hơn F-22. Mục tiêu này đã đạt được, nhưng cái bảng giá 181 triệu USD/F-35A, 252 triệu USD/F-35B, 299 triệu USD/F-35C thì lại không “mềm” một chút nào. Tiếp đến, Lightning II còn mang trên mình đầy rẫy các lỗi thiết kế để những đối thủ Flanker siêu linh hoạt có thể khai thác.​
"Đôi cánh ngắn và mụ mẫm làm giảm lực nâng và khả năng cơ động, cái thân củ hành kém khí động học, chậm chạp, một động cơ siêu nóng chẳng khác nào đèn báo tín hiệu cho các radar đối phương. Đó chỉ là một vài trong số các lỗ hổng lớn của F-35 bị phơi bày khi không chiến", RIR viết.​
Với hơn 600 chiếc Flanker (định danh của NATO dành cho dòng tiêm kích Su-27 đến những người anh em của nó là Su-30, Su-35) đang phục vụ trong các lực lượng không quân trên thế giới, tham vọng của dòng máy bay thế hệ thứ 5 F-35 có vẻ không còn nhiều cơ sở để tồn tại. Nhiều chuyên gia về hàng không vũ trụ trên thế giới đã cho rằng chương trình máy bay đắt đỏ nhất lịch sử của Mỹ và cũng là của thế giới (chốt ở mức 1,5 nghìn tỉ USD) sẽ bị đánh gục bởi các tiêm kích Sukhoi.
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf352_kzxi.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Tiêm kích hạng nặng Flanker rất mạnh mẽ và siêu cơ động. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Kỹ sư hàng không Pierre Sprey đã phát biểu trong một cuộc phỏng vấn trên truyền hình Hà Lan : “Nó (F-35) là con gà tây”. Không nhiều người đủ tư cách để đưa ra một nhận xét như vậy về F-35. Sprey là một trong những cha đẻ của tiêm kích F-16 Falcon và cường kích A-10Thunderbolt II, hai trong số những chương trình máy bay chiến đấu thành công nhất của Không quân Mỹ đương đại.​
Winslow T. Wheeler, giám đốc Dự án cải cách quân sự Straus, Trung tâm thông tin bộ Quốc phòng cũng đồng tình với quan điểm trên: “F-35 quá nặng nề và chậm chạp để có thể thành công trong vai trò như chiến đấu cơ” và “nếu phải đối mặt với một kẻ thù có lực lượng không quân hùng mạnh, chúng ta sẽ gặp rắc rối”.​
Cho đến nay, tiêm kích Mỹ đã may mắn khi chưa đụng phải một kẻ thù như thế. Trong những cuộc chiến tranh của nước Mỹ tại Iraq, Lybia hay Afghanistan, phòng không những nơi này hoàn toàn mất khả năng tự vệ, máy bay có thể bay lượn tự do. Nhưng may mắn sẽ biến mất nếu kẻ thù trong trận chiến với Mỹ là Nga, Trung Quốc hay Ấn Độ.​
Vấn đề lớn nhất trong thiết kế của F-35 là sự đặt cược của các nhà chế tạo vào khả năng tàng hình và radar tầm xa để bù đắp cho sự yếu kém về tốc độ và khả năng cơ động. Nhưng tàng hình không phải là phép màu vạn năng, nó hoàn toàn không phải là tấm áo choàng khiến máy bay trở lên trong suốt.​
Thêm vào đó, các hệ thống radar chống tàng hình của Nga đang ngày một tỏ ra tốt hơn. Đó là những hệ thống radar cho phòng không mặt đất hoặc radar tìm kiếm và theo dõi bằng hồng ngoại IRST cho máy bay chiến đấu tiên tiến. Radar có thể phát hiện mục tiêu siêu tàng hình như F-22 ở cự ly 46km vào năm 2020 cùng với hệ thống IRST điều khiển tên lửa không đối không có thể hoạt động trong bán kính 92km hoặc hơn. Một vấn đề nữa, theo giải thích của Sprey: "Trong chiến tranh, các trạm radar được đặt ở mọi nơi, rất nhiều trạm radar và máy bay sẽ bị chiếu từ nhiều hướng. Máy bay tàng hình nói chung chỉ tàng hình tốt nhất khi bị chiếu từ phía trước, hệ số phản xạ sóng radar ở các hướng khác cao hơn nhiều".​
Vấn đề về hỏa lực
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf353_dgfa.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Khoang vũ khí nghèo nàn của F-35. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Hình dạng tổng thể của máy bay Mỹ mang đến nhiều bất lợi. Sprey bình luận: “hầu hết các máy bay hạng nặng đề có hình dạng khí động đẹp. Nhưng ở đây (F-35) vì tàng hình họ đã phải làm cho nó có dạng củ hành, rất cồng kềnh để mang vũ khí bên trong thân”. Vũ khí để bên ngoài sẽ làm tăng tiết diện phản xạ radar. “Đây là một sự trả giá rất lớn đến hiệu suất của tiêm kích và giờ đây nó đã to lớn và nặng nề như một máy bay ném bom”.​
Trọng tải nội thấp là một điểm yếu chết người mà Lockheed-Martin đã mang đến cho F-35. Máy bay mang được hai quả bom lớn, bốn quả bom nhỏ và tối đa là 4 tên lửa dùng cho cuộc không chiến ngoài tầm nhìn (BVR).​
Không quân Mỹ tuyên bố radar siêu việt của F-35 có thể phát hiện và điều khiển các tên lửa tấn công máy bay địch ở khoảng cách rất xa. Nhưng giết chết đối phương bằng không chiến ngoài tầm nhìn về cơ bản vẫn là một giấc mơ lý thuyết.​
Trong thực tế, tại cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam, các phi công F-4 rất chăm chú đến khái niệm không chiến ngoài tầm nhìn và tiêu diệt đối phương bằng tên lửa. F-4 mang được số tên lửa gấp 4 lần đối thủ của nó là tiêm kích đánh chặn nhỏ bé MiG-21. Điều này khiến người ta tin nó không cần trang bị pháo hàng không. Nhưng kết quả phũ phàng trong nhiều lần đối đầu đã khiến người Mỹ phải trang bị lại pháo cho F-4.​
Nga là nước sở hữu kho tên lửa không đối không BVR đa dạng và phong phú nhất trên thế giới. Các máy bay Flanker có tối thiểu 8 mấu treo tên lửa dưới cánh đó là cơ sở để chúng có thể bắn vài quả tên lửa vào một mục tiêu tốc độ cao. Đó là sự áp đảo về hỏa lực mà người Mỹ phải đối mặt. Không chiến như một cuộc đấu kiếm. Những chiếc Flanker có thêm sự vượt trội về khả năng cơ động. Không giống như F-22, F-35 bị đánh giá là chỉ bằng phân nửa Su-30 khi không chiến trong tầm nhìn.​
Khả năng sẵn sàng cho chiến đấu
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf351_kavx.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} F-35 được ra mắt rất hoành tráng trên sân khấu.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Cũng theo tham vọng của Không quân Mỹ, siêu tiêm kích của Lockheed Martin được tạo ra để thay thế cho tất cả các tiêm kích và cường kích hiện có. Đó là một sự ôm đồm quá lớn.​
F-35 như đã đề cập, có mức giá không hề dễ chịu. Không phải lực lượng nào cũng có đủ ngân quỹ cho quá trình chuyển loại thay thế. Ví dụ ở Nhật, hiện có 100 F-15 nhưng chúng sẽ chỉ được thay thế bằng tối đa 70 F-35. Chi phí và công sức cho bảo trì hoạt động, đặc biệt là duy trì lớp sơn tàng hình cũng rất tốn kém. Số giờ bay huấn luyện chắc chắc sẽ bị cắt giảm. Phi công sẽ phải luyện tập dưới mặt đất nhiều hơn. Hiện tại, việc cắt giảm chi tiêu cho quốc phòng khiến Không quân Mỹ phải cắt bỏ 44 nghìn giờ bay và 17 phi đội mặt đất.​
Thêm vào đó, dù các đơn vị có được trang bị tạm đủ số máy bay thì mức độ sẵn sàng chiến đấu 100% cũng không thể xảy ra. Mức độ sẵn sàng chiến đầu của Không quân Mỹ hiện nay đạt mức 75%, một kết quả khá tốt nhưng khi đề cập đến các đơn vị tàng hình hình tỉ lệ này sẽ sụt giảm mạnh. Máy bay ném bom chiến lược tàng hình B-2A Spirit có mức độ sẵn sàng 46,7 %, siêu tiêm kích F-22, máy bay thế hệ thứ 5 đầu tiên và có thể coi là tiêm kích tàng ưu việt cũng chỉ đạt mức 69%.​
Hãy thử tưởng tượng, chỉ 48 trên 70 F-35 của Nhật có thể sẵn sàng để đối đầu với 400 Flanker Trung Quốc, không cần tốn nhiều sức cũng có thể tưởng tượng ra kết quả.​
Xin trích lời của Wheeler, người đã tham gia giải quyết các vấn đề an ninh quốc gia của nước Mỹ trong hơn 3 thập kỷ để thay cho lời kết.​
"Các phi công sẽ trở lên kém cỏi hơn nếu họ bị cắt giảm chương trình đào tạo, đó là vấn đề nghiêm trọng, hơn bất cứ vấn đề kỹ thuật nào. Số lượng các phi công sẽ ít vì theo xu hướng chung, toàn bộ lực lượng bị co gọn lại. Về cơ bản, bạn có một chiếc máy bay để trưng bày nhưng không thể làm bất cứ điều gì. Nó vô dụng, nó thật sự là một sự vô dụng đầy hoành tráng, nó sẽ phá hỏng bất cứ lực lượng không quân nào sử dụng nó”.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Bữa tiệc làm ô danh USSS

Thứ Sáu, 21:26 17/10/2014
Trong buổi quốc tiệc chiêu đãi Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh tại Nhà Trắng đêm 24-11-2009, 2 vị khách không mời mà đến đã có dịp bắt tay Tổng thống Mỹ Obama. Xì-căng-đan an ninh này được xem là một trong những khoảnh khắc đen tối nhất của Cơ quan Mật vụ Mỹ

Đó là quốc tiệc đầu tiên của Tổng thống Barack Obama chiêu đãi thượng khách nước ngoài kể từ ngày ông trở thành chủ nhân Nhà Trắng. Lúc 19 giờ 15 phút, một quý bà khoảng 40 tuổi, mái tóc bạch kim dài duỗi thẳng, vóc dáng mảnh mai cao ráo như người mẫu, mặc đầm xuất hiện.
Bà khoác tay một quý ông mặc lễ phục đen trông không kém phần lịch lãm và giàu có. Họ bước trên thảm đỏ, tươi cười trước ê-kíp quay phim truyền hình của Công ty Truyền thông Bravo. Một phóng viên la lớn: “Kìa, một Desparate Housewife… (tên chương trình truyền hình thực tế nổi tiếng ở Mỹ)”.
Không gặp trở ngại nào
Đó là cặp vợ chồng Michaele và Tareq Salahi, người Virginia, chuyên kinh doanh rượu vang và tổ chức các trận đấu polo (môn cưỡi ngựa đánh bóng gỗ của giới thượng lưu) ở thủ đô Washington - Mỹ. Họ chuẩn bị trước cả tuần cho sự kiện quan trọng này với tư cách thí sinh đăng ký tham gia sô truyền hình thực tế The Real Housewives of Washington của Bravo.
Vợ chồng Salahi hòa mình một cách tự tin vào đoàn khách mời 320 người thuộc giới thượng lưu. Lúc đó trời mưa nặng hạt, quan khách kiên nhẫn xếp hàng ở các cổng vào chờ kiểm tra an ninh mất khá nhiều thời gian.

1-ed9fc.jpg

Mật vụ theo sau bảo vệ Tổng thống Mỹ Barack Obama. Ảnh: Reuters​

Dù không có tên trong danh sách khách mời, không rõ bằng cách nào mà vợ chồng Salahi vẫn lọt qua 2 chốt an ninh, trong đó có một chốt kiểm tra qua ảnh. Đêm đó, cặp khách không mời này tiếp cận dễ dàng Tổng thống Obama, đệ nhất phu nhân Michelle Obama, Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh cùng phu nhân Gursharan Kaur và Phó Tổng thống Mỹ Joe Biden mà không gặp bất cứ trở ngại nào từ phía Cơ quan Mật vụ Mỹ (USSS).
Chi tiết về việc người lạ trà trộn vào các quan khách tham dự quốc tiệc đã được The Washington Post đưa tin đầu tiên ngay sáng hôm sau trên trang web của nhật báo này. Một quan chức Nhà Trắng xác nhận vợ chồng Salahi không được mời dự lễ và ăn tối. USSS chỉ biết nội vụ sau khi bà Michaele khoe trên trang Facebook một loạt ảnh chụp 2 vợ chồng này trong buổi quốc tiệc. Tuy nhiên, Nhà Trắng không chính thức đưa ra lời giải thích tại sao xảy ra sự cố đó.
Nếu họ là thích khách?
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử Nhà Trắng, có người “ăn chực” quốc tiệc mà không bị phát hiện. Cũng may là vợ chồng nhà Salahi chỉ làm liều để được nổi tiếng. Thế nhưng, nếu họ là thích khách thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Rõ ràng USSS đã mắc phải sai lầm chết người. Tính mạng tổng thống, phó tổng thống Mỹ và kể cả thủ tướng Ấn Độ bị đe dọa nghiêm trọng. Tổng thống Obama khi hay biết sự cố này đã nổi giận phê bình gay gắt bà Desirée Rogers, thư ký Nhà Trắng phụ trách các sự kiện xã hội; đồng thời yêu cầu ông Mark Sullivan, Giám đốc USSS, không được để xảy ra lần thứ hai.
Sự cố tuy không gây hậu quả nghiêm trọng nhưng các ông nghị Đảng Cộng hòa không bỏ lỡ cơ hội làm lớn chuyện để bêu riếu chính quyền Tổng thống Obama. Hạ nghị sĩ Peter T. King, đại biểu Đảng Cộng hòa bang New York, yêu cầu Ủy ban An ninh nội địa (HSC) hạ viện có thẩm quyền giám sát USSS tiến hành điều tra vụ việc. Ba đối tượng đã bị mời đến điều trần trước HSC vào đầu tháng 12-2009: Vợ chồng Salahi, thư ký Nhà Trắng Desirée Rogers và Giám đốc USSS Mark Sullivan.
Vợ chồng Salahi thoạt đầu từ chối buổi điều trần ngày 3-12-2009. Dù sau đó có đến trình diện HSC nhưng họ viện dẫn tu chính án hiến pháp thứ 5 (quyền từ chối làm chứng chống lại chính mình) để 32 lần khước từ trả lời chất vấn của các ủy viên.
Trường hợp bà Rogers đã gây tranh cãi gay gắt giữa các ủy viên 2 đảng đối nghịch. Ông Bennie Thompson - Đảng Dân chủ, Chủ nhiệm HSC - bác yêu cầu của các ủy viên Đảng Cộng hòa đòi triệu tập bà Rogers điều trần. Theo ông, phía chịu trách nhiệm an ninh chính là USSS chứ không phải Nhà Trắng, dù nhân viên của bà Rogers có nhiệm vụ cùng với các đặc vụ kiểm tra thư mời.
Ông Thompson cũng có ý trách phe Cộng hòa “nhỏ mọn”, muốn lôi Nhà Trắng vào để “trả thù” - điều mà hạ nghị sĩ King bác bỏ. Ông King chỉ trích Nhà Trắng không minh bạch khi từ chối để bà Rogers ra điều trần trước hạ viện. Vài tháng sau, một nhân viên của bà Rogers đã đệ đơn xin nghỉ vì chịu không nổi áp lực quá lớn.
Trong khi đó, giám đốc USSS không có lý do gì để từ chối điều trần. Ông Sullivan thừa nhận: “Đó là lỗi của chúng tôi và chỉ có chúng tôi mà thôi”. Ông thông báo đã cho nghỉ việc 3 đặc vụ liên đới trong vụ sơ suất để kẻ lạ mặt trà trộn vào quốc tiệc. USSS hứa mở cuộc điều tra nội bộ, xem trách nhiệm cụ thể thuộc về ai để xử lý thích đáng…

Cầu vinh rước nhục
Mục đích của vợ chồng nhà Salahi là kiếm danh. Về mặt này, họ hết sức “nổi tiếng” khi được cả làng báo Mỹ tranh nhau phỏng vấn, điều tra, tìm hiểu sự thật đằng sau vụ USSS để 2 vị khách không mời dễ dàng qua mặt, lọt vào Nhà Trắng và có thể ám sát Tổng thống Obama như chơi (thực tế, ngoài vợ chồng Salahi còn có một vị khách không mời tên Carlos Allen cũng lọt vào quốc tiệc). Trong đó, tờ The Washngton Post đã huy động cả chục phóng viên viết về họ và đăng tổng cộng 110 bài!​
Tuy nhiên, cuộc sống của vợ chồng Salahi đã trở thành cơn ác mộng. Nhà máy sản xuất rượu của gia đình họ nhận được hàng ngàn cú điện thoại chửi bới, đe dọa đủ kiểu. Ông Tareq bị Sở Du lịch Virginia sa thải theo yêu cầu của thống đốc bang. Nhiều nhà tài trợ rút khỏi Cúp America’s Polo do ông tổ chức. Bức xúc, ông Tareq cho rằng Nhà Trắng nên xin lỗi vì đã vùi dập danh tiếng của ông.​
Từ ngày 11 đến 13-12-2009, báo USA Today kết hợp với Công ty Gallup tổ chức thăm dò ý kiến 1.025 người trên toàn nước Mỹ về chuyện vợ chồng Salahi “ăn chực” quốc tiệc. 70% người được hỏi cho rằng cặp vợ chồng này “thất bại” trong việc tìm kiếm danh vọng, chỉ 16% tin rằng họ “thắng cuộc”.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Cuộc chiến chống IS: vũ khí thông minh Mỹ gặp sự cố

Cập nhật lúc: 20:00 25/10/2014 (GMT+7)
resizem.png
resizep.png

TIN LIÊN QUAN

Trực thăng Mi-35 lần đầu tham chiến đã bị IS bắn hạ
Bằng chứng IS huấn luyện dùng máy bay L-39

(Kiến Thức) - Quân đội Mỹ bẽ bàng vì các vũ khí công nghệ cao của mình liên tiếp gặp sự cố trong các chiến dịch không kích nhằm vào IS.
Tạp chí quân sự Jane’s Defence Weekly cho biết, trong một đoạn video được Nhà nước Hồi giáo tự xưng IS mới tung lên mạng cho thấy, một nhóm chiến binh người Sunni thân IS đã lấy được một trong những kiện hàng viện trợ mà Quân đội Mỹ đã thả xuống thị trấn biên giới Kobane, phía bắc Syria. Được biết những gói hàng trên là hàng viện trợ của Mỹ để hỗ trợ lực lượng tự vệ người Kurd trong cuộc chiến đấu chống lại bước tiến của IS tại khu vực này.​
Đoạn video trên được IS đăng tải trên mạng internet vào hôm 21/10 cho thấy, một chiến binh hồi giáo đang kiểm tra một kiện hàng viện trợ được thả xuống bằng hệ thống thả dù chính xác (JPADS). Bên cạnh đó nó còn được trang bị hệ thống định vị toàn cầu GPS nhằm tăng độ chính xác trong trường hợp dù được thả từ độ cao lớn hoặc các khu vực có diện tích hạn chế.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
iskienthuc3_gfni.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Hình ảnh kiện hàng mà IS lấy được từ các chuyến hổ trợ đường không mà Mỹ viện trợ cho lực lượng người Kurd. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Dựa trên hình ảnh từ đoạn video cho thấy, kiện hàng trên bao gồm các thùng gỗ chứa đạn dược, lựu đạn, súng phòng lựu và cả loại lựu đạn DM41 do Đức chế tạo, cùng một số trang bị hậu cần khác.​
Trươc đó vào hôm 20/10 Bộ quốc phòng Mỹ cũng cho biết, một chiếc máy bay vận tải của Quân đội Mỹ đã tiến hành thả nhiều kiện hàng viện trợ gần thị trấn Kobane trong đêm, nhằm tiếp tế cho lực lượng tự vệ người Kurd đang bảo vệ thị trấn này. Theo thông tin từ Bộ quốc phòng cho hay, số hàng viện trợ này bao gồm: vũ khí, đạn dược và dụng cụ y tế.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
iskienthuc4_fpdx.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Một chiến binh Hồi giáo người Sunni cầm trên tay một quả lựu đạn DM41 do Đức chế tạo.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Theo một số nguồn tin giấu tên cho biết, các chiến binh Hồi giáo thân IS đã sử dụng số vũ khí lấy được từ Mỹ tấn công ngược trở lại vào Kobane vào đêm 22/10 và 23/10. Điều này càng minh chứng cho thất bại của Mỹ trong nỗ lực ngăn chặn bước tiến của IS tại Syria và Iraq.​
Đây không phải là lần đầu tiên các thiết bị quân sự Mỹ hoạt động không như mong đợi từ đầu các chiến dịch không kích nhắm vào IS cho đến nay. Hôm 2/10 một bức ảnh được IS tung lên mạng cho thấy một quả bom điều khiển GBU-39 được Mỹ sử dụng trong các đợt không kích đã không kích nổ khi rơi xuống đất. Thêm vào đó là các tên lửa hành trình Tomahawk được phóng đi từ các tàu chiến Mỹ cũng lâm vào tình trạng tương tự.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
iskienthuc5_xxmt.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Phần còn lại của một quả bom có điều khiển GBU-39 mà IS tìm thấy gần thị trấn Kobane. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Hải quân Mỹ tổng cộng đã phóng đi tất cả 47 tên lửa hành trình Tomahawk, từ hai tàu khu trục là USS Arleigh Burke và USS Philippine Sea vào các căn cứ của một nhóm khủng bố thuộc tổ chức khủng bố Al-Qaeda ở Khorasan, phía tây thành phố Aleppo, Syria vào hôm 22/9.​
Các chiến binh Hồi giáo IS cũng tìm thấy phần đầu đạn của một tên lửa hành trình Tomahawk, gần núi Shaer thuộc tỉnh Homs, cách thành phố Aleppo 150 km về phía đông nam. Ngoài ra IS còn tung một đoạn video khác ghi lại hình ảnh một tên lửa Tomahawk bị bắn hạ tại tỉnh Al-Anbar, Iraq. Mẫu tên lửa trên vẫn còn khá nguyên vẹn khi rơi xuống đất và khá giống với phần đầu đạn được tìm thấy ở Syria.​
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
iskienthuc6_pxis.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Hình ảnh chụp phần đầu đạn của một tên lửa hành trình Tomahawk được các chiến binh Hồi giáo tìm thấy tại tỉnh Homs, Syria.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Hiện tại Bộ quốc phòng Mỹ vẫn chưa có bất kỳ báo cáo gì về các tên lửa Tomahawk đã được phóng đi kể từ 22/9, nhưng lại tiết lộ rằng một trong những tên lửa Tomahawk được phóng đi từ tàu khu trục USS Philippine Sea, đã mất tín hiệu và rơi trên sa mạc sau khi bay được một nữa chặng đường dự kiến.​
Nếu đúng như hai trong số 47 tên lửa Tomahawk được Hải quân Mỹ phóng đi gặp sự cố trong quá trình bay, thì đồng nghĩa với việc tỷ lệ phóng thất bại của các tên lửa này sẽ lớn hơn 4%. Nhất là với loại vũ khí bất khả chiến bại mà Quân đội Mỹ luôn tự hào.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Hết tiền, Mỹ tận dụng lại vũ khí cũ

(Kiến Thức) - Mỹ sẽ sử dụng các loại vũ khí trên các tàu chiến ngưng hoạt động để trang bị cho các tàu của lực lượng tuần duyên nhằm giảm chi phí.
Các kỹ sư tại Trạm hệ thống kỹ thuật tàu biển NAVSSES thuộc Trung tâm chiến tranh mặt nước Carderock đang trưng dụng các hệ thống vũ khí từ tàu hộ vệ tên lửa Oliver Hazard Perry (FFG) ngưng hoạt động của Hải quân Mỹ để sử dụng cho các tàu tuần tra của lực lượng tuần duyên.​
Việc lấy vũ khí từ 4 hộ vệ ngưng hoạt động sẽ tiết kiệm khoảng 24 triệu USD, dự kiến chiếc tàu thứ 5 cũng sẽ được trưng dụng. Tận dụng các vũ khí từ tàu chiến ngưng hoạt động của Hải quân Mỹ được xem là một giải pháp khôn ngoan trong việc tận dụng các sản phẩm hiện có và chuyển đổi mục đích cho các đơn vị khác.​
Tất cả các tàu chiến lớp Oliver Hazard Perry sẽ ngưng hoạt động vào cuối năm 2015, các tàu của tuần duyên sẽ sử dùng lại hệ thống vũ khí của chúng. Các pháo hạm Mk57 76 mm cùng hệ thống điều khiển và các thành phần liên quan sẽ được sử dụng vào tàu tuần tra. Dự kiến tuổi thọ của chúng có thể kéo dài đến năm 2030.​

[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
quansumk57kienthuc1_liej.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Việc trưng dụng các pháo hạm Mk57 76mm sẽ giúp Mỹ tiết kiệm 24 triệu USD kinh phí.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Kế hoạch tái sử dụng hệ thống vũ khí từ các tàu ngưng sử dụng được Roger Raber - một thành viên Cục chỉ huy hệ thống Hải quân Mỹ đề xuất trong năm 2012. Và 5 tàu lớp Oliver Hazard Perry ngưng sử dụng đang neo đậu tại cơ sở bảo dưỡng ở Philadelphia đã được đưa vào kế hoạch.​
NAVSSES đã phối hợp cùng với lực lượng tuần duyên để giám sát việc trưng dụng các hệ thống vũ khí trên tàu. E. Alan Karpovitch - một kỹ sư của NAVSSES nói: “ Nhiều mảng phần cứng trên tàu vẫn rất hữu ích và có thể tái sử dụng”.​
Các pháo hạm Mk57 sẽ trải qua đại tu tại cơ sở lực lượng tuần duyên, sau đó sẽ trở lại phục vụ trên tàu tuần tra lớp Famous. Nâng cấp các pháo hạm sẽ hỗ trợ cho chương trình duy trì sức mạnh cho Tuần duyên Mỹ với các bộ phận không còn được sản xuất hoặc cung cấp đầy đủ. Các thành phần khác cũng sẽ được đại tu trước khi trở lại phục vụ.​
Chương trình trưng dụng vũ khí từ các tàu chiến dã ngưng sử dụng được đánh giá là một thành công trong bối cảnh cắt giảm ngân sách đang bao trùm lực lượng vũ trang Mỹ. NAVSSES đang quản lý khoảng 50 tàu để chuyển đổi, cho tặng hoặc bàn giao cho các đối tác trong và ngoài nước.​
 
23/8/12
1.162
3
38
Điều chưa biết về F-111 trong Chiến tranh Việt Nam

Cập nhật lúc: 13:30 28/10/2014 (GMT+7)
resizem.png
resizep.png

TIN LIÊN QUAN

Điểm danh các đôi cánh ma thuật “khủng” nhất thế giới (2)
Giải mật chiến dịch Bolo trong Chiến tranh Việt Nam (3)

(Kiến Thức) - Có giá đắt hơn cả B-52, tích hợp nhiều công nghệ đi trước thời đại, nhưng F-111 vẫn phải gục ngã trước sức mạnh của quân dân đất Việt.
Trong cuộc chiến tranh phá hoại miền Bắc lần thứ nhất (3/1965-11/1968) hay còn gọi là chiến dịch Sấm Rền (Rolling Thunder), Mỹ sử dụng F-105 Thunderchief đóng vai trò ném bom chủ lực. Được mệnh danh là “thần sấm” và góp mặt với số lượng hùng hậu nhưng F-105 không khiến Lầu Năm Góc hài lòng. Bản thân loại máy bay này có nhiều nhược điểm như chỉ cường kích được ở chế độ bổ nhào, tốc độ và tính cơ động kém nên dễ bị hạ, đặc biệt là khi đối đầu với những máy bay MiG nhỏ nhanh nhẹn nên khi thực hiện nhiệm vụ phải có F-4 đi hộ tống, gọi là bay MiGCAP cùng với đó là nhiều lực lượng hỗ trợ khác. F-105 cũng không thể hoạt động trong điều kiện thời tiết xấu, động cơ gặp nhiều lỗi.​
Những nguyên nhân trên đã thúc đẩy giới quân sự Mỹ mà đại diện là Bộ trưởng Quốc phòng Mc Namara cho thử nghiệm một loại chiến đấu cơ mới để thay thế F-105. Đó là máy bay chiến đấu - ném bom chiến thuật F-111.​
Tính năng nổi bật của F-111
Đặc điểm nổi bật của máy bay này là có khả năng cụp xòe đôi cánh khi bay, góc cánh được điều chỉnh từ 16-72,5 độ . Cánh mở rộng khi cất, hạ cánh và bay ở tốc độ chậm, muốn tăng tốc lên siêu âm, cánh được cụp lại để tạo cấu hình khí động tối ưu. Đây là máy bay hai động cơ lớn, sải cánh tối đa tới 19,2m, trọng lượng cất cánh cực đại 42 tấn.​
Những ưu điểm lớn của F-111 là có thể bay bám địa hình phức tạp ở độ cao cực thấp (khoảng 70 m) ở tốc độ cao nhờ hệ thống radar địa hình và điều khiển tự động, tấn công chính xác mục tiêu bất kể ngày đêm, bất kể thời tiết, có thể cất cánh trên đường băng ngắn 100m, bán kính hoạt động lên tới 5.800 km, khả năng tải trọng lớn 11,25 tấn. Bởi những ưu điểm trên, F-111 có khả năng tác chiến độc lập mà không cần phải có đội hỗ trợ hùng hậu như F-105. Theo tính toán của người Mỹ, sự xuất hiện của F-111 sẽ tạo ra sự khác biệt trong chiến dịch Sấm Rền.​
Để chuẩn bị cho hoạt động của F-111 trên chiến trường Việt Nam, từ tháng 6/1967, chương trình Harvest Reaper được mở ra nhằm sửa chữa các sai sót cho F-111A, lức bấy giờ mới được sản xuất hàng loạt và trang bị cho không quân. Các thay đổi tập trung chủ yếu vào hệ thống xử lý và tác chiến điện tử. Tiếp đó là chương trình Combat Trident để đào tạo các phi công lái F-111A, mỗi máy bay hai phi công, đều là những người có kinh nghiệm từ trước, nhiều người là phi công lái tiêm kích F-4.
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf111vn1_jfnp.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Đội bay ban đầu của chiến dịch Combat Lancer. Ảnh chụp ngày 26/3/1968 tại căn cứ không quân Takhli.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Mở đầu hoành tráng, kết thúc xấu hổ
Ngày 15/3/1968, mở màn chiến dịch hoạt động của F-111 trong Chiến tranh Việt Nam dưới cái tên Combat Lancer. 6 máy bay F-111A số hiệu 660016, 660017, 660018, 660019, 660021 và 660022 cất cánh từ căn cứ không quân Nellis, vượt qua Thái Bình Dương đến căn cứ Takhli, Thái Lan. Tại đây, chúng được biên chế vào phi đoàn 428 không đoàn 474. Sự kiện này được chào đón bằng một buổi lễ hoành tráng với hơn 1.000 người tham dự. Đại tá Ivan "Ike" Dethman đã lớn tiếng tuyên bố trong buổi lễ: "F-111 nhận sứ mệnh đến đây để chiến đấu, không phải để thử nghiệm".​
Những chiếc F-111A lần lượt xuất kích cùng đội F-4 để ném bom, đánh giá hiệu quả. Chiếc đầu tiên là 660016, xuất kích ngày 18/3. Thủ đoạn hoạt động của F-111 là tấn công các mục tiêu từ phía tây, khi qua đất Lào sẽ hạ thấp độ cao, bay ở chế độ bám địa hình nhằm tránh radar, sau khi cắt bom sẽ bay ra Biển Đông, vòng qua Đà Nẵng để về Takhli. Tuy được kỳ vọng lớn và cả 6 chiếc đều có phi vụ khởi đầu khá suôn sẻ nhưng “ngày vui ngắn chẳng tày gang”.​
F-111A đầu tiên đã bị bắn hạ vào ngày 28/3. Chiếc máy bay mang số hiệu 660022 do thiếu tá Henry E. McCann và đại úy Dennis.L.Graham điều khiển. Máy bay mang theo 12 quả bom 340kg và một tên lửa đối không AIM-9B để hộ thân. Nhiệm vụ được giao là tấn công một bãi tập kết xe vận tải. Theo phía Mỹ thì siêu oanh tạc cơ của họ đã tự rụng do lỗi kỹ thuật. Nhưng bên ta đã ghi nhận rõ trận này.​
Theo cuốn Trung đoàn 280-Những chặng đường chiến đấu của Nxb QĐND thì chiếc F-111A này bị bắn hạ bởi Đại đội 12 pháo cao xạ 85 ly (Tiểu đoàn 11, Trung đoàn cao xạ 280) khi đang cùng 3 máy bay F-4H bổ nhào cắt bom lúc 10 giờ 15 phút sang tại ngầm Khe Tang nằm trên Đường 15 qua Hương Sơn, Tây Hà Tĩnh.​
Chiếc F-111A thứ 2 rơi ngày 30/3 mang số hiệu 660017. Tổ lái gồm thiếu tá Alexander.A.Marquandt và đại úy Joseph.W.Hodges. Địa điểm rơi ở Hà Tĩnh, cách khu phi quân sự vĩ tuyến 17 khoảng 240km về hướng bắc. Hai phi công đã may mắn sau đó khi được quân Mỹ tìm thấy và giải cứu thành công bằng trực thăng.​
Đầu tháng 4, Lầu Năm Góc cho tăng cường hai chiếc F-111A số hiệu 660024 và 660025 để thay thế hai chiếc đã mất. Chiếc 660024 do trung tá Edwin.D.Palmgren và thiếu tá David.L.Cooley của hải quân điều khiển đến ngày 21/4 đã bị bắn rụng.
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf111vn2_xyzq.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Một chiếc F-111 đang chuẩn bị bom cho phi vụ trong Combat Lancer. {/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Như vậy trong khoảng một tháng với 55 phi vụ, không quân Mỹ đã mất 3 siêu chiến đấu cơ. Và dù có đưa ra nguyên nhân kỹ thuật hay bị bắn rơi thì sự thất bại này cũng là quá lớn và khiến cho dư luận và Quốc hội Mỹ không thể chấp nhận. Sứ mạng hoành tráng Combat Lancer của F-111A trong đại chiến dịch Sấm Rền đã kết thúc theo cách không thể tệ hại hơn. 5 chiếc máy bay sống sót buộc phải quay trở lại Nellis vào tháng 11.​
Từ thất bại trong trong lần thử sức đầu tiên tại chiến trường Việt Nam khiến chương trình F-111 trải qua nhiều sửa đổi lớn cả về kỹ thuật, đào tạo phi công.​
Khôn ngoan hơn nhưng vẫn "rụng như sung"
Năm 1972, cùng với sự leo thang lần thứ hai của chiến tranh phá hoại miền Bắc, F-111 đã quay trở lại, góp mặt trong chiến dịch Linebacker và Linebacker II với một lực lượng hùng hậu và sự chuẩn bị kỹ càng hơn. 48 F-111 được chia thành 3 nhóm triển khai tại căn cứ Takhli từ 27/9/1972. Hai nhóm đầu tiên, mỗi nhóm 12 máy bay, thuộc biên chế phi đoàn 429, nhóm cuối gồm 24 máy bay thuộc phi đoàn 430, đến Thái Lan ngày 5/10/1972 .​
Từ những kinh nghiệm có được, không quân Mỹ đã điều chỉnh lại nhiệm một cách khôn ngoan để đảm bảo an toàn hơn cho F-111:​
- Trên chiến trường, F-111 chỉ ném bom tọa độ như B-52. Chúng đánh vào những điểm nút quan trọng trên các tuyến giao thông cơ giới của ta như bến phà, cầu ngầm, đèo dốc bằng nhiều loại bom khác nhau. Thời gian giãn cách giữa các đợt oanh kích trên mỗi trọng điểm được tính toán vừa đủ, hòng cho công binh của ta không kịp sửa chữa, khắc phục, gây ách tắc giao thông.​
Khi thay thế các biên đội B-52 bằng các biên đội F-111, tần số xuất kích phải tăng lên vì F-111 chỉ mang được khoảng 11 tấn vũ khí trong khi B-52 tới 30 tấn. Nhiều trọng điểm cứ 15 phút lại chịu mọt đợt oanh kích, kéo dài suốt 24 giờ như cua chữ A, ngầm Ta Lê, đèo Phu La Nhích (bộ ba A.T.P) . Các phi vụ này thường trót lọt vì F-111 bay dưới 500m, ở tốc độ cao nên thời cơ xạ kích chúng chỉ dưới 7s, bộ đội ta không tổ chức đánh.
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf111vn3_syxo.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} F-111A số hiệu 670102 thuộc phi đội 430 tham gia trong chiến dịch Linebacker.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
- Với các phi vụ ở miền Bắc, F-111 chỉ thực hiện đánh đêm. Vai trò này trước đó được đảm nhiệm bởi các máy bay A-6A và RF-4C. Tuy hiệu quả thấp và bị bắn hạ nhiều nhưng cũng đã gây mệt mỏi, căng thẳng cho lực lượng phòng không của ta khi phải trực chiến cả ngày đêm.​
F-111 có hệ thống radar địa hình tốt, nhanh hơn, mạnh hơn và có thể mang được số bom gấp 2,5 lần F-4, đặc biệt là khả năng đánh vào những ngày thời tiết xấu khiến các máy bay khác phải nghỉ ở sân bay. Sau khi xuất hiện, chúng đã biến các tiền bối thành những kẻ nghiệp dư. F-111 bay solo vào ban đêm ở một độ cao cực thấp, luồn lách địa hình nhằm vô hiệu hóa radar cũng như khả năng bị phát hiện bằng mắt thường. Đây là một khó khăn mới, song ta đã có cách khắc phục khác ngoài mạng radar cảnh giới quốc gia, ví dụ như mạng các trạm quan sát quang học sử dụng các công cụ hỗ trợ mắt thường đặt khắp miền Bắc và chiến trường.​
Ngay trong đêm 28/9, chỉ sau khi rời khỏi căn cứ Nellis 33 tiếng đồng hồ, một số F-111 đã tổ chức đánh ga Yên Bái, bị bộ đội phòng không 37mm của ta đánh chặn và bắn hạ một chiếc mang số hiệu 670078. Đòn phủ đầu này khiến những cái đầu hung hăng ở Lầu Năm Góc choáng váng, lực lượng F-111 lại phải dừng bay tới mùng 5/10 để sửa chữa, rút kinh nghiệm.​
Đêm ngày 16 rạng sáng ngày 17/10, một chiếc F-111A mang số hiệu 670066 bị hạ bằng súng 12,7mm của dân quân xã Tiền Châu, Yên Lãng, Vĩnh Phú.​
Trước cuộc tập kích chiến lược 12 ngày đêm tháng 12/1972, không quân Mỹ còn mất thêm hai máy bay F-111 nữa số hiệu 670063 và 670092 lần lượt vào các ngày mùng 7 và 21/11.
[xtable]
{tbody}
{tr}
{td=center}
kienthucf111vn4_qhjj.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td=center} Đại tướng Võ Nguyên Giáp bên xác một chiếc F-111 bị quân dân ta bắn hạ trước chiến dịch Điện Biên Phủ trên không.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]​
Trong 12 ngày đêm Điện Biên Phủ trên không lịch sử, quân và dân ta đã hạ 5 chiếc F-111 chủ yếu bằng súng bộ binh.​
Với sự thất bại nặng nề của không quân Mỹ trong Linebacker và Linebacker II, F-111 trong 4.000 phi vụ của chúng dù bị hạ không ít nhưng vẫn được công nhận là loại máy bay chiến đấu có hồ sơ bay “an toàn” nhất của Mỹ trong chiến tranh Việt Nam.​
Sau chiến tranh xâm lược Việt Nam, F-111 tiếp tục được sử dụng trong cuộc chiến chống Khmer Đỏ tại Campuchia, chiến tranh Libya năm 1986, bão táp sa mạc năm 1991.... Tại những chiến trường này, do không gặp phải những đối thủ xứng tầm, máy bay Mỹ có thể bay lượn tương đối tự do trên không. Chỉ một vài F-111 bị hạ trong tất cả các cuộc chiến này.​
 
23/8/12
1.162
3
38
"Gót chân Achilles" có thể khiến khu trục hạm tỷ đô của Mỹ chìm nghỉm

Nhật Huy | 29/10/2014 08:05



01-5d47f-1414542497162-27-0-354-640-crop-1414542518396.jpg

Chia sẻ:
Nhiều ý kiến lo ngại rằng kiểu thiết kế thân tàu có phần kỳ lạ, ngược với truyền thống dễ trở thành gót chân Achilles của các tàu khu trục lớp Zumwalt.

Tờ The Daily Beast (Mỹ) đăng bài viết cho hay: Hải quân Mỹ đang chậm chạp chuẩn bị đưa khu trục hạm USS Zumwalt (DDG-1000) chạy thử nghiệm trên biển vào năm sau. Đây là con tàu đầu tiên của lớp khu trục hạm tàng hình khổng lồ Zumwalt, với lượng giãn nước lên đến 15.500 tấn. Hiện vẫn còn rất nhiều nghi ngại xoay quanh những công nghệ mới được trang bị trên con tàu này. Vấn đề được quan tâm hơn cả là: Liệu con tàu có thể nổi được trên mặt biển hay không?
"Tàu ngầm tàng hình tương lai có thể 'nhấn chìm' Hải quân Mỹ"​

(Soha.vn) - Mỹ đang phải dựa vào những công nghệ săn tàu ngầm có từ hàng thập kỷ trước. Trong khi đó, những mục tiêu của họ ngày càng tinh vi, yên lặng và khó bị phát hiện hơn.
Ngoài những tàu sân bay và hỗ trợ đổ bộ thì USS Zumwalt là tàu chiến mặt nước lớn nhất của Hải quân Mỹ từng được đóng kể từ những năm 1950. Con tàu ứng dụng nhiều công nghệ mới chưa từng xuất hiện trên những tàu chiến khác. Nó cũng có tính tự động hóa cao nên chỉ cần thủy thủ đoàn 142 người thay vì 300 người như những tàu chiến khác. Và quan trọng nhất là con tàu chỉ có diện tích phản xạ radar tương đương 1 tàu đánh cá nhỏ, bất chấp kích thước rất lớn của mình.
got-chan-achilles-co-the-khien-khu-truc-ham-ty-do-cua-my-chim-nghim.jpg

got-chan-achilles-co-the-khien-khu-truc-ham-ty-do-cua-my-chim-nghim.jpg

Tàu USS Zumwalt được hạ thủy vào chiều tối ngày 28/10/2013​
Có chiều dài gần 200m, Zumwalt được vũ trang với 80 ống phóng tên lửa, 2 pháo 155mm có tầm bắn lên đến 150 km. Trên lý thuyết, nó có thể đối phó với mục tiêu cả trên không, trên và dưới mặt biển, và trên bộ. Trong tương lai, tàu có thể được trang bị súng laser và pháo điện từ. Ngoài ra, Zumwalt còn có thể mang theo 2 trực thăng, hoặc 1 trực thăng và 3 máy bay không người lái.
Mỹ sẽ sai lầm nếu cho phép sĩ quan TQ thăm tàu sân bay​

(Soha.vn)-Chỉ cần được nhìn thấy cách thức hoạt động của các hệ thống trên tàu sân bay Mỹ cũng có thể giúp TQ rút ngắn đáng kể khoảng thời gian cần thiết để nắm vững cách vận hành.
Tuy nhiên, chúng đi kèm với mức giá khủng khiếp. Hai chiếc đầu tiên của lớp Zumwalt có giá 4,2 tỷ USD, còn chiếc thứ 3 có giá 3,5 tỷ USD. Giá thành quá cao, cộng với nghi ngại về tính khả thi của những công nghệ mới, đã khiến Hải quân Mỹ chỉ đóng 3 chiếc Zumwalt. Thay vào đó, họ sẽ tiếp tục đóng mới những khu trục hạm lớp Arleigh Burke.
Một trong những nghi ngại trên bao gồm thiết kế có phần kỳ lạ của thân tàu bởi nó có thể trở thành gót chân Achilles của Zumwalt. Thiết kế thân tàu này ngược với kiểu thân tàu truyền thống, với phần thân rộng ở bên dưới và hẹp dần ở bên trên. Nhiều người lo ngại rằng kiểu thân tàu này không có độ ổn định như thân tàu truyền thống trong điều kiện biển động, thậm chí có thể gây lật tàu nếu bị sóng lớn đánh trúng ở một số vị trí nhất định.
got-chan-achilles-co-the-khien-khu-truc-ham-ty-do-cua-my-chim-nghim.jpg

got-chan-achilles-co-the-khien-khu-truc-ham-ty-do-cua-my-chim-nghim.jpg

Khu trục hạm USS Zumwalt trong buổi lễ rửa tội ngày 12/4/2014​
Hải quân Mỹ không chính thức lên tiếng về vấn đề trên nhưng theo một bài thuyết trình hồi tháng Tư năm nay của Bộ tư lệnh đặc trách Hệ thống Hải lực Hải quân thì họ chưa hoàn tất quá trình thử nghiệm độ ổn định của thân tàu. Trung tâm thử nghiệm về khả năng cơ động và độ ổn định trên biển của hải quân Mỹ vừa được nâng cấp xong và những thử nghiệm đối với thân tàu Zumwalt đang được tiến hành tại đây.
Theo một báo cáo được trình bày tại hội thảo quốc tế về ổn định thân tàu tại Hamburg, Đức năm 2007, thân tàu như của Zumwalt có nguy cơ bị lật cao hơn, đặc biệt là nếu bị sóng lớn đánh từ phía sau. Nguy cơ bị lật tăng cao trong điều kiện biển động cấp 8 trở lên, với sóng cao từ 10 đến 15 m, báo cáo cho biết. Ngoài ra, so với thiết kế thân tàu truyền thống, nguy cơ lật tàu của kiểu thiết kế này cũng tăng nhanh hơn khi tăng độ cao của trọng tâm so với mực nước biển.
got-chan-achilles-co-the-khien-khu-truc-ham-ty-do-cua-my-chim-nghim.jpg

got-chan-achilles-co-the-khien-khu-truc-ham-ty-do-cua-my-chim-nghim.jpg

Cận cảnh lớp "gạch tàng hình" độc đáo trên USS Zumwalt​
Tuy vậy, theo các kỹ sư của hải quân Mỹ, đã có nhiều tiến bộ đạt được kể từ sau hội thảo đó. Ngoài ra, báo cáo trên được thực hiện với tàu có lượng giãn nước khoảng 9.690 tấn, trong khi của Zumwalt là 15.500 tấn. “Lượng giãn nước càng lớn thì độ ổn định càng cao. Tôi tin rằng, theo thời gian, khi những thiết kế được hoàn thiện, cộng với những kiến thức mới có được từ những thử nghiệm và phân tích, thân tàu sẽ được điều chỉnh để cải thiện ổn định”, một kỹ sư cho biết.
BÀI LIÊN QUAN
Trong lúc này, hải quân Mỹ vẫn đang bận rộn với những bước chuẩn bị trước khi đưa con tàu ra chạy thử trên biển. Họ vừa cho vận hành những động cơ turbin khí khổng lồ MT-30 và RR450 do hãng Rolls-Royce sản xuất để thử nghiệm hệ thống năng lượng tập trung của con tàu. Hệ thống này loại bỏ sự kết nối cơ khí trực tiếp giữa động cơ và chân vịt. Thay vào đó, toàn bộ năng lượng từ động cơ được chuyển thành điện năng.​
Tổng lượng điện năng mà các tổ máy turbin khí của Zumwalt sản sinh ra tương đương 80 MW. Một phần trong đó được dùng để chạy các động cơ điện làm quay chân vịt, với sức đẩy đủ để đưa con tàu khổng lồ này di chuyển với tốc độ trên 30 hải lý/ giờ. Phần điện năng còn lại có thể được dùng cho những hệ thống vũ khí năng lượng định hướng như laser hay pháo điện từ trong tương lai. Còn hiện nay, hỏa lực chính của tàu vẫn đến từ tên lửa như những tàu chiến khác.​
Một điều nằm ngoài khả năng của con tàu là năng lực phòng thủ trước các cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo, đây là một trong những lí do chính hải quân Mỹ quyết định đóng thêm những khu trục hạm lớp Arleigh Burke. Tổ hợp radar AN/SPY-3 trên Zumwalt không hoạt động ở tần số thích hợp cho loại nhiệm vụ này. Đây là một điểm yếu nghiêm trọng vì đánh chặn tên lửa đang là ưu tiên cao để đối phó với kho tên lửa đạn đạo lớn của Trung Quốc tại khu vực Tây Thái Bình Dương.
Giá thành cao cộng với việc không phù hợp với yêu cầu tác chiến khiến cho chỉ có 3 chiếc Zumwalt được đóng và điều này càng đẩy chi phí trung bình của một con tàu lên cao hơn.
 
23/8/12
1.162
3
38
"Pháp không được 'theo đuôi' Mỹ trong vụ tàu Mistral"
[BCOLOR=#ffffff][/BCOLOR]
Ngày 14.11 tại Saint-Nazaire công ty đóng tàu sẽ tổ chức bàn giao tàu Mistral cho phía Nga. Tuy nhiên thông tin về thời gian là chưa chính thức, mặc dù công đoàn của công ty đã chuẩn bị buổi lễ.

"Trước đây, buổi lễ chuyển giao tàu đổ bộ mang trực thăng "Vladivostok" dự kiến sẽ được chuyển giao ngày 14.11", theo Ria Novosti. Bất chấp việc giao tàu có thể không được thực hiện, các công nhân của nhà máy đóng tàu vẫn đang chuẩn bị cho buổi lễ.
Ba Lan dọa tẩy chay tên lửa Pháp nếu giao tàu Mistral cho Nga Ba Lan dọa tẩy chay tên lửa Pháp nếu giao tàu Mistral cho Nga

Ba Lan cảnh báo rằng nước này có thể sẽ chọn hệ thống phòng thủ tên lửa Patriot của Mỹ nếu Pháp kiên quyết chuyển giao chiến hạm Mistral cho Nga.

Trước đó, Pháp một lần nữa đe dọa đình chỉ việc giao tàu Mistral cho Nga do cho rằng Moscow can thiệp vào cuộc khủng hoảng Ukraine. Sau đó người phát ngôn điện Elise phát biểu rằng về mặt pháp lý thì việc giao hàng sẽ không bị đình chỉ và rằng Tổng thống Francois Hollande chỉ nêu ý kiến của cá nhân. Ông Hollande giữ quan điểm sẽ không chấp nhận việc chuyển giao tàu Mistral nếu tình hình Ukraine không có biến chuyển.

Hợp đồng đóng tàu Mistral giữa Pháp và Nga trị giá 1.2 tỉ usd được kí vào năm 2011. Theo đó tàu đầu tiên sẽ được bàn giao vào năm 2014, tàu thứ hai sẽ được giao năm 2015.

Chánh văn phòng điện Kremlin, ông Sergei Ivanov cho biết, trong trường hợp pháp không triển khai hợp đồng theo đúng kế hoạch. Nga sẽ kiện Pháp ra tòa án quốc tế và đòi bồi thường hợp đồng.

BÀI LIÊN QUAN

Pháp giới thiệu hộ tống hạm tàng hình trang bị tên lửa Exocet Block 3
ẢNH: Máy bay Mỹ - Pháp tiếp dầu ban đêm, không kích IS
Nga phải ra tối hậu thư cho Pháp vụ giao tàu Mistral

Tàu đổ bộ chở trực thăng lớp Mistral có chiều dài 210m, tốc độ tối đa 18 hải lý trên giờ, phạm vi hoạt động lên đến 20000 dặm. Tàu có 160 thuyền viên, chở được 450 lính bộ binh, 40 xe tăng và 70 thiết giáp. Ngoài ra tàu còn chở 16 máy bay trực thăng trong đó có 6 chiếc đậu trên boong.

Việc dùng dằng bàn giao tàu cho Nga khiến chính quyền Hollande bị chỉ trích ngay ở trong nước. Bà Marine Le Pen - chủ tịch của đảng cánh hữu "Mặt trận quốc gia" tuyên bố: "Trong trường hợp của "Mistral" Paris cư xử như một con chó xù của Washington".

"Công ty là của Pháp. Tuy nhiên, chúng ta biết rất rõ là việc thực hiện các hợp đồng đã bị đình chỉ theo lệnh của Tổng thống Mỹ", Le Pen trả lời RIA Novosti.

"Theo ý kiến của tôi, không một quốc gia nào tin lời của Pháp nếu Paris đã sẵn sàng gây cản trở việc thực hiện các hợp đồng lớn theo lệnh của Washington".

"Chúng ta không phải là chó xù của Mỹ một lần nữa chúng ta phải trở thành một quốc gia tự do, có chủ quyền", lãnh đạo của Mặt trận Quốc gia Pháp cho biết.

http://soha.vn/quan-su/phap-khong-duoc-theo-duoi-my-trong-vu-tau-mistral-20141028095106085.htm
 
23/8/12
1.162
3
38
Tên lửa Mỹ nổ tung 6 giây sau khi rời bệ phóng
[BCOLOR=#ffffff][/BCOLOR]
(Dân trí) - Một tên lửa của Mỹ ngày 28/10 đã nổ tung chỉ 6 giây sau khi rời bệ phóng tại bang Virginia để lên đường tới Trạm vũ trụ quốc tế (ISS).
[xtable=700x@]
{tbody}
{tr}
{td=20x@}
wol_error.gif
{/td}
{td}Ảnh đã được thu nhỏ. Vui lòng nhấn vào đây để xem kích thước thật 992x744.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
3-d0207.jpg

Tên lửa Antares phát nổ chỉ 6 giây sau khi rời bệ phóng.
Antares, một tên lửa 14 tầng do hãng Orbital Sciences Corp chế tạo, đã phát nổ lúc 6h22 chiều ngày 28/10 giờ địa phương, ít giây sau khi rời bệ phóng bên bờ biển tại Trung tâm bay Wallops. Đây là một tên lửa tiếp tế không người lái.

"Tên lửa Antares đã gặp tai nạn ngay sau khi được phóng lên", trung tâm kiểm soát sứ mệnh NASA tại Houston cho biết, miêu tả vụ việc là một "điều bất thường đáng buồn".

Hiện chưa rõ nguyên nhân của vụ nổ.



Tên lửa đã phát nổ chỉ 6 giây sau khi rời bệ phóng. Tên lửa bốc cháy và rơi xuống đất, tạo thành một đám mây khói bụi bao trùm đống đổ nát.

Các nhân viên điều tra đã nhanh chóng phong tỏa khu vực và cấm mọi người ngoài tiếp cận hiện trường, viện dẫn các thiết bị mật trên tàu vũ trụ.

Theo NASA, tên lửa dự kiến đưa tàu vũ trụ chở hàng Cygnus của hãng Orbital tới ISS, mang theo 2.200 kg hàng tiếp tế cho 6 phi hành gia hiện đang sống trên trạm nghiên cứu. Đây là vụ phóng đầu tiên của tên lửa Antares vào buổi tối, hãng Orbital cho hay.

2-d0207.jpg

Antares trước khi rời bệ phóng.
Vụ phóng ban đầu được lên kế hoạch hôm 27/10 nhưng đã bị trì hoãn cho tới chiều tối qua.

Chuyến đi hôm qua dự kiến là sứ mệnh thứ 3 mà Orbital thực hiện cho NASA theo hợp đồng được ký kết.

Orbital có một hợp đồng trị giá 1,9 tỷ USD với NASA cho tổng cộng 8 sứ mệnh tiếp tế lên ISS.

Sau khi chương trình tàu vũ trụ con thoi của NASA kết thúc vào năm 2011, Mỹ không có chương trình nào của chính phủ nhằm đưa người lên trạm vũ trụ ISS và các công ty tư nhân đã chạy đua để phục hồi sự tiếp cận của Mỹ.

Tàu Dragon của hãng SpaceX là tàu vũ trụ thương mại đầu tiên thực hiện chuyến đi tiếp tế tới ISS vào năm 2010.
 
Status
Không mở trả lời sau này.