Status
Không mở trả lời sau này.
23/8/12
1.162
3
38
Năm nào Rafale lock F-22 trong tầm ngắm cũng trong tập trận Red Flag

Rare video shows F-22 Raptor shot down by the French Rafale in mock air-to-air combat

Jun 19 2013 - 70 Comments
F-22-killed-460x325.png

By David Cenciotti
As already mentioned earlier on The Aviationist (especially when discussing the famous claims by the German Eurofighter Typhoon pilots at Red Flag Alaska 2012) in November 2009, some 1st Fighter Wing’s Raptors from Langley AFB, flew to Al Dhafra, in the UAE, to train with the French Air Force Rafales and the RAF Typhoons during exercise ATLC 2009.
The episode is quite famous because in late December of the same year the French Ministry of Defense released the captures taken by the Rafale’s OSF (Optronique Secteur Frontal) showing an F-22 in aerial combat. In fact, although the U.S. Air Force pilots told that their plane was undefeated during the exercise, the French were killed once in six 1 vs 1 WVR (Within Visual Range) engagements versus the F-22 (the other 5 ended with a “draw”) and one Raptor was claimed as killed by a UAE Mirage 2000 during a mock engagement.

However, the following interesting video just made available by the French website http://portail-aviation.blogspot.fr proves that even the French scored at least a simulated kill (or, to say it better, were able to achieve a proper position to fire a “Fox 2″, an IR-guided Mica missile) against the Raptor.

HUD or sensors’ captures and videos are no more than marketing stuff because, unless the scenario and ROE are known, it is impossible to say when the alleged kill took place, what was happening before and after, which was the tactics.
Nevertheless, the video shows that the Rafale is almost comparable to the F-22 especially when maneuvering at low speed during close air combat.
By the way, when we talk about maneuverability, we can’t but mention the Su-35 Flanker-E and its stunning display at Le Bourget.
http://theaviationist.com/2013/06/19/f-22-shot-down-by-rafale/
 
23/8/12
1.162
3
38
Sức mạnh tác chiến điện tử của Nga - Mỹ

(Vũ khí) - Để giành ưu thế trong chiến tranh công nghệ cao, cả Nga và Mỹ đều cho ra đời những hệ thống tác chiến điện từ cực kỳ tinh vi và hiện đại.

Nga khẳng định sức mạnh
Hãng Sputnik ngày 4/3 dẫn nguồn từ Công ty vô tuyến-điện tử Radio-Electronic Technologies Concern (KRET) Nga cho biết, Nga vừa tích hợp thành công hệ thống Richag-AV trên trực thăng Mi-8MTPR1. Theo tiết lộ của KRET, hệ thống Richag-AV được cho là không có đối thủ trên toàn thế giới hiện nay.
Richag-AV được thiết kế để tránh radar, sonar hoặc các hệ thống phát hiện khác nhằm bảo vệ máy bay, trực thăng, máy bay không người lái, lực lượng bộ binh cũng như hải quân tránh khỏi các tên lửa không đối không hoặc hệ thống phòng không trong phạm vi vài trăm kilomet.
Hệ thống Richag-AV có thể được sử dụng bởi bất kì lực lượng quân sự nào và có thể gắn trên cả tàu chiến, máy bay và trực thăng. Richag-AV trang bị trên trực thăng Mi-8MTPR1 sử dụng ăng-ten mảng đa chùm với công nghệ DRFM, được thiết kế để chủ động gây nhiễu và làm mù các hệ thống radar, nhằm bảo vệ vật chủ khỏi các hệ thống vũ khí dẫn đường bằng sóng vô tuyến-điện tử.
Khi tác chiến, Richag-AV có khả năng vô hiệu hoá radar của mọi hệ thống vũ khí, bao gồm cả hệ thống tên lửa phòng không MIM-104 'Patriot' của Mỹ. Ngoài công năng như một hệ thống phá sóng radar, Richag-AV có khả năng thu thập cả những dữ liệu tình báo, bao gồm việc tìm ra nguồn bức xạ điện từ bên ngoài.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
suc-manh-tac-chien-dien-cua-nga--my_6170449.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Trực thăng Mi-8MTV.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Với cơ sở dữ liệu về nhiều loại thiết bị được cài sẵn, Richag-AV có thể nhanh chóng xác nhận loại mục tiêu và tìm cách vô hiệu hoá thiết bị dò tìm của nó một cách có hiệu quả. Hiện tại, Quân đội Nga đã nhận được 3 chiếc trực thăng Mi-8MTPR-1 có trang bị Richag-AV và sẽ nhận thêm 18 hệ thống này trong khoảng thời gian tháng 10/2016.
Khả năng sản xuất các hệ thống tác chiến điện tử và ứng dụng trong thực chiến của Nga đã được khẳng định trong nhiều cuộc chiến khác nhau, đặc biệt là tại chiến trường Đông Ukraine và trên Biển Đen vừa qua.
Ngày 10/4/2014, tàu khu trục Mỹ "Donald Cook" với tên lửa hành trình "Tomahawk" đã tiến vào Biển Đen. Mục đích là để đe dọa và biểu dương lực lượng liên quan đến quan điểm của Nga về Ukraine và Crimea.
Đáp lại, Nga cho máy bay Su-24, không mang vũ khí nhưng được trang bị tổ hợp điện tử chiến đấu mới nhất của Nga có tên là "Khibiny", bay vòng quanh tàu khu trục Mỹ.
"Aegis" đã phát hiện sự tiếp cận trên không và báo động. Tất cả mọi thứ đang diễn ra bình thường, radar Mỹ theo dõi mục tiêu đang đến gần thì đột nhiên tất cả các màn hình vụt tắt. "Aegis" không làm việc, các tên lửa không nhận được thông tin về mục tiêu.
Trong khi đó, chiếc Su- 24 của Nga bay qua phía trên boong tàu khu trục Mỹ, mô phỏng cuộc tấn công tên lửa vào mục tiêu lặp đi lặp lại động tác đó đến 12 lần.
Theo các phương tiện truyền thông nước ngoài, sau khi vụ việc này xảy ra, "Donald Cook" đã khẩn cấp cập cảng Romania. Có 27 thủy thủ đã đệ đơn xin từ chức. Tất cả 27 người này đã viết trong đơn là họ không muốn mạo hiểm với tính mạng của mình.
Tuyên bố của Lầu Năm Góc gián tiếp xác nhận điều đó khi lập luận rằng động thái của máy bay Nga khiến cho thủy thủ tàu Mỹ mất tinh thần. Chưa ai chưa tin đó là sự thật, bởi nếu vậy thì Nga là vô đối.
Ngày 29/1, Tư lệnh các lực lượng Mỹ tại châu Âu, Trung tướng Ben Hodges, thừa nhận quân đội Ukraine đang chật vật chống chọi các vụ pháo kích cũng như gây nhiễu điện tử của lực lượng ly khai ở miền Đông nước này.
Trung tướng Ben Hodges cho biết hệ thống liên lạc của quân đội Ukraine đang bị các thiết bị gây nhiễu điện tử của lực lượng ly khai gây cản trở và thừa nhận: "Rất khó để lực lượng chính phủ Ukraine sử dụng sóng vô tuyến, điện thoại và các phương tiện liên lạc khác vì lực lượng ly khai có các thiết bị gây nhiễu vượt trội.
Ra thế, cho nên, quân ly khai sử dụng các loại vũ khí có điều khiển rất chính xác, gây thiệt hại nặng cho quân Kiev, nhưng ngược lại, quân Kiev thì như mù, bắn không gây thiệt hại gì đến quân ly khai mà có khi lạc vào dân. Phải chăng quân Kiev thì dùng GPS của Mỹ, còn quân ly khai miền Đông thì dùng GLONASS của Nga?
Còn nữa, Kiev luôn tố cáo Nga kéo quân, xe tăng ầm ầm qua biên giới, Nga yêu cầu bằng chứng, Kiev không thể. Nhưng còn Mỹ, vệ tinh quân sự cực kỳ hiện đại mà không có nổi một bức hình nào chăng? Hay là Nga không hề viện trợ gì cho quân ly khai về xe tăng, đại bác…một sự khẳng định vô cùng ngây thơ là sự thật?
Đến đây, một vài sự kiện mà kết quả có thật đã khiến cho đối tượng tác chiến của Nga hoang mang về nguyên nhân. Rõ ràng, trên chiến trường Ukraine, quân đội Kiev chính thức bị quân ly khai hoàn toàn áp chế điện tử, cho nên, không khó hiểu khi không quân Ukraine “án binh bất động”.
Đúng như Thủ tướng Nga Metveded đã nói “Không tin cứ thử xem!”, nhưng khi đã như thế thì chắc sẽ không ai dám thử.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
suc-manh-tac-chien-dien-cua-nga--my_6174986.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Máy bay tác chiến điện tử EA-18G Growler (bên trên).{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Mỹ không chịu đứng thứ 2
Là cường quốc số 1 thế giới, nên sức mạnh quân sự của Mỹ là không phải bàn cãi. Hiện nay, Mỹ sở hữu rất nhiều hệ thống tác chiến điện tử khác nhau bao gồm cả trên không, trên biển và mặt đất, tuy nhiên trong những cuộc chiến Mỹ từng tham gia gần đây, phần lớn Mỹ dùng những phương tiện tác chiến điện từ đường không, trong đó có máy bay EP-3E và EA-18G Growler.
EP-3 là loại máy bay trinh sát điện tử hiện đại, được trang bị những thiết bị tiên tiến nhất, nó có thể nắm bắt và giám sát điều khiển các tham số radar, thông tin vô tuyến điện hoặc tham số tác chiến điện tử. Hiện tại phiên bản EP-3 đang phục vụ trong Hải quân Mỹ là EP-3E ARIES II với số lượng 12 chiếc.
Chức năng chính của máy bay trinh sát điện tử EP-3E là giám sát, khống chế các động thái trên biển, thu thập tin tình báo điện tử, thu quét mục tiêu tầm xa và tuần tra bảo vệ vùng đặc quyền kinh tế.
Ngoài chức năng trinh sát, khi cần thiết EP-3E vẫn có thể mang theo ngư lôi, bom chìm, tên lửa Harpoon để diệt hạm hay tên lửa không đối không tầm ngắn Sidewinder để tự vệ.
Ngoài EP-3E, quân đội Mỹ còn sử dụng máy bay tác chiến điện tử hàng đầu hiện nay là EA-18G Growler. Theo đánh giá của Chuyên gia quân sự Trung Quốc Đỗ Văn Long, đặc điểm lớn nhất của máy bay tác chiến điện tử EA-18G là một “sát thủ toàn năng”, có cả khả năng “cứng” và “mềm”.
Nó kết hợp được 2 chức năng, bởi vì nền tảng của nó là máy bay FA-18E/F, đó là loại máy bay trang bị cho tàu chiến hiện có của Mỹ, cho nên khả năng vận tải lớn.
Theo Đỗ Văn Long, nhìn vào khả năng mềm của EA-18G, nó có hai đột phá so với Prowler. EA-18G có 2 khoang treo lần lượt tên là khoang treo 99 và 218. Khoang treo 99 có hình thù kỳ lạ, mô hình gây nhiễu của nó đã chuyển từ gây nhiễu kiểu rải bom trước đây sang gây nhiễu chính xác.
Trước đây, khi Mỹ đánh Iran, nếu không đánh được thì đem bom rải để san bằng, hình thức gây nhiễu này chính là gây nhiễu kiểu rải thảm. Nhưng EA-18G lại có thể tìm được chính xác một đoạn băng tần, tiến hành gây nhiễu kiểu “định điểm” chính xác, tức là muốn gây nhiễu ai thì người đó sẽ bị gây nhiễu.
Khoang 218 có thể gây nhiễu thông tin của đối phương ở tàu chiến, có thể chặn và nghe rõ được thông tin, nhưng lại không hề gây nhiễu gì cho thông tin của bên mình (quân Mỹ), cho nên đây là một hình thức gây nhiễu rất thông minh, khả năng này có sự khác biệt về chất so với Prowler.
EA-18G là một thủ đoạn/quyết sách then chốt trong tác chiến của quân Mỹ. Trước hết, khi chiến đấu nó có thể trinh sát, thu thập các loại thông tin, ghi nhớ các loại radar của đối phương, nó có khả năng máy tính rất mạnh, toàn bộ đều có thể lưu trữ.
Sau đó, EA-18G ngắm vào radar thì sẽ chính xác sẽ là radar đó, tức là tất cả những yếu tố thuộc về radar sẽ bị nó thu lại như vị trí triển khai, tần suất… Việc gây nhiễu chính xác của nó chính là một thủ đoạn trinh sát, thủ đoạn sát thương mềm – tức là gây nhiễu chủ động.
Bên trong việc gây nhiễu chủ động có gây nhiễu mang tính áp chế, có gây nhiễu làm tắc nghẽn chính xác, đồng thời còn có gây nhiễu kiểu đánh lừa, nó có thể tạo ra rất nhiều mục tiêu giả, đánh lừa đối phương là lực lượng tấn công đã tới, trên thực tế là không hề có.
Sự điều chỉnh máy tính của nó có thể tạo ra các loại hình thức biên đội để tạo ra mục tiêu giả cho đối phương, đây chính là một loại gây nhiễu điện tử.
Ngoài ra còn biện pháp sát thương cứng, tức là nó mang theo tên lửa chống bức xạ, tên lửa này có thể tiến hành tấn công chính xác đối với các cơ sở thông tin radar của đối phương.
Sát thương cứng của nó cũng gồm cả việc không sử dụng thủ đoạn điện tử, như mang theo một số vũ khí gồm AM120 hoặc bom dẫn đường chính xác.
Những vũ khí nào mà FA-18E/F có thể mang theo thì EA-18G cũng có thể mang theo, nhưng công suất của EA-18G lớn hơn FA-18E/F, do máy phát điện của nó đã được thay đổi, công suất lớn hơn EA-6B, nên nó mới có thể áp chế đối phương.
Máy bay EA-18G Growler đã thể hiện xuất sắc trong Chiến dịch El Dorado Canyon không kích Libya, đã can thiệp điện tử có hiệu quả, áp chế được hỏa lực phòng không mặt đất, đồng thời cũng đều đóng vai trò quan trọng trong chiến tranh vùng Vịnh và chiến tranh Iraq (lần thứ nhất) và được gọi là lực lượng xương sống của máy bay tác chiến điện tử Mỹ.
 
23/8/12
1.162
3
38
Quân đội EU có lấn lướt được Nga?

(Vũ khí) - Vừa qua, Chủ tịch Uỷ ban Châu Âu (EU) Jean-Claude Juncker giục khối này thành lập quân đội riêng. Trong trường hợp được thành lập, quân đội EU mạnh cỡ nào?

Khi trả lời phỏng vấn báo Welt am Sonntag (Đức), Chủ tịch EU Jean -Claude Juncker cho biết: "Lực lượng này sẽ giúp chúng tôi phối hợp tốt hơn về chính sách đối ngoại và quốc phòng, và để đảm nhận trách nhiệm chung của Châu Âu trước cả thế giới".
Đề nghị của ông Juncker đã nhận được sự ủng hộ của Đức. Tuy nhiên, đề xuất này đã vấp phải sự phản đối của một số thành viên khác, đặc biệt là Pháp và Anh. Hai quốc gia này tỏ ra thận trọng với việc cung cấp một vai trò quân sự lớn hơn cho EU, vì điều này có thể làm suy yếu NATO.
Sức mạnh đáng sợ của Đức
Tuy nhiên, nếu trong trường hợp EU thành lập được lực lượng quân đội chung thì lực lượng này có sức mạnh quân sự đáng sợ tới mức nào? Là quốc gia đầu tiên ủng hộ và cũng là nước có sức mạnh quân sự đáng sợ nhất EU hiện nay, vì vậy gần như chắc chắn Đức sẽ có đóng góp lớn nhất quân đội EU.
Vậy, thực lực của quân đội Đức mạnh cỡ nào? Theo số liệu thống kế của Viện nghiên cứu Hoà bình Quốc tế Stokholm (SIPRI), hiện nay Lục quân Đức có 5 sư đoàn. Lực lượng xe tăng của Đức có 668 tăng Leopard-2 và 147 Leopard-1. Số lượng xe chiến đấu bộ binh (BMP) có 1.315, theo kế hoạch chúng sẽ dần được thay thế bằng BMP Puma (nhưng hiện nay chưa thay được chiếc nào).
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
quan-doi-eu-co-lan-luot-duoc-nga_91133542.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Tiêm kích Typhoon.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Xe thiết giáp chiến đấu Đức có tổng cộng khoảng trên 700 chiếc các loại. Lực lượng pháo binh gồm có 174 tổ hợp pháo tự hành mới nhất PzH2000, 124 khẩu cối tự hành 120 ly Tampella và 97 tổ hợp tên lửa phản lực bắn dàn MLRS.
Lực lượng phòng không lục quân có 50 tổ hợp tên lửa phòng không ASRAD và 835 tổ hợp tên lửa phòng không vác vai Stinger. Không quân của Lục quân có 37 trực thăng tấn công Tiger UHT (sẽ đưa vào trang bị thêm khoảng 20 chiếc nữa), 115 Bo-105 (24 chiếc đang bảo quản), 93 máy bay lên thẳng đa năng UH-1D, 40 EC-135 và 78 chiếc NH-90 hiện đại nhất.
Trong thành phần của Bộ tư lệnh tác chiến không quân có 3 sư đoàn không quân (số 1, số 2 và số 4). Hiện nay, Không quân Đức có 104 Typhoon (trong đó có 25 chiếc tác chiến- huấn luyện). Trong trang bị của Không quân còn 132 máy bay ném bom Tornado (còn 37 chiếc khác đang được bảo quản ở Đức và 01 chiếc tại Mỹ). 50 chiếc “Tornado” dự kiến sẽ đưa ra khỏi trang bị trong thời gian tới.
Hải quân Đức có 50 tàu chiến. Hạm đội tàu ngầm có 4 tàu ngầm dự án 212 (và 02 chiếc đang được đóng)- đây là những tàu ngầm đầu tiên trên thế giới sử dụng công nghệ AIP, đây là các tàu ngầm được coi là tốt nhất trên thế giới hiện nay.
Hải quân Đức có 12 khinh hạm – 3 chiếc Saxen hiện đại nhất, 4 chiếc cùng hiện đại không kém là Brandenburg và 5 chiếc kiểu cũ Bremen. Có 3 chiếc Bremen đã được đưa ra khỏi trang bị và có thể được bán.
Sức mạnh thuyết phục của Quân đội Pháp
Mặc dù Pháp và Anh đã phản đối kế hoạch thành lập quân đội EU, nhưng mọi chuyện đều có thể thay đổi và trong trường hợp hai nước này đồng ý, quân đội EU sẽ được bổ sung thêm sức mạnh đáng sợ đến đâu?
Hiện Pháp là một trong những lực lượng quân sự đáng nể ở châu Âu do nước này duy trì một khả năng răn đe hạt nhân hoàn toàn độc lập cùng một cơ sở công nghiệp quốc phòng tự chủ. Pháp sở hữu một đội tàu ngầm chở các tên lửa và đầu đạn tự chế tạo, phi đội máy bay ném bom Mirage 2000N và tên lửa ASMP, xe tăng chủ lực Leclerc và trực thăng Tiger.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
quan-doi-eu-co-lan-luot-duoc-nga_91133186.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Xe tăng chủ lực Leclerc.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Ngoài ra, lực lượng quân đội chính quy của Pháp lên tới 215.000 quân, còn đội đặc nhiệm đã trải qua thời gian chinh chiến ở Afghanistan và Mali. Hải quân Pháp cũng sở hữu tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân, quy mô lực lượng hải quân cũng lớn và mạnh hơn đối thủ truyền thống là nước Anh.
Tàu sân bay của Pháp là căn cứ nổi để xuất phát của nhiều máy bay như chiến đấu cơ Rafale và máy bay không kích Super Etendard. Ngoài ra, hải quân Pháp còn có đội 6 tàu ngầm tấn công, 3 tàu tấn công đổ bộ, 21 tàu tấn công trên mặt biển.
Không quân Pháp xây dựng đội 220 máy bay chiến đấu, gồm các tiêm kích Rafale và Mirage 2000, 4 máy bay cảnh báo sớm, 14 máy bay tiếp nhiên liệu trên không và một phi đội máy bay vận tải chiến thuật.
Anh có thực sự mạnh?
Hiện nay, quân đội Anh duy trì đội vũ khí hạt nhân nhưng tên lửa chủ yếu do Mỹ cung cấp. Ngày nay, Anh duy trì hạm đội gồm 19 tàu tấn công mặt nước, 4 tàu ngầm chở tên lửa đạn đạo, 6 tàu ngầm tấn công và một tàu đổ bộ.
Tuy nhiên, Anh không có tàu sân bay nào cho đến khi các tàu sân bay lớp Queen Elizabeth hoàn thành. Hai hàng không mẫu hạm mới sẽ chở chiến đấu cơ F-35B do Mỹ chế tạo. Quân đội Anh quy tụ những binh sĩ chuyên nghiệp và thiện chiến, trang bị xe tăng chủ lực Challenger 2 và các xe chiến đấu Warrior, trực thăng vũ trang hạng nặng Apache.
Còn lực lượng không quân sở hữu khoảng 220 máy bay chiến đấu, gồm 120 máy bay Typhoon và 100 máy bay ném bom Tornado, nhiều tiêm kích F-35B, các máy bay giám sát mặt đất và máy bay cảnh báo sớm.
Ngoài những cường quốc quân sự kể trên, hiện nay các thành viên của EU còn có Bỉ, Italia, Ba Lan… cũng đang sở hữu lực lượng quân sự đáng sợ trong khu vực. Vì vậy, trong trường hợp EU thống nhất thành lập lực lượng quân đội riêng, đây sẽ là lực lượng quân sự đáng sợ hàng đầu thế giới.
Nga có lép vế?
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
quan-doi-eu-co-lan-luot-duoc-nga_91129974.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Quân số khổng lồ của Nga so với các nước khác trong khu vực Âu - Á với 845.000 lính chính quy, 22.500 xe tăng và 1.399 máy bay chiến đấu.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Về mặt quân số cũng như vũ khí thông thường, lực lượng của Nga lớn hơn rất nhiều so với các nước Đông Âu và Trung Á (xem bảng dưới) - bao gồm nhiều nước cộng hòa nhỏ thuộc Liên Xô cũ có quan hệ bền vững với Moscow.
Nga có hiệp định quân sự với các nước Armenia, Belarus, Kazakhstan, Kyrgyzstan và Tajikistan qua Tổ chức Hợp đồng An ninh chung được thành lập năm 1992. Moscow cũng đóng một số lượng quân đáng kể trong khu vực: ở Armenia có 3.200 quân, nước cộng hòa Abkhazia và Nam Ossetia ly khai Georgia có 7.000 quân, khu vực Transnistria tách khỏi Moldova có 1.500 quân, tại Kyrgyzstan 500 quân và Tajikistan 5.000 quân.
Là một phần của công cuộc cải cách quốc phòng, phần lớn lực lượng trên bộ của Nga sẽ phải được chuyên nghiệp hóa và tái tổ chức vào những đội gồm vài ngàn lính dành cho những cuộc xung đột nhỏ và vừa. Nhưng hiện tại, thành phần chủ yếu của quân đội là những công dân Nga đi lính nghĩa vụ trong 1 năm và ít được đào tạo kỹ càng (nghĩa vụ quân sự ở Nga là bắt buộc đối với đàn ông tuổi từ 18 đến 27).
Lực lượng Lính dù Đặc biệt gồm 35.000 quân, chịu sự chỉ huy trực tiếp của Tổng thống Putin là lực lượng tinh nhuệ phản ứng nhanh của Nga. Một Lực lượng Đặc nhiệm khác, cũng trực thuộc quyền điều động của ông Putin, được thành lập năm 2013 nhằm tiến hành những nhiệm vụ bên ngoài biên giới Nga.
Moscow cũng có ý định tái vũ trang tại vùng lãnh thổ Nga ở Bắc Cực, khôi phục lại những đường băng và cảng có từ thời Liên Xô để bảo vệ nguồn tài nguyên khí đốt và đường biển quan trọng. (Nga có hạm đội tàu phá băng lớn nhất thế giới, luôn được điều động để di chuyển tại vùng biển Bắc Cực).
Vào cuối năm 2013, Putin đã hạ lệnh thành lập một hệ thống chỉ huy chiến lược ở vùng Bắc Cực Nga. Trong khi đó, quá trình thay đổi vũ khí đang rất chậm, phần lớn những khí tài quân sự hiện có đã có từ vài thập kỷ. Theo các chuyên gia, lực lượng Hải quân hùng mạnh của Liên Xô trước đây giờ chỉ đơn thuần là một lực lượng tuần duyên.
Tất cả những tàu lớn của Hải quân Nga, bao gồm kỳ hạm và tàu sân bay duy nhất là Kuznetsov, là hàng tồn từ thời Chiến tranh Lạnh. (Để so sánh, Mỹ có 10 tàu sân bay hạt nhân và đóng vài tàu chiến mỗi năm). Lực lượng không quân của Nga cũng bị giới hạn, ít nhất là trong một thời gian ngắn.
Hãng máy bay Sukhoi đang phát triển vài mẫu phi cơ chiến đấu, bao gồm phi cơ tàng hình thế hệ thứ năm (chiếc T-50) nhưng việc sản xuất đang ì ạch ở một số nơi, và phần lớn máy bay chiến đấu đang sử dụng đều có từ những năm 1980. Nga đặt quá trình hiện đại hóa hệ thống phòng không là ưu tiên hàng đầu của chương trình nâng cấp vũ khí, và đã thành lập một Trung tâm Chỉ huy Quốc phòng Hàng không vào năm 2011.
Vũ khí chính của hệ thống này là tên lửa S-400, một loại tên lửa đất đối không tầm trung đến xa, được đặt gần Moscow và những vị trí chiến lược trong lãnh thổ của Nga. Tên lửa S-500 tối tân hơn hiện đang được phát triển.
Về năng lực tấn công hạt nhân của Nga, theo số liệu của SIPRI, hiện nay Moscow có tới 8.500 đầu đạn hạt nhân (và ít nhất 30.000 đầu đạn dự trữ), trong khi đó, Pháp có 290 và Anh có 160. Nga có khoảng 1.500 đầu đạn chiến lược được lắp đặt trên các tên lửa đạn đạo xuyên lục địa (ICBM), tàu ngầm và máy bay ném bom hạng nặng.
Hiện nay, phần lớn hệ thống vũ khí hạt nhân của Nga đang được hiện đại hóa đáng kể: một lớp tàu ngầm phóng tên lửa đạn đạo mới sẽ được đưa vào sử dụng, một số máy bay ném bom chiến lược đang được nâng cấp và Nga đang có kế hoạch thay thế toàn bộ tên lửa ICBM có từ thời Liên Xô trong vòng một thập kỷ tới.
Từ những số liệu nói trên, xét về năng lực vũ khí thông thường, EU có thể nhiều hơn Nga, tuy nhiên nếu xảy ra cuộc chiến bằng vũ khí hạt nhân, toàn bộ năng lực của EU cộng lại xem ra vẫn còn nhỏ bé với số lượng đầu đạn khổng lồ của Nga hiện có.
 
23/8/12
1.162
3
38
Súng máy trên tiêm kích tàng hình F-35 “bất lực” cho tới năm 2019

Đặng Vũ, Theo RT
Thứ Sáu, ngày 2/1/2015 - 20:21

Abc Abc
Email Print

ANTĐ - Các chiến đấu cơ tàng hình F-35 của Lầu Năm Góc đang đứng trước nguy cơ chỉ có thể đưa vào sử dụng sau năm 2019 do một lỗi liên quan đến hệ thống máy tính điều khiển súng máy, mới được tìm ra.

Bài viết liên quan


F-35 là mẫu máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 được thiết kế thành 3 biến thể dành cho không quân, hải quân và thuỷ quân lục chiến Mỹ nhằm thay thế các máy bay khác đã lỗi thời. Nó có kế hoạch gia nhập thuỷ quân lục chiến vào năm 2015 và không quân năm 2016.
Chiến đấu cơ F-35 sẽ thay thế máy bay tấn công mặt đất A-10 Warthog và Lockheed F-16 của không quân, Boeing F/A-18 Hornet của hải quân và Boeing AV-8B Harrier II của thuỷ quân lục chiến.
lzpaf35.jpg
Chiến đấu cơ tàng hình F-35 của Mỹ
Tuy nhiên, chiếc máy bay hiện đại có thể sẽ phải trễ hẹn do một lỗi về máy tính mới được phát hiện. Súng quay nòng trang bị trên F-35 phiên bản không quân giờ không thể được sử dụng cho đến khi tìm được phần mềm điều khiển thích hợp.
“Sẽ chẳng có loại súng nào cho F-35 đến khi phần mềm Block 3F được hoàn thiện trong vòng 4 năm tới. Block 3F có kế hoạch ra mắt vào năm 2019, nhưng làm sao chắc chắn thời gian này sẽ không kéo dài hơn”, một quan chức không quân Mỹ nói với tờ Daily Beast.
Lỗi vừa được phát hiện có thể ảnh hưởng đến hoạt động áp sát trên không của F-35. Mặc dù, chiếc máy bay vẫn còn trang bị nhiều loại vũ khí khác, tuy nhiên, như vậy vẫn là chưa đủ.
Ngoài ra, mặc dù khẩu súng máy 25mm có tốc độ nhả đạn cực khủng là 3.400 viên/phút, tuy nhiên F-35 lại chỉ đem theo được 180 viên đạn ở phiên bản hải quân và 220 viên đạn ở bản dành cho lục quân. Như vậy, nếu phải cận chiến súng máy trên F-35 cũng sẽ chỉ sử dụng được từ 3 đến 4 giây là hết đạn.
2 phiên bản F-35 cho hải quân và lục quân Mỹ có thiết kế hộp súng bên ngoài, tuy nhiên, chúng cũng không có phần mềm điều khiển thích hợp, Daily Beast cho hay.
Việc sản xuất F-35 đã bị đình trệ và chi phí cũng vượt ngân sách vì nhiều vấn đề phần mềm cũng như lỗi sản xuất. Mỹ đã chi tổng cộng 400 tỉ USD cho dự án F-35 từ năm 2006. Ngân sách phải nhân đôi từ giai đoạn lắp đặt chiếc máy bay và biến nó trở thành dự án phát triển máy bay đắt đỏ nhất trong lịch sử Mỹ.
Tháng 12-2014, một vấn đề về nhiên liệu đã được phát hiện. Động cơ của F-35 sẽ tự động tắt nếu nhiên liệu quá nóng, tuy nhiên thông tin này đã bị Lầu Năm Góc phủ nhận.
Mùa hè năm 2014, F-35 cũng không thể xuất hiện tại triển lãm Farnborough ở Anh như kế hoạch ban đầu do chiếc máy bay bỗng dưng bốc cháy trong quá trình bay thử ở căn cứ Florida vào tháng 6.
Lầu Năm Góc có kế hoạch mua 2.433 chiếc F-35 ở cả 3 phiên bản. Anh cùng nhiều đồng minh khác của Mỹ cũng sẽ mua chiếc máy bay này bất chấp dự án đang gặp nhiều vấn đề và có nguy cơ phải trì hoãn ngày ra mắt.

Thứ năm, 12/03/2015 | 13:33 GMT+7 Máy bay chiến đấu F-35 bị gọi là “kẻ vô dụng đắt tiền” QĐND - Thứ ba, 03/03/2015 | 9:8 GMT+7
QĐND - Hải quân Hoàng gia Anh vừa tuyên bố, siêu tiêm kích F-35B có thể trở thành “kẻ vô dụng đắt tiền” trên tàu sân bay HMS Queen Elizabeth của nước này do lỗi thiết kế. Đây không phải lần đầu máy bay chiến đấu thế hệ tối tân nhất do Mỹ thiết kế và chế tạo bị phát hiện những hạn chế kỹ thuật khiến các khách hàng của F-35 phải lúng túng...
[xtable=200x@]
{tbody}
{tr}
{td}
Phi công của Anh đang huấn luyện bay với F-35 ở Phlo-ri-đa. Ảnh: Lockheed Martin{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Daily Mail ngày 2-3 cho biết, nguyên nhân khiến máy bay chiến đấu phiên bản F-35B có thể trở thành kẻ vô dụng trên tàu sân bay Anh vì nó không thể mang theo quả bom hiện đại nhất của quân đội Anh. Khoang vũ khí bên trong F-35B quá nhỏ so với kích thước bom SDB II cần phải vận chuyển. Theo yêu cầu, các máy bay chiến đấu đều phải mang được ít nhất 8 quả bom SDB II trong mỗi lượt tấn công mục tiêu, nhưng F-35B chỉ có thể chứa tối đa 4 quả. Theo các nhà phân tích, việc giảm không gian chứa vũ khí cũng đồng nghĩa với việc các nhà thiết kế của hãng Lockheed Martin (Mỹ) ký "giấy báo tử" cho F-35. Trước khi Anh lên tiếng chỉ trích sự vô dụng của tiêm kích F-35, Mỹ và Pháp cũng đã có khẳng định tương tự.
Tại hội nghị huấn luyện, mô phỏng và đào tạo đa quân chủng thường niên của Mỹ tổ chức cuối năm ngoái, Trung tướng Crít-xtốp-phơ Boóc-đan (Christopher Bogdan) cho biết, không thể sử dụng hệ thống giả lập F-35B ở Y-u-ma và kết nối với một hệ thống F-35A ở căn cứ không quân Hill, hay với bất kỳ thiết bị huấn luyện F-35C dành cho hải quân ở bất cứ đâu tại nước Mỹ. Nguyên nhân của vấn đề này là bởi, mỗi thiết bị giả lập đều được lắp đặt trong một hệ thống mạng riêng với những đặc điểm kỹ thuật riêng. Đây là vấn đề nghiêm trọng khi máy bay sẽ được các quân chủng Mỹ, nhiều đối tác đồng minh và các nước bạn hàng sử dụng.
“Trước khi tôi phải lo đến vấn đề kết nối giữa các hệ thống với 8 đối tác, 3 khách hàng và tìm ra giải pháp sửa chữa, chúng ta phải giải quyết vấn đề này trong nội bộ quân đội Mỹ. Điều này chẳng hề dễ dàng”, tướng Crít-xtốp-phơ Boóc-đan khẳng định. Ông cho rằng việc huấn luyện kết hợp giữa các bên, vốn là xương sống của chương trình phát triển hệ thống, là một vấn đề lớn.
Theo Trung tướng Crít-xtốp-phơ Boóc-đan, việc huấn luyện lái máy bay F-35 là “khá lớn và phức tạp”. Hiện mới chỉ có 9 hệ thống giả lập đang hoạt động. Đến năm 2018, số lượng sẽ tăng lên 50 và đến năm 2020 sẽ có khoảng 250 hệ thống giả lập và diễn tập chiến dịch không quân tại 40 địa điểm trên khắp thế giới.
Tuy nhiên, máy bay chiến đấu F-35 không chỉ có những hạn chế mới được phát hiện ở trên. Các khách hàng như: Thổ Nhĩ Kỳ, Nhật Bản, Ô-xtrây-li-a, I-xra-en hay I-ta-li-a chắc sẽ không thể ngờ khi loại máy bay chiến đấu tối tân mà họ đã đăng ký mua sẽ không thể cất cánh khi nhiệt độ vượt quá ngưỡng cho phép vào mùa hè, do liên quan đến nhiên liệu. Tuy nhiên, đối với khí hậu ở các nước như Na Uy hay Ca-na-đa, đó lại không phải là vấn đề lớn.
Mỹ không công bố cụ thể ngưỡng nhiệt độ nhiên liệu của F-35 là bao nhiêu. Nhưng có số liệu được đề cập cho thấy ngưỡng này là 43oC và bị coi là khá thấp, nhất là trong điều kiện đường băng và sàn đỗ máy bay bằng bê tông thường phản xạ lại nhiệt mặt trời và làm tăng nhiệt độ của những phương tiện dừng đỗ trên đó. Động cơ của F-35 cũng có thể tự động ngắt khi hoạt động một vài giờ dưới ánh nắng mặt trời, do nhiên liệu lúc đó trở nên quá ấm so với quy định. Theo phân tích của giới chuyên gia, điểm yếu mới bị phát hiện này của F-35 là nghiêm trọng nếu trong điều kiện chiến tranh. Các đối thủ sẽ thận trọng chờ đến mùa hè nắng nóng mới tiến hành tấn công, vì biết rõ máy bay chiến đấu F-35 của đối phương sẽ không thể cất cánh.
Một giải pháp khắc phục nhược điểm trên của F-35 bị mỉa mai trên báo chí, đó là xây dựng các bãi đỗ cho máy bay trong bóng râm dành cho xe chở nhiên liệu do không quân Mỹ đưa ra.
Không những vậy, sau một cuộc khảo sát độc lập, Công ty RAND Corporation cho biết, mẫu máy bay này “không thể chuyển hướng, không thể bay dốc, không thể chạy” và bị chê vì thân hình cồng kềnh.
Cho đến nay, chương trình phát triển máy bay chiến đấu F-35 là dự án đắt đỏ nhất trong lịch sử quân sự Mỹ do gặp phải quá nhiều vấn đề, trong đó, các hạn chế về kỹ thuật và thiết kế góp phần không nhỏ. Chi phí liên tiếp bị đội lên hàng tỷ USD, kế hoạch giao hàng cho các nước bị lỗi hẹn và ngày ra mắt siêu máy bay chiến đấu bị trì hoãn. Theo Lenta, do một đơn hàng mua F-35 chắc chắn không thể đúng hẹn nên không quân I-xra-en gần đây đã tiết lộ kế hoạch nâng cấp dòng tiêm kích F-15I Ra’am (phiên bản nội địa hóa của I-xra-en).
Theo các nguồn tin, phần mềm điều khiển súng máy của F-35 sẽ không thể sẵn sàng đưa vào sử dụng cho tới năm 2019. Lầu Năm Góc cũng đã từng phải ban bố lệnh ngừng bay thử F-35 nhiều lần do những vấn đề với động cơ của Pratt & Whitney sản xuất. Vấn đề khác là chiếc F-35 mang danh nghĩa là máy bay chiến đấu tàng hình, nhưng lại vẫn dễ dàng bị phát hiện trên ra-đa. Theo Daily Mail, máy bay chiến đấu tàng hình F-35 được thiết kế với chi phí rất lớn, để có thể bay vào không phận của đối phương và tấn công mục tiêu mà không bị ra-đa phát hiện. Nhưng các chuyên gia quốc phòng Anh cho biết, F-35 vẫn bị “hiện nguyên hình” trước ra-đa của Trung Quốc và Nga. Không lực Mỹ khẳng định, ra-đa hiện đại của F-35 sẽ phát hiện máy bay địch trước và có thể tiêu diệt địch bằng một trong số 4 tên lửa tầm siêu xa mà nó mang theo. Nhưng giới chuyên gia cho biết, số lượng máy bay bị tiêu diệt bởi loại tên lửa này rất hiếm và dường như là điều khó thực hiện cho đến nay.
Các nhà phân tích cho rằng, F-35 trở nên đắt đỏ do nó được tạo ra các phiên bản khác nhau phục vụ cho cả không quân, hải quân và lục quân, vốn yêu cầu những tính năng riêng.
Có nhà phân tích cho rằng: Tỏ ra yếu thế so với dòng máy bay Su-30 của Nga và mắc nhiều lỗi thiết kế chết người, máy bay F-35 của Mỹ đang dần đi vào quên lãng và để lại lỗ hổng lớn đối với không quân các nước phương Tây.

Tin "sốc", siêu tiêm kích F-35 không mang được bom thông minh

Cập nhật lúc: 15:10 11/03/2015 (GMT+7)
resizem.png
resizep.png

TIN LIÊN QUAN

Cường kích A-10 bị 4 tên lửa SA-7 tấn công vẫn thoát
Giải mã các cánh chim đầu đàn Không quân Mỹ
Máy bay chiến đấu 5 nước biểu dương sức mạnh ở Guam
Chứng kiến kho vũ khí của tiêm kích tàng hình F-35
Nga bán cường kích Su-24 cho Argentina, Anh "chết khiếp"


(Kiến Thức) - Tiêm kích tàng hình tối tân, đắt tiền F-35 tiếp tục mắc lỗi mới, đó là không có khả năng mang bom thông minh đường kính nhỏ.
Sputnik News đưa tin cho hay, không giống như các loại bom thông minh khác, bom đường kính nhỏ SDB II là một trong những vũ khí quan trọng của tiêm kích tàng hình F-35 của Mỹ, nó có thể theo dõi và tấn công chính xác mục tiêu từ khoảng cách hơn 64km. Quân đội Mỹ dự định sẽ đưa loại bom này vào biên chế từ năm 2017.​
Tuy nhiên, có một vấn đề nghiêm trọng là F-35 lại không có các chương trình phần mềm quản lý hệ thống vũ khí cần thiết để có thể sử dụng SDB II hay các loại vũ khí tương tự trong khoảng thời gian từ nay cho đến năm 2022.​
[xtable=skin1]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Có lẽ Quốc hội Mỹ đã quá chán nản với chương trình F-35 nhưng Không quân Mỹ lại không nghĩ như vậy.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Việc chậm trễ này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến khả năng tấn công các mục tiêu mặt đất của F-35, vốn là điều kiện tiên quyết mà Không quân Mỹ đưa ra để quốc hội nước này thông qua việc cho phép các phi đội máy bay cường kích A-10 nghỉ hưu.​
Các tướng lĩnh của Không quân Mỹ muốn toàn bộ các phi đội cường kích A-10 của nước này nghỉ hưu sớm vào năm 2019 để chuyển toàn bộ nguồn lực hổ trợ qua chương trình phát triển tiêm kích tàng hình F-35, với hy vọng máy chiến đấu thế hệ thứ 5 này sẽ thay thế được A-10 đã lỗi thời.​
Trong khi đó, việc trang bị vũ khí cho các biến thể của F-35 lại gặp khá nhiều rắc rối. Điển hình là với biến thể F-35B dành cho lực lượng Lính thủy đánh bộ Mỹ lại không mang được bom đường kính nhỏ SDB II. Mặt khác Bộ quốc phòng Mỹ lại tỏ ra không quá mấy vội vàng để khắc phục vấn đề này cho đến khi việc cập nhật các phần mềm hệ thống mới được hoàn tất.​
Trong một cuộc phỏng vấn gần đây, Tướng Herbert J. "Hawk" Carlisle – Tư lệnh Không quân Mỹ ở Châu Á –Thái Bình Dương lại cho rằng, sau khi được nâng cấp các chương trình phần mềm cần thiết F-35 sẽ là dòng máy bay hỗ trợ đường không tốt nhất mà Không quân Mỹ từng được trang bị. Do đó Không quân Mỹ vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi chương trình phát triển máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ 5 này.​
[xtable=skin1]
{tbody}
{tr}
{td=center} {/td}
{/tr}
{tr}
{td=center}Bom đường kính nhỏ SDB II do hãng Raytheon chế tạo.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
SDB II là loại bom liệng thông minh có khả năng tấn công chính xác các mục tiêu từ trên không nhưng lại có giá thành khá thấp. Nó được trang bị các hệ thống dẫn đường bằng sóng radar, thiết bị dẫn đường bằng hồng ngoại hay thiết bị dẫn đường bằng laser bán chủ động. Xét về khả năng mà SDB II mang lại thì đây là một loại vũ khí nguy hiểm khi chính thức được Quân đội Mỹ đưa vào trang bị, cùng với đó là việc lực lượng bộ binh Mỹ sẽ được hỗ trợ hỏa lực tốt hơn từ trên không.​
Nhưng với lộ trình phát triển ì ạch, nhất là với các gói nâng cấp phần mềm thì loại máy bay chiến đấu này khó có thể hoàn thiện để sớm đưa vào trang bị. Hoặc Không quân Mỹ có thể sẽ buộc phải đưa vào sử dụng trước những chiếc F-35 đầu tiên mà không có các chương trình phần mềm nâng cấp điều này đồng nghĩa với việc SDB II sẽ không được trang bị trên F-35 cho đến năm 2022.​
Bên cạnh đó, biển thể tiêm kích tàng hình F-35B sẽ được Lực lượng Lính thủy đánh bộ Mỹ đưa vào hoạt động vào cuối năm nay sau khi đã hoàn tất việc nâng cấp phần mềm, còn lộ trình này với Không quân Mỹ vào năm 2016 bằng cách sử dụng một phần mềm hỗ trợ tạm thời.​
 
Chỉnh sửa cuối:
23/8/12
1.162
3
38
Nhận diện trực thăng quân sự Mỹ gặp nạn thảm khốc

(Vũ khí) - Theo AP, một vụ tai nạn trực thăng thảm khốc của Quân đội Mỹ xảy ra vào đêm 10/3 tại căn cứ Không quân Eglin làm 11 binh sĩ mất tích.

Nguồn tin dẫn lời Andy Bourland, phát ngôn viên căn cứ không quân Eglin ở bang Florida, chiếc trực thăng được báo cáo mất tích vào khoảng 20h30 ngày 10/3. Nó cất cánh từ sân bay thành phố Destin để tham gia cuộc diễn tập đêm thường xuyên cùng một máy bay khác.
Đến 2h ngày 11/3, lực lượng cứu hộ đã tìm thấy các mảnh vỡ của máy bay. Hiện trường nằm ở bờ biển hẻo lánh thuộc sở hữu quân đội và được dùng cho các hoạt động kiểm tra. Trong số 11 binh sĩ mất tích có 7 lính thủy đánh bộ và 4 binh sĩ thuộc lực lượng khác của quân đội Mỹ.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
truc-thang-nao-cua-my-gap-nan-khien-11-linh-mat-tich_11235966.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Trực thăng UH-60 Black Hawk của Lục quân Mỹ.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Ngay sau khi vụ tai nạn, cơ quan chức năng đã khẩn trưởng tìm kiếm nạn nhân mất tích và điều tra nguyên nhân của vụ tai nạn. Tuy nhiên hiện giới chức Mỹ vẫn chưa cung cấp thông tin về chủng loại chiếc trực thăng vừa gặp nạn.
Trong khi đó, tạp chí Jane's dẫn nguồn tin địa phương cho biết, chiếc trực thăng gặp nạn vào tối 10/3 cùng chủng loại với một chiếc trực thăng khác của Mỹ gặp nạn hồi đầu năm 2013 khi đang hoạt động tại Hàn Quốc. Theo Yonhap (Hàn Quốc) xác nhận ngay sau đó, một chiếc UH-60 Black Hawk bị rơi cùng với 12 người trên khoang.
Như vậy, chỉ trong 2 năm đã có 2 vụ tai nạn đặc biệt nghiêm trong liên quan đến trực thăng 'Diều hâu đen' lừng danh của Mỹ, bởi Black Hawk có thể thực hiện nhiều kiểu nhiệm vụ, gồm cả vận tải chiến thuật với lính, thiết bị chiến tranh điện tử, và giải cứu đường không.
UH-60 Black Hawk có đặc điểm ở cánh quạt chính và cánh quạt đuôi bốn lá và sử dụng hai động cơ turbin trục GE T700. Black Hawk được thiết kế với hình dạng dài và thấp để đáp ứng yêu cầu của Lục quân Mỹ về khả năng được vận chuyển trên máy bay vận tải C-130 Hercules.
Dòng trực thăng này có thể chở 11 lính với đầy đủ trang bị, nâng 2,600 lb (1,170 kg) hàng ở khoang trong hay 9,000 lb (4,050 kg) hàng (với UH-60L/M) ngoài.
Trong các cuộc tấn công đường không nó có thể chở một đội 11 lính chiến hay mang một bích kích pháo 105 mm M102 howitzer với 30 viên đạn và khẩu đội 4 người chỉ trong một chuyến.
Trực thăng UH-60 Black Hawk có thể được trang bị cánh ngắn ban đầu được gọi là Hệ thống Lưu giữ Hỗ trợ Ngoài (ESSS) ở trên đỉnh thân để mang thêm bình nhiên liệu hay vũ khí. ESSS cũng có thể mang 4.500kg vũ khí như rocket, tên lửa và giá súng.
Bốn bình nhiên liệu và các đường dẫn cùng van phụ từ hệ hình thành nên hệ thống cấp dầu phụ bên ngoài (ERFS). Trực thăng UH-60 Black Hawk bao gồm rất nhiều những biến thể khác như UH-60A, UH-60C, UH-60L, EH-60A Black Hawk, YEH-60B Black Hawk…
Bên cạnh đó, trong quá trình đưa vào vận hành, loại trực thăng này còn được sử dụng cho các vai trò và nhiệm vụ mới như rải mìn và cứu thương. Hiện nay, trực thăng UH-60 Black Hawk đã được Mỹ sử dụng trong rất nhiều chiến dịch quân sự tại nhiều chiến trường khác nhau.
 
23/8/12
1.162
3
38
Chi tiền tỷ đóng tàu chiến, Mỹ khốn đốn vì công nghệ quá hiện đại

Ly Vy | 12/03/2015 08:02



080723-n-0000x-001-1426079084195-369-0-2053-3300-crop-1426087536665.jpg

Đồ họa tàu khu trục lớp Zumwalt

Chia sẻ:
Hai tàu khu trục tối tân lớp Zumwalt của Mỹ đã buộc phải lùi ngày bàn giao do những vấn đề phát sinh từ công nghệ quá hiện đại.

Mỹ loay hoay với công nghệ mới
Defense News
đưa tin, hôm 9/3, Hải quân Mỹ cho biết, những vấn đề với tổ hợp công nghệ lắp đặt trên các tàu khu trục mới lớp Zumwalt đã buộc họ và công ty đóng tàu Bath Iron Works của General Dynamics phải trì hoãn thời gian bàn giao 2 tàu đầu tiên.
Tàu khu trục Zumwalt (DDG-1000) dự kiến được chuyển giao cho Hải quân Mỹ vào mùa hè này nhưng đã phải dời sang tháng 11.
Thời gian chuyển giao chiếc tàu thứ 2, Michael Monsoor (DDG-1001) (được khởi đóng sau tàu Zumwalt 1 năm) cũng phải dời lại vài tháng, dự tính là vào tháng 11-2016.
Tuy nhiên, theo Hải quân Mỹ, quá trình chế tạo tàu Lyndon B. Johnson (DDG-1002), chiếc thứ 3 và cũng là chiếc cuối cùng của lớp Zumwalt, không bị ảnh hưởng và con tàu vẫn dự kiến được bàn giao vào tháng 12-2018.
chi-tien-ty-dong-tau-chien-my-khon-don-vi-cong-nghe-qua-hien-dai.jpg

Tàu khu trục USS Zumwalt (DDG 1000).​
Trung tá Thurraya Kent, phát ngôn viên cơ quan mua sắm Hải quân Mỹ cho biết:
BÀI LIÊN QUAN
"Thời gian chuyển giao bị chậm trễ chủ yếu do những thách thức gặp phải trong quá trình hoàn tất cài đặt, tích hợp và thử nghiệm loại công nghệ độc đáo, hiện đại nhất được thiết kế cho chiếc tàu đầu tiên của lớp Zumwalt".​
Tàu USS Zumwalt được hạ thủy vào tháng 10 năm ngoái và đã hoàn tất được khoảng 94%. Theo kế hoạch con tàu sẽ bắt đầu thử nghiệm trên biển vào cuối năm nay.​
Cũng trong năm 2015, tàu Monsoor dự kiến sẽ được hạ thủy,​
Ngoài các tàu khu trục lớp Zumwalt, nhà máy đóng tàu Bath Iron Works còn đồng thời đóng các tàu khu trục Aegis lớp Arleigh Burke.​
Trung tá Kent cho biết, việc trì hoãn hoàn thiện tàu Zumwalt và Monsoor có thể ảnh hưởng đến quá trình đóng các tàu khu trục Aegis này.
"Gót chân Achilles" của khu trục hạm tỷ đô
Theo tờ Daily Beast (Mỹ), hiện vẫn còn rất nhiều nghi ngại xoay quanh những công nghệ mới được trang bị trên các tàu khu trục lớp Zumwalt.
Vấn đề được quan tâm hơn cả là: Liệu con tàu có thể nổi được trên mặt biển hay không?
Thiết kế thân tàu Zumwalt ngược với kiểu thân tàu truyền thống, với phần thân rộng ở bên dưới và hẹp dần ở bên trên.
Nhiều người lo ngại rằng kiểu thân tàu này không có độ ổn định như thân tàu truyền thống trong điều kiện biển động, thậm chí có thể gây lật tàu nếu bị sóng lớn đánh trúng ở một số vị trí nhất định.
Theo một báo cáo được trình bày tại hội thảo quốc tế về ổn định thân tàu tại Hamburg, Đức năm 2007, thân tàu như của Zumwalt có nguy cơ bị lật cao hơn, đặc biệt là nếu bị sóng lớn đánh từ phía sau.
Nguy cơ bị lật tăng cao trong điều kiện biển động cấp 8 trở lên, với sóng cao từ 10 đến 15 m, báo cáo cho biết.
Ngoài ra, so với thiết kế thân tàu truyền thống, nguy cơ lật tàu của kiểu thiết kế này cũng tăng nhanh hơn khi tăng độ cao của trọng tâm so với mực nước biển.
chi-tien-ty-dong-tau-chien-my-khon-don-vi-cong-nghe-qua-hien-dai.jpg

Thân tàu như của Zumwalt được cho là có nguy cơ bị lật cao hơn, đặc biệt là nếu bị sóng lớn đánh từ phía sau​
Một điều nằm ngoài khả năng của con tàu là năng lực phòng thủ trước các cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo.
Đây là một trong những lí do chính khiến hải quân Mỹ quyết định đóng thêm những khu trục hạm lớp Arleigh Burke.
Tổ hợp radar AN/SPY-3 trên Zumwalt không hoạt động ở tần số thích hợp cho loại nhiệm vụ này.
Đây là một điểm yếu nghiêm trọng vì đánh chặn tên lửa đang là ưu tiên cao để đối phó với kho tên lửa đạn đạo lớn của Trung Quốc tại khu vực Tây Thái Bình Dương.
Theo Daily Beast, giá thành cao (2 chiếc đầu tiên giá 4,2 tỷ USD, chiếc thứ 3 giá 3,5 tỷ USD), cộng với việc không phù hợp với yêu cầu tác chiến khiến cho chỉ có 3 chiếc Zumwalt được đóng và điều này càng đẩy chi phí trung bình của một con tàu lên cao hơn.
 
23/8/12
1.162
3
38
Tính năng đặc biệt của radar 76N6 thuộc tổ hợp S-300

Quốc Việt | 13/03/2015 07:15



5n66m-clam-shell-b-aminov-2009-3s-1426057285515-80-0-386-600-crop-1426176627284.jpg

Cận cảnh ăng ten của radar 76N6 Clam Shell.

Chia sẻ:
76N6 là một radar giám sát 3D nằm trong hệ thống trinh sát của tổ hợp S-300, chuyên dùng để phát hiện các mục tiêu có diện tích phản xạ radar nhỏ, bay ở độ cao thấp.

Kháng nhiễu mạnh nhờ công nghệ FMCW
Trong một tổ hợp phòng không, việc trang bị nhiều loại radar có đặc tính khác nhau là một yêu cầu quan trọng, nhằm bổ sung cho nhau khi cần thiết.​
Sử dụng 2 - 3 radar trong một tổ hợp khiến đối phương khó gây nhiễu hơn, trường hợp một radar bị chế áp, các radar còn lại sẽ đảm đương nhiệm vụ.​
Với tổ hợp phòng không S-300, ngoài radar cảnh giới 64N6, radar điều khiển hỏa lực 30N6 còn có đài radar chuyên bắt thấp 76N6 Clam Shell.​
Đây là một radar tần số điều biến sóng liên tục (FMCW) được thiết kế để tìm kiếm, phát hiện và theo dõi các mục tiêu bay thấp có diện tích phản xạ radar (RCS) nhỏ, đặc biệt là tên lửa hành trình.​
Clam Shell có nhiệm vụ phát hiện các mục tiêu bay ở độ cao thấp và rất thấp trong môi trường lộn xộn gần mặt đất cũng như trong môi trường gây nhiễu điện tử mạnh.​
Hệ thống có khả năng tự động bám bắt và xử lý mục tiêu, 76N6 sẽ cung cấp các tham số cần thiết cho radar điều khiển hỏa lực của tổ hợp S-300.​
Ăng ten FA-51MU của Clam Shell gồm 2 bộ phận truyền và nhận, ngăn cách bởi một tấm chắn ở giữa để tránh tràn tín hiệu từ máy phát vào máy thu.​
Ăng ten thường gắn trên tháp 40V6M cao 28 mét hoặc tháp 40V6MD cao 40 mét.​
tinh-nang-dac-biet-cua-radar-76n6-thuoc-to-hop-s300.jpg

Radar 76N6 triển khai trên tháp 40V6M hoặc 40V6MD cho phép phát hiện những mục tiêu bay rất thấp.​
Ăng ten FA-51MU có khả năng quét 360[sup]o[/sup] cung cấp đầy đủ 3 tham số với độ phân giải cao. Radar có thể phân biệt môi trường hỗn tạp gần mặt đất, đặc điểm địa hình, lượng mưa, nhận biết mục tiêu trong các đám mây nhiễu mật độ cao cũng như các biện pháp chế áp khác.​
BÀI LIÊN QUAN
Phòng điều khiển có thể bố trí cách nơi đặt trạm ăng ten 500 mét, quá trình điều khiển radar được thực hiện thông qua cáp kết nối.​
Clam Shell phát hiện được các mục tiêu có RCS chỉ 0,02 m[sup]2[/sup] di chuyển ở tốc độ 722 m/s. Mục tiêu bay ở độ cao 450 mét sẽ bị 76N6 phát hiện từ khoảng cách 92,6 km, nếu mục tiêu bay ở độ cao 914 mét, tầm trinh sát không dưới 120,38 km.​
Hệ thống có mức tiêu thụ điện năng khoảng 1,4 kW, thời gian xảy ra lỗi kỹ thuật dự kiến không thấp hơn 100 giờ.​
Phân biệt mục tiêu trong môi trường lộn xộn và loại bỏ các đám mây rải nhiễu nhờ công nghệ FMCW là hai đặc tính ưu việt của 76N6.​
Các máy bay nếu không được trang bị máy thu cảnh báo radar tương thích với công nghệ FMCW sẽ rất dễ bị tổn thương khi hoạt động ở khu vực có triển khai Clam Shell.​
Vì sao Việt Nam chọn 36D6 thay vì 76N6
tinh-nang-dac-biet-cua-radar-76n6-thuoc-to-hop-s300.jpg

Việt Nam đã chọn radar 36D6 do có nhiều tính năng ưu việt hơn so với 76N6.​
Trong hệ thống trinh sát cho tổ hợp S-300PMU1 của Việt Nam có radar nhìn vòng mọi độ cao 96L6E và radar điều khiển hỏa lực 30N6E.​
Thực hiện nhiệm vụ bắt thấp, bổ trợ cho tổ hợp S-300 có một loại radar khác là 36D6 Tin Shield với chức năng tương tự radar 76N6. Nhưng vì sao Việt Nam lại chọn radar 36D6 thay vì 76N6?​
Lý do là radar 36D6 được đánh giá có nhiều ưu điểm vượt trội hơn so với 76N6, nó có khả năng kháng nhiễu chủ động và nhiễu thụ động rất tốt.​
Bộ vi xử lý của radar 36D6 có khả năng quét chùm tia điện tử ở độ cao từ [sup]-[/sup]20 - [sup]+[/sup]30[sup]o[/sup]. Ăng ten có thể quét 360[sup]o[/sup] chỉ trong vòng 5 - 10 giây.​
Tin Shield có thể xử lý đồng thời 120 mục tiêu, trong đó có 30 - 60 mục tiêu ở chế độ tự động. Các thông tin được hiển thị trên màn hình dưới dạng ký tự số tạo thuận lợi cho kíp vận hành trong việc đọc dữ liệu.​
36D6 bám bắt được các mục tiêu có RCS chỉ 0,1 m[sup]2[/sup] bay ở độ cao 50 m từ cách xa 27 km. Nếu mục tiêu bay ở độ cao 100 m, phạm vi phát hiện là 42 km. Tầm trinh sát với mục tiêu có RCS 1 m[sup]2[/sup] bay ở độ cao 6.000 mét lên tới 175 km.​
Khả năng quét chùm tia điện tử và số lượng mục tiêu theo dõi cùng lúc nhiều hơn là hai lý do để Việt Nam lựa chọn radar 36D6 cho nhiệm vụ bắt thấp thay vì 76N6. Bên cạnh đó, công nghệ của radar 36D6 phù hợp để nâng cấp lên các tiêu chuẩn hiện đại hơn.​
S-400 khiến “giấc mơ nghìn tỷ” F-35 chưa cất cánh đã lỗi thời

Nhật Minh | 13/03/2015 08:15



0-c0d68-1943986d-xxl-1426148277922-72-0-540-918-crop-1426148303628.jpg
S-400 khai hỏa trong đêm

Chia sẻ:
Nhà báo Rakesh Krishnan Simha nhận định, khác với hệ thống tên lửa Patriot "hữu danh vô thực" của Mỹ, S-400 được thiết kế để hệ thống Iron Dome của Israel phải... "gọi bằng cụ".

Đề cập tới thương vụ S-400 giữa Nga – Trung Quốc, tờ Russia & India Report hôm 11/3 đăng tải bài viết của nhà báo Rakesh Krishnan Simha nhận định về sức mạnh của hệ thống S-400 trước tiêm kích tàng hình tối tân F-35 của Mỹ.
Dưới đây là nội dung bài viết:
S-400 khiến F-35 trở nên lỗi thời
Thương vụ cung cấp hệ thống tên lửa đất đối không S-400 cho Trung Quốc không chỉ đánh dấu một mốc quan trọng khác trong quan hệ Nga – Trung.
Đây còn là một ví dụ đặc biệt về cách một loại vũ khí giá cả phải chăng có thể khiến cho một dự án máy bay nghìn tỷ USD trở nên lỗi thời truớc khi nó có thể "rời khỏi mặt đất".
Thường thì một loại vũ khí phòng thủ với mức giá phải chăng khó có thể khiến một chương trình máy bay chiến đấu nghìn tỷ USD trở nên lỗi thời.
Tuy nhiên, đó lại chính xác là điều mà hệ thống tên lửa S-400 trị giá 500 triệu USD có thể làm đối với tiêm kích tàng hình thế hệ mới F-35 của Mỹ.
Tháng 11/2014, có thông tin Moscow và Bắc Kinh đã ký kết thỏa thuận cung cấp 6 tiểu đoàn tên lửa phòng không S-400 trị giá 3 tỷ USD.
Điều này sẽ tăng cường rõ rệt khả năng phòng không của Trung Quốc nhằm đối phó Mỹ và các đồng minh của Washington trong khu vực Tây Thái Bình Dương.
s400-khien-giac-mo-nghin-ty-f35-chua-cat-canh-da-loi-thoi.jpg

S-400 chuẩn bị khai hỏa​
Với phạm vi theo dõi 600km và khả năng tấn công mục tiêu cách xa tới 400km, di chuyển với tốc độ 17.000 km/h (nhanh hơn bất cứ loại máy bay hiện hành nào), S-400 thực sự là một vũ khí đáng sợ nếu bạn phải đối mặt.
Được Nga triển khai lần đầu tiên vào năm 2010, mỗi tiểu đoàn S-400 có 8 bệ phóng, 1 xe chỉ huy, 1 đài radar và 16 tên lửa dự phòng.
Không giống như hệ thống tên lửa Patriot của Mỹ được ca tụng nhưng hóa ra lại là một thứ vô dụng trên chiến trường, S-400 được thiết kế để hệ thống Iron Dome của Israel phải… “gọi bằng cụ”.
s400-khien-giac-mo-nghin-ty-f35-chua-cat-canh-da-loi-thoi.jpg

Nhà báo
Rakesh Krishnan Simha
Thông thường, một loại vũ khí phòng thủ với mức giá phải chăng khó có thể khiến một chương trình máy bay chiến đấu hàng nghìn tỷ USD trở nên lỗi thời.Tuy nhiên, đó lại chính là điều mà hệ thống tên lửa S-400 trị giá 500 triệu USD có thể làm đối với tiêm kích tàng hình thế hệ mới F-35 của Mỹ.
Paul Giarra, Chủ tịch viện nghiên cứu chiến lược và biến đổi toàn cầu nhận định:
BÀI LIÊN QUAN
"Với tầm bắn cực xa và khả năng tác chiến điện tử hiệu quả, S-400 là một nhân tố "thay đổi cuộc chơi", tạo ra thách thức lớn đối với các năng lực quân sự hiện tại trong trường hợp xảy ra chiến tranh".​
Theo Giarra, S-400 có thể biến từ một hệ thống phòng thủ thành một hệ thống tấn công, mở rộng phạm vi “chiếc ô” chống tiếp cận/chống xâm nhập (A2/AD) của Trung Quốc lên lãnh thổ các quốc gia đồng minh của Mỹ và trên biển.​
Nhưng trước hết, S-400 được thiết kế để bảo vệ không phận Nga và đối phó với các mối đe tên lửa, cũng như các loại máy bay, trong đó có cả máy bay tàng hình cách xa đó vài trăm km.
Đó là nhờ nó là một loại vũ khí cực kỳ mạnh mẽ và chính xác, có thể thay đổi cán cân sức mạnh trong bất cứ chiến trường nào.
s400-khien-giac-mo-nghin-ty-f35-chua-cat-canh-da-loi-thoi.jpg

Hệ thống S-400 phóng tên lửa tiêu diệt mục tiêu giả định.​
Thậm chí đối với S-300, phiên bản cũ hơn của hệ thống này, Moscow cũng phải đắn đo khi xuất khẩu, dù đó là những đồng minh đang gặp rắc rối của Nga như Syria và Iran.
Một tên lửa S-300 bắn đi từ Damascus sẽ tiêu diệt một máy bay trên bầu trời Tel Aviv trong khoảng 107 giây, vẫn đủ thời gian để người Israel kịp “cầu nguyện”.
Israel từng cảnh báo rằng nước này sẽ ngăn chặn các tổ hợp S-300 của Syria bằng tất cả những gì mình có.
Tuy nhiên, trường hợp của Trung Quốc lại khác biệt, bởi khả năng một quốc gia khác dám tấn công Trung Quốc gần như bằng 0.
Bước phát triển này thực sự là tin xấu đối với F-35.
Trung Quốc đang áp dụng chiến lược của Nga thời Chiến tranh Lạnh, đó là tấn công các tàu sân bay bằng máy bay ném bom trang bị tên lửa hành trình (những tên lửa này là bản sao chép của tên lửa Nga).
Trên thực tế, không cần thiết phải phá hủy hoàn toàn một chiếc tàu sân bay, bởi một hư hại nhỏ cũng có thể khiến cho những con tàu khổng lồ này không thể triển khai trong nhiều tháng.
Và bởi ngày nay, chiến tranh thường không kéo dài như trước nên việc làm tê liệt tàu sân bay sẽ buộc Mỹ phải đầu hàng nhanh chóng trong bất cứ cuộc xung đột thông thường nào.
Người Mỹ muốn dựa vào F-35 để đối phó với mối đe dọa từ tên lửa nhằm vào các tàu sân bay. Vì vậy, hơn một nghìn tỷ USD đã được rót vào dự án nhiều vấn đề này.
Tuy nhiên, ngay cả nếu F-35 đủ khả năng vượt quá những thiếu sót hiện tại một cách kỳ diệu thì S-400 đã đánh bại chiến lược này.
Lockheed Martin tuyên bố F-35 có những hệ thống điện tử tiên tiến tới mức nó có thể gây nhiễu bất cứ thứ gì đang nhắm vào mình.
Thế nhưng, S-400 không dễ bị đánh bại như vậy.
Ivan Oelrich, một nhà phân tích quốc phòng độc lập nói với tạp chí Diplomat (Nhật Bản):
“Nó (S-400) có nhiều tính năng được thiết kế đặc biệt để vượt qua các biện pháp đối phó và khả năng tàng hình của đối phương, như một loại radar kích cỡ lớn hơn, mạnh mẽ hơn, có thể chống nhiễu.
Nó cũng được trang bị 3 loại đạn tên lửa với tầm bắn khác nhau, cung cấp những lớp phòng thủ chồng chéo”.
S-400 còn có thể giảm tính khả dụng của F-35 theo một cách khác.
Các máy bay chiến đấu thế hệ 4 như Su-30MiG-29 có thân bằng nhôm, trong khi máy bay tàng hình có thân làm từ vật liệu composite, với lớp phủ hấp thụ radar đặc biệt. Phải mất vài giờ đồng hồ để phết xong lớp phủ này lên máy bay.
Với mỗi giờ bay, F-35 cần 9-12 giờ công bảo dưỡng nhưng đó là trong chuyến bay thông thường.
Hư hại sẽ ở mức độ cao hơn trong những đợt cơ động lẩn tránh bắt buộc nếu F-35 muốn thoát khỏi góc khóa của radar S-400 (trong trường hợp F-35 có đủ thời gian để phản ứng trước tên lửa trước).
Không chỉ lớp tàng hình đòi hỏi những công nghệ phục hồi mới mà những tổn hại ở lớp vỏ ngoài cùng cần được sửa chữa tại những cơ sở trên mặt đất của Lockheed.
Chính vì lý do này mà căn cứ Không quân Eglin ở Florida có tới 17 thợ máy phục vụ mỗi chiếc F-35.
Hải quân Mỹ lo ngại
Những người ủng hộ F-35 nói rằng máy bay này có thể phát ra tần số gây nhầm lẫn và vô hiệu hóa S-400.
Tuy nhiên, việc Hải quân Mỹ quyết định mua 22 máy bay gây nhiễu Growler đã cho thấy khả năng gây nhiễu của F-35 không được như những gì người ta nói về nó.
Theo trang mạng Air Force Technology, có những số liệu từ phía ngành công nghiệp và Hải quân Mỹ cho rằng khả năng tàng hình và tác chiến điện tử của F-35 đơn thuần không đủ.
Trang này viết:
“Các quan chức Lầu Năm Góc đang ở trong tình thế khó xử. Nếu Lầu Năm Góc đầu tư để trang bị nhiều máy bay tác chiến điện tử hơn – như Growler- nó sẽ cho thấy sự thiếu niềm tin vào khả năng thâm nhập không phận đối phương của F-35.
Nhưng nếu Lầu Năm Góc không đầu tư thêm vào khả năng tác chiến điện tử, mạng sống của các phi công F-35 có thể gặp nguy hiểm trước sự gia tăng của nhiều loại vũ khí A2/AD tiên tiến của nhiều quốc gia như Trung Quốc”.
s400-khien-giac-mo-nghin-ty-f35-chua-cat-canh-da-loi-thoi.jpg

Khả năng gây nhiễu của F-35 kém xa những gì Mỹ "quảng cáo".​
Những vũ khí đang khiến Lầu Năm Góc “mất ngủ” rõ ràng là S-300 và S-400.
Theo tổ chức tư vấn Air Power Australia, “gia đình các hệ thống tên lửa đất đối không S-300P/S-400 chắc chắn là hệ thống tên lửa đất đối không có khả năng nhất được sử dụng rộng rãi ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương”.
“Trong khi S-300P/S-400 thường được gọi là “Patriot của Nga”, nhiều khía cạnh quan trọng của các hệ thống này vượt trội so với hệ thống Patriot Mỹ. Những phiên bản sau còn mang tới khả năng cơ động và vì vậy, có khả năng sống sót cao hơn Patriot”.
Thương vụ tên lửa S-400 cho thấy mối quan hệ ngày càng được tăng cường giữa Moscow và Bắc Kinh.
Nếu thỏa thuận S-400 được tiến hành, trước mắt Trung Quốc sẽ chỉ nhận được 4 hệ thống nhưng con số này cũng đủ để hệ thống Iron Dome phải “gọi bằng cụ” trên các chiến trường tương lai.
Nếu bạn là một phi công F-35 thì đây là lời khuyên hữu ích dành cho bạn: Hãy tránh xa tầm ngắm!
 
23/8/12
1.162
3
38
Tiêm kích tàng hình F-35: Đốt tiền nhưng vẫn nhiều tật

(Vũ khí) - Một vấn đề mới của chiến đấu cơ F-35 vừa được phát hiện khi các cảm biến trên máy bay thường xuyên cảnh báo sai về những mối de doạ tiềm năng.

Các cảm biến trên F-35, vốn có nhiệm vụ phát hiện ra các mối đe doạ như tên lửa hay máy bay tấn công, thường xuyên không thể phân biệt được vật thể đang dò tìm và đưa ra những mức cảnh báo sai cho phi công, trang Breaking Defense đưa tin. Ngoài ra, các kĩ sư Mỹ vẫn chưa tìm ra cách thống nhất dữ liệu về những “mối đe doạ” với máy bay vào phần mềm cài đặt tại trung tâm điều khiển.
[xtable=bcenter|480x@]
{tbody}
{tr}
{td}
f-35_131738123.jpg

Cảm biến trên F-35 thường xuyên đánh giá sai về mức độ nguy hiểm của các vật thể dò tìm được{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Để biến việc cảnh báo trở nên chính xác hơn, hệ thống máy bay phải được cài đặt một cơ sở dữ liệu về các mối đe doạ, trong đó hiển thị thông tin của các loại vũ khí có thể gây nguy hiểm cho máy bay. Việc tạo ra cơ sở này yêu cầu tập hợp nhiều loại dữ liệu từ các cơ quan tình báo quân đội khác nhau.
Trong báo cáo thường niên của ban đánh giá và kiểm tra hoạt động, thuộc Bộ Quốc phòng Mỹ, tiến sĩ J. Michael Gilmore kết luận rằng mặc dù phần mềm điều khiển của F-35 đã được cải thiện, tuy nhiên các thông tin cần thiết cho hoạt động vẫn còn nhiều thiếu sót. Các cảm biến vẫn tiếp tục đưa ra cảnh báo cao hơn mức bình thường, thậm chí theo dõi nhầm mục tiêu và hoạt động kém ổn định.
Nhiều chuyên gia nhận định rằng hệ thống cảnh báo của F-35 quá nhạy cảm và một cơ sở dữ liệu về các mối đe doạ cho máy bay sẽ không thể hoàn thiện cho tới khi chiếc máy bay đi vào hoạt động.
Chiến đấu cơ F-35 được phát triển thành nhiều phiên bản khác nhau, trong đó F-35B cho lính thuỷ đánh bộ sẽ ra mắt đầu tiên vào mùa hè năm 2015, trong khi phiên bản cho hải quân sẽ ra mắt vào năm 2018 nếu tất cả mọi công việc đều diễn ra suôn sẻ.
Nhiều sự cố kĩ thuật và tốn kém
Tuy nhiên, nếu nhìn vào những sự cố gần đây của F-35 thì khó ai có thể tự tin rằng Mỹ có thể trình làng mẫu máy bay này đúng thời hạn đề ra.
Kể từ khi chương trình phát triển F-35 bắt đầu vào năm 2001, chi phí của nó đã gia tăng lên rất nhiều và thậm chí thời hạn ra mắt cũng liên tục bị trì hoãn. Thượng nghị sĩ John McCain, người được coi là nhà phê bình quân đội, đã gọi chương trình này là một trong những vụ tai tiếng lớn nhất của Mỹ về mặt sử dụng tiền ngân sách vào phát triển quốc phòng.
[xtable=bcenter|480x@]
{tbody}
{tr}
{td}
b_maguju8aefyt7_131740205.jpg

Chi phí phát triển F-35 (36%) khi so sánh với các loại máy bay khác của Mỹ{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Hiện chi phí phát triển F-35 đã tăng lên 400 tỉ USD, gần gấp đôi dự tính ban đầu và biến nó thành chiếc máy bay đắt đỏ nhất trong lịch sử Mỹ. Ngoài ra, đây còn chưa tính đến số tiền mà quân đội Mỹ đang định sử dụng để mở rộng phi đội máy bay này trong tương lai và khoản phí ước tính khoảng 650 tỉ USD dùng cho bảo dưỡng . Như vậy, cả chương trình này sẽ tiêu tốn 1.000 tỉ USD trong vòng một vài thập kỉ tới.
Nguyên nhân của những vấn đề kĩ thuật và chi phí lớn là do nó được phát triển thành quá nhiều phiên bản với những tính năng khác nhau để phù hợp với các nhiệm vụ của bộ binh, hải quân và thuỷ quân lục chiến.
Ngoài ra, Mỹ cũng muốn biến F-35 thành một máy bay oanh tạc, chiến đấu cơ, máy bay hỗ trợ bộ binh, trong khi một vài khả năng trong đó lại đang trái ngược lẫn nhau. Hệ thống máy tính tinh vi với tham vọng phục vụ cho mọi nhu cầu của mọi phiên bản, giờ có thể trở thành vô dụng.
Vào năm 2008, tập đoàn RAND, một cơ quan nghiên cứu thân cận với quân đội Mỹ đã có các bài kiểm tra độc lập về F-35 và phân tích của họ đã bị lộ trên báo với kết quả đáng thất vọng như “bứt tốc kém, bay dốc kém và khả năng chuyển hướng hạn chế”.
Gần đây, một vài lỗi phần mềm khác của F-35 vừa được tìm ra, điều có thể khiến súng máy trang bị trên cánh máy bay không thể sử dụng cho tới năm 2019 và bom điều khiển đường kính nhỏ không thể triển khai cho tới năm 2022.
Ngoài ra, nhiều lo ngại còn đến từ khả năng tàng hình hiện đại của mẫu máy bay này khi một vài báo cáo vào năm 2014 đã chỉ ra rằng F-35 không thể vượt qua được các hệ thống radar hiện đại mới của Nga và Trung Quốc.
Mỹ còn được cho là cố gắng sản xuất mẫu máy bay này trước cả khi thiết kế cuối cùng của nó được hoàn thiện, như vậy, quân đội Mỹ sẽ phải dành ra hàng tỉ USD để sửa chữa những mẫu máy bay đã thành phẩm nếu phát hiện ra lỗi.
“Việc này chắc chắn sẽ trở thành tin nóng nếu tôi nói ra, nhưng tôi vẫn sẽ nói. Việc đưa F-35 vào sản xuất trước khi bay thử là một sơ xuất không thể bỏ qua”, Frank Kendall, một quan chức cấp cao của Lầu Năm Góc nói vào năm 2012.
 
23/8/12
1.162
3
38
Tên lửa hành trình Nga đặt Bắc Mỹ trong tầm ngắm

(Vũ khí) - Đô đốc William Gortney, Bộ Chỉ huy không gian Bắc Mỹ (NORAD) đã lên tiếng cảnh báo Nga đang phát triển loại tên lửa hành trình đặt Bắc Mỹ trong tầm ngắm.

Mỹ lo sợ khi tên lửa Nga còn trong trứng nước
Tuyên bố trên được Đô đốc William Gortney đưa ra ngày 13/3 khi phát biểu tại Ủy ban Quân vụ thượng viện, theo đó, Quân đội Nga đang thực hiện chương trình phát triển các loại tên lửa hành trình tầm xa cực kỳ lợi hại.
Đô đốc William Gortney mô tả, các tên lửa này có thể được phóng đi từ cả máy bay ném bom, tàu ngầm và tàu chiến. Loại vũ khí này tạo lợi thế quân sự cho Moskva trước Bắc Mỹ mà không cần đến sức mạnh vũ khí hạt nhân.
“Nếu xu thế này tiếp diễn, NORAD sẽ đối mặt với nguy cơ không thể bảo vệ Bắc Mỹ trước các mối đe dọa tên lửa hành trình, trên không và trên biển từ Nga” - ông Gortney cảnh báo.
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
ten-lua-hanh-trinh-nga-dat-bac-my-trong-tam-ngam_1315834.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Tên lửa P-800 Onyx được biết đến trên thị trường xuất khẩu là Yakhont.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Lo ngại của Đô đốc William Gortney là hoàn toàn có căn cứ sau khi Nga hé lộ việc mình đang hoàn thành giai đoạn thử nghiệm cuối cùng đối với loại tên lửa hành trình thế hệ mới cực kỳ nguy hiểm.
Hồi háng 9/2014, những cuộc thử nghiệm cuối cùng về loại tên lửa mới nhất này, do Văn phòng Thiết kế tên lửa NPO Mashinostroyenia, một chi nhánh của Công ty Tên lửa Chiến thuật của Nga phát triển, đã được thực hiện.
Ông Alexander Leonov, người đứng đầu NPO Mashinostroyenia cho biết loại tên lửa mới này được thiết kế cho cả 3 phiên bản trên không, trên bộ và trên biển. Hiện vẫn chưa rõ về tên, chỉ số cũng như bất kỳ đặc điểm kỹ, chiến thuật hay công nghệ nào của loại tên lửa mới này.
Theo ông Dmitry Kornev, Tổng biên tập của Dự án Quân sự Nga trên Internet, mặc dù tất cả vẫn còn là điều bí mật về tên lửa mới được thử nghiệm này, nhưng cũng có thể đưa ra một số dự đoán về sản phẩm đó.
Đây có thể là một loại tên lửa về cơ bản là mới, siêu thanh. Mọi người đều biết rằng NPO Mashinostroyenia đang tích cực làm việc trong lĩnh vực này và nó có lẽ sẽ không quá khác so với những mô hình của tên lửa siêu thanh BrahMos-2 do Nga và Ấn Độ cùng phát triển.
Ngoài ra, ông Kornev cũng cho rằng, đây có thể là một sự hiện đại hóa các tên lửa đang trong biên chế. Trong trường hợp này, có thể là một hệ thống điều khiển mới, chính xác hơn được chế tạo.
Nếu chúng ta đang nói về một sản phẩm nâng cấp, thì rất có thể đây là tên lửa P-800 Onyx được biết đến trên thị trường xuất khẩu là Yakhont, loại tên lửa siêu thanh nổi tiếng nhất được sản xuất bởi NPO trên thị trường thế giới. Hệ thống tên lửa siêu âm BrahMos và hệ thống tên lửa bờ biển Bastion được phát triển trên cơ sở loại tên lửa này.
"Cái gọi là khái niệm tác chiến lực lượng đa dạng, nghĩa là các hoạt động của hạm đội được hỗ trợ không chỉ bởi lực lượng trên không mà còn bởi một nhóm các lực lượng trên bộ, hiện đang được phát triển bởi Hải quân Nga.
Những hệ thống tên lửa triển khai trên bộ và trên biển đang đóng vai trò quan trọng trong các hoạt động này. Chúng không chỉ tấn công các tàu chiến của đối phương một cách chính xác mà còn phá hủy các mục tiêu trên bộ", Dmitry Boltenkov, một chuyên gia quân sự độc lập nói.
Tên lửa thời Liên Xô đủ khiến Mỹ khiếp sợ
[xtable=bcenter|border:0|cellpadding:3|cellspacing:0|1x@]
{tbody}
{tr}
{td}
ten-lua-hanh-trinh-nga-dat-bac-my-trong-tam-ngam_13157219.jpg
{/td}
{/tr}
{tr}
{td}Tên lửa hành trình Kh-101 trên oanh tạc cơ Tu-95.{/td}
{/tr}
{/tbody}
[/xtable]
Không cần đến tên lửa hành trình thế hệ mới mà ngay cả những tên lửa hành trình có từ thời Liên Xô hiện có trong Quân đội Nga cũng đủ khiến Mỹ khiếp sợ.
Hiện Không quân Nga đang sở hữu tên lửa Kh-101 được đanh giá không có đối thủ trên thế giới. Loại tên lửa này được phát triển bởi phòng thiết kế Raduga. Kh-101 có thể mang đầu đạn nặng 400 kg và tầm bắn lên đến 9.600 km.
Tên lửa Kh-101 có sai số mục tiêu chỉ 10m, có khả năng bắn trúng các loại mục tiêu kích thước chỉ 2-3m, bao gồm cả muc tiêu di động. Dòng tên lửa này được trang bị động cơ phản lực nhiên liệu rắn RD-95TM-300, lực đẩy là 360 kgf, hoặc 500 kgf.
Tên lửa có thể bay liên tục 10 giờ với tốc độ hành trình cận âm (khoảng 0,7Mach), tốc độ cao nhất 250-270 m/s. Nó bay ở độ cao cao nhất là 6.000m, thấp nhất từ 30 đến 70 m.
Kh-101 có chiều dài 7,6 m; Sải cánh 4,4 m; Đường kính 0,75 m. Tên lửa Kh-101 có trọng lượng khoảng 2.400 kg, khối lượng đầu đạn của tên lửa tới 400 kg, vì thế uy lực sát thương của nó rất cao.
Đạn Kh-101 có 2 đầu đạn thứ cấp là đầu đạn tấn công xuyên phá động năng và đầu đạn kiểu cát-xet (phân mảnh). Trong trường hợp cần thiết, Kh-101 còn có thể được trang bị đầu đạn hạt nhân.
Kh-101 có cấu trúc hệ thống dẫn đường quán tính tích hợp hệ thống định vị vệ tinh GLONASS của Nga, giai đoạn tấn công mục tiêu sau cùng sử dụng hệ thống dẫn đường quang-ảnh so sánh (tương tự như hệ thống quang ảnh trên tên lửa Tomahawk), tấn công chính xác mục tiêu cố định.
Bề ngoài tên lửa giống như một máy bay nhỏ, mặt cắt ngang dẹt, thiết kế theo công nghệ stealth giảm tối đa độ phản xạ hiệu dụng, chỉ bộc lộ 0,01 m2.
Với sức mạnh của tên lửa Kh-101, khi trang bị trên các oanh tạc cơ Tu-160 Blackjack và Tu-95MS Bear có tầm bay từ 12.500 và 15.000km sẽ có tầm tấn công lớn hơn cả những tên lửa đạn đạo liên lục địa khủng nhất hiện nay.
 
23/8/12
1.162
3
38
Cảm biến trên F-35 không thể nhận diện chuẩn xác mối nguy hiểm
Đặng Vũ, Theo Sputnik
Thứ Sáu, ngày 13/3/2015 - 19:55
Abc Abc
Email Print
ANTĐ - Chỉ ít ngày sau khi có thông tin rằng F-35 sẽ không thể sử dụng được loại bom đường kính nhỏ SBD II vì sự cố phần mềm điều khiển, một vấn đề mới nằm ở hệ thống cảm biến của mẫu máy bay này lại vừa được phát hiện.
Bài viết liên quan

"Các cảm biến điện tử trên F-35 có nhiệm vụ phát hiện ra các mối đe doạ tiềm tàng như tên lửa, máy bay tấn công, đang thường xuyên đánh giá sai mức độ nguy hiểm của vật thể nó dò tìm được và từ đó cảnh báo sai cho phi công", trang Breaking Defense đưa tin.
iofif-35b.jpg
Chiến đấu cơ tàng hình F-35 của Mỹ
Ngoài ra, các kĩ sư Mỹ vẫn chưa thể trang bị được cho máy bay một cơ sở dữ liệu về những “mối đe doạ” vào phần mềm cài đặt tại trung tâm điều khiển.
Cơ sở dữ liệu này trên thực tế là thông tin về các loại vũ khí có thể gây nguy hiểm cho máy bay và được tập hợp lại từ nhiều nguồn thông tin tình báo khác nhau.
Nhiều chuyên gia nhận định rằng các cảm biến của F-35 quá nhạy cảm và Mỹ sẽ chỉ kịp hoàn thành cơ sở dữ liệu trên cho tới khi chiếc máy bay đi vào hoạt động.
Chiến đấu cơ F-35 được phát triển thành nhiều phiên bản khác nhau, trong đó F-35B cho lính thuỷ đánh bộ có kế hoạch ra mắt đầu tiên vào mùa hè năm 2015, trong khi phiên bản cho hải quân sẽ ra mắt vào năm 2018.
Chương trình phát triển chiến đấu cơ F-35 đã tiêu tốn tổng cộng 400 tỉ USD và thành chiếc máy bay đắt đỏ nhất trong lịch sử quân sự Mỹ. Tuy nhiên, mẫu máy bay này lại gặp phải rất nhiều vấn đề như việc phần mềm điều khiển súng máy của F-35 sẽ không thể sử dụng cho tới năm 2019.
Ngoài ra, Lầu Năm Góc cũng đã từng phải ban bố lệnh ngừng bay thử F-35 nhiều lần do gặp vấn đề với động cơ do Pratt & Whitney sản xuất và mặc dù mang danh nghĩa là máy bay tàng hình nhưng nó vẫn dễ dàng bị phát hiện bởi các radar hiện đại.
 
Status
Không mở trả lời sau này.