Lên số nào đổ số đó hạn chế thắng dùng số kềm xe chỉ đúng với những con dốc thường, trường hợp những đèo Tây Bắc dốc nó khủng lắm em đi số 1-2 kg dám qua số 3 mà xe vẫn trôi ào ào kéo tua máy lên hơn 3000rpm mặc dù đã buông chân ga, phải nhấp nhả thắng liên tục, do con ESC nó là AWD nên nhiều lúc đường vắng quan sát tốt cũng buông luôn không thắng dùng vô lăng vào cua gắt, bánh nó rít nghe rợn lắm, cái mà em thấy an tâm khi đi đèo là quan sát GPS nó sẽ cho ta biết tình hình cua phía trước để chuẩn bị tâm lý
NắngSG nói:Ôi sợ quá, bác chắc là lúc đó muốn rớt tim!k3 nói:Vụ này làm em nhớ hồi thời bao cấp, xe chạy bằng than.
Đó là năm 1987, em là sinh viên năm 3, nghỉ hè theo ba em về quê Quảng Trị. Đi xe đò SG-Đà Nẵng OK.
Đến Đà Nẵng mua vé đi xe đò chạy than ra Huế.
Bi kịch từ đây.
Mới lên xe bác tài đốt nhang khấn vái.
Qua đèo Hải Vân mây bay đỉnh núi, đến đoạn xuôi xuống Truồi (Lăng Cô) đang bon bon tự dưng xe dừng lại tấp vào lề. Xe nghiêng hẳn 1 bên.
Bác tài bình tĩnh kêu mọi người xuống xe để sửa xe.
Ôi giời đất ơi, mọi người nhìn cái bánh xe trước bên phụ sao mất tiêu không thấy đâu.
Bác tài lại lấy nhang ra đốt, khấn vái lớn là hôm nay con cảm ơn trời phật cứu cả xe này, nếu đang đổ đèo mà bánh xe rớt ra vậy thì cả ngày hôm nay là ngày giỗ chung của chúng con.
Mọi người túa ra tìm một hồi thì ra bánh xe nó lăn vô trong nhà dân bên đường.
Bác tài an ủi nói may quá chắc trên xe này có người mạng lớn cứu cả xe (em dự chắc là em, vì thầy bói coi tử vi nói em có mạng đế vương, sau này có thể lên làm dua).
Rồi ổng lôi ra cái bánh xe khác trông còn cũ kỹ hơn cái kia cùng với lơ xe lắp vào trong vòng chưa đầy 3 nốt nhạc.
Rồi ổng kêu bà con lên đi tui chở tới Huệ, bà con cứ yên tâm, chưa tới Huệ tui trả lại tiền.
Em lúc đó còn khờ dại lắm, chưa biết yêu, chưa một lần dám nắm tay bạn gái. Cho nên em thấy cũng bình thường thôi, điếc không sợ súng mà.
Sau vụ sém rớt đèo em năm 3, qua năm 4 em còn sém chìm tàu trên sông Hậu ở cái đoạn 7 dòng sông giao nhau tạo thành 1 cái xoáy nước khổng lồ, ở giữa xoáy nước là 1 hố đen sâu hun hút. Nhiều người đã được du hí qua cái hố đen đến gặp vua Thủy Tề rồi.
Lần đó là mùng 5 tháng 5 âm lịch, đi tàu từ Cần Thơ về cù lao Quốc gia ở huyện Kế Sách (Sóc Trăng). Tàu chạy qua lại giữa các cù lao đón khách.
Khi chuẩn bị qua xoáy nước, bác tài công già đứng lên thắp nhang khấn vái, đồng thời gọi tất cả ai đang ngồi trên nóc tàu xuống bên trong tàu mà ngồi, để dặn dò biết cách lấy can nhựa ôm vào khi cần. Sau đó, đích thân bác tài công già cầm lái, không cho anh tài công trẻ lái nữa.
Dân đi quen thì tỉnh rụi, vẫn tiếp tục đánh bài hoặc nhậu lai rai.
Bọn sinh viên như em lúc đầu cũng hứng thú, nhưng trời càng dần tối, chạng vạng trên sông cái mênh mông thấy thân phận con tàu mình như chiếc lá thì bắt đầu lo.
Tàu càng tiến dần cái xoáy nước càng thấy nó khổng lồ.
Nhìn bác tài công có vẻ lo lắng hiện rõ.
Em nhìn ra xa đã thấy các ngọn sóng bắt đầu bạc đầu. Điều không ai mong đợi sắp thành hiện thực.
Lúc nãy bác tài công có dặn hễ khi thấy sóng bạc đầu mà xô thẳng vào tàu thì đó là lúc nguy hiểm đã đến. Nếu sóng bạc đầu mà chuyển sang sóng lưỡi búa thì mức độ nguy hiểm lên đến tột đỉnh. Điều đó chứng tỏ gió giật mạnh, có thể nhấn chìm con tàu bất cứ lúc nào. Trong thế ngàn cân treo sợi tóc, tất cả mạng sống đặt vào tài nghệ và kinh nghiệm của thuyền trưởng. Làm sao cho tàu cưỡi trên các ngọn sóng mới sống sót.
Bác tài công lại thắp nhang khấn vái lần nữa.
Ngay cả dân bản địa đi tàu hàng ngày cũng bắt đầu lo lắng, thôi tụ tập, ai về chỗ nấy để ổn định trọng tâm con tàu.
Bình thường theo tính toán đường đi của tài công thì gió sẽ đẩy con tàu ra xa xoáy nước. Nhưng người tính không bằng trời tính, có khi gió đột ngột đổi hướng ép con tàu đi sát vào xoáy nước. Nếu máy mạnh, chở nhẹ thì tăng tốc qua khỏi, nếu máy yếu chở nặng thì thôi rồi.
Gần như tất cả mọi người đều nín thở căng thẳng.
Bỗng nhiên có tiếng khóc phát ra nghe ghê rợn, thảm thiết như ma hú lạnh cả người. Thì ra có mợ sợ quá nên vừa khóc vừa hú lên từng hồi như vậy.
Em nhìn ra bên ngoài một màu đen đặc sệt, không thấy gì ngoài những ngọn sóng đầu bạc lừng lững nhưng những bóng ma lượn lờ quanh con tàu như muốn nuốt chửng nó.
Lúc này cũng không quan sát được cái xoáy nước đang ở bên trái hay bên phải được nữa.
Kg bể đâu ạ, nhưng cái chính là kg về đc gấp vd từ 5 về 3 rồi 2 rồi 1alloutoflove1402 nói:Ngày em thi bằng lái ở bên nước ngoài, nó bắt thả dốc từ đỉnh dốc xuống dốc không được thắng mà chỉ dùng số để kềm lại tốc độ của xe
Thật ra cái này em chỉ thấy tác dụng khi mình kiểm soát tốc độ thôi, chứ đang phi nhanh mà về số gấp thì em sợ nó bể luôn cái hộp số ấy
Tóm lại đi MT thì lên dốc số nào xuống dốc số đó
Chưa khi nào em xuống dốc mà em dám để hơn số 3. Nhiều khi để số 3 mà nó con phi ầm ầm nữa
Dậm ga thêm mới được .
need_for_speed! nói:Chắc xài xe không trợ lực quá bác! e có chạy thử citivan của daihatsu rồi, không trợ lực, rút chìa khóa ra vẫn đánh lái đc!xecatang nói:Có lẽ bác nhầm chứ xe tắt máy thì tay lái và thắng đơ cứng ngắt luôn, làm sao chạy được.hungcq.kv5 nói:Chuyện của tôi còn khôi hài hơn. Cách đây 2 năm bắt được em taxi Huế để đi từ Đà Nẵng đi giáp ranh Quảng Trị(160km), mà ông ta đi tốc độ 70km/h sau đó tắt máy để xe trôi đến khi xe đi chậm thì lại đề máy (tiết kiệm xăng mà). Hồi đó tôi chưa biết lái xe nên cứ nghĩ bình thường, nay nghĩ lại quá sợ luôn
Mà mấy bác, nếu lỡ đổ đèo đứt thắng, xe chạy nhanh lên không cách j` kiềm lại, không trả số đc, thì mình đạp ga lên cho tua máy tăng cao, rồi ép số từ lớn đến nhỏ, về từ từ, làm xe chậm lại đc chứ hả các bác?! vù ga về số đó,chắc trả số đc mà hả?!
Ba xạo cha , rút ra quay vô lang 1/2 vòng nó khóa cái cách
Tất cả củng vì tiết kiệm 1 ít xăng........... hậu quả thật khó lường. Nếu chạy số bình thường muốn mất thắng rất khó
Cẩn thận khi xuống dốc là cần thiết các bác ạ. Em thường có thói quen khi đi các xe đời cũ, trước khi lên xe chọn đoạn đường vắng đê kiểm tra thắng và sức chịu đựng của thắng, trước khi xuống dốc cũng kiểm tra như vậy. Một số xe khi xuống dốc cần kết hợp thắng và cả số khi xuống dốc do hộp số bị mòn các nhông truyền, khi ghìm máy sẽ bị nhảy về số 0, xe lao thẳng xuống. Nếu hệ thống thắng không an toàn cũng gây tai nạn.
Tí nữa em sẽ post hình thực tế xe em và anh em offroad mất thắng do bể cúp pen heo cái cũng nhu tai nạn do trả số các bác xem rút kinh nghiệm.
Tí nữa em sẽ post hình thực tế xe em và anh em offroad mất thắng do bể cúp pen heo cái cũng nhu tai nạn do trả số các bác xem rút kinh nghiệm.
Ngay cả dốc cầu SG thì cũng không bao giờ nên thả mo để xuống dốc, khi có sự cố ngay phía trước mà thắng có xịn đến mức nào thì hôn đít xe trước là khả năng rất cao. Mấy cụ đi cầu SG toàn cách nhau 1-2 mét, tốc độ 60-70, xe trước thắng gấp thì ăn đồng chia đủ.
Dốc đèo thì cứ lên số nào xuống số đó, không cớ gì vì mấy đồng bạc lẻ tiết kiệm xăng mà bán cả tính mạng của mình và những người trên xe!
Dốc đèo thì cứ lên số nào xuống số đó, không cớ gì vì mấy đồng bạc lẻ tiết kiệm xăng mà bán cả tính mạng của mình và những người trên xe!
htdes nói:Ngay cả dốc cầu SG thì cũng không bao giờ nên thả mo để xuống dốc, khi có sự cố ngay phía trước mà thắng có xịn đến mức nào thì hôn đít xe trước là khả năng rất cao. Mấy cụ đi cầu SG toàn cách nhau 1-2 mét, tốc độ 60-70, xe trước thắng gấp thì ăn đồng chia đủ.
Dốc đèo thì cứ lên số nào xuống số đó, không cớ gì vì mấy đồng bạc lẻ tiết kiệm xăng mà bán cả tính mạng của mình và những người trên xe!
vụ này ra HN đi taxi Nội bài, vios ghẻ chạy 6-70 xong trả mo thuong xuyen , ack
at về số cấp (chắc ăn)...sẽ giãm bớt rà thắng...khi cần thiết giãm bằng số trước...và thắng tay...an toàn...